Chiếu Ngục Đệ Nhất Ngỗ Tác

Chương 77: Thi thể vừa thấy liền rất đau

Phượng Cửu U

11/10/2021

Theo lời Chiêm sự Lỗ Vương phủ, vị Lỗ Vương thế tử đang mất tích này trước kia là kẻ mê chơi, nhưng vì tân đế đăng cơ, phụ thân qua đời, vợ cả qua đời, vài chuyện liên tiếp ảnh hưởng, người đã rất điệu thấp, hiện tại lại đang nghị thân, hành vi tất nhiên là thu liễm, không nên có người ở bên ngoài.

Hơn nữa đối tượng nghị thân này các phương diện mà nói đều thực hoàn mỹ, đã bảo trì quan hệ thông gia lúc đầu, lại có thể bịt miệng người khác, đối với hài tử vong thê lưu lại cũng tốt, sẽ quan tâm bọn nhỏ ăn mặc, đốc thúc bọn chúng học hành, thế tử thoạt nhìn cũng không có gì không hài lòng, vì sao còn muốn ở bên ngoài tìm người?

Diệp Bạch Đinh theo đề tài này, hỏi đến nhi nữ: "Thiếu gia tiểu thư trong phủ mấy tuổi?"

Hà Phương Ninh: "Là hai tỷ đệ, trưởng nữ tên Nguyệt, qua năm liền 16, tử tên Phách, năm nay 8 tuổi. Bất quá ngày thường bọn họ không được cho phép tới đây, hai tỷ đệ tình cảm rất tốt, nhưng từ nhỏ đã không quá thân cận với thế tử, chuyện của thế tử, chỉ sợ bọn chúng cũng không rõ ràng."

Cừu Nghi Thanh: "16 tuổi, đã làm mai chưa?"

Hà Phương Ninh lắc lắc đầu: "Còn không có."

Diệp Bạch Đinh lại nhìn thấy một thứ, chỉ vào sau lưng kệ sách: "Nơi đó giống như có cái roi?"

Hà Phương Ninh nhìn nhìn: "Ồ, đó là muốn tặng cho đại tiểu thư, đại tiểu thư ngày thường tính tình không quá tốt, thích nhất chơi roi, người bên ngoài đều nói nàng điêu ngoa, cho nên việc nghị thân này mới càng lúc càng kéo dài, đến nay còn chưa có định ra, thế tử tuy không thân cận với nhi nữ, ngày thường rất ít gọi tới trước mặt hỏi chuyện nhưng trong lòng vẫn nhớ."

Diệp Bạch Đinh nhìn nhìn cái roi kia, cán roi tinh tế tiểu xảo, bằng da mềm mại, phối sức tinh xảo: "Loại đồ vật này...... chắc không phải là thế tử tự mình mua đi? Có người đưa?"

Hà Phương Ninh: "Thiếu gia hảo nhãn lực, đích xác không phải là thế tử mua, là Lâu Khải, một quan nhỏ trong kinh thành đưa."

Diệp Bạch Đinh chỉ chỉ vật khắc gỗ gân guốc dữ tợn trên kệ: "Nó thì sao? Chắc cũng không phải thế tử tự mình mua?"

Hà Phương Ninh cụp mắt: "Cũng là vị Lâu đại nhân này đưa."

Đuôi mắt Diệp Bạch Đinh nheo lại: "Lâu Khải này, hôm qua có ở đường hội không?"

Hà Phương Ninh: "Có."

"Vậy Lâu Khải đi lại khá thân cận với thế tử?"

"Lâu đại nhân xác thật rất giỏi luồn cúi, nhưng người bên cạnh thế tử, không chỉ có mình hắn."

"Thế tử và Lâu Khải, có gặp nhau trong đường hội không?"

"Đều ở đường hội, khẳng định là muốn chào hỏi một câu, trò chuyện, ngồi ngồi một chút."

"Ngồi bao lâu? Hàn huyên cái gì?"

"Cái này......" Hà Phương Ninh nghĩ nghĩ, "Mọi người đều ngồi cùng nhau, nói chuyện phiếm cũng là nói với nhau, đều là mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt, hạ quan nghĩ không ra là có cái gì đặc biệt."

"Sau khi thế tử nói phải đi thì sao?"

"Lâu đại nhân hình như cũng đi, nói là có hẹn."

Một người rời đi, hai người cũng rời đi, lúc này mất tích, thật sự chỉ là một người?

Tầm mắt Diệp Bạch Đinh không ngoài chờ mong đụng phải Cừu Nghi Thanh, đối phương gật nhẹ đầu, chứng tỏ cũng nghĩ tới cùng một chỗ ——

Lâu Khải này, có phải cần phải tra một chút hay không?

Diệp Bạch Đinh liền tiếp tục hỏi Hà Phương Ninh: "Nhà vị Lâu đại nhân này, đã phái người đi hỏi chưa?"

"Hỏi rồi," Hà Phương Ninh gật đầu, "Khi tìm không thấy thế tử, liền phái người đi hỏi, Lý thị thê tử của hắn nói hắn cũng không có về nhà, hành tung không rõ."

Đúng ngay lúc này, bên ngoài đột nhiên có một Cẩm Y Vệ mặc đồ đen đi vào, đến bên tai Cừu Nghi Thanh, nói vài câu.

Ánh mắt Cừu Nghi Thanh lập tức trở nên thâm thúy: "Không cần tìm, Lâu Khải này, đã chết."

"Đã chết?" Thân Khương xì một tiếng, toàn một lũ không đáng tin cậy, đừng nói Lỗ Vương thế tử kia cũng đã chết đi!

Nếu xảy ra án mạng, việc này liền không nhỏ nữa, ba người lập tức xoay người, chuẩn bị xuất phát.

Khi đi ngang qua chỗ rẽ ở hành lang dài, Diệp Bạch Đinh chú ý tới bên cạnh Nguyệt lượng môn, có một cái đầu nhỏ, đôi mắt tròn tròn, khuôn mặt nhỏ thịt mum múp, quần áo trên người rất quý khí...... Là tiểu thiếu gia trong phủ sao? Tên Chu Phách?

Cũng chỉ liếc mắt một cái, bên cạnh tiểu nam hài đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ, che miệng tiểu nam hài lại đem nó xách đi, tiểu nam hài ngoan ngoãn, ôm chân nàng không nói lời nào, thiếu nữ sờ sờ đầu nó, còn trừng mắt nhìn Diệp Bạch Đinh một cái, nhấc roi trên tay ra vẻ uy hiếp, như đang cảnh cáo hắn không được nói lung tung.



Diệp Bạch Đinh:......

Tiểu cô nương rất hung, tên Chu Nguyệt?

......

Ba người Diệp Bạch Đinh chạy tới hiện trường, phát hiện nơi xảy ra án mạng này có chút vi diệu, ở ngay bên cạnh viện tử dùng để làm đường hội hôm qua.

Theo lý khi phát hiện Lỗ Vương thế tử mất tích, công việc điều tra nên bắt đầu từ cái viện tử này, phạm vi xung quanh hẳn là được tìm kiếm, cũng không biết như thế nào, lại xem nhẹ cái tiểu viện tử này, có thể là cái tiểu viện tử này quá nhỏ, ẩn sâu trong đám nhà cửa, rất dễ bị coi là thiên viện của nhà ai đó, mà bỏ sót.

Cái này kỳ thật là một cái viện độc lập có cửa riêng, đẩy cửa đi vào, chính là cái giếng trời, vuông vức, trồng một gốc mai già, hai bên có hành lang bao lại, thoạt nhìn khá mộc mạc sạch sẽ, bài trí không nhiều lắm, bày biện quy quy củ củ, liếc mắt một cái liền cảm thấy thiếu chút nhân khí, chắc là có người quét tước định kỳ, nhưng không thường có người ở.

Thân Khương đi tuốt đằng trước, đẩy cửa phòng ra——

"Woa! Mùi kinh dị quá!" Thân Khương tay trái bịt mũi, tay phải quạt quạt tay áo, giọng ồm ồm, "Đây là dọn tới mấy cái cửa hàng son phấn vậy?"

Mùi hương thật sự quá nồng, Thân Khương có chút chịu không nổi: "Thiếu gia ngươi chờ một chút, ta đi vào trước xem một cái!"

Diệp Bạch Đinh:......

Hắn nhìn thoáng qua Cừu Nghi Thanh đứng bên cạnh, thật đúng là cái tên ngốc to con, phải nói ngươi làm sao mới tốt, lãnh đạo trực tiếp của ngươi đứng ngay chỗ này đó, ngươi kêu ta chờ một chút?

Cũng may Cừu Nghi Thanh không có để ý, còn kéo hắn lui ra sau hai bước.

Là lãnh đạo tốt nhất thế gian!

Thân Khương đi vào phòng, chủ yếu là xác nhận tình huống cửa sổ, có dấu vết đặc thù gì hay không, không có phát hiện dị thường, dứt khoát mở hết cửa sổ ra, cho bay bớt mùi, bằng không không ai chịu đựng nổi căn phòng này.

"Được rồi vào đi!"

Diệp Bạch Đinh cùng Cừu Nghi Thanh đi vào phòng, mùi son phấn đích xác rất nồng, giống như Thân Khương hình dung, dường như đem toàn bộ cửa hang son phấn dọn tới, nhưng mùi này không đơn giản chỉ là mùi son phấn, còn trộn lẫn mùi của hương liệu đặc thù ——

Không phải tươi mát thanh nhã, cũng không phải cao quý thướt tha, mùi hương này là...... xạ hương?

Mùi xạ hương, ai quen thuộc đều hiểu, có hai hướng cực hạn, hoặc là cực kỳ sạch sẽ, sạch sẽ gần như là thánh khiết, hoặc là cực kỳ dơ bẩn, hỗn tạp thú tính, dơ bẩn như loài động vật nào đó rải bãi nước tiểu, nếu người điều hương tay nghề tinh vi, hoàn toàn có thể điều ra loại nhìn như cực kỳ thánh khiết, lại cực kỳ dụ dỗ gợi cảm.

Cái đỉnh thắp hương ba chân ở ngay góc phòng, hương đã cháy sạch, không khí bình ổn, cảm giác xao động cùng khiêu khích cực hạn kia, đã lặng yên không tiếng động.

Lại nhìn trong phòng, toàn bộ đều là hồng đậm đậm đậm nhạt nhạt, màu đỏ, hoặc là hồng nhạt, không phải loại đỏ thẫm thập phần chính thống, dùng cho trường hợp hôn khánh, mấy màu đỏ đậm đậm nhạt nhạt này phối với chất liệu thiển sa phiêu đãng mềm mại, hiện ra vài phần tuỳ tiện, cửa sổ mở ra, gió thổi qua, trước mắt đều là lụa đỏ múa may như rong biển, nếu là đổi lúc khác, nhất định có thể làm người mơ màng hết bài này đến bài khác.

Nhưng mà giờ phút này, gây chấn động nhất trong phòng, chính là một người treo ở chính giữa.

Dây thừng xuyên qua xà nhà rũ xuống, chính xác mà nói cũng không phải dây thường ngày thường sẽ nhìn đến, đây là dây vải được dùng rất nhiều dải lụa đỏ vê thành, dùng thủ pháp đặc thù quấn lại, sức chịu đựng vừa thấy liền biết là rất cường hãn, phía dưới dây thừng treo một nam nhân, lưng hướng lên trời, mặt hướng đất, tay chân đều bị trói chặt ở sau người, hai tay hai chân trói lại treo lên, bằng chính dây vải treo lên xà nhà.

Trên người nam nhân không có mặc quần áo, chỉ ở trên đỉnh đầu, phủ một tấm áo choàng dính máu.

Lại nhìn trên mặt đất, có một vũng máu, cùng với......một vũng t.inh dịch diện tích hơi lớn.

"Này sợ không phải......ngựa trói ngược bốn vó!" Thân Khương nhận ra phương pháp trói đặc thù này, "Anh em này chết đúng là kiểu hoàn toàn mới!"

*kiểu trói treo người lên tay quật ra sau lưng, chân cũng co lên trói lại, mặt nhìn đất, lưng quay lên, thường là kiểu chơi BDSM đồ đó ^^, del hiểu nổi nha!

Đầu tiên chính là tư thế này, vụ án mà hắn tiếp nhận, trước đây chưa từng gặp, ngoại trừ bên hình phòng, hắn liền chưa thấy qua còn có kẻ chơi trò này!

Cái gọi là ngựa trói ngược bốn vó, chính là hai tay hai chân bị trói tay ra phía sau, sau đó dùng dây thừng treo lên, nhìn bộ dạng người chết này, trói không quá thô lỗ, dây thừng vòng qua cần cổ một vòng, cánh tay thậm chí trước ngực cũng vòng một vòng, đùi cũng vòng hai vòng, hỗ trợ chút lực nâng đỡ, nhưng có thể giảm bớt áp lực đi nữa, đây cũng là đem người treo ngược lên a, sao có thể thoải mái!

Tiếp theo chính là dây thường cột trên người người chết, vừa thấy liền rất chú ý, bằng da, còn có hoa văn, vòng nhiều vòng như vậy, nhưng cũng không giống trói gô, còn phi thường có tính nghệ thuật, thủ pháp lưu loát lại xinh đẹp, chỗ dây thừng giao nhau trước ngực thậm chí còn khá đối xứng, nút thắc trên mu bàn tay cũng thật xinh đẹp, còn buộc thành cái nơ con bướm!

Cuối cùng chính là bộ dạng lúc chết của người chết, ngay cả người ngoài nghề như hắn cũng có thể nhìn ra, mạch máu tròng mắt phình lên, đây rõ ràng là đã treo lên khá lâu, hô hấp cũng không thoải mái! Còn có làn da xanh xanh, chậc chậc, nếu không biết còn tưởng là xướng tuồng!

Thân Khương thiếu chút nữa nhấc tay kêu đề này ta biết giải: "Thiếu gia, người chết có phải chết do hít thở không thông hay không?"

Không đợi Diệp Bạch Đinh trả lời, hắn liền thấy được thứ càng kích thích: "Woa! Cái này lợi hại —— thiếu gia mau xem," hắn chỉ vào vị trí khí quan quan trọng phía dưới của người chết, "Hắn có phải đã bị cắt rớt rồi không?"



Hắn vừa mới vào nhà liền thấy được vết máu trên mặt đất, cộng thêm bãi t.inh dịch đã đóng băng kia, hắn nghĩ là chơi quá mức rồi, không nghĩ tới đồ vật cũng bị xẻo mất?

"hissss... chơi thật dã man a."

Toàn bộ những gì Thân Khương nhìn thấy, Diệp Bạch Đinh cùng Cừu Nghi Thanh đương nhiên cũng thấy được, sau khi cẩn thận quan sát hiện trường, ghi chép rõ ràng, hắn từ túi móc ra bao tay, mang lên: "Mang thi thể xuống đi."

"Được rồi ——"

Thân Khương lập tức kêu thêm hai người, dỡ thi thể xuống.

Diệp Bạch Đinh lập tức tiến hành kiểm nghiệm sơ qua tại chỗ: "Giác mạc vẩn đục cường độ thấp, mức độ thi đốm hình thành, thời gian người chết tử vong nằm trong vòng 6 canh giờ."

Điểm nổi bậc nhất trên người người chết chính là khí quan tượng trưng nam tính đã bị cắt rớt, Diệp Bạch Đinh nhìn kỹ: "Vết cắt trơn nhẵn, không thấy co kéo lặp lại, chắc là một đao cắt lấy, dưới da chỗ miệng vết thương xuất huyết nghiêm trọng, sưng tấy rõ ràng, mép lật ra ngoài, có hiện tượng tụ máu, đây là vết thương lúc còn sống."

Thân Khương hút một trận khí lạnh: "...... Sống sờ sờ bị cắt bỏ a, đau cỡ nào?" Hắn nhìn một cái vị trí người chết bị treo lên, có chuyện rất tò mò, "Hung thủ khi nào hạ thủ? Treo lên rồi, hay là chưa treo lên?"

Cừu Nghi Thanh quan sát tỉ mỉ, chỉ vào dây thừng trên mu bàn tay người chết: "Nút thắt chỗ này rất xảo diệu, chỉ cần không siết chặt, liền có thể điều chỉnh khống chế cao thấp."

Thân Khương cẩn thận nghiên cứu một lúc, xem hiểu: "Thật đúng là vậy, vậy thì là treo lên cắt, ngược lại càng nhẹ nhàng dùng ít sức? Độ cao có thể điều chỉnh, cũng không cần ngửa đầu nhón chân gian nan đi cắt."

Cừu Nghi Thanh gật đầu: "Không sai."

Thân Khương vẫn chậc chậc hai tiếng: "Vậy hung thủ này cũng đủ tàn nhẫn a, thù lớn cỡ nào, mới đến nỗi như vậy?"

Diệp Bạch Đinh vừa bận rộn trên tay, đầu óc vừa không nhàn rỗi: "Hung thủ chúng ta phải tìm trong vụ này, rất có khả năng là nữ nhân."

Thân Khương: "A? Tuy rằng không khí này đích xác rất ái muội, cũng không nhất định là nữ nhân đi?"

Hắn đã gặp qua vụ án ngụy trang thành người khác gây án, chỉ với mấy thứ này, Kiều thiếu gia lần này có phải có chút võ đoán hay không?

"Ta nói chính là rất có khả năng, mà không phải tuyệt đối," Diệp Bạch Đinh giải thích, "Bình thường đối với người giới tính tương đồng, chúng ta sẽ có cùng tâm lý, cho dù thù hận có sâu đi nữa, cũng sẽ theo bản năng né qua mấy chỗ này, tỷ như án mạng liên hoàn mà mục tiêu là quần thể nữ tính, nếu có tình trạng mà bộ phận riêng tư của nữ tính bị công kích, bị hủy diệt, bị cắt đi, hung thủ chín phần là nam, hung thủ là nữ giết nạn nhân nữ, nhất định sẽ không công kích mấy cơ quan này, ngược lại, nam tính quần thể cũng như vậy, một nam nhân đối với một nam nhân khác có thù hận lớn bao nhiêu, khi giết người cũng hơn phân nửa sẽ không cắt rớt sinh thực khí của hắn, nếu hung thủ là nữ có động cơ đặc thù, thì không nhất định."

Thân Khương nháy mắt nhớ tới vụ án trước, Chu Bình cũng làm như vậy: "Cho nên lần trước, ngươi căn bản là không có suy xét người tình nghi là nữ đúng không?"

Diệp Bạch Đinh gật gật đầu: "Có thể làm ra hành vi này, nhất định là hung thủ đối với người chết mang hận ý phi thường mãnh liệt, điểm này sẽ không thay đổi...... Cho nên đồ vật đâu? Cái của người chết bị cắt đi kia, có ai thấy không?"

Thân Khương không thấy được, vì thế giương cao giọng, hỏi người đang đi ghi chép hiện trường ở khắp nơi: "Của nợ bị cắt rớt của người chết đâu? Có ai nhìn thấy không?"

Tất cả mọi người lắc đầu, nói không có.

Thân Khương hậu tri hậu giác nhíu mày: "Chẳng lẽ lão tử tìm manh mối, điều tra còn chưa đủ, còn phải đi tìm cái của nợ này?"

Diệp Bạch Đinh thân thiện nhắc nhở: "Đúng vậy đó, Thân bách hộ."

Thân Khương:......

Diệp Bạch Đinh đè đè bả vai, cánh tay của người chết, cảm thụ độ co dãn bên trong: "Người chết xương cánh tay có vài chỗ xé rách, trật khớp rất rõ ràng, phần thân thể cong gập về phía sau —— gân bắp thịt bị đứt gãy, với mức độ này, nhất định là bị treo khá lâu, đáy mắt sưng tấy rõ ràng, đại khái sẽ kèm theo não xuất huyết. Phần lộ ra ở sau lưng, đùi của người chết có nhiều vết roi quất, có phần sưng tấy nghiêm trọng, toàn là thương tích lúc còn sống......"

Thân Khương càng nhìn càng cảm thấy dọa người: "Hắn để người khác đánh? Khẩu vị nặng như vậy sao!"

Diệp Bạch Đinh: "Người chết móng tay hiện tượng bầm tím rõ ràng, làn da có màu lam rõ ràng......"

Điểm này thì rất kỳ quái, từ mặt trở xuống, phần cổ phần ngực cơ hồ đều là màu lam.

"Thiếu gia ngươi sờ sờ xem," Thân Khương nhăn mũi lại, "Chẳng lẽ là chơi đa dạng phong phú, còn mang màu nhuộm?"

Diệp Bạch Đinh đã sờ qua: "Không phải màu nhuộm, cũng không phải hoá trang."

Thân Khương: "Vậy kỳ lạ, màu này ở đâu ra? Chẳng lẽ trúng độc?"

Diệp Bạch Đinh: "Không loại trừ khả năng này."

Bầm tím theo lời pháp y, chính là huyết sắc tố trong máu tăng nhiều, làm niêm mạc xuất hiện màu xanh tím, còn gọi là bầm tím, mà màu lam như vậy, hắn chưa bao giờ gặp qua.

Hắn nỗ lực nhớ lại những ví dụ đã gặp: "Trúng độc bạc sẽ làm làn da biến thành màu xanh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếu Ngục Đệ Nhất Ngỗ Tác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook