Chương 62: Làm Nũng
Huỳnh Thiên Kỳy
08/04/2022
Mấy ngày hôm nay Khuất Vân Di vì lo lắng cho Doãn Đình Nghiêm nên anh đi đâu cô cũng theo đó. Sáng sớm hôm nay ông bà Khuất đi qua biệt thự xem cô như thế nào? Lúc hay tin cô mang thai nhưng ông bà không qua thăm được vì đang đi du lịch.
Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di đi xuống. Trên người anh là bộ âu phục sang trọng để đi làm còn cô thì mặc chiếc đầm hai dây rộng rãi, thoải mái.
" Ba mẹ "
Doãn Đình Nghiêm chào hỏi ông bà Khuất.
" Ừm. Con định đi làm sao? "
" Vâng "
Khuất Vân Di nhăng mặt.
" Không được đi "
" Em ở nhà chơi cùng ba mẹ. Anh lên tập đoàn làm việc "
Doãn Đình Nghiêm xoa xoa mặt của Khuất Vân Di. Mấy hôm nay nhìn cô cứ bám theo anh rồi ngủ gật trên xe làm anh rất đau lòng.
" Vân Di, con lớn rồi chứ có phải là con nít đâu. Đình Nghiêm lên tập đoàn làm việc mà " bà Khuất nói.
Bà Khuất cứ nghĩ Khuất Vân Di mang thai rồi làm nũng với Doãn Đình Nghiêm. Nhưng bà không biết là cô đang rất lo lắng cho anh.
Khuất Vân Di hít hít mũi nhìn Doãn Đình Nghiêm. Ánh mắt của cô như nói nếu anh dám bỏ đi làm thì cô sẽ giận anh, sẽ bỏ về Khuất gia.
Doãn Đình Nghiêm định nói gì thì điện thoại của anh reo lên. Anh đứng dậy đi ra chỗ khác nghe điện thoại.
" Alo "
(".....")
Doãn Đình Nghiêm nghe xong thì lập tức nhíu mày, mặt đỏ ngầu lên.
Khuất Vân Di nhìn về phía Doãn Đình Nghiêm. Là vấn đề gì mà cô thấy anh rất tức giận.
Doãn Đình Nghiêm sau khi nói chuyện điện thoại xong thì liền đi ra với Khuất Vân Di và ông bà Khuất.
" Có việc gì sao anh? "
" Không có, một chút rắc rối nhỏ nhưng đã có Tiết Mặc giải quyết "
" Ba mẹ đã ăn sáng chưa? " anh hỏi ông bà Khuất
" Vẫn chưa "
" Vậy chúng ta vào trong ăn sáng thôi ba mẹ "
Khuất Vân Di nhắc đến đồ ăn là mắt sáng rỡ. Nãy giờ cô đang rất đói.
Bà Khuất rất mừng khi Khuất Vân Di không nghén mà ngược lại những món ngày xưa cô không ăn được nhưng bây giờ lại rất thích ăn.
" Vân Di, con ăn ít thôi "
Bà Khuất lắc đầu với Khuất Vân Di. Cô ăn như chưa từng được ăn. Cô mang thai chỉ hơn 8 tuần mà đã béo lên trông thấy.
" Ăn ngon lắm mẹ. Con phải ăn nhiều thì mới có sức để rặn "
Khuất Vân Di vô tư nói.
Doãn Đình Nghiêm phì cười véo má của Khuất Vân Di. Nhìn cô bây giờ thật đáng yêu, thật muốn đem lên giường ân ái.
" Được rồi. Con đang mang thai thì đi đứng cho đoàng hoàng. Mẹ nghe nói, con cứ suốt ngày bám lấy Đình Nghiêm phải không? "
" Chồng con thì con bám "
" Con như vậy là làm phiền Đình Nghiêm làm việc. Đình Nghiêm vừa phải đi làm vừa phải chăm con thì làm sao có sức. Con là trẻ con sao? "
" Không có gì đâu mẹ. Công việc của con có người làm giúp ạ "
Doãn Đình Nghiêm thấy bà Khuất và Khuất Vân Di căng thẳng mà lên tiếng. Nhưng qua sự việc này anh cảm thấy có hơi ấm, tình thương và sự quan tâm của người mẹ dù bà Khuất chỉ là mẹ vợ.
" Con đừng chiều hư nó. Mẹ biết tính của Vân Di mà. Nó chính là bị ba con chiều hư "
Bà Khuất quay qua lườm ông Khuất. Ông giả vờ ho vài tiếng rồi tiếp tục ăn. Sao bà không giữ một chút mặt mũi nào cho ông ở trước mặt con rể chứ?.
" Con đang mang thai mà. Sao mẹ không thương con gì hết "
Doãn Đình Nghiêm mỉm cười lấy khăn giấy lau vết dầu mỡ dính trên miệng cô, cô cũng vui vẻ chu môi để anh lau cho mình.
Ông bà Khuất thấy Khuất Vân Di và Doãn Đình Nghiêm hạnh phúc, vui vẻ như vậy mà đã yên tâm.
Đến trưa thì ông bà Khuất ra về. Khuất Vân Di ngồi ở sofa mà gục lên gục xuống vì buồn ngủ. Cô không nghén thức ăn mà lại nghén ngủ.
" Lên phòng ngủ thôi "
Doãn Đình Nghiêm bế bổng Khuất Vân Di lên phòng. Anh rất hạnh phúc khi mỗi ngày được chăm cô như thế này.
" Anh có đi lên tập đoàn không?"
" Không, anh ở nhà với em."
Bế Khuất Vân Di đặt xuống giường rồi anh cũng nằm xuống ôm lấy cô. Cô thì vùi vào lòng ngực của anh ngủ say, còn anh thì bộn bề với những suy nghĩ.
Sau khi thấy Khuất Vân Di đã ngủ say thì Doãn Đình Nghiêm nhẹ nhàng gỡ tay cô ra khỏi người mình rồi đi xuống giường.
Doãn Đình Nghiêm đặt một nụ hôn lên trán của Khuất Vân Di rồi rời đi. Anh phải giải quyết công việc của anh và công việc đó anh không thể cho cô theo được.
Doãn Đình Nghiêm đi xuống nhà dặn dò vệ sĩ không cho Khuất Vân Di rời khỏi nơi đây. Sau đó anh cùng Tiết Khương, Tiết Mặc và nhiều vệ sĩ rời đi.
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.
Doãn Đình Nghiêm và Khuất Vân Di đi xuống. Trên người anh là bộ âu phục sang trọng để đi làm còn cô thì mặc chiếc đầm hai dây rộng rãi, thoải mái.
" Ba mẹ "
Doãn Đình Nghiêm chào hỏi ông bà Khuất.
" Ừm. Con định đi làm sao? "
" Vâng "
Khuất Vân Di nhăng mặt.
" Không được đi "
" Em ở nhà chơi cùng ba mẹ. Anh lên tập đoàn làm việc "
Doãn Đình Nghiêm xoa xoa mặt của Khuất Vân Di. Mấy hôm nay nhìn cô cứ bám theo anh rồi ngủ gật trên xe làm anh rất đau lòng.
" Vân Di, con lớn rồi chứ có phải là con nít đâu. Đình Nghiêm lên tập đoàn làm việc mà " bà Khuất nói.
Bà Khuất cứ nghĩ Khuất Vân Di mang thai rồi làm nũng với Doãn Đình Nghiêm. Nhưng bà không biết là cô đang rất lo lắng cho anh.
Khuất Vân Di hít hít mũi nhìn Doãn Đình Nghiêm. Ánh mắt của cô như nói nếu anh dám bỏ đi làm thì cô sẽ giận anh, sẽ bỏ về Khuất gia.
Doãn Đình Nghiêm định nói gì thì điện thoại của anh reo lên. Anh đứng dậy đi ra chỗ khác nghe điện thoại.
" Alo "
(".....")
Doãn Đình Nghiêm nghe xong thì lập tức nhíu mày, mặt đỏ ngầu lên.
Khuất Vân Di nhìn về phía Doãn Đình Nghiêm. Là vấn đề gì mà cô thấy anh rất tức giận.
Doãn Đình Nghiêm sau khi nói chuyện điện thoại xong thì liền đi ra với Khuất Vân Di và ông bà Khuất.
" Có việc gì sao anh? "
" Không có, một chút rắc rối nhỏ nhưng đã có Tiết Mặc giải quyết "
" Ba mẹ đã ăn sáng chưa? " anh hỏi ông bà Khuất
" Vẫn chưa "
" Vậy chúng ta vào trong ăn sáng thôi ba mẹ "
Khuất Vân Di nhắc đến đồ ăn là mắt sáng rỡ. Nãy giờ cô đang rất đói.
Bà Khuất rất mừng khi Khuất Vân Di không nghén mà ngược lại những món ngày xưa cô không ăn được nhưng bây giờ lại rất thích ăn.
" Vân Di, con ăn ít thôi "
Bà Khuất lắc đầu với Khuất Vân Di. Cô ăn như chưa từng được ăn. Cô mang thai chỉ hơn 8 tuần mà đã béo lên trông thấy.
" Ăn ngon lắm mẹ. Con phải ăn nhiều thì mới có sức để rặn "
Khuất Vân Di vô tư nói.
Doãn Đình Nghiêm phì cười véo má của Khuất Vân Di. Nhìn cô bây giờ thật đáng yêu, thật muốn đem lên giường ân ái.
" Được rồi. Con đang mang thai thì đi đứng cho đoàng hoàng. Mẹ nghe nói, con cứ suốt ngày bám lấy Đình Nghiêm phải không? "
" Chồng con thì con bám "
" Con như vậy là làm phiền Đình Nghiêm làm việc. Đình Nghiêm vừa phải đi làm vừa phải chăm con thì làm sao có sức. Con là trẻ con sao? "
" Không có gì đâu mẹ. Công việc của con có người làm giúp ạ "
Doãn Đình Nghiêm thấy bà Khuất và Khuất Vân Di căng thẳng mà lên tiếng. Nhưng qua sự việc này anh cảm thấy có hơi ấm, tình thương và sự quan tâm của người mẹ dù bà Khuất chỉ là mẹ vợ.
" Con đừng chiều hư nó. Mẹ biết tính của Vân Di mà. Nó chính là bị ba con chiều hư "
Bà Khuất quay qua lườm ông Khuất. Ông giả vờ ho vài tiếng rồi tiếp tục ăn. Sao bà không giữ một chút mặt mũi nào cho ông ở trước mặt con rể chứ?.
" Con đang mang thai mà. Sao mẹ không thương con gì hết "
Doãn Đình Nghiêm mỉm cười lấy khăn giấy lau vết dầu mỡ dính trên miệng cô, cô cũng vui vẻ chu môi để anh lau cho mình.
Ông bà Khuất thấy Khuất Vân Di và Doãn Đình Nghiêm hạnh phúc, vui vẻ như vậy mà đã yên tâm.
Đến trưa thì ông bà Khuất ra về. Khuất Vân Di ngồi ở sofa mà gục lên gục xuống vì buồn ngủ. Cô không nghén thức ăn mà lại nghén ngủ.
" Lên phòng ngủ thôi "
Doãn Đình Nghiêm bế bổng Khuất Vân Di lên phòng. Anh rất hạnh phúc khi mỗi ngày được chăm cô như thế này.
" Anh có đi lên tập đoàn không?"
" Không, anh ở nhà với em."
Bế Khuất Vân Di đặt xuống giường rồi anh cũng nằm xuống ôm lấy cô. Cô thì vùi vào lòng ngực của anh ngủ say, còn anh thì bộn bề với những suy nghĩ.
Sau khi thấy Khuất Vân Di đã ngủ say thì Doãn Đình Nghiêm nhẹ nhàng gỡ tay cô ra khỏi người mình rồi đi xuống giường.
Doãn Đình Nghiêm đặt một nụ hôn lên trán của Khuất Vân Di rồi rời đi. Anh phải giải quyết công việc của anh và công việc đó anh không thể cho cô theo được.
Doãn Đình Nghiêm đi xuống nhà dặn dò vệ sĩ không cho Khuất Vân Di rời khỏi nơi đây. Sau đó anh cùng Tiết Khương, Tiết Mặc và nhiều vệ sĩ rời đi.
Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé ???? cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.