Chương 18: Phương Thiên Long lo nghĩ (2)
Lam Phuc
23/11/2018
Dù rất muốn hiện tại đi đào trộm một ít linh dược trợ giúp mẫu thân hắn ức chế một chút thương thế, nhưng hiện tại thật không phải lúc rồi.
Mà với lại nơi đó cũng không phải đơn giản như vậy có thể xông vào, với tu vi của hắn hiện tại thì xông vào đó vẫn có nguy hiểm tính mạng rất cao.
Chỉ có thể hi vọng thú triều lần này kết thúc sớm một chút, hắn có thể thử làm ra đột phá cảnh giới hiện tại một lần, mấy tháng này hắn cảm giác mình tích lũy có lẽ gần đủ rồi.
Nhưng ngại vì thú triều ngày một nhiều mà vẫn không dám bế quan đột phá thử, nếu lần này đột phá thành công, thì lúc đó có tiến tới nơi đó tìm linh thảo cũng an toàn hơn một chút.
Trên tường thành lúc này thì có vô số tướng sĩ đang ra sức ngăn cản yêu thú tiến lên, bộ hậu cần thì mạo hiểm lao lên phía trước, liều mạng đem từng con từng con yêu thú thi thể đã chết lôi về phía sau.
Sau đó sẽ được người phía sau chờ sẵng, lập tức nhấc lên xe đẩy chuẩn bị từ trước rồi vận chuyễn đến bộ hậu cần phân giải thành các loại nguyên liệu, tài liệu.
Thịt thì bị vận chuyễn cho kho lương, trải qua các đầu bếp chế biến sơ, tránh không để cho thịt bị biến chất sau đó tích trữ lên làm đồ dự bị bất cứ lúc nào.
Da lông xương cốt thì bị vận chuyễn qua chế tạo doanh.
Trong đó có rất nhiều thợ rèn đang ngày đêm thay nhau làm việc, bọn họ dùng những nguyên liệu này để chế tạo binh khí cùng áo giáp.
Cả tòa binh doanh khổng lồ đang vận hành cỗ máy chiến tranh của nó.
Trong này còn có một nơi nữa, đó là chữa thương doanh, bên trong lúc này cũng đang đi đầy rất nhiều đại phu bận rộn.
Bọn họ những đại phu này đang liên tục chữa thương băng bó cho các binh sĩ bị thương.
“ bây giờ không phải lúc, điều ta phải làm là thủ vững nơi này, mẹ con các nàng mới có thể có cuộc sống an toàn khỏe mạnh, lão cha cũng không cần phải tự thân lên chiến trường nữa, cái nhà này bắt đầu từ bây giờ trở đi từ ta đến chống...”: hắn đứng dậy đến bên cửa sổ, ánh mắt lạnh lùng cùng kiên định thay thế vẻ từ ái cùng tưởng nhớ.
Hắn dù không phải người chồng tốt người cha tốt, nhưng hắn có thể làm chỉ là tạo ra một hoàn cảnh sống tốt đẹp nhất có thể cho gia đình mình.
Những nơi khác hắn có thể không đủ sức quan tâm, nhưng ít nhất nơi hắn đang thủ hộ phải làm được kiên cố như thành đồng vách sắt mới được.
Để cho con của hắn có thể khỏe mạnh trưởng thành lên, nếu hắn không thủ được nơi này thì yêu thú sẽ đại quy mô sâm lấn, ngoại trừ dân chúng lầm than ra thì con của hắn sẽ sống trong cảnh loạn lạc.
Dù đế quốc còn bốn chi quân đoàn khác, nhưng bọn họ cũng có nhiệm vụ của riêng mình, hoàn toàn không có dư thừa khí lực để quản chuyện nơi này.
Còn nếu hi vọng về mấy cái quân đội khác thì hoàn toàn không cần thiết, phải biết ngoại trừ ngũ đại quân đoàn của đế quốc ra.
Thì quân đội còn lại hầu như không thể bị đế quốc điều khiển, chính xác hơn là những quân đội này hoàn toàn không nghe lệnh đế quốc.
Một phần thì là tư binh của các gia tộc, môn phái hoặc thế lực nhỏ lẻ khác.
Một phần thì chỉ là quân thủ thành duy trì trật tự trị an mà thôi, bọn họ không có bao nhiêu chiến lực cả.
Dù mạnh hơn người thường một ít nhưng nếu chống lại với biển thú triều thì chỉ có đường đưa thức ăn mà thôi.
Hắn không muốn điều đó xảy ra đối với con cháu của mình, lúc nhỏ hắn đã có nhiều lần theo lão cha chinh chiến xa trường nhiều lần.
Có vài lần đối thủ trong đế quốc vì muốn đả kích tinh thần lão cha, mà bày ra rất nhiều cạm bẫy nhờ tay địch nhân cùng yêu thú.
Cố gắng đưa hắn vào chỗ chết, cuộc sống như vậy trước kia lúc còn nhỏ hắn vẫn rất sợ hãi.
Hắn không hi vọng sau này con cháu mình ra đời, cũng bị dính vào tình trạng như vậy.
Chiến Tranh vị diện yêu thú là một tộc đàn cực kỳ to lớn, bản thân chúng có khả năng sinh sản cực kỳ cấp tốc.
Nhất là yêu thú loại côn trùng, số lượng của bọn chúng cực kỳ khổng lồ,mỗi lần chúng hoạt động hoặc di chuyễn sẽ tạo nên cảnh tượng che trời lợp đất.
Cho dù ban ngày cũng bởi vì số lượng ngợp bầu trời mà tạo thành màn đêm kéo dài mấy chục dặm, bởi vì như thế cứ cách một khoản thời gian thì vì số lượng phát triển quá lớn.
Những con cầm đầu tổ chức những con yêu thú cấp thấp thành đàn, chúng tạo nên thú triều tấn công nhân loại.
Mỗi ngày hầu như đều có yêu thú tấn công, dù đây chỉ là cở nhỏ loại thú triều, không quá nguy cơ, mỗi ngày đều có thể xem như là một lần luyện binh.
Phải nói thế giới này quản lý công pháp rất nghiêm ngặt, nhất là gia tộc công pháp nghiêm cấm phát ra cho người ngoài, bởi vậy tạo nên cho dù trong quân đội.
Binh lính cùng tướng tĩnh nếu không có người sinh ra trong gia tộc, bọn họ chỉ có thể tu luyện cơ sở công pháp cùng võ kỹ mà thôi, cho dù là lão nguyên soái cũng hết cách.
Lão chỉ có mỗi một bộ công pháp, mà phải là huyết mạch trực hệ của lão nên cho dù muốn lão cũng không truyền lại cho binh lính của mình được.
Điều này làm nên binh sĩ dù có công pháp cùng vũ kỹ tại thân, nhưng vì hoàn toàn là cơ sở nên tốc độ lên cấp cực chậm.
Bởi vậy để có thể giúp binh sĩ có chiến lực nhất định lên chiến trường, bọn họ tự phát sáng tạo ra luyện dược, cùng luyện khí.
Mà với lại nơi đó cũng không phải đơn giản như vậy có thể xông vào, với tu vi của hắn hiện tại thì xông vào đó vẫn có nguy hiểm tính mạng rất cao.
Chỉ có thể hi vọng thú triều lần này kết thúc sớm một chút, hắn có thể thử làm ra đột phá cảnh giới hiện tại một lần, mấy tháng này hắn cảm giác mình tích lũy có lẽ gần đủ rồi.
Nhưng ngại vì thú triều ngày một nhiều mà vẫn không dám bế quan đột phá thử, nếu lần này đột phá thành công, thì lúc đó có tiến tới nơi đó tìm linh thảo cũng an toàn hơn một chút.
Trên tường thành lúc này thì có vô số tướng sĩ đang ra sức ngăn cản yêu thú tiến lên, bộ hậu cần thì mạo hiểm lao lên phía trước, liều mạng đem từng con từng con yêu thú thi thể đã chết lôi về phía sau.
Sau đó sẽ được người phía sau chờ sẵng, lập tức nhấc lên xe đẩy chuẩn bị từ trước rồi vận chuyễn đến bộ hậu cần phân giải thành các loại nguyên liệu, tài liệu.
Thịt thì bị vận chuyễn cho kho lương, trải qua các đầu bếp chế biến sơ, tránh không để cho thịt bị biến chất sau đó tích trữ lên làm đồ dự bị bất cứ lúc nào.
Da lông xương cốt thì bị vận chuyễn qua chế tạo doanh.
Trong đó có rất nhiều thợ rèn đang ngày đêm thay nhau làm việc, bọn họ dùng những nguyên liệu này để chế tạo binh khí cùng áo giáp.
Cả tòa binh doanh khổng lồ đang vận hành cỗ máy chiến tranh của nó.
Trong này còn có một nơi nữa, đó là chữa thương doanh, bên trong lúc này cũng đang đi đầy rất nhiều đại phu bận rộn.
Bọn họ những đại phu này đang liên tục chữa thương băng bó cho các binh sĩ bị thương.
“ bây giờ không phải lúc, điều ta phải làm là thủ vững nơi này, mẹ con các nàng mới có thể có cuộc sống an toàn khỏe mạnh, lão cha cũng không cần phải tự thân lên chiến trường nữa, cái nhà này bắt đầu từ bây giờ trở đi từ ta đến chống...”: hắn đứng dậy đến bên cửa sổ, ánh mắt lạnh lùng cùng kiên định thay thế vẻ từ ái cùng tưởng nhớ.
Hắn dù không phải người chồng tốt người cha tốt, nhưng hắn có thể làm chỉ là tạo ra một hoàn cảnh sống tốt đẹp nhất có thể cho gia đình mình.
Những nơi khác hắn có thể không đủ sức quan tâm, nhưng ít nhất nơi hắn đang thủ hộ phải làm được kiên cố như thành đồng vách sắt mới được.
Để cho con của hắn có thể khỏe mạnh trưởng thành lên, nếu hắn không thủ được nơi này thì yêu thú sẽ đại quy mô sâm lấn, ngoại trừ dân chúng lầm than ra thì con của hắn sẽ sống trong cảnh loạn lạc.
Dù đế quốc còn bốn chi quân đoàn khác, nhưng bọn họ cũng có nhiệm vụ của riêng mình, hoàn toàn không có dư thừa khí lực để quản chuyện nơi này.
Còn nếu hi vọng về mấy cái quân đội khác thì hoàn toàn không cần thiết, phải biết ngoại trừ ngũ đại quân đoàn của đế quốc ra.
Thì quân đội còn lại hầu như không thể bị đế quốc điều khiển, chính xác hơn là những quân đội này hoàn toàn không nghe lệnh đế quốc.
Một phần thì là tư binh của các gia tộc, môn phái hoặc thế lực nhỏ lẻ khác.
Một phần thì chỉ là quân thủ thành duy trì trật tự trị an mà thôi, bọn họ không có bao nhiêu chiến lực cả.
Dù mạnh hơn người thường một ít nhưng nếu chống lại với biển thú triều thì chỉ có đường đưa thức ăn mà thôi.
Hắn không muốn điều đó xảy ra đối với con cháu của mình, lúc nhỏ hắn đã có nhiều lần theo lão cha chinh chiến xa trường nhiều lần.
Có vài lần đối thủ trong đế quốc vì muốn đả kích tinh thần lão cha, mà bày ra rất nhiều cạm bẫy nhờ tay địch nhân cùng yêu thú.
Cố gắng đưa hắn vào chỗ chết, cuộc sống như vậy trước kia lúc còn nhỏ hắn vẫn rất sợ hãi.
Hắn không hi vọng sau này con cháu mình ra đời, cũng bị dính vào tình trạng như vậy.
Chiến Tranh vị diện yêu thú là một tộc đàn cực kỳ to lớn, bản thân chúng có khả năng sinh sản cực kỳ cấp tốc.
Nhất là yêu thú loại côn trùng, số lượng của bọn chúng cực kỳ khổng lồ,mỗi lần chúng hoạt động hoặc di chuyễn sẽ tạo nên cảnh tượng che trời lợp đất.
Cho dù ban ngày cũng bởi vì số lượng ngợp bầu trời mà tạo thành màn đêm kéo dài mấy chục dặm, bởi vì như thế cứ cách một khoản thời gian thì vì số lượng phát triển quá lớn.
Những con cầm đầu tổ chức những con yêu thú cấp thấp thành đàn, chúng tạo nên thú triều tấn công nhân loại.
Mỗi ngày hầu như đều có yêu thú tấn công, dù đây chỉ là cở nhỏ loại thú triều, không quá nguy cơ, mỗi ngày đều có thể xem như là một lần luyện binh.
Phải nói thế giới này quản lý công pháp rất nghiêm ngặt, nhất là gia tộc công pháp nghiêm cấm phát ra cho người ngoài, bởi vậy tạo nên cho dù trong quân đội.
Binh lính cùng tướng tĩnh nếu không có người sinh ra trong gia tộc, bọn họ chỉ có thể tu luyện cơ sở công pháp cùng võ kỹ mà thôi, cho dù là lão nguyên soái cũng hết cách.
Lão chỉ có mỗi một bộ công pháp, mà phải là huyết mạch trực hệ của lão nên cho dù muốn lão cũng không truyền lại cho binh lính của mình được.
Điều này làm nên binh sĩ dù có công pháp cùng vũ kỹ tại thân, nhưng vì hoàn toàn là cơ sở nên tốc độ lên cấp cực chậm.
Bởi vậy để có thể giúp binh sĩ có chiến lực nhất định lên chiến trường, bọn họ tự phát sáng tạo ra luyện dược, cùng luyện khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.