Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Chương 39: Liếm huyệt nhỏ của cô qua quần chữ Đinh (丁)

A Sấu A

29/09/2023

Anh nhìn có vẻ rất vui, cũng không biết có phải là bởi vì mỗi một người đàn ông đều thích bạn gái mặc quần chữ Đinh (丁) hay không mà anh nhìn thấy hình ảnh này thì vô cùng thèm muốn và vui thích.

Lục Lâm Vãn bị anh nhìn chằm chằm bằng ánh mắt này, cô có chút xấu hổ, trông anh có vẻ thích, nhưng mà ánh mắt này quá dọa người.

Giống như dã thú vậy.

"Em đặc biệt mặc cho anh xem à?"

Giọng của Lục Hoài Chuẩn nghe cũng không bình thường.

Cũng không phải là đặc biệt mặc cho anh xem.

Chính là... cô cảm thấy loại váy này thì phải phối hợp với quần chữ Đinh (丁), cô mặc kiểu bó sát mông, nếu mặc quần lót bình thường thì sẽ để lại vết hằn, vì thế khi cô mua quần lót thì tiện thể mua quần chữ Đinh (丁), hơn nữa cô cũng tò mò với mấy thứ như quần chữ Đinh (丁) này, cho nên mới mặc quần chữ Đinh (丁) này vào.

"Đâu có, em chỉ cảm thấy tò mò nên mới mặc thôi."

Lục Hoài Chuẩn nghe thấy lời này, chịu không nổi bóp vào mông cô, kéo quần chữ Đinh (丁) giãn ra một chút, rồi lại bắn ngược vào hoa huyệt của cô, Lục Lâm Vãn cảm thấy anh có bệnh, kích thích như vậy...

Lục Lâm Vãn muốn trốn tránh nhưng lại bị Lục Hoài Chuẩn bắt được tay: "Đừng đi, như vậy rất đẹp, để cho anh nhìn thêm mấy lần nữa."

Chủ yếu là do Lục Hoài Chuẩn vẫn còn trẻ cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng đặc biệt như vậy nên anh nâng mông cô lên, nhìn chằm chằm vào quần chữ Đinh (丁) của cô.

"Đẹp thật đấy, nếu không thì sau này em mặc hàng ngày đi. Mà cũng không được. Nếu như ngày nào em cũng mặc thì sẽ bị người đàn ông khác nhìn ra được, sau này ngoại trừ ở nhà thì không cho phép em mặc ra ngoài, biết chưa?"

Lục Lâm Vãn: "... Biết rồi."

Lục Hoài Chuẩn nhìn chằm chằm vào phía dưới của cô.

Lục Lâm Vãn cảm thấy rất xẩu hổ, bởi vì hai chân vẫn luôn giang rộng ra cho anh nhìn, nhìn quần chữ Đinh (丁) bao quanh huyệt nhỏ.

Cô muốn khép chân lại, nhưng tốc độ của Lục Hoài Chuẩn cực kì nhanh, anh trực tiếp há miệng ngậm lấy hoa huyệt của cô, mà không cởi quần chữ Đinh (丁) ra, trực tiếp ngấm lấy cả quần chữ Đinh (丁), miệng liếm lên quần chữ Đinh (丁), liếm láp mặt trên của quần chữ Đinh (丁).

Cô bị động tác bất thình lình này dọa sợ, túm lấy tóc anh, muốn đẩy anh ra. Nhưng miệng của Lục Hoài Chuẩn lại há rất to, ngậm hết toàn bộ huyệt nhỏ của cô.

"Ưm..." Lục Lâm Vãn không chịu nổi kiểu kích thích này, thật sự là quá thoải mái, cho nên cô mặc kệ cho anh liếm mút.

Có thể nhìn ra được Lục Hoài Chuẩn rất thích quần chữ Đinh (丁) này, anh vẫn cứ liếm mãi, làm dính cả nước bọt lên. Không bao lâu sau, quần chữ Đinh (丁) cũng ướt rồi, không biết là nước miếng của anh hay là dâm thủy của cô.

Hết thảy trộn lẫn với nhau, Lục Lâm Vãn hoàn toàn mềm nhũn ở trên ghế sofa, chất lỏng phía dưới rớt xuống ghế sofa, đây là ghế sofa bằng da thật.

Lục Lâm Vãn sợ rằng sẽ có vấn đề gì đó, nhưng Lục Hoài Chuẩn nói sẽ không đâu, anh vẫn còn đang ăn huyệt thịt của cô, cô chỉ ngồi mặc cho anh ăn no.



Sau đó quần lót ướt nhẹp, anh cũng không vội vã cởi quần chữ Đinh (丁) này ra, chủ yếu là do sự kích thích của quần chữ Đinh (丁) này thật sự là quá tuyệt vời, một miếng vải dệt dán vào mặt trên của hoa huyệt, Lục Hoài Chuẩn nhìn thế nào cũng đều thấy thích.

Hai chân của Lục Lâm Vãn gác lên vai anh, Lục Hoài Chuẩn ăn huyệt thịt của cô, nhìn vẻ mặt phóng túng của cô.

Vẻ mặt thoải mái sung sướng.

Lục Lâm Vãn làm kiểu tóc này kết hợp với quần chữ Đinh (丁) gợi cảm mê người này, thật sự là quá đẹp, quá gợi cảm quá hấp dẫn.

Lục Hoài Chuẩn biết cô đi uốn tóc, màu đó cũng là do anh chọn, hơn nữa, kiểu dáng cũng do anh chọn luôn.

Hôm qua, khi Lục Lâm Vãn đi uốn tóc thì đã nói với anh là cô muốn đi uốn tóc. Lục Hoài Chuẩn nghiêm túc chọn cho cô kiểu tóc mà anh thích.

Lục Lâm Vãn cũng không biết là uốn tóc cho cô hay là cho anh nữa, uốn tóc dựa theo yêu cầu của anh, cuối cùng còn gửi ảnh cho anh, Lục Hoài Chuẩn cực kì thích.

Cảm thấy vô cùng gợi cảm đáng yêu.

Hiện tại nhìn thấy, anh cởi quần mình ra, sau khi cởi quần, gậy thịt của anh cọ xát vào hoa huyệt của cô.

Anh cũng không vội vã cắm vào trong, chỉ cọ cọ vào mặt trên của hoa huyệt, cọ xát vào quần lót của cô.

Lục Lâm Vãn cảm thấy như vậy thật sự rất đáng giận, bởi vì anh không cắm vào trong, vẫn luôn cọ xát ở mép bên ngoài.

Anh cứ một mực mài vào cái quần chữ Đinh (丁) kia, Lục Lâm Vãn cũng phải nghi ngờ rằng liệu có phải anh thích cái quần chữ Đinh (丁) này hay không, định cởi ra cho anh mặc.

Lục Hoài Chuẩn cọ xát vào phía dưới của cô, lại bảo cô xoay người lại, cơ thể hướng về phía anh, ưỡn cái mông lên, gậy thịt của anh cọ xát vào khe mông của cô.

Cũng không biết là anh có chuyện gì, nhưng mà anh cứ không đi vào, vẫn luôn dùng thứ ấy giày vò cô.

Lục Lâm Vãn không chịu nổi, phía dưới quả thật đã vô cùng ngứa ngáy.

Sau đó, Lục Hoài Chuẩn chờ đến khi quần chữ Đinh (丁) dường như cũng có thể vắt ra nước thì mới cắm vào trong, nhưng khi cắm vào cũng không hề cởi quần chữ Đinh (丁) ra, quần chữ Đinh (丁) lọt vào trong, gậy thịt của anh vẫn luôn đút vào trong huyệt nhỏ của cô, quần chữ Đinh (丁) dán sát vào thịt non của hoa huệt, vô cùng kích thích.

Sau khi Lục Hoài Chuẩn cắm vào, anh sai khiến cô: "Gọi điện thoại cho bố mẹ em bảo tối nay em không về, sẽ ngủ ở nhà bạn."

Hiện tại, huyệt nhỏ của Lục Lâm Vãn dán sát vào gậy thịt của anh, chỗ bên dưới của hai người dính vào nhau, cô nghe thấy lời này thì không nhịn được bật cười một tiếng.

"Lục Hoài Chuẩn, câu nói này của anh thật là bỉ ổi."

Lục Hoài Chuẩn: "..."



Lục Lâm Vãn nghĩ đều đã lúc này rồi, chắc chắn là không thể về nhà được, cả người đều ướt đẫm, cô sợ bố mẹ cô sẽ sinh ra nghi ngờ, vì thế cô lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện thoại cho mẹ cô, nói tối nay ngủ ở nhà bạn, nói là bạn nữ cùng lớp, cho nên sẽ không về nhà.

Bây giờ, Lục Lâm Vãn gọi điện thoại cho người trong nhà, lúc gọi điện, Lục Hoài Chuẩn không nghĩ ngợi gì, cứ như vậy nhét thứ kia vào trong, sau khi nhét vào, Lục Lâm Vãn cho rằng không sao hết, vẫn nói chuyện với mẹ cô.

Nhưng Lục Hoài Chuẩn lại đột nhiên bắt đầu ưỡn hông, thọc vào rút ra vang lên tiếng bạch bạch bạch ở chỗ phía dưới của cô.

Lục Lâm Vãn bị hành động này dọa sợ, bởi vì anh đột ngột như vậy, hiện tại, hai người vẫn đang làm chuyện ấy trên ghế sofa, tiếng lắc lư cùng với tiếng anh va vào cô sẽ bị nghe thấy ngay lập tức mất.

Cô bị kích thích muốn kêu ra tiếng, nhưng lại sợ bị nghe thấy điều bất thường, vì thế cô che miệng không dám rên rỉ ra tiếng.

Tiếng ghế sofa rung lắc cực kì to.

Cô lại nức nở rầm rì, mẹ cô ở đầu dây bên kia phát hiện có gì đó sai sai, bà còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, hỏi cô: "Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại có phản ứng này?"

Lục Lâm Vãn không dám nói, cô chỉ nói: "Không sao đâu ạ, mẹ, con cúp máy trước đây, con và bạn con đang chạy bộ."

Lục Lâm Vãn cho rằng cô có thể chịu đựng được, nhưng Lục Hoài Chuẩn cứ như đang cố ý vậy, cô vội vàng tắt máy trước khi sắp kêu rên ra tiếng, sau khi cúp máy, cô lập tức rên rỉ thành tiếng.

Lục Lâm Vãn nộp vũ khí đầu hàng, bị anh cắm đến cao trào.

...

Buổi tối, Lục Lâm Vãn ngủ ở đây, nhưng cô không mang theo quần áo, vì thế sau khi giặt sạch quần áo thì chỉ có thể mặc quần áo chơi bóng của Lục Hoài Chuẩn.

Quả nhiên bởi vì anh cao hơn cô rất nhiều nên cô mặc áo chơi bóng này, cô cảm giác mình có thể mặc thành váy luôn, khó trách có nhiều cô gái thích mặc quần áo của người yêu như vậy, quần áo này quả thật rất phù hợp, hơn nữa lại rất đáng yêu, giống như là áo phông cỡ lớn vậy.

Chủ yếu là rất thoải mái, quần áo mà anh mặc đều là một số thương hiệu nổi tiếng, vì thế độ thoải mái hoàn toàn ok.

Lục Hoài Chuẩn nằm ở bên ngoài, nhìn thấy cô mặc áo chơi bóng của mình đi ra sau khi tắm rửa xong thì ánh mắt của Lục Hoài Chuẩn trở nên bất thường trong nháy mắt.

Khi Lục Lâm Vãn nhìn thấy anh vẫn nằm khỏa thân ở trên giường thì sợ hết hồn, cô cầm gối ở bên cạnh lên đánh anh: "Lục Hoài Chuẩn! Anh có ý gì, sao lại không mặc quần áo, nhanh mặc quần áo ngủ của anh vào đi."

Lục Hoài Chuẩn nhìn cô mặc áo chơi bóng của mình, gậy thịt trực tiếp dựng thẳng lên, Lục Lâm Vãn cảm thấy rất xấu hổ, nhưng không thể để cho anh tới được, hôm nay anh đã làm tới mức huyệt nhỏ của cô đau xót rồi, làm với quần chữ Đinh (丁) có hơi đau.

Lục Hoài Chuẩn đang không mặc quần áo, nhưng còn đúng lý hợp tình nói: "Anh ở nhà đều thích ngủ khỏa thân, anh không mặc quần áo."

Lục Lâm Vãn: "... Anh không mặc quần áo, thì hãy thu cây gậy kia của anh lại đi."

Lục Hoài Chuẩn cười: "Không thu lại được, nó tự dựng thẳng lên mà, nó cứ muốn nhìn em ấy."

Lục Lâm Vãn: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook