Chương 8: Chữa trị
MaVương
22/04/2021
Nghe tiếng quát Lục Phong giật mình, nhìn thấy Diệp Tử Ninh dáng vẻ thống khổ, khuôn mặt đỏ bừng phát sốt, hắn cũng không muốn nhìn nàng thống khổ lấy hết dũng khí ưỡn thẳng sống lưng hiên ngang bước ra.
"Ta hay là có thế giúp gì cho ngươi?"
Diệp Tử Ninh nhìn Lục Phong từ từ bước lại gần cách nàng một trượng khoảng cách, nàng ánh mắt lạnh xuống nhìn Trần Phong như một người chết, từ từ kéo áo lên trong con ngươi mang theo một tia sát ý.
"Ngươi đã nhìn thấy tất cả?"
"Ta cái gì cũng không thấy."
Lục Phong hơi tức giận, nữ nhân này vừa thấy mình liền chất vấn còn mang theo sát khí, đã có ý tốt giúp nàng không cảm ơn thì thôi còn muốn giết người diệt khẩu. Đúng là ngông cuồng tự cho là đúng, nếu không có nhiệm vụ gặp nữ nhân loại này, hắn đã quay đầu bỏ đi.
Diệp Tử Ninh vẫn như cũ dùng ánh mắt chết người nhìn hắn hỏi
"Ngươi là ai, vì sao lại trốn tránh mà nhìn trộm nơi này?"
"Ta bị yêu thú đuổi dùng Dịch chuyển phù vô tình truyền thống vào nơi này thấy cô có vẻ thống khổ, ghĩ cách giúp một phen nhưng chưa có kết quả đành đứng đó thôi, nếu ngươi không cần hiện tại ta liền đi"
Lục Phong cũng là lạnh lùng nói,
Diệp Tử Ninh yếu ớt nói, nàng cũng không muốn cả đời làm người vô tri nhưng còn cách nào, lệ tuôn rơi mà xuống, nàng có thể cảm nhận từng dòng độc khí theo máu nàng chạy khắp cơ thể, cả người nóng bừng như lò lửa, nàng ngước mặt lên nhìn Lục Phong với đôi mắt đỏ ngầu, cắn răng làm ra một quyết định.
"Ta không chịu nổi nữa, ta sắp mất đi thần trí, ta..ta muốn ngươi.!"
Trong vẻ mặt đầy hoảng hốt của Lục Phong, Diệp Tử Ninh dùng lực lượng phong ấn toàn thân lực lượng, làm hắn không thể động đậy một chút. Nàng dùng nguyên lực chấn vỡ toàn bộ quần áo.
Lộ ra trong không khí, một tấm thân trần hoàn mỹ đến cực hạn,diễm mỹ tuyệt luân,khăn che mặt rớt xuống một dung nhan khuynh quốc khuynh thành phải nói là Cửu Thiên Tiên Nữ hạ phàm cũng không quá, mi mục như họa, một đôi mắt to đen láy ngập nước mà tràn đầy xuân tình, cái môi hồng nhuận ướt át thổi ra từng hơi nhiệt khí như lan như xạ.
Đôi đại bạch thỏ to tròn căng đầy xúc cảm, điểm tô thêm hai hạt anh đào hồng phần, đường cong mạn diệu linh lung toàn thân băng cơ ngọc cốt, cặp mông tròn trịa săn chắc, không quá lớn cũng không quá nhỏ nhìn là đủ biết rất là đàn hồi, giữa hai chân là một thảm cỏ xanh um tươi tốt mượt mà, bên dưới là hai mép môi hồng hào đóng chặt làm cho người ta suy nghĩ miên man.
Lục Phong lúc này đúng là khóc không ra nước mắt, chỉ biết nuốt nước bọt "ực ực", cái này là bị "đẩy ngược a" lần đầu gặp người ta, đã đâm ra suy nghĩ muốn cưỡng hiếp người ta bây giờ lại bị người ta cưỡng hiếp, nhưng cũng đã coi như hoàn thành tâm nguyện đi, nhắm mắt mà hưởng thụ,tuy suy nghĩ như vậy, thanh niên huyết khí phương cương như hắn nơi nào chịu được, trong lòng âm thầm rơi lệ
Nhìn thấy toàn bộ thân hình của Diệp Tử Ninh, Lục Phong miệng lưỡi khô khốc, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm đôi đại bạch thỏ của nàng hận không thể cử động dùng cả hai tay đem nó nắm vào trong tay vân vê chơi đùa.
Vào lúc này Diệp Tử Ninh nằm đè trên người Lục Phong dùng tay xé nát y phục hắn, mò xuống giữa hai chân hắn, nàng dùng hai tay cầm lên cây côn th*t của hắn vuốt lên, xuống mấy lần đến khi đã cứng rắn, nàng đo độ dài thì hai tay cầm từ gốc lên trên vẫn còn dư ra cái đầu.
Nàng nhanh chóng leo lên người hắn, cầm cây côn th*t của Lục Phong nhắm ngay mật huyệt đang chảy ra từng dòng dịch ái trong suốt, nàng không chút do dự, cặp mông lập tức hạ xuống.
....Phập...
"A.aaa!"
Lục Phong cảm giác mình đi xuyên qua một cái màng mỏng, rồi cây côn th*t được bao bọc ấm áp và chặt chẽ của các vách thịt non, chúng không ngừng hút lấy quy đầu của hắn, nhìn xuống nơi đó chảy ra một vệt lạc hồng kèm theo chất lỏng trong suốt.
Tuy Diệp Tử Ninh vẫn còn là xữ nữ, nhưng một chút đau đớn kia cũng chỉ làm nàng kêu lên một tiếng, không đáng gì với thân thể của cường giả Hợp Thể, nàng dừng lại một chút cảm nhận cây côn th*t to lớn của Trần Phong trong cơ thể mình, nàng bắt bầu vặn vẹo bờ mông bắt đầu cọ sát để sinh ra khoái cảm.
..Phạch.. Phạch...phạch..
Diệp Tử Ninh bắt đầu trở thành một nữ kỵ sĩ rong ruỗi trên người Trần Phong, mà hắn lúc này có cảm giác như được bay lên mây, nhìn chằm chằm vào cặp bạch thỏ trăng đang đung đưa theo từng nhịp của Thanh Nguyệt Tâm, hắn thèm đến cả nước dãi chảy ròng ròng mà bất lực không làm gì được, hắn thề nếu có cơ hội phải hung hăn hành hạ nàng.
-Ư...ư...thoải...mái quá...Ư...aa
Diệp Tử Ninh phóng đãng rên rĩ, nàng cảm thấy cơ thể dường như sắp không chịu nổi cả người đã có cảm giác tê dại, cả người căn cứng kèm theo đó là âm tinh cùng với chất độc của Tam Đầu Yêu Giao đã được bài trừ, bắn thẳng lên cả người Lục Phong, nàng vô lực ngã xuống nằm trên người Lục Phong há miệng thở dốc. Cùng lúc đó cấm chú trên người Lục Phong đã được bài trừ.
"Ta hay là có thế giúp gì cho ngươi?"
Diệp Tử Ninh nhìn Lục Phong từ từ bước lại gần cách nàng một trượng khoảng cách, nàng ánh mắt lạnh xuống nhìn Trần Phong như một người chết, từ từ kéo áo lên trong con ngươi mang theo một tia sát ý.
"Ngươi đã nhìn thấy tất cả?"
"Ta cái gì cũng không thấy."
Lục Phong hơi tức giận, nữ nhân này vừa thấy mình liền chất vấn còn mang theo sát khí, đã có ý tốt giúp nàng không cảm ơn thì thôi còn muốn giết người diệt khẩu. Đúng là ngông cuồng tự cho là đúng, nếu không có nhiệm vụ gặp nữ nhân loại này, hắn đã quay đầu bỏ đi.
Diệp Tử Ninh vẫn như cũ dùng ánh mắt chết người nhìn hắn hỏi
"Ngươi là ai, vì sao lại trốn tránh mà nhìn trộm nơi này?"
"Ta bị yêu thú đuổi dùng Dịch chuyển phù vô tình truyền thống vào nơi này thấy cô có vẻ thống khổ, ghĩ cách giúp một phen nhưng chưa có kết quả đành đứng đó thôi, nếu ngươi không cần hiện tại ta liền đi"
Lục Phong cũng là lạnh lùng nói,
Diệp Tử Ninh yếu ớt nói, nàng cũng không muốn cả đời làm người vô tri nhưng còn cách nào, lệ tuôn rơi mà xuống, nàng có thể cảm nhận từng dòng độc khí theo máu nàng chạy khắp cơ thể, cả người nóng bừng như lò lửa, nàng ngước mặt lên nhìn Lục Phong với đôi mắt đỏ ngầu, cắn răng làm ra một quyết định.
"Ta không chịu nổi nữa, ta sắp mất đi thần trí, ta..ta muốn ngươi.!"
Trong vẻ mặt đầy hoảng hốt của Lục Phong, Diệp Tử Ninh dùng lực lượng phong ấn toàn thân lực lượng, làm hắn không thể động đậy một chút. Nàng dùng nguyên lực chấn vỡ toàn bộ quần áo.
Lộ ra trong không khí, một tấm thân trần hoàn mỹ đến cực hạn,diễm mỹ tuyệt luân,khăn che mặt rớt xuống một dung nhan khuynh quốc khuynh thành phải nói là Cửu Thiên Tiên Nữ hạ phàm cũng không quá, mi mục như họa, một đôi mắt to đen láy ngập nước mà tràn đầy xuân tình, cái môi hồng nhuận ướt át thổi ra từng hơi nhiệt khí như lan như xạ.
Đôi đại bạch thỏ to tròn căng đầy xúc cảm, điểm tô thêm hai hạt anh đào hồng phần, đường cong mạn diệu linh lung toàn thân băng cơ ngọc cốt, cặp mông tròn trịa săn chắc, không quá lớn cũng không quá nhỏ nhìn là đủ biết rất là đàn hồi, giữa hai chân là một thảm cỏ xanh um tươi tốt mượt mà, bên dưới là hai mép môi hồng hào đóng chặt làm cho người ta suy nghĩ miên man.
Lục Phong lúc này đúng là khóc không ra nước mắt, chỉ biết nuốt nước bọt "ực ực", cái này là bị "đẩy ngược a" lần đầu gặp người ta, đã đâm ra suy nghĩ muốn cưỡng hiếp người ta bây giờ lại bị người ta cưỡng hiếp, nhưng cũng đã coi như hoàn thành tâm nguyện đi, nhắm mắt mà hưởng thụ,tuy suy nghĩ như vậy, thanh niên huyết khí phương cương như hắn nơi nào chịu được, trong lòng âm thầm rơi lệ
Nhìn thấy toàn bộ thân hình của Diệp Tử Ninh, Lục Phong miệng lưỡi khô khốc, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm đôi đại bạch thỏ của nàng hận không thể cử động dùng cả hai tay đem nó nắm vào trong tay vân vê chơi đùa.
Vào lúc này Diệp Tử Ninh nằm đè trên người Lục Phong dùng tay xé nát y phục hắn, mò xuống giữa hai chân hắn, nàng dùng hai tay cầm lên cây côn th*t của hắn vuốt lên, xuống mấy lần đến khi đã cứng rắn, nàng đo độ dài thì hai tay cầm từ gốc lên trên vẫn còn dư ra cái đầu.
Nàng nhanh chóng leo lên người hắn, cầm cây côn th*t của Lục Phong nhắm ngay mật huyệt đang chảy ra từng dòng dịch ái trong suốt, nàng không chút do dự, cặp mông lập tức hạ xuống.
....Phập...
"A.aaa!"
Lục Phong cảm giác mình đi xuyên qua một cái màng mỏng, rồi cây côn th*t được bao bọc ấm áp và chặt chẽ của các vách thịt non, chúng không ngừng hút lấy quy đầu của hắn, nhìn xuống nơi đó chảy ra một vệt lạc hồng kèm theo chất lỏng trong suốt.
Tuy Diệp Tử Ninh vẫn còn là xữ nữ, nhưng một chút đau đớn kia cũng chỉ làm nàng kêu lên một tiếng, không đáng gì với thân thể của cường giả Hợp Thể, nàng dừng lại một chút cảm nhận cây côn th*t to lớn của Trần Phong trong cơ thể mình, nàng bắt bầu vặn vẹo bờ mông bắt đầu cọ sát để sinh ra khoái cảm.
..Phạch.. Phạch...phạch..
Diệp Tử Ninh bắt đầu trở thành một nữ kỵ sĩ rong ruỗi trên người Trần Phong, mà hắn lúc này có cảm giác như được bay lên mây, nhìn chằm chằm vào cặp bạch thỏ trăng đang đung đưa theo từng nhịp của Thanh Nguyệt Tâm, hắn thèm đến cả nước dãi chảy ròng ròng mà bất lực không làm gì được, hắn thề nếu có cơ hội phải hung hăn hành hạ nàng.
-Ư...ư...thoải...mái quá...Ư...aa
Diệp Tử Ninh phóng đãng rên rĩ, nàng cảm thấy cơ thể dường như sắp không chịu nổi cả người đã có cảm giác tê dại, cả người căn cứng kèm theo đó là âm tinh cùng với chất độc của Tam Đầu Yêu Giao đã được bài trừ, bắn thẳng lên cả người Lục Phong, nàng vô lực ngã xuống nằm trên người Lục Phong há miệng thở dốc. Cùng lúc đó cấm chú trên người Lục Phong đã được bài trừ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.