Chương 7
Camtu2005
26/03/2024
Thiên Hải Thị phi trường quốc tế, một nam tử trẻ tuổi thần bí với nửa chiếc mặt nạ từ bên trong bước nhanh đi ra, phía sau hắn còn đi theo một nam tử khác, tựa như bảo tiêu.
Người trẻ tuổi này không ai khác là Trần Quân Đình, cảm thụ được quen thuộc không khí, hắn nhàn nhạt thì thầm nói: “Thiên Hải Thị, ta trở về..”
Ngoài phi trường, bốn chiếc Audi A6 và một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, mà tại trước xe, mười trung niên nhân mặc tây trang màu đen đứng đó.
Cửa xe mở, một nữ tử dáng người yểu điệu, toàn thân hào môn khí chất cao quý vừa nhìn hắn vừa đi tới.
“Ngươi chính là Trần Quân Đình?”
Nữ nhân dừng ở Trần Quân Đình trước mặt, trên mặt mang theo một cỗ sương lạnh, tựa hồ có chút địch ý.
Trần Quân Đình khẽ nhíu mày nhìn về phía nữ nhân.
Mái tóc gợn sóng xõa ngang vai, một thân sườn xám đỏ rực phác họa lên những đường cong duyên dáng, đôi chân dài mịn màng mà thon thả, không chút tì vết.. Phải thừa nhận rằng nữ nhân trước mặt này quả thực là một người xinh đẹp hiếm có.
Nhưng mà, Trần Quân Đình lại trực tiếp từ nữ nhân bên người đi qua.
Nữ nhân sửng sốt một chút.
Tại trong ấn tượng của nàng, giống như không có nam nhân nào lạnh lùng với mình như vậy.
Tại Thiên Hải Thị, nàng là thiên chi kiêu nữ, bao nhiêu hào môn cậu ấm đều quỳ dưới chân của nàng.
Chỉ cần nàng ngoắc ngoắc ngón tay, liền có vô số nam nhân cam tâm tình nguyện dùng tất cả phương pháp làm nàng vui vẻ.
Nếu như có thể đạt được nụ cười của nàng, những nam nhân kia sẽ có cảm giác như được thượng thiên chiếu cố.
Nhưng trước mặt nam nhân này lại hoàn toàn phớt lờ mình?
“Ta gọi An Nhược Tuyên.”
Ngừng một chút, lại bổ sung một câu: “An Từ Mậu là phụ thân ta.”
Trần Quân Đình biểu tình lạnh nhạt, thanh âm lạnh lẽo nói: “An Từ Mậu ta biết, chỉ là, ngươi.. ta chưa từng nghe qua.”
An Nhược Tuyên sắc mặt đỏ lên.
Thái độ của Trần Quân Đình khiến cho lòng tự cao của nàng không còn sót một lại chút nào.
Ban đầu nàng cảm thấy, khi Trần Quân Đình biết được thân phận của nàng hẳn là sẽ càng thận trọng và im lặng.
Nhưng bây giờ, Trần Quân Đình nhìn thật giống như so với nàng càng không kiên nhẫn.
“Rất tốt! Hi vọng ngươi có thể một mực tỏ ra thái độ này!” An Nhược Tuyên lạnh giọng nói ra: “Đây cũng chính là ta mục đích tới nơi này! Ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì lừa gạt phụ thân của ta, nhưng là ta cần ngươi minh bạch thái độ của ta, đó chính là.. ta đối với ngươi không hứng thú!”
Kỳ thật An Nhược Tuyên tâm tình bây giờ xác thực không tốt.
Ngay tại một tháng trước, phụ thân của nàng An Từ Mậu bỗng nhiên nói cho nàng, có một người gọi là Trần Quân Đình sẽ vào hôm nay đến Thiên Hải Thị, vì vậy muốn nàng tới đón tiếp một chút.
Điều này để An Nhược Tuyên có chút ngoài ý muốn, dù sao tại Thiên Hải Thị, người có thể để cho An Từ Mậu coi trọng như vậy cũng không nhiều, huống chi vẫn là một nam nhân vô cùng trẻ tuổi, vẫn là đeo mặt nạ.
Nhưng mà, An Từ Mậu lời nói tiếp theo lại làm cho nàng càng thêm ngạc nhiên.
“Nhược Tuyên a! Không cần biết dùng biện pháp gì, ngươi phải lấy được Trần Quân Đình hảo cảm, nếu như có cơ hội có thể để cho hắn trở thành người An gia ta, liền tuyệt đối không được từ bỏ cơ hội này!”
An Nhược Tuyên cực kì thông minh, sao có thể nghe không hiểu An Từ Mậu lời nói?
Cái này không phải liền là muốn để nàng theo đuổi Trần Quân Đình sao?
Trần Quân Đình nam nhân này có tài đức gì?
Dựa vào cái gì muốn bản tiểu thư theo đuổi?
Chính vì vậy, hôm nay An Nhược Tuyên mới nghĩ đến cho Trần Quân Đình thấy thái độ của mình.
Trần Quân Đình nghe An Nhược Tuyên, khóe miệng bỗng nhiên giương lên: “An Từ Mậu lão già này.. lại muốn kiếm chuyện a!”
Nghe xong lời này, An Nhược Tuyên sắc mặt bỗng nhiên tối sầm, ánh mắt gắt gao trừng Trần Quân Đình.
Mà phía sau nàng một nam nhân cường tráng bỗng nhiên lấn tới!
“Tiểu vương bát đản! Dám sỉ nhục lão gia tử? Muốn chết sao?”
Không chỉ là hắn, mấy người áo đen khác lúc này cũng là sắc mặt khó coi, có vẻ háo hức muốn thử.
Nhưng mà, ngay lúc cường tráng nam nhân còn muốn tiếp tục giáo huấn Trần Quân Đình đôi câu, chợt phát hiện trước mắt biến đen, ngay sau đó, má phải của mình liền truyền đến cảm giác đau rát, đau nhức.
Tại thời điểm tất cả mọi người còn không có kịp phản ứng, chỉ thấy cường tráng nam nhân thân thể bỗng nhiên bay lên, tại không trung xoay một vòng mới mạnh mẽ rơi xuống đất, cả người cũng ngất đi.
Người ra tay vừa rồi chính là trinh sát Chiến Sĩ đi theo bảo vệ Trần Quân Đình, hắn gọi là Triều Vĩ. Trần Quân Đình ánh mắt không hề kiêng kỵ nhìn xem trước mặt đám người, nói: “Đưa bệnh viện kịp thời, khả năng còn có thể cứu.”
Người trẻ tuổi này không ai khác là Trần Quân Đình, cảm thụ được quen thuộc không khí, hắn nhàn nhạt thì thầm nói: “Thiên Hải Thị, ta trở về..”
Ngoài phi trường, bốn chiếc Audi A6 và một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, mà tại trước xe, mười trung niên nhân mặc tây trang màu đen đứng đó.
Cửa xe mở, một nữ tử dáng người yểu điệu, toàn thân hào môn khí chất cao quý vừa nhìn hắn vừa đi tới.
“Ngươi chính là Trần Quân Đình?”
Nữ nhân dừng ở Trần Quân Đình trước mặt, trên mặt mang theo một cỗ sương lạnh, tựa hồ có chút địch ý.
Trần Quân Đình khẽ nhíu mày nhìn về phía nữ nhân.
Mái tóc gợn sóng xõa ngang vai, một thân sườn xám đỏ rực phác họa lên những đường cong duyên dáng, đôi chân dài mịn màng mà thon thả, không chút tì vết.. Phải thừa nhận rằng nữ nhân trước mặt này quả thực là một người xinh đẹp hiếm có.
Nhưng mà, Trần Quân Đình lại trực tiếp từ nữ nhân bên người đi qua.
Nữ nhân sửng sốt một chút.
Tại trong ấn tượng của nàng, giống như không có nam nhân nào lạnh lùng với mình như vậy.
Tại Thiên Hải Thị, nàng là thiên chi kiêu nữ, bao nhiêu hào môn cậu ấm đều quỳ dưới chân của nàng.
Chỉ cần nàng ngoắc ngoắc ngón tay, liền có vô số nam nhân cam tâm tình nguyện dùng tất cả phương pháp làm nàng vui vẻ.
Nếu như có thể đạt được nụ cười của nàng, những nam nhân kia sẽ có cảm giác như được thượng thiên chiếu cố.
Nhưng trước mặt nam nhân này lại hoàn toàn phớt lờ mình?
“Ta gọi An Nhược Tuyên.”
Ngừng một chút, lại bổ sung một câu: “An Từ Mậu là phụ thân ta.”
Trần Quân Đình biểu tình lạnh nhạt, thanh âm lạnh lẽo nói: “An Từ Mậu ta biết, chỉ là, ngươi.. ta chưa từng nghe qua.”
An Nhược Tuyên sắc mặt đỏ lên.
Thái độ của Trần Quân Đình khiến cho lòng tự cao của nàng không còn sót một lại chút nào.
Ban đầu nàng cảm thấy, khi Trần Quân Đình biết được thân phận của nàng hẳn là sẽ càng thận trọng và im lặng.
Nhưng bây giờ, Trần Quân Đình nhìn thật giống như so với nàng càng không kiên nhẫn.
“Rất tốt! Hi vọng ngươi có thể một mực tỏ ra thái độ này!” An Nhược Tuyên lạnh giọng nói ra: “Đây cũng chính là ta mục đích tới nơi này! Ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì lừa gạt phụ thân của ta, nhưng là ta cần ngươi minh bạch thái độ của ta, đó chính là.. ta đối với ngươi không hứng thú!”
Kỳ thật An Nhược Tuyên tâm tình bây giờ xác thực không tốt.
Ngay tại một tháng trước, phụ thân của nàng An Từ Mậu bỗng nhiên nói cho nàng, có một người gọi là Trần Quân Đình sẽ vào hôm nay đến Thiên Hải Thị, vì vậy muốn nàng tới đón tiếp một chút.
Điều này để An Nhược Tuyên có chút ngoài ý muốn, dù sao tại Thiên Hải Thị, người có thể để cho An Từ Mậu coi trọng như vậy cũng không nhiều, huống chi vẫn là một nam nhân vô cùng trẻ tuổi, vẫn là đeo mặt nạ.
Nhưng mà, An Từ Mậu lời nói tiếp theo lại làm cho nàng càng thêm ngạc nhiên.
“Nhược Tuyên a! Không cần biết dùng biện pháp gì, ngươi phải lấy được Trần Quân Đình hảo cảm, nếu như có cơ hội có thể để cho hắn trở thành người An gia ta, liền tuyệt đối không được từ bỏ cơ hội này!”
An Nhược Tuyên cực kì thông minh, sao có thể nghe không hiểu An Từ Mậu lời nói?
Cái này không phải liền là muốn để nàng theo đuổi Trần Quân Đình sao?
Trần Quân Đình nam nhân này có tài đức gì?
Dựa vào cái gì muốn bản tiểu thư theo đuổi?
Chính vì vậy, hôm nay An Nhược Tuyên mới nghĩ đến cho Trần Quân Đình thấy thái độ của mình.
Trần Quân Đình nghe An Nhược Tuyên, khóe miệng bỗng nhiên giương lên: “An Từ Mậu lão già này.. lại muốn kiếm chuyện a!”
Nghe xong lời này, An Nhược Tuyên sắc mặt bỗng nhiên tối sầm, ánh mắt gắt gao trừng Trần Quân Đình.
Mà phía sau nàng một nam nhân cường tráng bỗng nhiên lấn tới!
“Tiểu vương bát đản! Dám sỉ nhục lão gia tử? Muốn chết sao?”
Không chỉ là hắn, mấy người áo đen khác lúc này cũng là sắc mặt khó coi, có vẻ háo hức muốn thử.
Nhưng mà, ngay lúc cường tráng nam nhân còn muốn tiếp tục giáo huấn Trần Quân Đình đôi câu, chợt phát hiện trước mắt biến đen, ngay sau đó, má phải của mình liền truyền đến cảm giác đau rát, đau nhức.
Tại thời điểm tất cả mọi người còn không có kịp phản ứng, chỉ thấy cường tráng nam nhân thân thể bỗng nhiên bay lên, tại không trung xoay một vòng mới mạnh mẽ rơi xuống đất, cả người cũng ngất đi.
Người ra tay vừa rồi chính là trinh sát Chiến Sĩ đi theo bảo vệ Trần Quân Đình, hắn gọi là Triều Vĩ. Trần Quân Đình ánh mắt không hề kiêng kỵ nhìn xem trước mặt đám người, nói: “Đưa bệnh viện kịp thời, khả năng còn có thể cứu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.