Chương 43: Linh Hồn
Ma Quân
24/10/2021
Một lúc sao hai vị tướng bắt đầu biến mất, những tên lính bằng đá
cũng mất theo những tu sĩ bắt đầu lao vào trên đường vào mộ không ít kẻ
tranh giành đi vào mộ nhân hoàng, ba người Lý Thái Huyền cũng đi vào mộ
nhân hoàng, trước mắt họ xuất hiện rất nhiều cửa vào dẫn đến nhiều nơi
trong tầng một cậu bắt đầu vào một cửa.
Cả ba đi vào thì thấy một câu cầu xung quanh là những dòng nhung nham nóng chảy.
Lý Thái Huyền:"Cẩn thận coi chừng có bẫy".
Mạc Vân và Kỳ Ngọc Lan cũng gặp đầu, cả ba bắt đầu bước lên cầu, dưới dòng nhung nham có một đôi mắt nhìn vào ba người và lao lên tấn công.
Ba người thì chỉ có Lý Thái Huyền và Mạc Vân phản ứng kịp thời còn Kỳ Ngọc Lan thì không kịp ném bị nó vồ trúng, cũng may Lý Thái Huyền kịp thu Kỳ Ngọc Lan vào Liên Hoa Ngũ Tầng để tránh khỏi nó, cậu thấy được một con Hầu to lớn với sáu cánh tay.
Mạc Vân:"Lục Viêm Hầu Tứ Giai Trung Kỳ".
Mạc Vân bắt đầu lao lên tấn công thì một lỗ không gian khiến nàng bị cuốn vào, Lý Thái Huyền nhìn thấy Lý Thái Huyền cũng bất lực nhìn Mạc Vân bị cuốn vào, Lục Viêm Hầu thấy Mạc Vân lao tới thì bị biến mất chuyển mục tiêu tới Lý Thái Huyền sáu cánh tay đánh tới Lý Thái Huyền, cậu thấy Lục Viêm Hầu lao tới lấy ra thanh Triệt Mệnh lao đến cản được hai tay nhưng làm sao cản được sáu tay Lý Thái Huyền bị đánh bay đi.
Lý Thái Huyền bị đánh bay xíu nữa rơi xuống dung nham.
"Ảo Ảnh Thương - Chiến Tướng".
Cậu lấy thanh thương trụ lại, nhìn xuống dung nham sôi sục thì thầm nó xíu chết.
Cậu lấy đà nhảy lên đạp Phi Vân Bộ chạy đến bên kia cầu có đủ khoảng trống để đánh nhau với Lục Viêm Hầu, Lục Viêm Hầu thấy cậu chạy đến bên kia cầu cũng chạy theo trên đường không ít lấy những tảng đá ném vào cậu.
Lý Thái Huyền chạy đến bên kìa cậu bắt đầu phản công.
"Lang Viêm Pháp Tướng".
Lục Viêm Hầu thấy Lang Viêm Pháp Tướng lao đến thì vươn sáu cánh tay đấm vào.
Lý Thái Huyền cười nói.
"Bạo".
BÙM, một tiếng nổ làm cầu bị nứt Lục Viêm Hầu cũng vì thế mà rơi xuống nhưng nó từ dung nham mà có nên nó bắt đầu leo lên lại Lý Thái Huyền thấy vậy mặt đen lại nói.
"Ba mươi sáu kế chạy là thượng sách".
Cậu bắt đầu đạp Phi Vân Bộ chạy đi, Lục Viêm Hầu vẫn đuổi theo sao cậu, Mạc Vân lúc này đang bất tỉnh trong không gian lúc bị cuốn vào một thân ảnh bị thương nói xuất hiện nhìn Mạc Vân nói.
"Cô nương ta trốn vào thân thể ngươi, ngày sau nếu có cơ hội hy vọng ngươi đúc lại thân thể cho ta".
Bên Lý Thái Huyền đang chạy bán mạng khi Lục Viêm Hầu vẫn cứ rượt đuổi, Lý Thái Huyền qua ra sau la lớn.
"Này tên khỉ to xác, ngươi chạy không mệt sao".
Lục Viêm Hầu như nghe hiểu tiếng của cậu rống lên, Lý Thái Huyền biến sắc nãy giờ rượt đuổi hoen nhiều canh giờ linh khí sắp cạn rồi, đột nhiên một bàn tay nắm lấy cậu lôi vào góc, Lục Viêm Hầu thấy Lý Thái Huyền biến mất tức giận rống lên tìm kiếm Lý Thái Huyền.
Lý Thái Huyền bị bàn tay nắm lấy kéo vào góc thì thấy mỹ nhân phòng đấu giá, vị mỹ nhân cười nói.
"Thiếu niên chúng ta lại gặp nhau rồi, ta gọi là Tạ Băng Băng ngươi không cần nói tên của mình đâu".
Lý Thái Huyền chắp tay nói.
"Băng Băng quản lý đa tạ ân cứu mạng".
Tạ Băng Băng:"Không có gì".
Lý Thái Huyền:"Băng Băng quản lý, không biết cô vào đây làm gì?".
Tạ Băng Băng mỉm cười nói.
"Gọi ta là Băng Băng không cần thêm từ quản lý vào, ta vào đây đương nhiên tìm cơ duyên đột pháp".
Lý Thái Huyền nghĩ mình hỏi có chút ngu Tạ Băng Băng có Vạn Kim Các phái sau mặt dù có tài lực nhưng do thời gian quản lý nhiều nên không có cơ hội tu luyện, nay lại có mộ nhân hoàng đi tìm cơ duyên là phải.
Lý Thái Huyền quan sát không thấy Lục Viêm Hầu bắt đầu đi ra, thì Tạ Băng Băng nói.
"Lý công tử muốn đi đâu?".
"Ta đi tìm Mạc Vân".
Lý Thái Huyền vẫn rất lo cho Mạc Vân trong lúc lao lên để đánh với Lục Viên Hầu thì bị không gian hút mất, Tạ Băng Băng hỏi.
"Mạc Vân công nương làm sao?".
Lý Thái Huyền bắt đầu kể lại vụ Mạc Vân mất tích và hỏi.
"Băng Băng cô từng gặp trường hợp này chưa".
Tạ Băng Băng lắc đầu nói.
"Chúng ta cùng đi tìm Mạc Vân cô nương".
Lý Thái Huyền gật đầu, hai người bắt đầu đi tìm Mạc Vân.
Trong Liên Hoa Ngũ Tầng từ lúc Kỳ Ngọc Lan bị hút vào, lúc mới bị hút vào Kỳ Ngọc Lan bất ngờ trước khung cảnh của Liên Hoa Ngũ Tầng cô đi dạo xung quanh rồi đi tắm dưới hồ nước nói.
"Lý sư huynh hiện tại không biết ra sao rồi, sao lâu vậy vẫn chưa thả ta ra ngoài".
Bên ngoài Lý Thái Huyền và Tạ Băng Băng đồng hành đi tìm Mạc Vân trên đường gặp không ít yêu nhưng toàn tu thấp nên không mấy khó khăn, hai người bước vào tầng hai đi vào một căn phòng toàn là băng những cơn gió lạnh buốt thổi qua hai người.
Hai người Lý Thái Huyền và Tạ Băng Băng dùng linh khí bảo vệ cơ thể của mình tiến vào bên trong càng vào sâu lại càng lạnh, Tạ Băng Băng quay sang Lý Thái Huyền nói.
"Cõng ta".
Lý Thái Huyền há hốc mồm, Tạ Băng Băng nhìn thấy khuôn mặt của Lý Thái Huyền rồi nói.
"Cõng ta để cả hai dùng linh khí giữa ấm cho nhau".
Lý Thái Huyền gật đầu bất đầu cõng Tạ Băng Băng, Lý Thái Huyền nói đùa.
"Cô ăn gì mà nặng dữ vậy!".
Tạ Băng Băng nghe vậy chỉ thẳng vào mặt Lý Thái Huyền nói.
"Ngươi là nam nhân không cõng nổi ta thì cũng chẳng phải là do ngươi ốm quá hay sao, đâu phải ta nặng!".
Lý Thái Huyền im lặng đi tiếp, Tạ Băng Băng dựa vào lưng của Lý Thái Huyền nghĩ thầm rất ấm, Mạc Vân từ hư không tỉnh lại quan sát nhìn thấy mình trong hư không lâu như vậy không bị gì kinh ngạc , một tiếng nói vang lên trong đầu.
"Cô nương đã tỉnh vậy rời khỏi đây thôi".
Mạc Vân cảm giác nói.
"Ngươi là ai sao trong thân thể ta".
"Ta sao!, ta là một linh hồn bị đánh giữa lại một chít nhập vào thức hải của cô nương, sau này nhờ cô nương chiếp cố ta tên…"
Cả ba đi vào thì thấy một câu cầu xung quanh là những dòng nhung nham nóng chảy.
Lý Thái Huyền:"Cẩn thận coi chừng có bẫy".
Mạc Vân và Kỳ Ngọc Lan cũng gặp đầu, cả ba bắt đầu bước lên cầu, dưới dòng nhung nham có một đôi mắt nhìn vào ba người và lao lên tấn công.
Ba người thì chỉ có Lý Thái Huyền và Mạc Vân phản ứng kịp thời còn Kỳ Ngọc Lan thì không kịp ném bị nó vồ trúng, cũng may Lý Thái Huyền kịp thu Kỳ Ngọc Lan vào Liên Hoa Ngũ Tầng để tránh khỏi nó, cậu thấy được một con Hầu to lớn với sáu cánh tay.
Mạc Vân:"Lục Viêm Hầu Tứ Giai Trung Kỳ".
Mạc Vân bắt đầu lao lên tấn công thì một lỗ không gian khiến nàng bị cuốn vào, Lý Thái Huyền nhìn thấy Lý Thái Huyền cũng bất lực nhìn Mạc Vân bị cuốn vào, Lục Viêm Hầu thấy Mạc Vân lao tới thì bị biến mất chuyển mục tiêu tới Lý Thái Huyền sáu cánh tay đánh tới Lý Thái Huyền, cậu thấy Lục Viêm Hầu lao tới lấy ra thanh Triệt Mệnh lao đến cản được hai tay nhưng làm sao cản được sáu tay Lý Thái Huyền bị đánh bay đi.
Lý Thái Huyền bị đánh bay xíu nữa rơi xuống dung nham.
"Ảo Ảnh Thương - Chiến Tướng".
Cậu lấy thanh thương trụ lại, nhìn xuống dung nham sôi sục thì thầm nó xíu chết.
Cậu lấy đà nhảy lên đạp Phi Vân Bộ chạy đến bên kia cầu có đủ khoảng trống để đánh nhau với Lục Viêm Hầu, Lục Viêm Hầu thấy cậu chạy đến bên kia cầu cũng chạy theo trên đường không ít lấy những tảng đá ném vào cậu.
Lý Thái Huyền chạy đến bên kìa cậu bắt đầu phản công.
"Lang Viêm Pháp Tướng".
Lục Viêm Hầu thấy Lang Viêm Pháp Tướng lao đến thì vươn sáu cánh tay đấm vào.
Lý Thái Huyền cười nói.
"Bạo".
BÙM, một tiếng nổ làm cầu bị nứt Lục Viêm Hầu cũng vì thế mà rơi xuống nhưng nó từ dung nham mà có nên nó bắt đầu leo lên lại Lý Thái Huyền thấy vậy mặt đen lại nói.
"Ba mươi sáu kế chạy là thượng sách".
Cậu bắt đầu đạp Phi Vân Bộ chạy đi, Lục Viêm Hầu vẫn đuổi theo sao cậu, Mạc Vân lúc này đang bất tỉnh trong không gian lúc bị cuốn vào một thân ảnh bị thương nói xuất hiện nhìn Mạc Vân nói.
"Cô nương ta trốn vào thân thể ngươi, ngày sau nếu có cơ hội hy vọng ngươi đúc lại thân thể cho ta".
Bên Lý Thái Huyền đang chạy bán mạng khi Lục Viêm Hầu vẫn cứ rượt đuổi, Lý Thái Huyền qua ra sau la lớn.
"Này tên khỉ to xác, ngươi chạy không mệt sao".
Lục Viêm Hầu như nghe hiểu tiếng của cậu rống lên, Lý Thái Huyền biến sắc nãy giờ rượt đuổi hoen nhiều canh giờ linh khí sắp cạn rồi, đột nhiên một bàn tay nắm lấy cậu lôi vào góc, Lục Viêm Hầu thấy Lý Thái Huyền biến mất tức giận rống lên tìm kiếm Lý Thái Huyền.
Lý Thái Huyền bị bàn tay nắm lấy kéo vào góc thì thấy mỹ nhân phòng đấu giá, vị mỹ nhân cười nói.
"Thiếu niên chúng ta lại gặp nhau rồi, ta gọi là Tạ Băng Băng ngươi không cần nói tên của mình đâu".
Lý Thái Huyền chắp tay nói.
"Băng Băng quản lý đa tạ ân cứu mạng".
Tạ Băng Băng:"Không có gì".
Lý Thái Huyền:"Băng Băng quản lý, không biết cô vào đây làm gì?".
Tạ Băng Băng mỉm cười nói.
"Gọi ta là Băng Băng không cần thêm từ quản lý vào, ta vào đây đương nhiên tìm cơ duyên đột pháp".
Lý Thái Huyền nghĩ mình hỏi có chút ngu Tạ Băng Băng có Vạn Kim Các phái sau mặt dù có tài lực nhưng do thời gian quản lý nhiều nên không có cơ hội tu luyện, nay lại có mộ nhân hoàng đi tìm cơ duyên là phải.
Lý Thái Huyền quan sát không thấy Lục Viêm Hầu bắt đầu đi ra, thì Tạ Băng Băng nói.
"Lý công tử muốn đi đâu?".
"Ta đi tìm Mạc Vân".
Lý Thái Huyền vẫn rất lo cho Mạc Vân trong lúc lao lên để đánh với Lục Viên Hầu thì bị không gian hút mất, Tạ Băng Băng hỏi.
"Mạc Vân công nương làm sao?".
Lý Thái Huyền bắt đầu kể lại vụ Mạc Vân mất tích và hỏi.
"Băng Băng cô từng gặp trường hợp này chưa".
Tạ Băng Băng lắc đầu nói.
"Chúng ta cùng đi tìm Mạc Vân cô nương".
Lý Thái Huyền gật đầu, hai người bắt đầu đi tìm Mạc Vân.
Trong Liên Hoa Ngũ Tầng từ lúc Kỳ Ngọc Lan bị hút vào, lúc mới bị hút vào Kỳ Ngọc Lan bất ngờ trước khung cảnh của Liên Hoa Ngũ Tầng cô đi dạo xung quanh rồi đi tắm dưới hồ nước nói.
"Lý sư huynh hiện tại không biết ra sao rồi, sao lâu vậy vẫn chưa thả ta ra ngoài".
Bên ngoài Lý Thái Huyền và Tạ Băng Băng đồng hành đi tìm Mạc Vân trên đường gặp không ít yêu nhưng toàn tu thấp nên không mấy khó khăn, hai người bước vào tầng hai đi vào một căn phòng toàn là băng những cơn gió lạnh buốt thổi qua hai người.
Hai người Lý Thái Huyền và Tạ Băng Băng dùng linh khí bảo vệ cơ thể của mình tiến vào bên trong càng vào sâu lại càng lạnh, Tạ Băng Băng quay sang Lý Thái Huyền nói.
"Cõng ta".
Lý Thái Huyền há hốc mồm, Tạ Băng Băng nhìn thấy khuôn mặt của Lý Thái Huyền rồi nói.
"Cõng ta để cả hai dùng linh khí giữa ấm cho nhau".
Lý Thái Huyền gật đầu bất đầu cõng Tạ Băng Băng, Lý Thái Huyền nói đùa.
"Cô ăn gì mà nặng dữ vậy!".
Tạ Băng Băng nghe vậy chỉ thẳng vào mặt Lý Thái Huyền nói.
"Ngươi là nam nhân không cõng nổi ta thì cũng chẳng phải là do ngươi ốm quá hay sao, đâu phải ta nặng!".
Lý Thái Huyền im lặng đi tiếp, Tạ Băng Băng dựa vào lưng của Lý Thái Huyền nghĩ thầm rất ấm, Mạc Vân từ hư không tỉnh lại quan sát nhìn thấy mình trong hư không lâu như vậy không bị gì kinh ngạc , một tiếng nói vang lên trong đầu.
"Cô nương đã tỉnh vậy rời khỏi đây thôi".
Mạc Vân cảm giác nói.
"Ngươi là ai sao trong thân thể ta".
"Ta sao!, ta là một linh hồn bị đánh giữa lại một chít nhập vào thức hải của cô nương, sau này nhờ cô nương chiếp cố ta tên…"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.