Quyển 7 - Chương 1: Hỗn chiến tranh đoạt công chúa
Quách Ni GirlneYa
15/05/2013
Buổi tối, tôi kiên nhẫn gọi điện thoại cho Mông Thái Nhất, nhưng hắn đã cúp máy. Tôi chỉ có thể nhắn cho hắn một cái tin, hi vọng hắn sẽ nhìn thấy……………
Đã qua bốn giờ, di động vẫn ko có động tĩnh gì! Chẳng lẽ điện thoại của tôi………bị rớt hư? Tôi lo lắng cầm điện thoại tùy tiện gọi 1 cú
“A lô? Ma Thu Thu?! Con nữa đêm gọi cái gì, thần kinh a!”
A……giọng nói này hình như là……..của mẹ! Tiêu rồi! Tôi vừa rồi ko để ý đã gọi nhầm vào số di động của mẹ!
“Mẹ, con……………..con hôm nay quên chúc mẹ ngủ ngon! Ha ha ha ha……….chúc mẹ ngủ ngon!”
Tôi nhanh chóng cúp máy trước khi mẹ đem tôi ra chửi bới
Di động ko bị hư! Vậy là có chuyện gì? Mông Thái Nhất thật sự giận?Ko phải hắn là người nhỏ bọn như vậy chứ!!?
Tôi gọi lại số của hắn, nhưng điện thoại vẫn tắt máy!
Một lần nữa lại gọi vào số của Mông Thái Nhất, nhưng tiếng chị gái nhân viên ở tổng tài vẫn ko sợ phiền lập đi lại một câu: số điện thoại quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được
“Bộp!”
Hình như là tiếng động vang ra từ cửa sổ
Nhưng mà nhà tôi ở lầu hai…………là trộm sao? Hay là quỷ………??
Tôi run run đén gần cửa sổ, nhẹ nhàng nhấc rèm lên, lá gan tê dại, nhìn ra bên ngoài
Gì? Ko có gì cả? Đang lúc tôi thở phào nhẹ nhõm thì một vật đen đen nho nhỏ lại nện vào cửa sô phát ra tiếng “Bịch” sau đó liền rơi xuống trước cửa
Tôi tập trung nhìn vào vật thể lạ………hình như là tảng đá!! Thiên thạch từ trên trời rơi xuống sao?! Tôi tò mò đẩy cửa sổ ra
“Ma Thu Thu! Cô mau xuống dưới cho tôi!”
Dưới lầu vọng lên một giọng nói quen thuộc
Trời ạ! Hiển nhiên là Mông Thái Nhất! Tôi gọi điện thoại hắn lại tắt máy, hiện tại sao lại lảo đảo đứng ở chỗ này? Gì? Lảo đảo? Hắn uống rượu sao?
“Ma Thu Thu! Cô mau đi ra” Mông Thái Nhất mơ màng đứng ở một chỗ hét lên
Nếu lỡ xui hắn đánh thức ba mẹ thì ko hay rồi! Phải vội vàng đuổi hắn đi mới được
Nghĩ đến đó, tôi lén lén đi ra khỏi cửa, vội vàng mang giầy vào, lao xuống lầu
“Mông Thái Nhất! Anh bị điên à? Tại sao chỉ có một mình? Trương Khải Chấn đâu?” Tôi vừa có chút chật vật vừa tức giận đỡ Mông Thái Nhất
“Ma Thu Thu! Cô mau tránh ra cho tôi!” Mông Thái Nhất một tay đẩy tôi ra
Tôi ko tự chủ lui về phía sau, nhưng tên kia lại một phát bắt được tôi, nhân lúc tôi chưa kịp hoàn hồn, thì người đã bị hắn ôm chặt vào lòng……
“Mông…………..Mông Thái Nhất……….buông ra…………tôi ko thở được!” Ngực tôi buồn bực ko thở nổi
“Ma Thu Thu! Cô thích Kim Ánh Minh, phải ko?”
“……………….” Nhìn Mông Thái Nhất, tôi chưa từng nghĩ tới hắn sẽ hỏi tôi vấn đề này. Đột nhiên tôi ko biết nên trả lời thế nào
“Ha ha, thật ra tôi đã sớm biết, cô xem, tôi thật thông minh……….Ha ha!”
“Tôi………….tôi…………….” tôi nghẹn lời……………đối mặt với Mông Thái Nhất như vậy, tôi có chút thấp thỏm lo âu
“Từ khi nào thì bắt đầu? Được…….tôi giúp cô tính toán…………” Mông Thái Nhất dường như cố gắng nhớ lại, đầu ngẩng cao hơn một chút
“Mọi người hiểu lầm cô, tôi giúp cô chỉnh đốn mọi chuyện? Lúc cô đi ra khỏi phòng thay đồ?…………..Hay là sớm hơn? Bắt đầu từ khi ba người chúng ta ngồi cùng một chỗ? Hay là bắt đầu từ khi tôi và cô thành lập liên minh?…………..”
“Mông Thái Nhất……….” Tôi nhìn hắn, hắn luôn ở bên cạnh tôi, là người cùng tôi khóc cùng tôi cười, thì ra hắn so với tôi hiểu biết rất nhiều chuyện
“Sẻ con, cô có biết hay không , trước đó còn có một cô gái bối rối đưa cho tôi băng vệ sinh, cô gái thay tôi xách túi, cô gái bất lực để thấy quở trách, cô gái đem tôi về nhà còn trả tiền đầy đủ cho quán karaoke…………………..”
Hắn biết tất cả, thì ra hắn biết tất cả mọi chuyện!!
“Còn có cái tật cà lăm của cô ấy, tính nhát gan, cả thói xấu ăn nói lắp bắp…………”
………………………….
Tôi bối rối nhìn ánh mắt kiên định của Mông Thái Nhất, Ma Thu Thu, mày làm sao vậy? Chẳng lẽ đúng như lời Việt Mỹ nói, mày quả thật là một con nhỏ hoa tâm sao? (*hoa tâm: trăng hoa) Ko phải mày luôn để ý Kim Ánh Minh sao? Tại sao khỉ nghe Mông Thái Nhất bày tỏ mày lại tỏ ra hồi hộp, vui sướng?
“Sẻ con, chúng ta quen nhau đi!” Một câu nói lọt vào tai khiến tôi khiếp sợ
“Quen……..quen nhau?!”
Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng
“………………………..”
“Ko được từ chối!” Mông Thái Nhất nắm lấy tay tôi, ánh mắt đỏ hồng trừng trừng nhìn tôi, bắt đầu trở về với trạng thái say rượu điên loạn
“Đừng lớn tiếng a! Đừng lớn tiếng!” Tôi bị hắn lớn tiếng sợ đến mức phải vội vàng nhắc nhở, trăm ngàn lần xin anh đừng đánh thức ba mẹ tôi, nếu ko tôi chết chắc rồi
“Vậy cô trả lời tôi!” Mông Thái Nhất nấc cục một cái, ánh mắt bắt đầu mê mang
Trả lời………..Làm sao bây giờ? Tôi phải trả lời hắn như thế nào? Chấp nhận? Hay từ chối?
Ko được…………….tôi ko làm được a! Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ?!Dù sao hắn cũng đang say khướt a! Tôi thở dài…………..
Vậy trước tiên tùy tiện cho hắn một câu trả lời như có lệ! Nói ko chừng sáng sớm ngày mai , khi tỉnh dậy hắn cũng ko nhớ rõ!
“Để tôi suy nghĩ một chút!”
“Vậy cô muốn bao lâu?”
“Một……một tuần!”
Tôi vốn muốn nói 1 tháng, nhưng mà 1 kẻ tính tình nôn nóng như tên này nhất định sẽ ko chịu
“Ko được! Tôi mặc kệ, chỉ có thể là một ngày! Ngày mai cô phải nói cho tôi biết!” Mông Thái Nhất nũng nịu nói như đứa trẻ, khiến cho tôi nhất thời nổi cả da gà
“Được rồi, được rồi! Một ngày thì một ngày!”
Dù sao cũng là trả lời cho có lệ, ngay cả một giờ cũng ko sao…………tôi nghĩ trong lòng
Mông Thái Nhất nghe được lời của tôi, lập tức giống như một đứa bé được kẹo, mỉm cười sáng lạn. Hắn thay đổi sắc mặt thật nhanh!
“Được rồi, anh nhanh một chút về nhà đi!” Tôi nhẹ nhàng đẩy Mông Thái, ai ngờ cúa đẩy lại hoàn hảo đẩy ngã Mông Thái Nhất té xuống mặt đất ko nhúc nhích!
Ko phải chứ!!? Hắn khi nào đã trở nên yếu đuối như vậy??
Tôi sững người nhìn hắn 10 phút, cuối cùng buông tha cho việc gọi hắn tĩnh lại
Hao hết sức chín trâu hai hổ, rốt cuộc, tôi cũng đem con người cao to này mang trở về phòng, ném lên cái giường nhỏ
Nhìn khuôn mặt hắn ngủ say, lông mi thật dài che khuất cặp mắt khi phách, sống mũi cao thẳng, đôi lông mày đậm đang nhăn lại . Bởi vì nguyên nhân say rượu nên toàn bộ khuôn mặt đã đỏ bừng, khóe miệng còn treo móc một nụ cười mỉm……………Mông Thái Nhất thì ra cũng rất đáng yêu………….
Đáng yêu? Tôi lắc lắc đầu của mình, Ma Thu Thu, siêu cấp ngang ngược Mông Thái Nhất mà mày cũng nói là đáng yêu??Ko phải mày cũng uống say rồi chứ?
Đột nhiên nhớ tới những lời vừa nói với tên kia,qua ngày mai nhất định hắn sẽ quen hết
Tôi ngã người lên bàn học, trong lòng có chút lo lo và mất mát, tôi lăn qua lăn lại mãi đến hừng đông mới mơ mơ màng màng ngủ
Ách………….thật bực mình…………..muỗi cứ bay qua bay lại…………..
Chờ đến khi tôi tỉnh lại thì trời đã sáng bảnh. Hắn đi đâu rồi? Ngày hôm qua……………ko phải hắn đã uống rượu say bí tỉ rồi chạy đến tìm tôi sao? Chẳng lẽ tôi nằm mơ
Tôi xoa xoa đầu óc hổn loạn của mình rồi nhìn sang xung quanh
A? Trên bàn học có 1 tờ giấy! Tôi vội vàng đứng dậy nhìn
Là tờ giấy Mông Thái Nhất để lại! Chữ thật sự rất khó xem:
Sẻ con
Tôi đi trươc nha! Đừng quên hôm nay cô phải cho tôi một câu trả lời thuyết phục! Nếu ko cô sẽ gặp xui xẻo lớn!
Ngày hôm qua cô nhìn tôi lâu như vậy, có phải là cảm thấy tôi rất đẹp trai ko?
P.s: Bộ dạng cô ngủ thật đáng yêu! Hắc hắc! ^-=
Siêu cấp đẹp trai Mông Thái Nhất
…………………-_-
Ko phải là nằm mơ……………..
Hơn nữa…………..hơn nữa………….hắn vẫn còn nhớ rõ cái lời nói kia!! Trời ạ! Ngày hôm qua hắn thật sự uống say sao?!………………..
Hỗn chiến tranh đoạt công chúa – Phần 6
Hôm nay là ngày cuối cùng của lễ hội văn hóa trong trường, tôi đã mặc xong trang phục diễn xuất, ngồi ở phía sau sân khâu, lo lắng đứng ngồi ko yên……………..Bởi vì trong khán phòng lần này ngoài mọi người ra còn có ba mẹ và hai ông anh tôi đến xem, phải biết rằng ngoại trừ việc họp phụ huynh, bọn họ chưa bao giờ đến trường a!
“Nghe nói con hôm nay tham gia diễn kịch………….” Mẹ vào bữa điểm tâm đã hỏi tôi chuyện này
“Ách…………..Phải” Tôi cẩn thận buông bát đũa trong tay, mẹ làm sao mà biết?
“Một nam sinh, đã gọi điện thoại đến mời mẹ đi xem, chính là cái tên lúc con mất tích đã gọi đến” Mẹ vẫn nghiêm túc vừa ăn vừa nói “Chỉ có điều hắn thật ko lễ phép………”
Ko xong rồi! Nhất định chính là cái tên chuyên gây họa Mông Thái Nhất, tôi rụt cổ chờ bão táp tràn xuống
s�"ri`0� alt:auto; line-height:normal">Loại giằng co này khiên tôi có chút mỏi mệt , tôi ko biết vì sao lại chen ngang ở chính giữa, tôi cũng ko biết vì sao Mông Thái Nhất lại tức giận!
“Rầm!” Tôi nghe thấy một tiếng sập cửa thật mạnh, Mông Thái NHất đã biến mất khỏi tầm mắt tôi, tôi có cảm giác như toàn bộ sức lực đều bị mất hết, chậm rãi tôi ngồi xuống…………..
“Thu Thu, ai……….” Bắc Nguyên Ái tỷ vỗ vỗ vai tôi, rốt cuộc lại ko nói cái gì
Kim Ánh Minh lẳng lặng nhìn tôi 1 lúc, ko nói một lời cầm lấy túi xách, hướng về phía cửa mà đi. Đi đến trước bục giảng, hắn cũng thuận tay cầm cái váy màu tím kia lên……………..
Hỗn chiến tranh đoạt công chúa – Phần 5
Buổi tối, tôi kiên nhẫn gọi điện thoại cho Mông Thái Nhất, nhưng hắn đã cúp máy. Tôi chỉ có thể nhắn cho hắn một cái tin, hi vọng hắn sẽ nhìn thấy……………
“Đừng làm mất mặt Ma gia” mẹ gắp một quả trứnggà bỏ vào bát tôi “Mẹ ba và anh sẽ đi xem con biểu diễn”
Tôi ngây ngốc nhìn quảtrứng, trong lòng ánh lên cảm xúc ấm áp đã lâu ko trải qua…………..
Kim Ánh Minh mặc váy dàingồi bên cạnh tôi, ngũ quan vốn xinh xắn của hắn càng thêm nổi bậc , vừa xinhđẹp lại có chút bức người. Ông trời đúng là ko có mắt nha! Chỉ giả gái thôi màđã xinh đẹp như vậy, thật làm cho tự nhìn mình trong gương cũng phải tức điên!
Hơn nữa, Hà Ảnh Nguyệtđóng vai chú lùn cũng thật xinh đẹp, làm cho công chúa Bạch Tuyết như tôi quảthực rất giống mụ phù thủy độc ác…………Ai………lòng tôi cảm thấy chua xót
Nhìn Tử Lôi và Thượng HàHi đứng bên cạnh nàng, mặc bộ quần áo đơn giãn nhưng lộng lẫy căn bản càng thêmxinh đẹp như tinh linh
Chú lùn đẹp như tinhlinh, một hoàng hậu so với Bạch Tuyết còn xinh đẹp hơn, một công chúa BạchTuyết xấu như phù thủy, tôi không biết rốt cuộc đây là cái vở kịch gì……………..
“Ma Thu Thu, chúc mừngcô nha, nghe nói cô sẽ vì những học sinh năm nhất dâng nụ hôn đầu cho tên contrai xấu xi nhất trường, tôi thật mong chờ đó!” Tử Lôi đắc ý dương dương tự đắchướng tôi nói móc “Hi vọng cô sẽ diễn xuất nổi bậc hơn chúng tôi nha!”
Nhìn thấy Tử Lôi làm tôinhớ đến Mông Thái Nhất, cái màn thổ lộ tối hôm qua bây giờ vẫn còn hiện ra rõmồn một trước mắt
5 phút sau
“Được rồi được rồi! Mỗidiễn viên đều có vị trí riêng! Chúng ta chuẩn bị bắt đầu! ” Bắc Nguyên Ái tỷ mồhôi đầy trán đối với hậu trường kê to
“Này, bắt đầu ” Kim ÁnhMinh thúc nhẹ vào tôi đang ngồi sững người, tôi lấy lại tinh thần vội vàng đứngdậy
“Mông Thái NHất vẫn chưatới sao? Chúng ta sẽ thay đổi người!”
Hắn ko tới sao? Hay làcòn giận dỗi? Trong lòng tôi có chút khổ sỡ
“Ai nói có thể tùy tiệnđổi người!”
Trong lòng tôi đột ngộttrở nên vui vẻ! Giọng nói bá đạo này ko phải là của hắn thì còn của ai?
Chỉ thấy Mông Thái Nhấttức giận đi về phía chúng tôi, trên người đã mặt sẵn bộ đồ tượng trưng cho tấmgương của Bắc Nguyên Ái tỷ
“Xú tiểu tử! Em cuốicũng vẫn đến đây a!” Bắc Nguyên Ái tỷ cười vỗ vỗ đầu Mông Thái Nhất
“Bà già! Ngừng tay! Đầutôi không phải là thứ để cho bà tùy tiện muốn sờ thì sờ!” Mông Thái Nhất đẩybàn tay của Bắc Nguyên Ái tỷ ra, ý tứ hàm xúc nhìn thoáng qua tôi đangngây ngô cười đứng bên cạnh Bắc Nguyên Ái, hại tôi đỏ mặt cúi đầu
“Hừ” Kim Ánh Minh lạnhnhư băng lên tiếng hừ hừ, làm cho nhiệt độ của tình huống lập tức lạnh xuốngvài phần
“Chuột thối! Cậu hừ hừcái gì!” Mông Thái Nhất lại nổi xung thiêng
“Được rồi, được rồi! Cóchuyện gì thì diễn xong nói sau!” Bắc Nguyên Ái tỷ nói xong liền đem Mông TháiNhất đẩy lên khán đài, ánh mắt có ý bảo muốn cùng ta và Kim Ánh Minh đứng chungmột chỗ
Cứ như vậy, vỡ diễnchính thức bắt đầu
Nhạc nền vang lên, ngườikể chuyện ở cánh gà bắt đầu đọc lên lời dẫn truyện
“Ngày xửa ngày xưa, ởmột vương quốc nọ, có một vị hoàng hậu mỹ lệ. Vào một ngày mùa đông tuyết rơi,hoàng hậu hạ sinh một bé gái, làn da của nàng trắng hơn tuyết, môi hồng hơnmáu. Hoàng hậu đặt tên cho nàng công chúa là Bạch Tuyệt…………..”
Oa! Ở dưới khán đài thậtnhiều người xem nha! Có vẻ như toàn bộ hội trường đều chật ních! Tôi cảm giácbản thân mình cũng bắt đầu lo lắng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, chân cũngbắt đầu run lên rồi! Đây là lần đầu tiên cả nhà chú ý đến tôi, tôi nhất địnhphải……………
“Ko sao chứ!?” Kim ÁnhMinh nhìn tôi hỏi
“Ừ………….haha” Tôi yếu ớtmỉm cười với hắn
Đột nhiên có cảm giácnhư bàn tay mình đang bị người nắm giữ………….người đó hiễn nhiên là Kim Ánh Minh!Tôi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn
“Lúc Linh sợ hãi , nóthường rất cần sự ấm áp!” Kim Ánh Minh mỉm cười, khiến cho tôi thật hưng phấn,dường như đã quên bản thân mình ở đâu, vẻ mặt đỏ bừng
“Đến lượt em lên sânkhấu!”
Thấy tôi ko phản ứng,Bắc Nguyên Ái tỷ một tay đẩy tôi lên trên khán đài
Thật may là cảnh nàydiễn rất ít,ko phụ lòng mong đợi Bắc Nguyên Ái tỷ dạy dỗ vài ngày, cảnh này đãkhiến cho mọi người ầm ầm vỗ tay
Lời dẫn truyện lại tiếptục
“Sau khi, hoàng hậu quađời, quốc vương đã cưới một hoàng hậu mới. Hoàng hậu mới lại ko thích kẻ xinhđẹp hơn mình, hôm nay…………”
Trên khán đài, bức mànche Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất lập tức được mở ra
“Gương thần hỡi gươngthần! Trên thế giới này, ai là người xinh đẹp nhất?” Hoàng hậu Kim Ánh Minhlạnh lùng hỏi tấm gương đứng đối diện ,cao hơn hắn ko bao nhiêu
“A………là Kim Ánh Minhnha!”
“Đúng a! Là Kim ÁnhMinh! Kim Ánh Minh!”
“Cậu ấy sao lại đóng vaihoàng hậu?! Ko phải là vai hoàng tử sao?!”
“Nhưng thật đẹpnha……………”
……………………….
Kim Ánh Minh ngoài dựđoán của mọi người đã làm cho toàn trường rung động, Mọi người vừa mừng vừa sợ.Kẻ đóng vai gương thần Mông Thái Nhất ghen tức phát điên
“Gương Thần, Gương Thần!Trên thế giới ai là người xinh đẹp nhất?”
“………………………”
Tiêu rồi! Tật xấu củaMông Thái Nhất lại tái phát!!
“Gương thần, ai là ngườixinh đẹp nhất?” Hoàng hậu lại hỏi gương thần
“Ko nói cho ngươi biết,cho ngươi tức chết!”
“Gương thần, ta hỏi lạimột lần cuối cùng, là ai?!” Hoàng hậu kiềm chế cơn giận tức giận hỏi lại
“Là Mông Thái Nhất!”
“Gương thần ko nghe lờicũng là đồ vô dụng!” Hoàng hậu Kim Ánh Minh lạnh lùng đẩy gương thần ra
Trong hội trường mọingười đều nhắm mắt lại, ko dám tiếp tục nhìn nữa. Bắc Nguyên Ái tỷ ôm đầu muốnkhóc
Ko ngoài dự tính, gươngthần đã nhảy dựng lên, chặn trước mặt hoàng hậu
“Ngươi tức chết đi! Kođược đi………………”
Mọi người dưới khán đàixem kịch đều sửng sốt, còn tưởng rằng đây tình tiết mới được bố trí
Mông Thái Nhất ko tìnhnguyện nhìn tôi, cuối cùng cũng hộc ra được một từ “Công chúa Bạch Tuyết”
“Thật xin lỗi, tôi manggương đi sữa, hoàng hậu, ngài tiếp tục………..” Tôi kéo Mông Thái Nhất xuống đài
“Lời dẫn truyện!! Lờidẫn truyện!!” Bắc Nguyên Ái tỷ đột ngột lấy lại tinh thần, đối với người dẫntruyện đang sợ ngây người la to
“Hôm nay tâm tính gươngthần ko tốt,đi chống đối hoàng hậu nên đã bị hoàng hậu sữa chữa, về sau này,gương thần đã nhận ra tình hình thực tế, trên thế giới này, người xinh đẹp nhấtchính là công chúa Bạch Tuyết”
Mông Thái Nhất sau khinghe thấy, liền một phen né giãy khỏi tay tôi xông lên khán đài, đối với ngườidẫn truyện mắng to
“Mẹ nó! Cậu dám nói đạica bị tên kia giáo huấn sao!!? Cậu chán sống à! Rõ ràng hắn đã bị tôi sữa chữcho một trận thật thảm! Cậu con mắt dài hơn cái mông a!”
Người dẫn truyện đánthương giống như chim cút co người lại. Bắc Nguyên Ái tỷ nhân dịp cây cối chelại cùng những chú lùn xuất hiện đem gương thần trở về hậu trường
Dưới khán đài tiếp tụcthổn thức
Mà sự xuất hiện củahoàng hậu càng làm sự nhiệt tình của mọi người dưới khán đài tăng vọt, tuy rằngquả táo độc đã biến thành quả chuối đen, nhưng điều đáng ăn mừng là, vì sự xuấthiện của “chú lùn” Hà Ảnh Nguyệt đã thu hút rất nhiều sự ủng hộ của mọi người,còn đối với công chúa Bạch Tuyết như tôi đây, thì lại trở nên vô cùng thê thảm
Rốt cuộc cũng đã đến màncuối
Bị hoàng hậu hạ độc,công chúa Bạch Tuyết hôn mê bất tỉnh, chỉ có nụ hôn của hoàng tử mới thức tỉnhnàng
“Bắc Nguyên Ái tỷ! Em kocần hôn Tần Thái có được ko? Ko thể giả vờ được sao?” Tôi vẻ mặt cầu xin
“Ko được, ko được, kođược bỏ qua! Giả vờ sẽ ko có cảm giác chân thật! Thu Thu! Em phải có tinh thầnhiến mình vì nghệ thuật mới được a!” Bắc Nguyên Ái tỷ kiên quyết nói
Ko muốn Ko muốn! Trướcmặt toàn bộ bạn học mà bị tên Tần Thái béo như vậy hôn, hơn nữa hắn còn chảynước miếng………Ô ô ô !
Đang lúc tôi đánh mất hivọng thì một tin tức phấn chấn lại truyền đến
“Cô Bắc Nguyên Ái ! Kohay rồi! Hoàng tử đột ngột ko thấy nữa!” Một bạn học thở hồng hộc chạy tới
Ko thể nào? Sao lại đúngdịp như vậy??
“Sao lại thế này?!! Đãchạy đi đâu?” Bắc Nguyên Ái tỷ gấp gáp đến mức giậm chân
“Vừa rồi còn ở đây!Gương thần cũng ko thấy…………..”
“Mông Thái Nhất!!” BắcNguyên Ái tỷ rốt cuộc cũng hiểu rõ được mọi chuyện
“Ai nha, Ma Thu Thu,nhất định hắn nghe được đối tượng phải hôn là cô, nên rõ ràng đã biến mất………….“Tử Lôi một bên thổi gió lạnh “Một kẻ xúi quẩy như cô, ko cần liên lụy đếnchúng tôi chứ”
“Vậy hiện tại làm saođây?” Mọi người nghe nói hoàng tử biến mất, đều vây lại một đám
“Đổi ngươi!” Bắc NguyênÁi tỷ kiên quyết nói “Kim Ánh Minh!”
Hỗn chiến tranh đoạtcông chúa – Phần 7
“Sao lại thế ….sao lạithế chứ…..??”
“Im miệng, trừ khi cácngười chọn được người tốt hơn!” Bắc Nguyên Ái tỷ hùng hổ cắt lời Tử Lôi
Toàn trường nhất thờitrở nên im lặng, hết sức im lặng…………..
Tôi theo bản năng nhìnvề Kim Ánh Minh, chỉ thấy hắn vẻ mặt ko biểu tình bị Bắc Nguyên Ái tỷ kéo ra 1phía thay quần áo
Mà nụ cười mỉm của HàẢnh Nguyệt lại có chút mất mát…………….
Biểu tình của nhữngngười khác cũng rất kì lạ, ngay cả Tử Lôi cũng trở nên im lặng, mãi cho đến khiKim Ánh Minh thay xong đồ…………..
Hình thể hoàn mỹ,đườngcong viền môi rõ rệt, mũi thẳng , bộ trang phục theo cung cách cung đình cànglàm nổi bậc khí chất cao qúy của hắn, hắn căn bản sinh ra chính là để làmhoàng tử trong truyện cổ tích!
Bởi vì thay quần áonhanh nên mái tóc cũng có chút hỗn độn che khuất ánh mắt của hắn, làm cho ngườiko thấy vẻ mặt Kim Ánh Minh, nhưng lại tản mát sứ hấp dẫn chết người
“Tóc rối rồi………..”
Hà Ảnh Nguyệt nhẹ nhàngđi đến trước mặt Kim Ánh Minh, giúp hắn gạt sợi tóc rối, hành động vô cùng tựnhiên , thân thiết
Đứng cùng với hai ngườitỏa sáng ấy khiến tôi ko dám nhìn thẳng vào họ . Tôi vội vàng chạy lên khán đài
Cảnh cuối cùng cũng bắtđầu, tôi lo lắng nằm trên cái bàn dát đầy hoa tươi, chờ đợi hoảng từđến…………
Cùng với âm nhạc, cả lờidẫn của người kể truyện, và tiếng hoan hô điên cuồng, tiếng thét chói tai dướikhán đài, tôi biết hoàng tử đang đến . Tôi căng thẳng đến nỗi trái tim muốn vọtra khỏi lồng ngực, ngón tay run ko yên
Thảm rồi…………tôi có cảmgiác hoàng tử đang đến gần!? Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ?! Tôi căng thẳngchết mất!!
Tôi hơi hơi mở mắt, đãthấy gương mặt anh tuấn của Kim Ánh Minh càng ngày càng gần………..càng ngày cànggần………..càng ngày càng gần…………..
Đến thời điểm tôi chắcchắn rằng giây tiếp theo bờ môi tôi sẽ chạm vào môi hắn, thì hoàng tử đột ngộtbị kéo sang một bên!
Tôi hoảng sợ, quên cảdiễn kịch, đứng dậy mở to mắt nhìn
Quả nhiên là hắn! MôngThái Nhất! Hắn đã đổi y phục diễn xuất bằng quần áo hàng ngày , vọt lên sânkhấu
“Ko cho phép cậu hôn côấy! Đồ chuột thối!” Mông Thái Nhất ở trước mặt tôi hổn hển nói (Rin:Mông ca nàythiệt là…… há há……làm hỏng chuyện tốt của tiểu Minh :d)
“Cút ngay!” Kim Ánh Minhlạnh lùng nói
“Tôi đến đóng vai hoàngtử, công chúa là của tôi!” Mông Thái Nhất gầm lên
Toàn trường bị hình ảnhtrước mắt làm cho sợ ngây người, thở lớn cũng ko dám thở, khẩn trương quan sáttình huống phát triển
Trên khán đai ngoài một kẻ ngơ ngác như tôi , còn có hai tên giống như gà chọi, Mông Thái Nhất và Kim Ánh Minh!
Kim Ánh Minh lạnh lùng nhìn Mông Thái Nhất, đột ngột, hắn gia tăng tốc độ, đẩy Mông Thái Nhất đứng chắn trước tôi ra, chớp cơ hội nâng đầu tôi lên, định hôn!
Đây là lần đầu tiên tôi cùng với Kim Ánh Minh thân cận như vậy, tôi sợ tới mức máu mũi thiếu chút nữa đã phun ra!!
“Ko cho phép hôn!” Mông Thái Nhất kêu to 1 tiếng, đem miệng tôi bịt lại khi môi tôi còn cách môi Kim Ánh Minh vài li , khiến tôi ngây ngốc tại chỗ
Kim Ánh Minh rốt cuộc là làm sao vậy? Bình thường hắn ko như thế a!
“Tránh ra” Kim Ánh Minh vẫn như cũ , mặt ko đổi sắc , lạnh lùng nói
Trước cục diện đang giằng co, một nam sinh “có ý tốt” dưới khán đài liền ồn ào nói:
“Đã có hai hoàng tử, thì để cho công chúa Bạch Tuyết chọn một cũng được!” (Rin: …mình đề nghị bạn Thu Thu hôn cả hai nè….hắc hắc *cười gian*)
Chọn………..chọn một người? Tên chết tiệt nào đưa ra cái chủ ý này vậy?!!
Nhưng mà hai tên kia dường như đã nghe lọt vào tai lời nói đó, bọn họ liền trừng mắt nhìn tôi
Ko phải chứ? Một tên Mông Thái Nhất ngu ngốc tôi chịu đựng còn chưa đủ hay sao, nay ngay cả Kim Ánh Minh cũng muốn tham gia náo nhiệt??
“Sẻ…à không, công chúa Bạch Tuyết! Cô quyết định hoàng tử của mình là ai!”
Tôi vẻ mặt van xin nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Mông Thái Nhất và Kim Ánh Minh, sự tình sao lại trở thành như vậy a!
“Cô nói mau! Hoàng tử rốt cuộc là ai! Cô đã nói hôm nay sẽ cho tôi 1 câu trả lời thuyết phục!” Mông Thái Nhất thấy tôi ko nói lời nào, gấp đến độ phải ép hỏi
“tôi….tôi………..”
Kim Ánh Minh, Mông Thái Nhất………….tôi biết chọn như thế nào, tôi biết chọn như thế nào đây?! Tôi quýnh quáng , nước mắt lại chảy ra
“Ma Thu Thu…………….”
“Mông Thái Nhất! Anh và Thượng Hà Hi đã có hôn ước, sao anh lại đi tìm người phụ nữ khác!” Tử Lôi nổi giận đùng đùng chạy lên khán đài. Tôi ngạc nhiên nhìn lại đã thấy Tử Lôi đẩy Thượng Hà Hi ko rõ biểu tình đứng giữa khán đài
Nàng cũng chạy lên đây! Còn nữa, nàng nói, nàng cùng Mông Thái Nhất có hôn ước?!!!! Chuyện này…..chuyện này………là sao?!!!!
Tôi kinh ngạc nhìn thoáng qua Mông Thái Nhất chỉ thấy hắn tức giận ngập trời, tức đến mức mặt đã ửng hồng nhìn Thượng Hà Hi, một câu cũng ko nói
Dưới khán đài như ong vỡ tổ, mọi người đều sôi nổi bàn tán
Kim Ánh Minh đối với Mông Thái Nhất lạnh lùng hừ một tiếng, lại xoay người dự định dắt tay tôi đi
“Minh…………….” Một giọng nói tao nhã từ bên cạnh truyền tới. Tôi nghiêng đầu đã thấy……….người gọi hắn hiển nhiên là Hà Ảnh Nguyệt!
“Diễn kịch ko phải là thật sao, xuống khán đài đi!”
Tôi có cảm giác bàn tay Kim Ánh Minh cứng lại một chút……………..
Đây ………đây là cục diện gì a!
Mông Thái Nhất tức giận nhìn Thượng Hà Hi 1 chút, lại lo lắng nhìn sang tôi một chút
Mà dưới khán đài ,tiếng mọi người xôn xao bàn tán ngày càng lớn, dường như cũng có tiếng nói của ba mẹ…………
Nhưng tôi lại ko nghe thấy cái gì , cũng ko nhìn thấy gì cả………..Đầu óc của tôi hỗn loạn chưa từng có…………
Chuyện này là sao…………..
Chuyện này là sao?!!!
Hà Ảnh Nguyệt và Kim Ánh Minh sao?!
Thượng Hà Hi sao làm sao có thể cùng Mông Thái Nhất có hôn ước?!!
Trời ạ!!!!
Suy cho cùng mọi chuyện sao lại thế này?
Vở kịch này rốt cuộc nên diễn như thế nào?!!!
Đã qua bốn giờ, di động vẫn ko có động tĩnh gì! Chẳng lẽ điện thoại của tôi………bị rớt hư? Tôi lo lắng cầm điện thoại tùy tiện gọi 1 cú
“A lô? Ma Thu Thu?! Con nữa đêm gọi cái gì, thần kinh a!”
A……giọng nói này hình như là……..của mẹ! Tiêu rồi! Tôi vừa rồi ko để ý đã gọi nhầm vào số di động của mẹ!
“Mẹ, con……………..con hôm nay quên chúc mẹ ngủ ngon! Ha ha ha ha……….chúc mẹ ngủ ngon!”
Tôi nhanh chóng cúp máy trước khi mẹ đem tôi ra chửi bới
Di động ko bị hư! Vậy là có chuyện gì? Mông Thái Nhất thật sự giận?Ko phải hắn là người nhỏ bọn như vậy chứ!!?
Tôi gọi lại số của hắn, nhưng điện thoại vẫn tắt máy!
Một lần nữa lại gọi vào số của Mông Thái Nhất, nhưng tiếng chị gái nhân viên ở tổng tài vẫn ko sợ phiền lập đi lại một câu: số điện thoại quý khách vừa gọi hiện ko liên lạc được
“Bộp!”
Hình như là tiếng động vang ra từ cửa sổ
Nhưng mà nhà tôi ở lầu hai…………là trộm sao? Hay là quỷ………??
Tôi run run đén gần cửa sổ, nhẹ nhàng nhấc rèm lên, lá gan tê dại, nhìn ra bên ngoài
Gì? Ko có gì cả? Đang lúc tôi thở phào nhẹ nhõm thì một vật đen đen nho nhỏ lại nện vào cửa sô phát ra tiếng “Bịch” sau đó liền rơi xuống trước cửa
Tôi tập trung nhìn vào vật thể lạ………hình như là tảng đá!! Thiên thạch từ trên trời rơi xuống sao?! Tôi tò mò đẩy cửa sổ ra
“Ma Thu Thu! Cô mau xuống dưới cho tôi!”
Dưới lầu vọng lên một giọng nói quen thuộc
Trời ạ! Hiển nhiên là Mông Thái Nhất! Tôi gọi điện thoại hắn lại tắt máy, hiện tại sao lại lảo đảo đứng ở chỗ này? Gì? Lảo đảo? Hắn uống rượu sao?
“Ma Thu Thu! Cô mau đi ra” Mông Thái Nhất mơ màng đứng ở một chỗ hét lên
Nếu lỡ xui hắn đánh thức ba mẹ thì ko hay rồi! Phải vội vàng đuổi hắn đi mới được
Nghĩ đến đó, tôi lén lén đi ra khỏi cửa, vội vàng mang giầy vào, lao xuống lầu
“Mông Thái Nhất! Anh bị điên à? Tại sao chỉ có một mình? Trương Khải Chấn đâu?” Tôi vừa có chút chật vật vừa tức giận đỡ Mông Thái Nhất
“Ma Thu Thu! Cô mau tránh ra cho tôi!” Mông Thái Nhất một tay đẩy tôi ra
Tôi ko tự chủ lui về phía sau, nhưng tên kia lại một phát bắt được tôi, nhân lúc tôi chưa kịp hoàn hồn, thì người đã bị hắn ôm chặt vào lòng……
“Mông…………..Mông Thái Nhất……….buông ra…………tôi ko thở được!” Ngực tôi buồn bực ko thở nổi
“Ma Thu Thu! Cô thích Kim Ánh Minh, phải ko?”
“……………….” Nhìn Mông Thái Nhất, tôi chưa từng nghĩ tới hắn sẽ hỏi tôi vấn đề này. Đột nhiên tôi ko biết nên trả lời thế nào
“Ha ha, thật ra tôi đã sớm biết, cô xem, tôi thật thông minh……….Ha ha!”
“Tôi………….tôi…………….” tôi nghẹn lời……………đối mặt với Mông Thái Nhất như vậy, tôi có chút thấp thỏm lo âu
“Từ khi nào thì bắt đầu? Được…….tôi giúp cô tính toán…………” Mông Thái Nhất dường như cố gắng nhớ lại, đầu ngẩng cao hơn một chút
“Mọi người hiểu lầm cô, tôi giúp cô chỉnh đốn mọi chuyện? Lúc cô đi ra khỏi phòng thay đồ?…………..Hay là sớm hơn? Bắt đầu từ khi ba người chúng ta ngồi cùng một chỗ? Hay là bắt đầu từ khi tôi và cô thành lập liên minh?…………..”
“Mông Thái Nhất……….” Tôi nhìn hắn, hắn luôn ở bên cạnh tôi, là người cùng tôi khóc cùng tôi cười, thì ra hắn so với tôi hiểu biết rất nhiều chuyện
“Sẻ con, cô có biết hay không , trước đó còn có một cô gái bối rối đưa cho tôi băng vệ sinh, cô gái thay tôi xách túi, cô gái bất lực để thấy quở trách, cô gái đem tôi về nhà còn trả tiền đầy đủ cho quán karaoke…………………..”
Hắn biết tất cả, thì ra hắn biết tất cả mọi chuyện!!
“Còn có cái tật cà lăm của cô ấy, tính nhát gan, cả thói xấu ăn nói lắp bắp…………”
………………………….
Tôi bối rối nhìn ánh mắt kiên định của Mông Thái Nhất, Ma Thu Thu, mày làm sao vậy? Chẳng lẽ đúng như lời Việt Mỹ nói, mày quả thật là một con nhỏ hoa tâm sao? (*hoa tâm: trăng hoa) Ko phải mày luôn để ý Kim Ánh Minh sao? Tại sao khỉ nghe Mông Thái Nhất bày tỏ mày lại tỏ ra hồi hộp, vui sướng?
“Sẻ con, chúng ta quen nhau đi!” Một câu nói lọt vào tai khiến tôi khiếp sợ
“Quen……..quen nhau?!”
Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng
“………………………..”
“Ko được từ chối!” Mông Thái Nhất nắm lấy tay tôi, ánh mắt đỏ hồng trừng trừng nhìn tôi, bắt đầu trở về với trạng thái say rượu điên loạn
“Đừng lớn tiếng a! Đừng lớn tiếng!” Tôi bị hắn lớn tiếng sợ đến mức phải vội vàng nhắc nhở, trăm ngàn lần xin anh đừng đánh thức ba mẹ tôi, nếu ko tôi chết chắc rồi
“Vậy cô trả lời tôi!” Mông Thái Nhất nấc cục một cái, ánh mắt bắt đầu mê mang
Trả lời………..Làm sao bây giờ? Tôi phải trả lời hắn như thế nào? Chấp nhận? Hay từ chối?
Ko được…………….tôi ko làm được a! Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ?!Dù sao hắn cũng đang say khướt a! Tôi thở dài…………..
Vậy trước tiên tùy tiện cho hắn một câu trả lời như có lệ! Nói ko chừng sáng sớm ngày mai , khi tỉnh dậy hắn cũng ko nhớ rõ!
“Để tôi suy nghĩ một chút!”
“Vậy cô muốn bao lâu?”
“Một……một tuần!”
Tôi vốn muốn nói 1 tháng, nhưng mà 1 kẻ tính tình nôn nóng như tên này nhất định sẽ ko chịu
“Ko được! Tôi mặc kệ, chỉ có thể là một ngày! Ngày mai cô phải nói cho tôi biết!” Mông Thái Nhất nũng nịu nói như đứa trẻ, khiến cho tôi nhất thời nổi cả da gà
“Được rồi, được rồi! Một ngày thì một ngày!”
Dù sao cũng là trả lời cho có lệ, ngay cả một giờ cũng ko sao…………tôi nghĩ trong lòng
Mông Thái Nhất nghe được lời của tôi, lập tức giống như một đứa bé được kẹo, mỉm cười sáng lạn. Hắn thay đổi sắc mặt thật nhanh!
“Được rồi, anh nhanh một chút về nhà đi!” Tôi nhẹ nhàng đẩy Mông Thái, ai ngờ cúa đẩy lại hoàn hảo đẩy ngã Mông Thái Nhất té xuống mặt đất ko nhúc nhích!
Ko phải chứ!!? Hắn khi nào đã trở nên yếu đuối như vậy??
Tôi sững người nhìn hắn 10 phút, cuối cùng buông tha cho việc gọi hắn tĩnh lại
Hao hết sức chín trâu hai hổ, rốt cuộc, tôi cũng đem con người cao to này mang trở về phòng, ném lên cái giường nhỏ
Nhìn khuôn mặt hắn ngủ say, lông mi thật dài che khuất cặp mắt khi phách, sống mũi cao thẳng, đôi lông mày đậm đang nhăn lại . Bởi vì nguyên nhân say rượu nên toàn bộ khuôn mặt đã đỏ bừng, khóe miệng còn treo móc một nụ cười mỉm……………Mông Thái Nhất thì ra cũng rất đáng yêu………….
Đáng yêu? Tôi lắc lắc đầu của mình, Ma Thu Thu, siêu cấp ngang ngược Mông Thái Nhất mà mày cũng nói là đáng yêu??Ko phải mày cũng uống say rồi chứ?
Đột nhiên nhớ tới những lời vừa nói với tên kia,qua ngày mai nhất định hắn sẽ quen hết
Tôi ngã người lên bàn học, trong lòng có chút lo lo và mất mát, tôi lăn qua lăn lại mãi đến hừng đông mới mơ mơ màng màng ngủ
Ách………….thật bực mình…………..muỗi cứ bay qua bay lại…………..
Chờ đến khi tôi tỉnh lại thì trời đã sáng bảnh. Hắn đi đâu rồi? Ngày hôm qua……………ko phải hắn đã uống rượu say bí tỉ rồi chạy đến tìm tôi sao? Chẳng lẽ tôi nằm mơ
Tôi xoa xoa đầu óc hổn loạn của mình rồi nhìn sang xung quanh
A? Trên bàn học có 1 tờ giấy! Tôi vội vàng đứng dậy nhìn
Là tờ giấy Mông Thái Nhất để lại! Chữ thật sự rất khó xem:
Sẻ con
Tôi đi trươc nha! Đừng quên hôm nay cô phải cho tôi một câu trả lời thuyết phục! Nếu ko cô sẽ gặp xui xẻo lớn!
Ngày hôm qua cô nhìn tôi lâu như vậy, có phải là cảm thấy tôi rất đẹp trai ko?
P.s: Bộ dạng cô ngủ thật đáng yêu! Hắc hắc! ^-=
Siêu cấp đẹp trai Mông Thái Nhất
…………………-_-
Ko phải là nằm mơ……………..
Hơn nữa…………..hơn nữa………….hắn vẫn còn nhớ rõ cái lời nói kia!! Trời ạ! Ngày hôm qua hắn thật sự uống say sao?!………………..
Hỗn chiến tranh đoạt công chúa – Phần 6
Hôm nay là ngày cuối cùng của lễ hội văn hóa trong trường, tôi đã mặc xong trang phục diễn xuất, ngồi ở phía sau sân khâu, lo lắng đứng ngồi ko yên……………..Bởi vì trong khán phòng lần này ngoài mọi người ra còn có ba mẹ và hai ông anh tôi đến xem, phải biết rằng ngoại trừ việc họp phụ huynh, bọn họ chưa bao giờ đến trường a!
“Nghe nói con hôm nay tham gia diễn kịch………….” Mẹ vào bữa điểm tâm đã hỏi tôi chuyện này
“Ách…………..Phải” Tôi cẩn thận buông bát đũa trong tay, mẹ làm sao mà biết?
“Một nam sinh, đã gọi điện thoại đến mời mẹ đi xem, chính là cái tên lúc con mất tích đã gọi đến” Mẹ vẫn nghiêm túc vừa ăn vừa nói “Chỉ có điều hắn thật ko lễ phép………”
Ko xong rồi! Nhất định chính là cái tên chuyên gây họa Mông Thái Nhất, tôi rụt cổ chờ bão táp tràn xuống
s�"ri`0� alt:auto; line-height:normal">Loại giằng co này khiên tôi có chút mỏi mệt , tôi ko biết vì sao lại chen ngang ở chính giữa, tôi cũng ko biết vì sao Mông Thái Nhất lại tức giận!
“Rầm!” Tôi nghe thấy một tiếng sập cửa thật mạnh, Mông Thái NHất đã biến mất khỏi tầm mắt tôi, tôi có cảm giác như toàn bộ sức lực đều bị mất hết, chậm rãi tôi ngồi xuống…………..
“Thu Thu, ai……….” Bắc Nguyên Ái tỷ vỗ vỗ vai tôi, rốt cuộc lại ko nói cái gì
Kim Ánh Minh lẳng lặng nhìn tôi 1 lúc, ko nói một lời cầm lấy túi xách, hướng về phía cửa mà đi. Đi đến trước bục giảng, hắn cũng thuận tay cầm cái váy màu tím kia lên……………..
Hỗn chiến tranh đoạt công chúa – Phần 5
Buổi tối, tôi kiên nhẫn gọi điện thoại cho Mông Thái Nhất, nhưng hắn đã cúp máy. Tôi chỉ có thể nhắn cho hắn một cái tin, hi vọng hắn sẽ nhìn thấy……………
“Đừng làm mất mặt Ma gia” mẹ gắp một quả trứnggà bỏ vào bát tôi “Mẹ ba và anh sẽ đi xem con biểu diễn”
Tôi ngây ngốc nhìn quảtrứng, trong lòng ánh lên cảm xúc ấm áp đã lâu ko trải qua…………..
Kim Ánh Minh mặc váy dàingồi bên cạnh tôi, ngũ quan vốn xinh xắn của hắn càng thêm nổi bậc , vừa xinhđẹp lại có chút bức người. Ông trời đúng là ko có mắt nha! Chỉ giả gái thôi màđã xinh đẹp như vậy, thật làm cho tự nhìn mình trong gương cũng phải tức điên!
Hơn nữa, Hà Ảnh Nguyệtđóng vai chú lùn cũng thật xinh đẹp, làm cho công chúa Bạch Tuyết như tôi quảthực rất giống mụ phù thủy độc ác…………Ai………lòng tôi cảm thấy chua xót
Nhìn Tử Lôi và Thượng HàHi đứng bên cạnh nàng, mặc bộ quần áo đơn giãn nhưng lộng lẫy căn bản càng thêmxinh đẹp như tinh linh
Chú lùn đẹp như tinhlinh, một hoàng hậu so với Bạch Tuyết còn xinh đẹp hơn, một công chúa BạchTuyết xấu như phù thủy, tôi không biết rốt cuộc đây là cái vở kịch gì……………..
“Ma Thu Thu, chúc mừngcô nha, nghe nói cô sẽ vì những học sinh năm nhất dâng nụ hôn đầu cho tên contrai xấu xi nhất trường, tôi thật mong chờ đó!” Tử Lôi đắc ý dương dương tự đắchướng tôi nói móc “Hi vọng cô sẽ diễn xuất nổi bậc hơn chúng tôi nha!”
Nhìn thấy Tử Lôi làm tôinhớ đến Mông Thái Nhất, cái màn thổ lộ tối hôm qua bây giờ vẫn còn hiện ra rõmồn một trước mắt
5 phút sau
“Được rồi được rồi! Mỗidiễn viên đều có vị trí riêng! Chúng ta chuẩn bị bắt đầu! ” Bắc Nguyên Ái tỷ mồhôi đầy trán đối với hậu trường kê to
“Này, bắt đầu ” Kim ÁnhMinh thúc nhẹ vào tôi đang ngồi sững người, tôi lấy lại tinh thần vội vàng đứngdậy
“Mông Thái NHất vẫn chưatới sao? Chúng ta sẽ thay đổi người!”
Hắn ko tới sao? Hay làcòn giận dỗi? Trong lòng tôi có chút khổ sỡ
“Ai nói có thể tùy tiệnđổi người!”
Trong lòng tôi đột ngộttrở nên vui vẻ! Giọng nói bá đạo này ko phải là của hắn thì còn của ai?
Chỉ thấy Mông Thái Nhấttức giận đi về phía chúng tôi, trên người đã mặt sẵn bộ đồ tượng trưng cho tấmgương của Bắc Nguyên Ái tỷ
“Xú tiểu tử! Em cuốicũng vẫn đến đây a!” Bắc Nguyên Ái tỷ cười vỗ vỗ đầu Mông Thái Nhất
“Bà già! Ngừng tay! Đầutôi không phải là thứ để cho bà tùy tiện muốn sờ thì sờ!” Mông Thái Nhất đẩybàn tay của Bắc Nguyên Ái tỷ ra, ý tứ hàm xúc nhìn thoáng qua tôi đangngây ngô cười đứng bên cạnh Bắc Nguyên Ái, hại tôi đỏ mặt cúi đầu
“Hừ” Kim Ánh Minh lạnhnhư băng lên tiếng hừ hừ, làm cho nhiệt độ của tình huống lập tức lạnh xuốngvài phần
“Chuột thối! Cậu hừ hừcái gì!” Mông Thái Nhất lại nổi xung thiêng
“Được rồi, được rồi! Cóchuyện gì thì diễn xong nói sau!” Bắc Nguyên Ái tỷ nói xong liền đem Mông TháiNhất đẩy lên khán đài, ánh mắt có ý bảo muốn cùng ta và Kim Ánh Minh đứng chungmột chỗ
Cứ như vậy, vỡ diễnchính thức bắt đầu
Nhạc nền vang lên, ngườikể chuyện ở cánh gà bắt đầu đọc lên lời dẫn truyện
“Ngày xửa ngày xưa, ởmột vương quốc nọ, có một vị hoàng hậu mỹ lệ. Vào một ngày mùa đông tuyết rơi,hoàng hậu hạ sinh một bé gái, làn da của nàng trắng hơn tuyết, môi hồng hơnmáu. Hoàng hậu đặt tên cho nàng công chúa là Bạch Tuyệt…………..”
Oa! Ở dưới khán đài thậtnhiều người xem nha! Có vẻ như toàn bộ hội trường đều chật ních! Tôi cảm giácbản thân mình cũng bắt đầu lo lắng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, chân cũngbắt đầu run lên rồi! Đây là lần đầu tiên cả nhà chú ý đến tôi, tôi nhất địnhphải……………
“Ko sao chứ!?” Kim ÁnhMinh nhìn tôi hỏi
“Ừ………….haha” Tôi yếu ớtmỉm cười với hắn
Đột nhiên có cảm giácnhư bàn tay mình đang bị người nắm giữ………….người đó hiễn nhiên là Kim Ánh Minh!Tôi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn
“Lúc Linh sợ hãi , nóthường rất cần sự ấm áp!” Kim Ánh Minh mỉm cười, khiến cho tôi thật hưng phấn,dường như đã quên bản thân mình ở đâu, vẻ mặt đỏ bừng
“Đến lượt em lên sânkhấu!”
Thấy tôi ko phản ứng,Bắc Nguyên Ái tỷ một tay đẩy tôi lên trên khán đài
Thật may là cảnh nàydiễn rất ít,ko phụ lòng mong đợi Bắc Nguyên Ái tỷ dạy dỗ vài ngày, cảnh này đãkhiến cho mọi người ầm ầm vỗ tay
Lời dẫn truyện lại tiếptục
“Sau khi, hoàng hậu quađời, quốc vương đã cưới một hoàng hậu mới. Hoàng hậu mới lại ko thích kẻ xinhđẹp hơn mình, hôm nay…………”
Trên khán đài, bức mànche Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất lập tức được mở ra
“Gương thần hỡi gươngthần! Trên thế giới này, ai là người xinh đẹp nhất?” Hoàng hậu Kim Ánh Minhlạnh lùng hỏi tấm gương đứng đối diện ,cao hơn hắn ko bao nhiêu
“A………là Kim Ánh Minhnha!”
“Đúng a! Là Kim ÁnhMinh! Kim Ánh Minh!”
“Cậu ấy sao lại đóng vaihoàng hậu?! Ko phải là vai hoàng tử sao?!”
“Nhưng thật đẹpnha……………”
……………………….
Kim Ánh Minh ngoài dựđoán của mọi người đã làm cho toàn trường rung động, Mọi người vừa mừng vừa sợ.Kẻ đóng vai gương thần Mông Thái Nhất ghen tức phát điên
“Gương Thần, Gương Thần!Trên thế giới ai là người xinh đẹp nhất?”
“………………………”
Tiêu rồi! Tật xấu củaMông Thái Nhất lại tái phát!!
“Gương thần, ai là ngườixinh đẹp nhất?” Hoàng hậu lại hỏi gương thần
“Ko nói cho ngươi biết,cho ngươi tức chết!”
“Gương thần, ta hỏi lạimột lần cuối cùng, là ai?!” Hoàng hậu kiềm chế cơn giận tức giận hỏi lại
“Là Mông Thái Nhất!”
“Gương thần ko nghe lờicũng là đồ vô dụng!” Hoàng hậu Kim Ánh Minh lạnh lùng đẩy gương thần ra
Trong hội trường mọingười đều nhắm mắt lại, ko dám tiếp tục nhìn nữa. Bắc Nguyên Ái tỷ ôm đầu muốnkhóc
Ko ngoài dự tính, gươngthần đã nhảy dựng lên, chặn trước mặt hoàng hậu
“Ngươi tức chết đi! Kođược đi………………”
Mọi người dưới khán đàixem kịch đều sửng sốt, còn tưởng rằng đây tình tiết mới được bố trí
Mông Thái Nhất ko tìnhnguyện nhìn tôi, cuối cùng cũng hộc ra được một từ “Công chúa Bạch Tuyết”
“Thật xin lỗi, tôi manggương đi sữa, hoàng hậu, ngài tiếp tục………..” Tôi kéo Mông Thái Nhất xuống đài
“Lời dẫn truyện!! Lờidẫn truyện!!” Bắc Nguyên Ái tỷ đột ngột lấy lại tinh thần, đối với người dẫntruyện đang sợ ngây người la to
“Hôm nay tâm tính gươngthần ko tốt,đi chống đối hoàng hậu nên đã bị hoàng hậu sữa chữa, về sau này,gương thần đã nhận ra tình hình thực tế, trên thế giới này, người xinh đẹp nhấtchính là công chúa Bạch Tuyết”
Mông Thái Nhất sau khinghe thấy, liền một phen né giãy khỏi tay tôi xông lên khán đài, đối với ngườidẫn truyện mắng to
“Mẹ nó! Cậu dám nói đạica bị tên kia giáo huấn sao!!? Cậu chán sống à! Rõ ràng hắn đã bị tôi sữa chữcho một trận thật thảm! Cậu con mắt dài hơn cái mông a!”
Người dẫn truyện đánthương giống như chim cút co người lại. Bắc Nguyên Ái tỷ nhân dịp cây cối chelại cùng những chú lùn xuất hiện đem gương thần trở về hậu trường
Dưới khán đài tiếp tụcthổn thức
Mà sự xuất hiện củahoàng hậu càng làm sự nhiệt tình của mọi người dưới khán đài tăng vọt, tuy rằngquả táo độc đã biến thành quả chuối đen, nhưng điều đáng ăn mừng là, vì sự xuấthiện của “chú lùn” Hà Ảnh Nguyệt đã thu hút rất nhiều sự ủng hộ của mọi người,còn đối với công chúa Bạch Tuyết như tôi đây, thì lại trở nên vô cùng thê thảm
Rốt cuộc cũng đã đến màncuối
Bị hoàng hậu hạ độc,công chúa Bạch Tuyết hôn mê bất tỉnh, chỉ có nụ hôn của hoàng tử mới thức tỉnhnàng
“Bắc Nguyên Ái tỷ! Em kocần hôn Tần Thái có được ko? Ko thể giả vờ được sao?” Tôi vẻ mặt cầu xin
“Ko được, ko được, kođược bỏ qua! Giả vờ sẽ ko có cảm giác chân thật! Thu Thu! Em phải có tinh thầnhiến mình vì nghệ thuật mới được a!” Bắc Nguyên Ái tỷ kiên quyết nói
Ko muốn Ko muốn! Trướcmặt toàn bộ bạn học mà bị tên Tần Thái béo như vậy hôn, hơn nữa hắn còn chảynước miếng………Ô ô ô !
Đang lúc tôi đánh mất hivọng thì một tin tức phấn chấn lại truyền đến
“Cô Bắc Nguyên Ái ! Kohay rồi! Hoàng tử đột ngột ko thấy nữa!” Một bạn học thở hồng hộc chạy tới
Ko thể nào? Sao lại đúngdịp như vậy??
“Sao lại thế này?!! Đãchạy đi đâu?” Bắc Nguyên Ái tỷ gấp gáp đến mức giậm chân
“Vừa rồi còn ở đây!Gương thần cũng ko thấy…………..”
“Mông Thái Nhất!!” BắcNguyên Ái tỷ rốt cuộc cũng hiểu rõ được mọi chuyện
“Ai nha, Ma Thu Thu,nhất định hắn nghe được đối tượng phải hôn là cô, nên rõ ràng đã biến mất………….“Tử Lôi một bên thổi gió lạnh “Một kẻ xúi quẩy như cô, ko cần liên lụy đếnchúng tôi chứ”
“Vậy hiện tại làm saođây?” Mọi người nghe nói hoàng tử biến mất, đều vây lại một đám
“Đổi ngươi!” Bắc NguyênÁi tỷ kiên quyết nói “Kim Ánh Minh!”
Hỗn chiến tranh đoạtcông chúa – Phần 7
“Sao lại thế ….sao lạithế chứ…..??”
“Im miệng, trừ khi cácngười chọn được người tốt hơn!” Bắc Nguyên Ái tỷ hùng hổ cắt lời Tử Lôi
Toàn trường nhất thờitrở nên im lặng, hết sức im lặng…………..
Tôi theo bản năng nhìnvề Kim Ánh Minh, chỉ thấy hắn vẻ mặt ko biểu tình bị Bắc Nguyên Ái tỷ kéo ra 1phía thay quần áo
Mà nụ cười mỉm của HàẢnh Nguyệt lại có chút mất mát…………….
Biểu tình của nhữngngười khác cũng rất kì lạ, ngay cả Tử Lôi cũng trở nên im lặng, mãi cho đến khiKim Ánh Minh thay xong đồ…………..
Hình thể hoàn mỹ,đườngcong viền môi rõ rệt, mũi thẳng , bộ trang phục theo cung cách cung đình cànglàm nổi bậc khí chất cao qúy của hắn, hắn căn bản sinh ra chính là để làmhoàng tử trong truyện cổ tích!
Bởi vì thay quần áonhanh nên mái tóc cũng có chút hỗn độn che khuất ánh mắt của hắn, làm cho ngườiko thấy vẻ mặt Kim Ánh Minh, nhưng lại tản mát sứ hấp dẫn chết người
“Tóc rối rồi………..”
Hà Ảnh Nguyệt nhẹ nhàngđi đến trước mặt Kim Ánh Minh, giúp hắn gạt sợi tóc rối, hành động vô cùng tựnhiên , thân thiết
Đứng cùng với hai ngườitỏa sáng ấy khiến tôi ko dám nhìn thẳng vào họ . Tôi vội vàng chạy lên khán đài
Cảnh cuối cùng cũng bắtđầu, tôi lo lắng nằm trên cái bàn dát đầy hoa tươi, chờ đợi hoảng từđến…………
Cùng với âm nhạc, cả lờidẫn của người kể truyện, và tiếng hoan hô điên cuồng, tiếng thét chói tai dướikhán đài, tôi biết hoàng tử đang đến . Tôi căng thẳng đến nỗi trái tim muốn vọtra khỏi lồng ngực, ngón tay run ko yên
Thảm rồi…………tôi có cảmgiác hoàng tử đang đến gần!? Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ?! Tôi căng thẳngchết mất!!
Tôi hơi hơi mở mắt, đãthấy gương mặt anh tuấn của Kim Ánh Minh càng ngày càng gần………..càng ngày cànggần………..càng ngày càng gần…………..
Đến thời điểm tôi chắcchắn rằng giây tiếp theo bờ môi tôi sẽ chạm vào môi hắn, thì hoàng tử đột ngộtbị kéo sang một bên!
Tôi hoảng sợ, quên cảdiễn kịch, đứng dậy mở to mắt nhìn
Quả nhiên là hắn! MôngThái Nhất! Hắn đã đổi y phục diễn xuất bằng quần áo hàng ngày , vọt lên sânkhấu
“Ko cho phép cậu hôn côấy! Đồ chuột thối!” Mông Thái Nhất ở trước mặt tôi hổn hển nói (Rin:Mông ca nàythiệt là…… há há……làm hỏng chuyện tốt của tiểu Minh :d)
“Cút ngay!” Kim Ánh Minhlạnh lùng nói
“Tôi đến đóng vai hoàngtử, công chúa là của tôi!” Mông Thái Nhất gầm lên
Toàn trường bị hình ảnhtrước mắt làm cho sợ ngây người, thở lớn cũng ko dám thở, khẩn trương quan sáttình huống phát triển
Trên khán đai ngoài một kẻ ngơ ngác như tôi , còn có hai tên giống như gà chọi, Mông Thái Nhất và Kim Ánh Minh!
Kim Ánh Minh lạnh lùng nhìn Mông Thái Nhất, đột ngột, hắn gia tăng tốc độ, đẩy Mông Thái Nhất đứng chắn trước tôi ra, chớp cơ hội nâng đầu tôi lên, định hôn!
Đây là lần đầu tiên tôi cùng với Kim Ánh Minh thân cận như vậy, tôi sợ tới mức máu mũi thiếu chút nữa đã phun ra!!
“Ko cho phép hôn!” Mông Thái Nhất kêu to 1 tiếng, đem miệng tôi bịt lại khi môi tôi còn cách môi Kim Ánh Minh vài li , khiến tôi ngây ngốc tại chỗ
Kim Ánh Minh rốt cuộc là làm sao vậy? Bình thường hắn ko như thế a!
“Tránh ra” Kim Ánh Minh vẫn như cũ , mặt ko đổi sắc , lạnh lùng nói
Trước cục diện đang giằng co, một nam sinh “có ý tốt” dưới khán đài liền ồn ào nói:
“Đã có hai hoàng tử, thì để cho công chúa Bạch Tuyết chọn một cũng được!” (Rin: …mình đề nghị bạn Thu Thu hôn cả hai nè….hắc hắc *cười gian*)
Chọn………..chọn một người? Tên chết tiệt nào đưa ra cái chủ ý này vậy?!!
Nhưng mà hai tên kia dường như đã nghe lọt vào tai lời nói đó, bọn họ liền trừng mắt nhìn tôi
Ko phải chứ? Một tên Mông Thái Nhất ngu ngốc tôi chịu đựng còn chưa đủ hay sao, nay ngay cả Kim Ánh Minh cũng muốn tham gia náo nhiệt??
“Sẻ…à không, công chúa Bạch Tuyết! Cô quyết định hoàng tử của mình là ai!”
Tôi vẻ mặt van xin nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Mông Thái Nhất và Kim Ánh Minh, sự tình sao lại trở thành như vậy a!
“Cô nói mau! Hoàng tử rốt cuộc là ai! Cô đã nói hôm nay sẽ cho tôi 1 câu trả lời thuyết phục!” Mông Thái Nhất thấy tôi ko nói lời nào, gấp đến độ phải ép hỏi
“tôi….tôi………..”
Kim Ánh Minh, Mông Thái Nhất………….tôi biết chọn như thế nào, tôi biết chọn như thế nào đây?! Tôi quýnh quáng , nước mắt lại chảy ra
“Ma Thu Thu…………….”
“Mông Thái Nhất! Anh và Thượng Hà Hi đã có hôn ước, sao anh lại đi tìm người phụ nữ khác!” Tử Lôi nổi giận đùng đùng chạy lên khán đài. Tôi ngạc nhiên nhìn lại đã thấy Tử Lôi đẩy Thượng Hà Hi ko rõ biểu tình đứng giữa khán đài
Nàng cũng chạy lên đây! Còn nữa, nàng nói, nàng cùng Mông Thái Nhất có hôn ước?!!!! Chuyện này…..chuyện này………là sao?!!!!
Tôi kinh ngạc nhìn thoáng qua Mông Thái Nhất chỉ thấy hắn tức giận ngập trời, tức đến mức mặt đã ửng hồng nhìn Thượng Hà Hi, một câu cũng ko nói
Dưới khán đài như ong vỡ tổ, mọi người đều sôi nổi bàn tán
Kim Ánh Minh đối với Mông Thái Nhất lạnh lùng hừ một tiếng, lại xoay người dự định dắt tay tôi đi
“Minh…………….” Một giọng nói tao nhã từ bên cạnh truyền tới. Tôi nghiêng đầu đã thấy……….người gọi hắn hiển nhiên là Hà Ảnh Nguyệt!
“Diễn kịch ko phải là thật sao, xuống khán đài đi!”
Tôi có cảm giác bàn tay Kim Ánh Minh cứng lại một chút……………..
Đây ………đây là cục diện gì a!
Mông Thái Nhất tức giận nhìn Thượng Hà Hi 1 chút, lại lo lắng nhìn sang tôi một chút
Mà dưới khán đài ,tiếng mọi người xôn xao bàn tán ngày càng lớn, dường như cũng có tiếng nói của ba mẹ…………
Nhưng tôi lại ko nghe thấy cái gì , cũng ko nhìn thấy gì cả………..Đầu óc của tôi hỗn loạn chưa từng có…………
Chuyện này là sao…………..
Chuyện này là sao?!!!
Hà Ảnh Nguyệt và Kim Ánh Minh sao?!
Thượng Hà Hi sao làm sao có thể cùng Mông Thái Nhất có hôn ước?!!
Trời ạ!!!!
Suy cho cùng mọi chuyện sao lại thế này?
Vở kịch này rốt cuộc nên diễn như thế nào?!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.