Chương 22: Lần Thổ Lộ Đầu Tiên Bị Vùi Dập Giữa Chờ Đợi
Trầm Nịch Vu Mỹ
14/09/2023
Hà Dạ Hà còn đang kể lại chuyện phấn đấu phấn đấu của Nam Thần Quang Vinh thì Giang Ý lại không nghe vào, hắn hoàn toàn không ngờ Thu Duệ là tổng tài chính của công ty thương mại quốc tế nổi tiếng thành phố Z, là nhà đầu tư trẻ tuổi nhất trong tạp chí tài chính và kinh tế.
Hiển nhiên là Thu Duệ cũng nghe thấy lời bình luận của các nhân viên nữ trong công ty, khuôn mặt của hắn vẫn thản nhiên tự nhiên, nhưng lông mày lại hơi nhíu lại, hiển nhiên là có chút không vui khi người khác bàn luận.
Ai! Hoành trà Huyên thở dài một tiếng, tràn đầy ai oán bất đắc dĩ:
- Tuy chủ tịch của chúng ta còn chưa có bạn gái, nhưng đảm bảo không đủ nam nhân hắn thích.
Lời nói của Hà Xuyên Huyên giống như một quả bom nặng cân nổ tung, làm Giang Ý nổ ra, hắn khiếp sợ nhìn qua Thu Duệ, ngượng ngùng quay đầu lại trước ánh mắt sắc bén của đối phương.
Nhân viên tự mình đàm luận về chuyện của lão bản, còn tuyên dương lão bản không để cho người khác biết, càng tuôn ra nội tình khiếp sợ như thế. Nếu như Thu Duệ có thể hồi hồn, Hà Dạ Khiếu nhất định sẽ bị diệt khẩu đầu tiên.
Giang Ý thầm đổ mồ hôi vào người lão muội của mình, kéo theo Hà Đạo Huyên vẫn còn chưa nguôi giận, hỏi:
- Huyên Huyên, muội nghe được tin tức của những tên tiểu đạo không đáng tin này từ đâu vậy?
Lão ca, chuyện này toàn bộ người trong công ty đều biết. Nếu như ngươi không biết, trợ lý cá nhân của Boss chúng ta là một người đàn ông, mấu chốt vẫn là một tuyệt nhân đẹp trai đến thảm cũng chính là nam nhân, Boss cả ngày đi cùng hắn, hình bóng không rời.
Thu Duệ mặt đen lên, thấy Hà Dạ Hà càng nói càng tà dị nhẫn nhịn không nổi lên tiếng kháng nghị:
- Ngu ngốc, để muội muội ngươi chú ý dùng từ!
Giang Ý muốn ngăn Hà Ngọc Huyên lại, nhưng bị một nữ nhân vẫn còn đang phấn khởi vung tay một cái:
- Lão ca, ta còn chưa nói hết đâu! Vậy còn không tính gì, hai người bọn họ còn cùng ăn cùng ở, hai người đều không có bạn gái nam nhân ở cùng nhau, khó tránh khỏi va chạm ra lửa tình. Cho dù hiện tại không, sau này cũng sẽ có.
Hà Đạo Huyên nói có chút khát nước đi vào tủ lạnh lấy đồ uống, Giang Ý vội vàng nhỏ giọng trấn an Thu Duệ đang nổi gân xanh:
- Duệ, ngươi không nên tức giận, muội muội ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, ngươi đại nhân không chấp nhận tiểu nhân.
Lão ca, ngươi nói thầm ta cái gì vậy?
Hà Đằng Sâm cầm cốc đi tới nhìn Giang Ý không hiểu nói.
Trong lòng Giang Ý kêu khổ không ngừng, giả bộ như không có chuyện gì trả lời:
- Không sao, không sao, ngươi nghe lầm rồi, ta không nói lời nào!
Hà Lệ Huyên bĩu bĩu miệng một lần nữa ngồi trở lại trên ghế sô pha, tiếp tục bắt đầu giảng bài:
- Lão ca, Boss luôn lạnh lùng cười nói với ai đó, duy chỉ có đối với hắn không giống, ngươi biết hắn tên gọi là gì không? Thành thành hô to! Xưng hô thân mật hơn, coi như là tên thân mật đi! Muốn nói hai người bọn họ không có vấn đề gì thì quỷ cũng không tin!
Hắn không tin tưởng Giang Ý không biết nói, có thê quỷ nhớ hay không thì không ai biết mặc tiểu hài cho ngươi. Hắn không dám đảm bảo.
Hà Lệ Huyên hoàn toàn không biết nói, boss của nhà mình đang dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm nàng.
- Lão ca, hiện tại nam nhân tốt đều đi chơi gay rồi, để cho đám muội tử chúng ta tình dùng cái gì được chứ.
Giọng nói hưng phấn của Hà Dạ Hà trầm xuống, gương mặt xinh đẹp đều là thất bại.
Giang Ý một hồi không biết nói gì, còn chưa nói tiếp thì đã thấy Hà Ngọc Huyên bỗng nhiên từ trên ghế sô pha bắn lên, nhìn chằm chằm vào hắn hỏi:
- Lão ca, ngươi không biết cũng là cùng giới yêu à?
Giang Ý co giật cổ, trong lòng thầm nghĩ, nha đầu này không khỏi cũng quá nhạy cảm rồi, chính ta cũng không biết bước ngoặt không cong, nàng từ đâu mà chẩn đoán được!
Thấy Giang Ý trầm mặc không nói, Hà Ngọc Huyên hoàn toàn hiểu lầm, mím môi nói:
- Khó trách! Ta nói ngươi làm sao ba mươi tuổi còn chưa tìm được bạn gái, thì ra ngươi thích nam nhân!
Lão ca, hiện tại xã hội mở cửa, thích nam nhân không phải là chuyện gì không thể gặp người, ngươi tuyệt đối không thể không muốn!
Giang Ý thấy Hà Phượng Hoa càng nói càng không đáng tin cậy, há miệng muốn cắt đứt lời của nàng, bị nàng nắm lấy hai tay:
- Lão ca, ta đã sớm cảm thấy ngươi không đúng! Trên đường nhìn thấy mỹ nữ ngươi cũng không có phản ứng, bá mẫu giới thiệu cho ngươi nhiều nữ hài như vậy ngươi cũng không nhìn nổi. Có phải ngươi có nam bằng hữu hay không? Lớn lên đẹp trai hay không đẹp trai? Ngươi và hắn tiến triển đến trình độ nào rồi? Hắn ở trên hay là ngươi ở trên?
Ngươi đừng nói với ta ngươi là người phía dưới! Nghe nói... Hoa rất đau, sẽ còn giang nứt! Ríu rít anh, lão ca, ngươi không biết thật sự là người phía dưới à!
Ai phía dưới kia, lão tư muốn làm cũng phải làm phía trên kia!
Giang Ý bị nghi ngờ là có năng lực, tức giận đến mức bại hoại bật thốt lên lời nói, nghe vào trong tai Hà Triều Huyên chính là không đánh mà chiêu.
Hà Đào Huyên bĩu môi:
- Ngươi lớn tiếng như vậy làm gì, chỉ có Tiểu Thụ mới có thể nhiều lần cường điệu mình là người trên đó!
Giang Ý thấy chủ đề lệch đến không hợp thói thường, vội vàng kéo Hà Dạ Huyên nói:
- Không phải nói muốn về nhà ăn cơm à, đi nhanh lên đi!
Còn có, ta không phải là người cùng giới yêu, ngươi ít nói bậy tám đạo trước mặt mẹ ta đi!
Giang Ý không tha tâm nhắc nhở lần nữa.
Ta biết, ngươi là sợ bá mẫu sẽ không tiếp nhận được! Ngươi yên tâm miệng ta rất nghiêm!
Hà Đào Sâm vỗ bộ ngực cam đoan nói.
Giang Ý thấy Giang Xuyên Huyên thật sự hiểu lầm, lo lắng giải thích:
- Huyên Huyên, muội thật sự hiểu lầm! Lão ca ta thật sự không phải là người cùng giới yêu.
Lúc này, Hà Sâm lắc lắc tay, đi đến cửa đổi giày
- Đi, đi! Không phải là cùng giới yêu sao? Có gì mà phải che giấu!
Giang Ý bỗng nhiên cảm thấy bất lực, Thu Duệ nhướng mày cười xấu xa:
- Giang Ý, ngươi đừng giải thích nữa, sẽ chỉ càng tô lại càng đen.
Giang Ý tràn đầy xúc động, tức giận không thể nào phát tiết, nhìn nụ cười xán lạn của Thu Duệ bên cạnh, không nhịn được muốn hí ngược vài câu.
Duệ, nếu ta là đồng giới yêu thì ta cũng quyết định sẽ bẻ cong ngươi!
Thật nhàm chán!
Thu Duệ hừ lạnh một tiếng, quay người bay ra khỏi cửa lớn.
Lần thổ lộ đầu tiên bị vùi dập giữa hai người, Giang Ý cúi đầu đuổi theo.
Hiển nhiên là Thu Duệ cũng nghe thấy lời bình luận của các nhân viên nữ trong công ty, khuôn mặt của hắn vẫn thản nhiên tự nhiên, nhưng lông mày lại hơi nhíu lại, hiển nhiên là có chút không vui khi người khác bàn luận.
Ai! Hoành trà Huyên thở dài một tiếng, tràn đầy ai oán bất đắc dĩ:
- Tuy chủ tịch của chúng ta còn chưa có bạn gái, nhưng đảm bảo không đủ nam nhân hắn thích.
Lời nói của Hà Xuyên Huyên giống như một quả bom nặng cân nổ tung, làm Giang Ý nổ ra, hắn khiếp sợ nhìn qua Thu Duệ, ngượng ngùng quay đầu lại trước ánh mắt sắc bén của đối phương.
Nhân viên tự mình đàm luận về chuyện của lão bản, còn tuyên dương lão bản không để cho người khác biết, càng tuôn ra nội tình khiếp sợ như thế. Nếu như Thu Duệ có thể hồi hồn, Hà Dạ Khiếu nhất định sẽ bị diệt khẩu đầu tiên.
Giang Ý thầm đổ mồ hôi vào người lão muội của mình, kéo theo Hà Đạo Huyên vẫn còn chưa nguôi giận, hỏi:
- Huyên Huyên, muội nghe được tin tức của những tên tiểu đạo không đáng tin này từ đâu vậy?
Lão ca, chuyện này toàn bộ người trong công ty đều biết. Nếu như ngươi không biết, trợ lý cá nhân của Boss chúng ta là một người đàn ông, mấu chốt vẫn là một tuyệt nhân đẹp trai đến thảm cũng chính là nam nhân, Boss cả ngày đi cùng hắn, hình bóng không rời.
Thu Duệ mặt đen lên, thấy Hà Dạ Hà càng nói càng tà dị nhẫn nhịn không nổi lên tiếng kháng nghị:
- Ngu ngốc, để muội muội ngươi chú ý dùng từ!
Giang Ý muốn ngăn Hà Ngọc Huyên lại, nhưng bị một nữ nhân vẫn còn đang phấn khởi vung tay một cái:
- Lão ca, ta còn chưa nói hết đâu! Vậy còn không tính gì, hai người bọn họ còn cùng ăn cùng ở, hai người đều không có bạn gái nam nhân ở cùng nhau, khó tránh khỏi va chạm ra lửa tình. Cho dù hiện tại không, sau này cũng sẽ có.
Hà Đạo Huyên nói có chút khát nước đi vào tủ lạnh lấy đồ uống, Giang Ý vội vàng nhỏ giọng trấn an Thu Duệ đang nổi gân xanh:
- Duệ, ngươi không nên tức giận, muội muội ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, ngươi đại nhân không chấp nhận tiểu nhân.
Lão ca, ngươi nói thầm ta cái gì vậy?
Hà Đằng Sâm cầm cốc đi tới nhìn Giang Ý không hiểu nói.
Trong lòng Giang Ý kêu khổ không ngừng, giả bộ như không có chuyện gì trả lời:
- Không sao, không sao, ngươi nghe lầm rồi, ta không nói lời nào!
Hà Lệ Huyên bĩu bĩu miệng một lần nữa ngồi trở lại trên ghế sô pha, tiếp tục bắt đầu giảng bài:
- Lão ca, Boss luôn lạnh lùng cười nói với ai đó, duy chỉ có đối với hắn không giống, ngươi biết hắn tên gọi là gì không? Thành thành hô to! Xưng hô thân mật hơn, coi như là tên thân mật đi! Muốn nói hai người bọn họ không có vấn đề gì thì quỷ cũng không tin!
Hắn không tin tưởng Giang Ý không biết nói, có thê quỷ nhớ hay không thì không ai biết mặc tiểu hài cho ngươi. Hắn không dám đảm bảo.
Hà Lệ Huyên hoàn toàn không biết nói, boss của nhà mình đang dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm nàng.
- Lão ca, hiện tại nam nhân tốt đều đi chơi gay rồi, để cho đám muội tử chúng ta tình dùng cái gì được chứ.
Giọng nói hưng phấn của Hà Dạ Hà trầm xuống, gương mặt xinh đẹp đều là thất bại.
Giang Ý một hồi không biết nói gì, còn chưa nói tiếp thì đã thấy Hà Ngọc Huyên bỗng nhiên từ trên ghế sô pha bắn lên, nhìn chằm chằm vào hắn hỏi:
- Lão ca, ngươi không biết cũng là cùng giới yêu à?
Giang Ý co giật cổ, trong lòng thầm nghĩ, nha đầu này không khỏi cũng quá nhạy cảm rồi, chính ta cũng không biết bước ngoặt không cong, nàng từ đâu mà chẩn đoán được!
Thấy Giang Ý trầm mặc không nói, Hà Ngọc Huyên hoàn toàn hiểu lầm, mím môi nói:
- Khó trách! Ta nói ngươi làm sao ba mươi tuổi còn chưa tìm được bạn gái, thì ra ngươi thích nam nhân!
Lão ca, hiện tại xã hội mở cửa, thích nam nhân không phải là chuyện gì không thể gặp người, ngươi tuyệt đối không thể không muốn!
Giang Ý thấy Hà Phượng Hoa càng nói càng không đáng tin cậy, há miệng muốn cắt đứt lời của nàng, bị nàng nắm lấy hai tay:
- Lão ca, ta đã sớm cảm thấy ngươi không đúng! Trên đường nhìn thấy mỹ nữ ngươi cũng không có phản ứng, bá mẫu giới thiệu cho ngươi nhiều nữ hài như vậy ngươi cũng không nhìn nổi. Có phải ngươi có nam bằng hữu hay không? Lớn lên đẹp trai hay không đẹp trai? Ngươi và hắn tiến triển đến trình độ nào rồi? Hắn ở trên hay là ngươi ở trên?
Ngươi đừng nói với ta ngươi là người phía dưới! Nghe nói... Hoa rất đau, sẽ còn giang nứt! Ríu rít anh, lão ca, ngươi không biết thật sự là người phía dưới à!
Ai phía dưới kia, lão tư muốn làm cũng phải làm phía trên kia!
Giang Ý bị nghi ngờ là có năng lực, tức giận đến mức bại hoại bật thốt lên lời nói, nghe vào trong tai Hà Triều Huyên chính là không đánh mà chiêu.
Hà Đào Huyên bĩu môi:
- Ngươi lớn tiếng như vậy làm gì, chỉ có Tiểu Thụ mới có thể nhiều lần cường điệu mình là người trên đó!
Giang Ý thấy chủ đề lệch đến không hợp thói thường, vội vàng kéo Hà Dạ Huyên nói:
- Không phải nói muốn về nhà ăn cơm à, đi nhanh lên đi!
Còn có, ta không phải là người cùng giới yêu, ngươi ít nói bậy tám đạo trước mặt mẹ ta đi!
Giang Ý không tha tâm nhắc nhở lần nữa.
Ta biết, ngươi là sợ bá mẫu sẽ không tiếp nhận được! Ngươi yên tâm miệng ta rất nghiêm!
Hà Đào Sâm vỗ bộ ngực cam đoan nói.
Giang Ý thấy Giang Xuyên Huyên thật sự hiểu lầm, lo lắng giải thích:
- Huyên Huyên, muội thật sự hiểu lầm! Lão ca ta thật sự không phải là người cùng giới yêu.
Lúc này, Hà Sâm lắc lắc tay, đi đến cửa đổi giày
- Đi, đi! Không phải là cùng giới yêu sao? Có gì mà phải che giấu!
Giang Ý bỗng nhiên cảm thấy bất lực, Thu Duệ nhướng mày cười xấu xa:
- Giang Ý, ngươi đừng giải thích nữa, sẽ chỉ càng tô lại càng đen.
Giang Ý tràn đầy xúc động, tức giận không thể nào phát tiết, nhìn nụ cười xán lạn của Thu Duệ bên cạnh, không nhịn được muốn hí ngược vài câu.
Duệ, nếu ta là đồng giới yêu thì ta cũng quyết định sẽ bẻ cong ngươi!
Thật nhàm chán!
Thu Duệ hừ lạnh một tiếng, quay người bay ra khỏi cửa lớn.
Lần thổ lộ đầu tiên bị vùi dập giữa hai người, Giang Ý cúi đầu đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.