Chương 77: Khúc mở đầu bạo liệt
Tây Tử Tự
19/02/2018
Edit:Koliz
Cái chết của cô cả Chu Nghiêu Uẩn, dường như chỉ là một khởi đầu.
Bởi vì sau khi cô cả cậu chết, con trai của cô cả Chu Nghiêu Uẩn, cũng chính là anh họ Chu Nghiêu Uẩn, cũng mất tích.
Người nhà họ Chu nhanh chóng báo cảnh, nhưng cảnh sát đang điều tra xong, lại cho ra kết luận là anh họ Chu Nghiêu Uẩn tự mình rời đi. Anh ta mua vé tàu đi tỉnh ngoài, từ mấy ngày trước đã rời khỏi thành phố này.
Kết quả điều tra này, hiển nhiên không thể để cho người nhà họ Chu thoả mãn.
Mà Quý Trần Ai cũng từ trong chuyện này, ngửi ra mùi vị Bối Giang Thành.
Sau khi Quý Trần Ai báo nguyện vọng thi vào đại học, Bối Giang Thành rốt cuộc không còn liên lạc với Quý Trần Ai, ngoại trừ Quý Trần Ai gọi điện thoại cho cậu ta, cậu ta dường như cũng không có nguyện vọng chủ động nói chuyện với Quý Trần Ai nói chuyện. Hoặc là biết Quý Trần Ai sẽ không gặp lại cậu ta, Bối Giang Thành đã bỏ qua việc khiến cho Quý Trần Ai cùng một chỗ với cậu ta.
Bất quá dù vậy, Quý Trần Ai lại không cách nào ngăn cản mọi thứ mà Bối Giang Thành làm.
Tiểu Thất trải qua một thời gian nghiên cứu, đã có kết luận, hệ thống của Bối Giang Thành giống Quý Trần Ai như đúc, cái hệ thống kia cũng gọi là Tiểu Thất. Từ trên lý thuyết mà nói, loại tình huống này vốn nên không xuất hiện, nhưng tính huống không nên xuất hiện, lại thật sự xuất hiện.
Trên thế giới có hai Tiểu Thất, còn có hai người sống lại.
Quý Trần Ai đoán được việc làm của Bối Giang Thành vẫn chưa xong, nhưng anh lại không nghĩ tới, Bối Giang Thành lại có thể làm ra việc cực đoan như vậy.
Ngay sau khi anh họ Chu Nghiêu Uẩn mất tích được một tháng, nhà cô hai của Chu Nghiêu Uẩn, cũng xảy ra vấn đề.
Ba người nhà cô hai Chu Nghiêu Uẩn, ở một quảng trường trung tâm tại nước ngoài, châm lửa tự thiêu, chờ lúc xe cứu thương tới, ba người đã biến thành than.
Chuyện như vậy, phải nói là trên cả tàn khốc. Đoạn video lưu truyền trên internet này, Quý Trần Ai bấm vào xem đoạn đầu, lập tức tắt trang web đi.
Bởi vì những chuyện này, Chu Nghiêu Uẩn trở nên rất bận, người nhà họ Chu cũng người người cảm thấy bất an, rất sợ vận rủi quỷ dị này rơi xuống người mình.
Mà Quý Trần Ai, thì lại biết kẻ đầu xỏ dẫn đến tất cả những việc này là ai.
Bối Giang Thành gần đây luôn luôn tại một lòng tiến hành hạng mục từ thiện, đối tượng của hạng mục này là nhằm vào một bệnh tật hi hữu trên thế. Bối Giang Thành trên ti vi lộ ra vẻ ôn hòa lễ độ, hoàn toàn không có cách nào liên hệ với người như sắp phát điên trong lòng Quý Trần Ai kia.
Người chủ trì trong ti vi hỏi Bối Giang Thành là xuất phát từ nguyên nhân gì, mới có thể coi trọng sự nghiệp từ thiện như thế.
Bối Giang Thành nở nụ cười, cậu ta nói,Tôi muốn người mà tôi yêu, cùng người yêu tôi, đều được hạnh phúc.
Người chủ trì lại hỏi,Hiện tại cậu có người mình yêu sao?
Bối Giang Thành nói,Có.
Người chủ trì nói,Có thể nói một chút người kia là ai không?
Bối Giang Thành nói,Là một người khi tôi ngã vào bên trong vũng bùn, đưa tay về phía tôi.
itsukahikari.wordpress.com
Chu Nghiêu Uẩn đang cùng xem ti vi với Quý Trần Ai, cậu thấy cảnh này lập tức cầm điều khiển ti vi lên trực tiếp đổi kênh, thần sắc trên mặt cũng không dễ nhìn lắm.
Quý Trần Ai biết gần đây Chu Nghiêu Uẩn nhiều việc, mà những chuyện này, đại để đều có chút quan hệ với Bối Giang Thành.
Chu Nghiêu Uẩn yên tĩnh trong chốc lát, rồi chợt hỏi: “Ca ca, em thật ghen tỵ với Bối Giang Thành.”
Quý Trần Ai vốn đang suy nghĩ, lại bị vấn đề này của Chu Nghiêu Uẩn dọa một cái, anh nói: “Đố kị với cậu ta? Tại sao em lại nghĩ đố kị Bối Giang Thành?”
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Ca ca cùng Bối Giang Thành, có bí mật giống nhau đi.” Hắn không phải đứa ngốc, các loại chuyện kỳ quái phát sinh trong Chu gia khoảng thời gian này, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, hơi hơi liên tưởng, có thể nghĩ đến bất thường trên người Quý Trần Ai.
Quý Trần Ai trầm mặc một hồi sau, mới nói: “Không có gì tốt mà ghen tỵ.”
Chu Nghiêu Uẩn buồn buồn ừ một tiếng, xem bộ dạng không có được Quý Trần Ai an ủi.
Quý Trần Ai lại nói: “Anh muốn gặp mặt Bối Giang Thành.”
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Vậy quá nguy hiểm.”
Quý Trần Ai nói: “Anh… Không biết cậu ta rốt cuộc muốn làm gì, cậu ta hẳn là sẽ không thương tổn tới anh.”
Chu Nghiêu Uẩn nhìn dáng vẻ Quý Trần Ai, thở dài: “Em quả nhiên, thật sự rất ghen tỵ.”
Quý Trần Ai mím mím môi, tiến lên cho Chu Nghiêu Uẩn một cái ôm.
Kỳ thực Quý Trần Ai có thể không cần phải đi gặp Bối Giang Thành, bởi vì bất kể là cô cả Chu Nghiêu Uẩn hay là cô hai, đều lưu lại ấn tượng tương xấu với Quý Trần Ai. Nhưng Bối Giang Thành càng ngày càng làm quá phận, lại khiến Quý Trần Ai không cách nào tiếp tục khoanh tay đứng nhìn, coi như cô cả cô hai Chu Nghiêu Uẩn có làm chuyện gì, cũng không cần để bọn họ lấy cái chết kinh khủng như thế chết đi.
Chu Nghiêu Uẩn cuối cùng vẫn không ngăn cản hành động Quý Trần Ai đi gặp Bối Giang Thành, tuy rằng trong lòng cậu không muốn, nhưng đối mặt với yêu cầu của Quý Trần Ai, cậu chỉ có thể đồng ý.
Bất quá Chu Nghiêu Uẩn yêu cầu, trong lúc Quý Trần Ai gặp mặt Bối Giang Thành, cậu muốn chờ ở bên ngoài, để tránh khỏi xuất hiện loại bất ngờ Quý Trần Ai bị Bối Giang Thành bắt đi như lần trước.
Quý Trần Ai không có lý do gì không đồng ý.
Đã được một thời gian kể từ lần gặp gỡ trước, Bối Giang Thành tuy nhỏ hơn Quý Trần Ai, nhưng trên người cậu ta đã không còn mùi vị thiếu niên ngây ngô.
Có lẽ là bởi vì hệ thống, có lẽ là bởi vì ký ức trọng sinh, lúc này Bối Giang Thành ngoại trừ chiều cao và tướng mạo, ánh mắt khí chất không cái nào không biểu hiện ra một người trưởng thành tự đắc thành thục.
Bối Giang Thành gọi cho Quý Trần Ai một ly cà phê, còn bỏ thêm cho Quý Trần Ai hai viên đường.
Quý Trần Ai bưng cà phê lên nhấp một ngụm, sau đó nhìn về phía Bối Giang Thành.
Bối Giang Thành hơi giơ lên cằm, cậu ta nói: “Bánh su kem tôi mới nướng, nếm thử đi, không phải anh thích ăn đồ ngọt nhất sao?”
Quý Trần Ai cầm lấy một chiếc bánh su kem cho vào trong miệng, nói: “Đã lâu không gặp.”
Bối Giang Thành mỉm cười: “Đã lâu không gặp.”
Quý Trần Ai nói: “Bánh su kem không tệ.”
Bối Giang Thành khẽ cười hai tiếng, cậu ta nói: “Nếu như anh là vì sự tình nhà Chu Nghiêu Uẩn bọn họ tới tìm tôi, vậy kỳ thực chúng ta không có gì phải nói.”
Quý Trần Ai lại cầm bánh su kem, xoay lên nhìn bơ màu trắng sữa dưới đáy, anh nói: “Tại sao?”
Bối Giang Thành lạnh lùng nói: “Bởi vì bọn họ đáng chết.”
Quý Trần Ai nói: “Người khác vì tôi làm gì, thì tôi luôn phải biết tại sao.”
Bối Giang Thành đột nhiên chuyển trọng tâm đề tài, cậu ta nói: “Chu Nghiêu Uẩn cũng theo anh đến?”
Quý Trần Ai không rõ tại sao Bối Giang Thành đột nhiên nhắc tới cái này, anh ừ một tiếng.
Bối Giang Thành nói: “Hắn ta chờ anh ở ngoài?”
Quý Trần Ai lại gật đầu một cái.
Bối Giang Thành nói: “Tôi đi vệ sinh.” Cậu ta nói xong liền đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Quý Trần Ai nhìn bóng lưng của Bối Giang Thành, đột nhiên cảm thấy biểu tình vừa nãy của Bối Giang Thành có chút kỳ quái, anh nghiêm túc suy nghĩ một chút, rồi lại không nghĩ vấn đề chỗ nào, vì vậy, liền bỏ lỡ thời cơ sửa chữa sai lầm tốt nhất.
Bối Giang Thành gặp lại Quý Trần Ai, chỉ nói mấy câu nói đã đứng dậy rời đi, Quý Trần Ai đợi Bối Giang Thành hơn 20 phút, lúc cho là Bối Giang Thành đã đi rồi, mới nhìn thấy cậu ta đi từ từ lại đây.
Bối Giang Thành nói: “Ngại quá, để anh chờ lâu.”
Quý Trần Ai nói: “Không sao.”
Bối Giang Thành nói: “Đi thôi.”
Quý Trần Ai sững sờ: “Đi? Đi đâu?”
Bối Giang Thành đột nhiên khom người xuống, sau đó cầm Quý Trần Ai tay: “Vương tử của tôi, đương nhiên phải đi tới pháo đài tôi vì anh mà kiến tạo.”
Biểu tình của Quý Trần Ai hơi ngưng lại: “Cậu đang nói cái gì vậy.”
Bối Giang Thành nói: “Kỵ sĩ của anh sẽ không tới.” Ngay lúc cậu ta lúc nói chuyện, hai người từ bên ngoài đi được, đứng ở bên người Quý Trần Ai, đồng thời nói: “Chu tiên sinh, mời.”
Quý Trần Ai cuối cùng đã rõ ràng chuyện gì xảy ra, bởi vì hai người đứng ở bên cạnh anh, vốn là người của Chu Nghiêu Uẩn.
itsukahikari.wordpress.com
Quý Trần Ai nói: “Bối Giang Thành, cậu có biết chính mình đang làm gì hay không?”
Bối Giang Thành nói: “Tôi biết, Chu ca, tôi đang bảo vệ anh.” Lúc cậu ta nói lời này biểu tình chân thành, ánh mắt cuồng nhiệt, giống như đã hoàn toàn tự thôi miên chính mình.
Quý Trần Ai nói: “Chu Nghiêu Uẩn ở đâu?”
Bối Giang Thành nói: “Tôi biết anh thích hắn ta, tôi sẽ không thương tổn hắn.” Cậu ta nói rằng tới đây, dừng một chút, “Thế nhưng hắn đừng nghĩ có thể mang anh rời khỏi bên cạnh tôi.”
Quý Trần Ai càng ngày càng cảm thấy Bối Giang Thành không thể nói lý, anh muốn gọi Tiểu Thất mở thánh quang của thánh nhân, lại bị Tiểu Thất nhắc nhở, hiệu quả của thánh quang của thánh nhân trong thời gian ngắn đối cùng một người chỉ có thể có hiệu lực một lần, nếu những người này đã bị thôi miên, vậy thì có nghĩa rằng Quý Trần Ai tạm thời không cách nào sử dụng kỹ năng của anh.
Bối Giang Thành thấy Quý Trần Ai ngồi tại chỗ không nhúc nhích, liền hướng về phía Quý Trần Ai làm tư thế mời.
Quý Trần Ai lạnh mặt đứng lên, anh rất ít khi trực tiếp quăng sắc mặt như vậy, nhưng hành động của Bối Giang Thành, đã khiến không cách nào nhịn xuống được nữa.
Bối Giang Thành nói: “Tại sao anh lại không cao hứng chứ? Tôi là vì tốt cho anh mà, Chu Nghiêu Uẩn chỉ có thể thương tổn anh…”
Quý Trần Ai chậm rãi hỏi một câu: “Người chủ nhân mua cậu đi đời trước, tốt với cậu à.”
Biểu tình của Bối Giang Thành ngưng đọng lại.
Quý Trần Ai nói: “Nếu như hắn ta tốt với cậu, cậu sẽ nguyện ý ở bên cạnh hắn ta cả đời?”
Bối Giang Thành nói: “Chu Nghiêu Cần, tôi không nghĩ tới, anh lại có thể nói với tôi câu như thế này, chủ nhân đời trước của tôi, cũng chính là chủ nhân của anh.”
Quý Trần Ai chỉ cảm thấy đau đầu, anh nói: “Bối Giang Thành, cậu rốt cuộc là sống ở đời trước hay là sống ở đời này, chuyện này đã cải biến từ lâu. Cậu không bị mua đi, tôi cũng không, tại sao cậu vẫn luôn muốn sống trong quá khứ chứ.”
Bối Giang Thành không có trả lời Quý Trần Ai nữa, chỉ là lạnh lùng phất tay. Giốnh như Quý Trần Ai đã tổn thương cậu ta nặng nề, khiến cho cậu ta ngay cả sắc mặt tốt hơn một chút cũng bày không ra.
Quý Trần Ai bị ép lên xe, theo Bối Giang Thành rời đi.
Người lái xe và hộ tống, đều là thủ hạ của Chu Nghiêu Uẩn, sau khi bị Bối Giang Thành tẩy não, bọn họ ngắn thì ba, bốn ngày, lâu phải một hai tuần mới có thể hồi lại, mà trong lúc này, bọn họ chính là con chó tay sai của Bối Giang Thành. Kể cả Bối Giang Thành muốn bọn họ chết, bọn họ cũng sẽ cảm thấy vui vẻ mà chịu đựng.
Đây là cục diện rất tồi tệ, Quý Trần Ai đoán được Bối Giang Thành xảy ra vấn đề, nhưng anh lại không nghĩ rằng vấn đề nghiêm trọng đến thế.
Người sống trong quá khứ rất đáng sợ, bởi vì hắn căn bản sẽ không nghe bạn rốt cuộc đang nói gì lúc này.
Quý Trần Ai ngồi trên xe, bắt đầu suy nghĩ đến cùng nên giải quyết vấn đề này như thế nào.
Mà Chu Nghiêu Uẩn… Sự thực chứng minh, đệ đệ, xác thực không có trứng dùng gì.(?) Đăng bởi: admin
Cái chết của cô cả Chu Nghiêu Uẩn, dường như chỉ là một khởi đầu.
Bởi vì sau khi cô cả cậu chết, con trai của cô cả Chu Nghiêu Uẩn, cũng chính là anh họ Chu Nghiêu Uẩn, cũng mất tích.
Người nhà họ Chu nhanh chóng báo cảnh, nhưng cảnh sát đang điều tra xong, lại cho ra kết luận là anh họ Chu Nghiêu Uẩn tự mình rời đi. Anh ta mua vé tàu đi tỉnh ngoài, từ mấy ngày trước đã rời khỏi thành phố này.
Kết quả điều tra này, hiển nhiên không thể để cho người nhà họ Chu thoả mãn.
Mà Quý Trần Ai cũng từ trong chuyện này, ngửi ra mùi vị Bối Giang Thành.
Sau khi Quý Trần Ai báo nguyện vọng thi vào đại học, Bối Giang Thành rốt cuộc không còn liên lạc với Quý Trần Ai, ngoại trừ Quý Trần Ai gọi điện thoại cho cậu ta, cậu ta dường như cũng không có nguyện vọng chủ động nói chuyện với Quý Trần Ai nói chuyện. Hoặc là biết Quý Trần Ai sẽ không gặp lại cậu ta, Bối Giang Thành đã bỏ qua việc khiến cho Quý Trần Ai cùng một chỗ với cậu ta.
Bất quá dù vậy, Quý Trần Ai lại không cách nào ngăn cản mọi thứ mà Bối Giang Thành làm.
Tiểu Thất trải qua một thời gian nghiên cứu, đã có kết luận, hệ thống của Bối Giang Thành giống Quý Trần Ai như đúc, cái hệ thống kia cũng gọi là Tiểu Thất. Từ trên lý thuyết mà nói, loại tình huống này vốn nên không xuất hiện, nhưng tính huống không nên xuất hiện, lại thật sự xuất hiện.
Trên thế giới có hai Tiểu Thất, còn có hai người sống lại.
Quý Trần Ai đoán được việc làm của Bối Giang Thành vẫn chưa xong, nhưng anh lại không nghĩ tới, Bối Giang Thành lại có thể làm ra việc cực đoan như vậy.
Ngay sau khi anh họ Chu Nghiêu Uẩn mất tích được một tháng, nhà cô hai của Chu Nghiêu Uẩn, cũng xảy ra vấn đề.
Ba người nhà cô hai Chu Nghiêu Uẩn, ở một quảng trường trung tâm tại nước ngoài, châm lửa tự thiêu, chờ lúc xe cứu thương tới, ba người đã biến thành than.
Chuyện như vậy, phải nói là trên cả tàn khốc. Đoạn video lưu truyền trên internet này, Quý Trần Ai bấm vào xem đoạn đầu, lập tức tắt trang web đi.
Bởi vì những chuyện này, Chu Nghiêu Uẩn trở nên rất bận, người nhà họ Chu cũng người người cảm thấy bất an, rất sợ vận rủi quỷ dị này rơi xuống người mình.
Mà Quý Trần Ai, thì lại biết kẻ đầu xỏ dẫn đến tất cả những việc này là ai.
Bối Giang Thành gần đây luôn luôn tại một lòng tiến hành hạng mục từ thiện, đối tượng của hạng mục này là nhằm vào một bệnh tật hi hữu trên thế. Bối Giang Thành trên ti vi lộ ra vẻ ôn hòa lễ độ, hoàn toàn không có cách nào liên hệ với người như sắp phát điên trong lòng Quý Trần Ai kia.
Người chủ trì trong ti vi hỏi Bối Giang Thành là xuất phát từ nguyên nhân gì, mới có thể coi trọng sự nghiệp từ thiện như thế.
Bối Giang Thành nở nụ cười, cậu ta nói,Tôi muốn người mà tôi yêu, cùng người yêu tôi, đều được hạnh phúc.
Người chủ trì lại hỏi,Hiện tại cậu có người mình yêu sao?
Bối Giang Thành nói,Có.
Người chủ trì nói,Có thể nói một chút người kia là ai không?
Bối Giang Thành nói,Là một người khi tôi ngã vào bên trong vũng bùn, đưa tay về phía tôi.
itsukahikari.wordpress.com
Chu Nghiêu Uẩn đang cùng xem ti vi với Quý Trần Ai, cậu thấy cảnh này lập tức cầm điều khiển ti vi lên trực tiếp đổi kênh, thần sắc trên mặt cũng không dễ nhìn lắm.
Quý Trần Ai biết gần đây Chu Nghiêu Uẩn nhiều việc, mà những chuyện này, đại để đều có chút quan hệ với Bối Giang Thành.
Chu Nghiêu Uẩn yên tĩnh trong chốc lát, rồi chợt hỏi: “Ca ca, em thật ghen tỵ với Bối Giang Thành.”
Quý Trần Ai vốn đang suy nghĩ, lại bị vấn đề này của Chu Nghiêu Uẩn dọa một cái, anh nói: “Đố kị với cậu ta? Tại sao em lại nghĩ đố kị Bối Giang Thành?”
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Ca ca cùng Bối Giang Thành, có bí mật giống nhau đi.” Hắn không phải đứa ngốc, các loại chuyện kỳ quái phát sinh trong Chu gia khoảng thời gian này, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, hơi hơi liên tưởng, có thể nghĩ đến bất thường trên người Quý Trần Ai.
Quý Trần Ai trầm mặc một hồi sau, mới nói: “Không có gì tốt mà ghen tỵ.”
Chu Nghiêu Uẩn buồn buồn ừ một tiếng, xem bộ dạng không có được Quý Trần Ai an ủi.
Quý Trần Ai lại nói: “Anh muốn gặp mặt Bối Giang Thành.”
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Vậy quá nguy hiểm.”
Quý Trần Ai nói: “Anh… Không biết cậu ta rốt cuộc muốn làm gì, cậu ta hẳn là sẽ không thương tổn tới anh.”
Chu Nghiêu Uẩn nhìn dáng vẻ Quý Trần Ai, thở dài: “Em quả nhiên, thật sự rất ghen tỵ.”
Quý Trần Ai mím mím môi, tiến lên cho Chu Nghiêu Uẩn một cái ôm.
Kỳ thực Quý Trần Ai có thể không cần phải đi gặp Bối Giang Thành, bởi vì bất kể là cô cả Chu Nghiêu Uẩn hay là cô hai, đều lưu lại ấn tượng tương xấu với Quý Trần Ai. Nhưng Bối Giang Thành càng ngày càng làm quá phận, lại khiến Quý Trần Ai không cách nào tiếp tục khoanh tay đứng nhìn, coi như cô cả cô hai Chu Nghiêu Uẩn có làm chuyện gì, cũng không cần để bọn họ lấy cái chết kinh khủng như thế chết đi.
Chu Nghiêu Uẩn cuối cùng vẫn không ngăn cản hành động Quý Trần Ai đi gặp Bối Giang Thành, tuy rằng trong lòng cậu không muốn, nhưng đối mặt với yêu cầu của Quý Trần Ai, cậu chỉ có thể đồng ý.
Bất quá Chu Nghiêu Uẩn yêu cầu, trong lúc Quý Trần Ai gặp mặt Bối Giang Thành, cậu muốn chờ ở bên ngoài, để tránh khỏi xuất hiện loại bất ngờ Quý Trần Ai bị Bối Giang Thành bắt đi như lần trước.
Quý Trần Ai không có lý do gì không đồng ý.
Đã được một thời gian kể từ lần gặp gỡ trước, Bối Giang Thành tuy nhỏ hơn Quý Trần Ai, nhưng trên người cậu ta đã không còn mùi vị thiếu niên ngây ngô.
Có lẽ là bởi vì hệ thống, có lẽ là bởi vì ký ức trọng sinh, lúc này Bối Giang Thành ngoại trừ chiều cao và tướng mạo, ánh mắt khí chất không cái nào không biểu hiện ra một người trưởng thành tự đắc thành thục.
Bối Giang Thành gọi cho Quý Trần Ai một ly cà phê, còn bỏ thêm cho Quý Trần Ai hai viên đường.
Quý Trần Ai bưng cà phê lên nhấp một ngụm, sau đó nhìn về phía Bối Giang Thành.
Bối Giang Thành hơi giơ lên cằm, cậu ta nói: “Bánh su kem tôi mới nướng, nếm thử đi, không phải anh thích ăn đồ ngọt nhất sao?”
Quý Trần Ai cầm lấy một chiếc bánh su kem cho vào trong miệng, nói: “Đã lâu không gặp.”
Bối Giang Thành mỉm cười: “Đã lâu không gặp.”
Quý Trần Ai nói: “Bánh su kem không tệ.”
Bối Giang Thành khẽ cười hai tiếng, cậu ta nói: “Nếu như anh là vì sự tình nhà Chu Nghiêu Uẩn bọn họ tới tìm tôi, vậy kỳ thực chúng ta không có gì phải nói.”
Quý Trần Ai lại cầm bánh su kem, xoay lên nhìn bơ màu trắng sữa dưới đáy, anh nói: “Tại sao?”
Bối Giang Thành lạnh lùng nói: “Bởi vì bọn họ đáng chết.”
Quý Trần Ai nói: “Người khác vì tôi làm gì, thì tôi luôn phải biết tại sao.”
Bối Giang Thành đột nhiên chuyển trọng tâm đề tài, cậu ta nói: “Chu Nghiêu Uẩn cũng theo anh đến?”
Quý Trần Ai không rõ tại sao Bối Giang Thành đột nhiên nhắc tới cái này, anh ừ một tiếng.
Bối Giang Thành nói: “Hắn ta chờ anh ở ngoài?”
Quý Trần Ai lại gật đầu một cái.
Bối Giang Thành nói: “Tôi đi vệ sinh.” Cậu ta nói xong liền đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Quý Trần Ai nhìn bóng lưng của Bối Giang Thành, đột nhiên cảm thấy biểu tình vừa nãy của Bối Giang Thành có chút kỳ quái, anh nghiêm túc suy nghĩ một chút, rồi lại không nghĩ vấn đề chỗ nào, vì vậy, liền bỏ lỡ thời cơ sửa chữa sai lầm tốt nhất.
Bối Giang Thành gặp lại Quý Trần Ai, chỉ nói mấy câu nói đã đứng dậy rời đi, Quý Trần Ai đợi Bối Giang Thành hơn 20 phút, lúc cho là Bối Giang Thành đã đi rồi, mới nhìn thấy cậu ta đi từ từ lại đây.
Bối Giang Thành nói: “Ngại quá, để anh chờ lâu.”
Quý Trần Ai nói: “Không sao.”
Bối Giang Thành nói: “Đi thôi.”
Quý Trần Ai sững sờ: “Đi? Đi đâu?”
Bối Giang Thành đột nhiên khom người xuống, sau đó cầm Quý Trần Ai tay: “Vương tử của tôi, đương nhiên phải đi tới pháo đài tôi vì anh mà kiến tạo.”
Biểu tình của Quý Trần Ai hơi ngưng lại: “Cậu đang nói cái gì vậy.”
Bối Giang Thành nói: “Kỵ sĩ của anh sẽ không tới.” Ngay lúc cậu ta lúc nói chuyện, hai người từ bên ngoài đi được, đứng ở bên người Quý Trần Ai, đồng thời nói: “Chu tiên sinh, mời.”
Quý Trần Ai cuối cùng đã rõ ràng chuyện gì xảy ra, bởi vì hai người đứng ở bên cạnh anh, vốn là người của Chu Nghiêu Uẩn.
itsukahikari.wordpress.com
Quý Trần Ai nói: “Bối Giang Thành, cậu có biết chính mình đang làm gì hay không?”
Bối Giang Thành nói: “Tôi biết, Chu ca, tôi đang bảo vệ anh.” Lúc cậu ta nói lời này biểu tình chân thành, ánh mắt cuồng nhiệt, giống như đã hoàn toàn tự thôi miên chính mình.
Quý Trần Ai nói: “Chu Nghiêu Uẩn ở đâu?”
Bối Giang Thành nói: “Tôi biết anh thích hắn ta, tôi sẽ không thương tổn hắn.” Cậu ta nói rằng tới đây, dừng một chút, “Thế nhưng hắn đừng nghĩ có thể mang anh rời khỏi bên cạnh tôi.”
Quý Trần Ai càng ngày càng cảm thấy Bối Giang Thành không thể nói lý, anh muốn gọi Tiểu Thất mở thánh quang của thánh nhân, lại bị Tiểu Thất nhắc nhở, hiệu quả của thánh quang của thánh nhân trong thời gian ngắn đối cùng một người chỉ có thể có hiệu lực một lần, nếu những người này đã bị thôi miên, vậy thì có nghĩa rằng Quý Trần Ai tạm thời không cách nào sử dụng kỹ năng của anh.
Bối Giang Thành thấy Quý Trần Ai ngồi tại chỗ không nhúc nhích, liền hướng về phía Quý Trần Ai làm tư thế mời.
Quý Trần Ai lạnh mặt đứng lên, anh rất ít khi trực tiếp quăng sắc mặt như vậy, nhưng hành động của Bối Giang Thành, đã khiến không cách nào nhịn xuống được nữa.
Bối Giang Thành nói: “Tại sao anh lại không cao hứng chứ? Tôi là vì tốt cho anh mà, Chu Nghiêu Uẩn chỉ có thể thương tổn anh…”
Quý Trần Ai chậm rãi hỏi một câu: “Người chủ nhân mua cậu đi đời trước, tốt với cậu à.”
Biểu tình của Bối Giang Thành ngưng đọng lại.
Quý Trần Ai nói: “Nếu như hắn ta tốt với cậu, cậu sẽ nguyện ý ở bên cạnh hắn ta cả đời?”
Bối Giang Thành nói: “Chu Nghiêu Cần, tôi không nghĩ tới, anh lại có thể nói với tôi câu như thế này, chủ nhân đời trước của tôi, cũng chính là chủ nhân của anh.”
Quý Trần Ai chỉ cảm thấy đau đầu, anh nói: “Bối Giang Thành, cậu rốt cuộc là sống ở đời trước hay là sống ở đời này, chuyện này đã cải biến từ lâu. Cậu không bị mua đi, tôi cũng không, tại sao cậu vẫn luôn muốn sống trong quá khứ chứ.”
Bối Giang Thành không có trả lời Quý Trần Ai nữa, chỉ là lạnh lùng phất tay. Giốnh như Quý Trần Ai đã tổn thương cậu ta nặng nề, khiến cho cậu ta ngay cả sắc mặt tốt hơn một chút cũng bày không ra.
Quý Trần Ai bị ép lên xe, theo Bối Giang Thành rời đi.
Người lái xe và hộ tống, đều là thủ hạ của Chu Nghiêu Uẩn, sau khi bị Bối Giang Thành tẩy não, bọn họ ngắn thì ba, bốn ngày, lâu phải một hai tuần mới có thể hồi lại, mà trong lúc này, bọn họ chính là con chó tay sai của Bối Giang Thành. Kể cả Bối Giang Thành muốn bọn họ chết, bọn họ cũng sẽ cảm thấy vui vẻ mà chịu đựng.
Đây là cục diện rất tồi tệ, Quý Trần Ai đoán được Bối Giang Thành xảy ra vấn đề, nhưng anh lại không nghĩ rằng vấn đề nghiêm trọng đến thế.
Người sống trong quá khứ rất đáng sợ, bởi vì hắn căn bản sẽ không nghe bạn rốt cuộc đang nói gì lúc này.
Quý Trần Ai ngồi trên xe, bắt đầu suy nghĩ đến cùng nên giải quyết vấn đề này như thế nào.
Mà Chu Nghiêu Uẩn… Sự thực chứng minh, đệ đệ, xác thực không có trứng dùng gì.(?) Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.