Chương 352: Xương sườn mềm của Giang Cung Tuấn
Y Y
29/04/2021
Giang Cung Tuấn ngáp một hơi.
Anh thật sự mệt mỏi, mệt mỏi thì cần nghỉ ngơi.
Anh cũng không nói quá nhiều, xoay người lập tức đi lên xe.
Dặn dò tài xế, “Được rồi, đi thôi, trực tiếp lái xe vào biệt thự Hắc Long”
“Rõ, tướng Long."
Tài xế khởi động xe.
Dưới vô số ánh mắt soi mói, dưới sự quay chụp của không ít camera, xe chậm rãi chạy vào biệt thự Hắc Long.
Chỉ nháy mắt, tin tức Giang Cung Tuấn nhận phỏng vấn đã truyền ra.
Được phiên dịch thành nhiều ngôn ngữ khác nhau truyền khắp toàn thể giới.
Thành phố Tử Đằng, nhà họ Đường.
Đường Sở Vi mới vừa thức dậy.
Mấy ngày nay cô vẫn luôn ngủ không ngon.
Bất kỳ thời khắc nào cô cũng đang chú ý tình huống ở Nam Cương, cô không hy vọng nơi đó sẽ có chiến đấu thật.
Liên tiếp mấy ngày trôi qua chiến đấu vẫn không bộc phát, thần kinh vốn đang căng thẳng của cô cũng được buông lỏng.
“Chị, chị mau nhìn xem, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Cô mới đi ra khỏi phòng đã nghe được tiếng rống to của Đường Tấn.
Mãy ngày nay cô như người mất đi hồn phách, đối với chuyện gì cũng không cách nào hứng thú nổi.
Cô đi tới ngôi xuống một bên, thờ ơ hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì mà em kinh ngạc như vậy?”
Đường Tấn kêu lên: “Liên quân hai mươi tám nước đã rút khỏi thành phố Nam Cương.
Quân Hắc Long đã thu phục được thành phố Nam Cương.
Chị xem, đây là tin tức phỏng vấn mới nhất.
Chị mau xem, anh rể mặc áo giáp Hắc Long quá đẹp trai."
Chỉ nháy mắt Đường Sở Vi đã tỉnh táo lại, nhanh chóng nhận lấy di động trong tay Đường Tấn.
“Có thể làm lỡ vài phút của anh không?”
“Năm phút đồng hồ, có chuyện gì muốn hỏi thì hỏi mau lên”
Đoạn đối thoại rất đơn giản.
Nhưng khi nhìn thấy người phỏng vấn Giang Cung Tuấn, Đường Sở Vi lập tức há hốc mồm.
“Hứa Linh, sao cô ta...
sao cô ta lại chạy tới Nam Cương?”
Thấy nháy mắt thấy Hứa Linh, Đường Sở Vi đã há hỗc mồm.
Cô có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Hứa Linh lại chạy đến Nam Cương, còn làm phóng viên, còn phỏng vấn Giang Cung Tuấn.
“Chị, chị xem áo giáp của anh rể đi, anh rể mặc áo giáp Hắc Long quá đẹp trai, cấp bậc trên vai tỏa sáng lấp lánh.
Không hổ là anh rể, dưới tình huống có ba triệu quân trú đóng, vậy mà anh rể lại có thể trà trộn vào thành phố Nam Cương giết tướng quân hai mươi tám nước.
Chiến tích này đủ để truyền khắp thiên hạ, đủ để được ghi vào sử sách”
Đường Tấn không nhịn được mở miệng.
Quá tuấn tú.
Đây quả thực là thần.
Đường Sở Vi lại không yên lòng.
Trong óc cô chỉ có một suy nghĩ.
Lẽ nào bọn họ thực sự ở cùng một chỗ? Nhớ lại đoạn trước thời gian, khi cô và Giang Cung Tuấn còn chưa ly dị, cô đã thấy Giang Cung Tuấn và Hứa Linh hôn nhau trong phòng làm việc tập đoàn Giang Long, ngay cả quân áo cũng đã cởi ra.
Nếu như cô đi vào trễ một chút, chắc cắn hai người đã quấn lấy nhau rồi.
Nghĩ tới những chuyện này, cô lại nước mắt rưng rưng.
Anh thật sự mệt mỏi, mệt mỏi thì cần nghỉ ngơi.
Anh cũng không nói quá nhiều, xoay người lập tức đi lên xe.
Dặn dò tài xế, “Được rồi, đi thôi, trực tiếp lái xe vào biệt thự Hắc Long”
“Rõ, tướng Long."
Tài xế khởi động xe.
Dưới vô số ánh mắt soi mói, dưới sự quay chụp của không ít camera, xe chậm rãi chạy vào biệt thự Hắc Long.
Chỉ nháy mắt, tin tức Giang Cung Tuấn nhận phỏng vấn đã truyền ra.
Được phiên dịch thành nhiều ngôn ngữ khác nhau truyền khắp toàn thể giới.
Thành phố Tử Đằng, nhà họ Đường.
Đường Sở Vi mới vừa thức dậy.
Mấy ngày nay cô vẫn luôn ngủ không ngon.
Bất kỳ thời khắc nào cô cũng đang chú ý tình huống ở Nam Cương, cô không hy vọng nơi đó sẽ có chiến đấu thật.
Liên tiếp mấy ngày trôi qua chiến đấu vẫn không bộc phát, thần kinh vốn đang căng thẳng của cô cũng được buông lỏng.
“Chị, chị mau nhìn xem, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Cô mới đi ra khỏi phòng đã nghe được tiếng rống to của Đường Tấn.
Mãy ngày nay cô như người mất đi hồn phách, đối với chuyện gì cũng không cách nào hứng thú nổi.
Cô đi tới ngôi xuống một bên, thờ ơ hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì mà em kinh ngạc như vậy?”
Đường Tấn kêu lên: “Liên quân hai mươi tám nước đã rút khỏi thành phố Nam Cương.
Quân Hắc Long đã thu phục được thành phố Nam Cương.
Chị xem, đây là tin tức phỏng vấn mới nhất.
Chị mau xem, anh rể mặc áo giáp Hắc Long quá đẹp trai."
Chỉ nháy mắt Đường Sở Vi đã tỉnh táo lại, nhanh chóng nhận lấy di động trong tay Đường Tấn.
“Có thể làm lỡ vài phút của anh không?”
“Năm phút đồng hồ, có chuyện gì muốn hỏi thì hỏi mau lên”
Đoạn đối thoại rất đơn giản.
Nhưng khi nhìn thấy người phỏng vấn Giang Cung Tuấn, Đường Sở Vi lập tức há hốc mồm.
“Hứa Linh, sao cô ta...
sao cô ta lại chạy tới Nam Cương?”
Thấy nháy mắt thấy Hứa Linh, Đường Sở Vi đã há hỗc mồm.
Cô có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Hứa Linh lại chạy đến Nam Cương, còn làm phóng viên, còn phỏng vấn Giang Cung Tuấn.
“Chị, chị xem áo giáp của anh rể đi, anh rể mặc áo giáp Hắc Long quá đẹp trai, cấp bậc trên vai tỏa sáng lấp lánh.
Không hổ là anh rể, dưới tình huống có ba triệu quân trú đóng, vậy mà anh rể lại có thể trà trộn vào thành phố Nam Cương giết tướng quân hai mươi tám nước.
Chiến tích này đủ để truyền khắp thiên hạ, đủ để được ghi vào sử sách”
Đường Tấn không nhịn được mở miệng.
Quá tuấn tú.
Đây quả thực là thần.
Đường Sở Vi lại không yên lòng.
Trong óc cô chỉ có một suy nghĩ.
Lẽ nào bọn họ thực sự ở cùng một chỗ? Nhớ lại đoạn trước thời gian, khi cô và Giang Cung Tuấn còn chưa ly dị, cô đã thấy Giang Cung Tuấn và Hứa Linh hôn nhau trong phòng làm việc tập đoàn Giang Long, ngay cả quân áo cũng đã cởi ra.
Nếu như cô đi vào trễ một chút, chắc cắn hai người đã quấn lấy nhau rồi.
Nghĩ tới những chuyện này, cô lại nước mắt rưng rưng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.