Chương 31
Lãnh Nguyệt Dạ
09/11/2015
Hai người cứ tiếp tục đi gần ba ngày không ngừng nghỉ, cuối cùng đã đến được Lang Lâm trấn,
nơi Mạc Viễn Phong đang làm việc. Nhìn thấy thái độ nôn nóng của hắn,
Mạc Tử Liên liền quyết định thuê một tiểu viện trong trấn rồi thúc giục
hắn mau đi hoàn thành nốt công việc của mình.
Mạc Viễn Phong cũng thấy áy này vì không thể ở bên cạnh bảo vệ tốt cho muội muội như đã hứa được đành nhờ một người bằng hữu tốt giao phó muội muội cho hắn rồi mới lưu luyến không rời bước đi.
Người Mạc Viễn Phong nhờ vả tên là Trình Ngôn, thứ tử của Trình Hạo Nghiêm, minh chủ võ lâm hiện tại của Đông Lăng quốc. Trên Trình Ngôn còn có hai huynh trưởng Trình Bác và Trình Phi cho nên có thể xem là tương đối rãnh rỗi. Hắn lại là một trong những người bạn sinh tử chi giao của Mạc Viễn Phong cho nên Mạc Viễn Phong mới có thể không chút đắn đo giao muội muội mình cho một nam tử khác như vậy.
Từ sau khi nhận lời Mạc Viễn Phong chăm sóc cho muội muội hắn, Trình Ngôn vẫn luôn thực hiện đúng bổn phận ngày ngày tới thăm hỏi vị muội muội này.
Ngày đầu tiên gõ cửa tiểu viện, hắn suýt nữa cho rằng mình đi nhầm chỗ, bởi vì mở cửa cho hắn lại là một vị mỹ nhân dịu dàng, tất cả cử chỉ đều cho thấy đây là một vị tiểu thư khuê tú, hoàn toàn khác xa so với tưởng tượng của hắn về nàng.
Trình Ngôn vẫn luôn cho rằng muội muội của tên Viễn Phong nóng tính bốc đồng này cũng là một tiểu cô nương mạnh mẽ, khí phách. Không ngờ một tên mãng phu như hắn lại có một vị muội muội dịu dàng mềm mỏng như thế này.
Thảo nào khi nhờ vả hắn chăm sóc muội muội, Mạc Viễn Phong lại thành khẩn tha thiết như thế. Có muội muội như thế này ai mà không lo lắng, sốt ruột cơ chứ. Ngay cả hắn cũng không ít lần hâm mộ mấy tên bằng hữu có muội muội chăm sóc, không ngờ có ngày mình cũng được chăm sóc muội muội, ha ha, cảm giác này đúng là không tệ.
Sau khi nhìn thấy vị Mạc muội muội này, Trình Ngôn liền không tránh khỏi tâm lí muốn được bảo hộ chăm sóc nàng, vì thế liền lập tức cho một tiểu nha hoàn thô sử đến giúp nàng lo việc vặt trong nhà, lo lắng nàng chân yếu tay mềm không thể tự làm được.
Mạc Tử Liên thấy Trình Ngôn đưa một thô sử nha hoàn tới cũng không có ý kiến gì, nhị ca trước khi đi đã dặn trước với nàng không cần phải khách sáo. Có thêm một nha hoàn cũng tốt, nàng cũng có thêm thời gian hái thuốc, chế thuốc.
Về chuyện này Trình Ngôn khi biết được cũng hết sức kinh ngạc, hắn cứ ngỡ vị muội muội yểu điệu này của Mạc Viễn Phong cũng giống như các đại gia khuê tú khác cả ngày ngắm hoa làm thơ. Không ngờ nàng còn có thể hái thuốc chế dược. Hắn đối với nàng có thể nói là bất ngờ nối tiếp bất ngờ.
Mấy ngày hôm nay, Mạc Tử Liên đều đem theo đồ vào núi hái thuốc, lúc đi vừa vặn gặp phải Trình Ngôn ở ngoài cổng nghe được nàng tính một mình lên núi hắn liền thuận thế theo luôn.
Mạc Viễn Phong cũng thấy áy này vì không thể ở bên cạnh bảo vệ tốt cho muội muội như đã hứa được đành nhờ một người bằng hữu tốt giao phó muội muội cho hắn rồi mới lưu luyến không rời bước đi.
Người Mạc Viễn Phong nhờ vả tên là Trình Ngôn, thứ tử của Trình Hạo Nghiêm, minh chủ võ lâm hiện tại của Đông Lăng quốc. Trên Trình Ngôn còn có hai huynh trưởng Trình Bác và Trình Phi cho nên có thể xem là tương đối rãnh rỗi. Hắn lại là một trong những người bạn sinh tử chi giao của Mạc Viễn Phong cho nên Mạc Viễn Phong mới có thể không chút đắn đo giao muội muội mình cho một nam tử khác như vậy.
Từ sau khi nhận lời Mạc Viễn Phong chăm sóc cho muội muội hắn, Trình Ngôn vẫn luôn thực hiện đúng bổn phận ngày ngày tới thăm hỏi vị muội muội này.
Ngày đầu tiên gõ cửa tiểu viện, hắn suýt nữa cho rằng mình đi nhầm chỗ, bởi vì mở cửa cho hắn lại là một vị mỹ nhân dịu dàng, tất cả cử chỉ đều cho thấy đây là một vị tiểu thư khuê tú, hoàn toàn khác xa so với tưởng tượng của hắn về nàng.
Trình Ngôn vẫn luôn cho rằng muội muội của tên Viễn Phong nóng tính bốc đồng này cũng là một tiểu cô nương mạnh mẽ, khí phách. Không ngờ một tên mãng phu như hắn lại có một vị muội muội dịu dàng mềm mỏng như thế này.
Thảo nào khi nhờ vả hắn chăm sóc muội muội, Mạc Viễn Phong lại thành khẩn tha thiết như thế. Có muội muội như thế này ai mà không lo lắng, sốt ruột cơ chứ. Ngay cả hắn cũng không ít lần hâm mộ mấy tên bằng hữu có muội muội chăm sóc, không ngờ có ngày mình cũng được chăm sóc muội muội, ha ha, cảm giác này đúng là không tệ.
Sau khi nhìn thấy vị Mạc muội muội này, Trình Ngôn liền không tránh khỏi tâm lí muốn được bảo hộ chăm sóc nàng, vì thế liền lập tức cho một tiểu nha hoàn thô sử đến giúp nàng lo việc vặt trong nhà, lo lắng nàng chân yếu tay mềm không thể tự làm được.
Mạc Tử Liên thấy Trình Ngôn đưa một thô sử nha hoàn tới cũng không có ý kiến gì, nhị ca trước khi đi đã dặn trước với nàng không cần phải khách sáo. Có thêm một nha hoàn cũng tốt, nàng cũng có thêm thời gian hái thuốc, chế thuốc.
Về chuyện này Trình Ngôn khi biết được cũng hết sức kinh ngạc, hắn cứ ngỡ vị muội muội yểu điệu này của Mạc Viễn Phong cũng giống như các đại gia khuê tú khác cả ngày ngắm hoa làm thơ. Không ngờ nàng còn có thể hái thuốc chế dược. Hắn đối với nàng có thể nói là bất ngờ nối tiếp bất ngờ.
Mấy ngày hôm nay, Mạc Tử Liên đều đem theo đồ vào núi hái thuốc, lúc đi vừa vặn gặp phải Trình Ngôn ở ngoài cổng nghe được nàng tính một mình lên núi hắn liền thuận thế theo luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.