Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng: Ông Xã Trí Mạng Của Tiểu Ma Nữ
Chương 109
Mộc Yêu
29/04/2014
Editor: Sendyle
Buổi chiều còn chưa hết giờ học, Lý Tư Đặc đã chặn trước cửa phòng học, trước mặt bạn học lôi Lâm Khả Nhi đi. Bạn học nữ trong lớp nhìn Lâm Khả Nhi với ánh mắt độc ác như muốn đem cô ăn hết.
Phí phí thối, hại cô vừa mới vất vả khôi phục lại uy tín, thành công dã tràng. Cô muốn có kiếp sống của một học sinh ngoan ngoãn chẳng lẽ không thể thực hiện sao?
"Hoàng tử, anh không cần đánh em. Em biết mình làm sai rồi, em xin anh tha thứ." Lâm Khả Nhi mặt sợ hô to, thành tâm khiến nữ sinh trong lớp đều nghe được.
Quả nhiên mọi người nghe cô cầu xin tha thứ, mới không dùng ánh mắt phẫn hận nhìn chằm chằm cô nữa, ngược lại biến thành vẻ mặt khinh thường, tựa như đang xem kịch hay bộ dạng hứng thú nhìn Lý Tư Đặc túm Lâm Khả Nhi đi.
Nhìn vẻ mặt bọn họ, giống như vô cùng thích thú muốn nhìn Lâm Khả Nhi bị đánh.
Bất quá các bạn nam ngoài cửa cũng không giống đám con gái kia ..., tất cả đều đau lòng vì cô, thậm chí có người nắm chặt quả đấm, nghĩ tiến lên muốn liều mạng với hoàng tử. Nhưng hoàng tử tôn quý như vậy, vừa là chủ tịch của trường, còn là giáo sư, ai dám đắc tội anh ta? Không thể làm gì khác hơn là nhịn, ai cũng không dám làm anh hùng, đi cứu người đẹp.
Lý Tư Đặc bỗng chốc xoay người, quay đầu lại trừng mắt nhìn Lâm Khả Nhi, anh ta căm tức dán vào bên tai của cô hỏi "Người đẹp nhỏ bé, em lại đang chơi trò gì vậy?"
"Hoàng tử, ai cho anh đem hình tượng em làm hỏng hết?" Lâm Khả Nhi cắn răng nghiến lợi nhỏ giọng trả lời, nhưng trên mặt của cô lại lộ ra bộ dáng hoảng sợ vô cùng, bộ dạng giống như rất sợ Lý Tư Đặc, ở trước mặt bạn học tạo nên một hình tượng đáng thương .
"Cho nên anh cố ý bắt nạt em?" Lý Tư Đặc hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Khả Nhi một cái.
Đem Lâm Khả Nhi ném vào sau xe, Lý Tư Đặc tựa vào chỗ tài xế ngồi hài hước hỏi "Người đẹp nhỏ bé, anh đây ra dáng người xấu như thế nào?"
"Coi như miễn cưỡng chấp nhận." Lâm Khả Nhi phe phẩy đầu nhỏ, chậm rãi nói.
"Người đẹp nhỏ bé, anh là vì em hy sinh thân phận Vương Tử cao quý ưu nhã, em nói nên lấy cái gì để báo đáp anh?" Lý Tư Đặc nghiêng người dựa vào ghế ngồi sau lưng Lâm Khả Nhi, đem một cánh tay vòng qua đầu vai cô , khoác lên trên ghế dựa, nhíu mày hỏi. Một đôi mắt màu xanh dương sáng chói lóe ánh sáng mị hoặc.
"Vương Tử? Anh có sao? Em thế nào chỉ thấy một con công phí phí đang bán lấy?" Lâm Khả Nhi che miệng lại, mặt cười trộm nói.
"Lâm Khả Nhi!" Lý Tư Đặc tức giận đem cánh tay khoác lên trên ghế dựa vòng qua cổ của Lâm Khả Nhi, dùng hai bàn tay nhéo cổ của cô, hung tợn nói: "Em không thể khen anh đôi câu sao? Sao em cứ gọi anh là phí phí, cách gọi này thật là xấu!"
"Anh vốn cũng không xinh đẹp, sợ cái gì?" Lâm Khả Nhi vừa cười duyên, vừa trêu chọc Lý Tư Đặc .
"Cái người này, không hiểu mắt nhìn người của em như thế nào nữa!" Lý Tư Đặc bất đắc dĩ co quắp tựa lưng vào ghế ngồi.
Ngẫm nghĩ, thân phận anh ta tôn quý là vương tử một nước bảo bối hiếm thấy, toàn thế giới tìm không ra mấy người, nhất là anh ta vốn đẹp trai anh tuấn tiêu sái, cô gái nào nhìn thấy anh ta mà không chạy theo như vịt? Mặc kệ anh ta ở góc nào trên thế giới, đều trở thành mục tiêu mà các cô gái tranh nhau truy đuổi.
Chỉ có ở trong mắt Lâm Khả Nhi, anh ta không bằng một hạt bụi, cô căn bản không đem sự anh tuấn của anh ta để ở trong mắt. Ở trong mắt quỷ tinh linh này sự hấp dẫn của anh đối với cô là không có.
Lúc nào trong mắt cô ấy cũng chỉ có Đường Chá, chẳng lẽ cô chưa bao giờ đặt anh ta ở trong lòng cô sao?
Cảm thấy không có chút sức lực, anh ta không có bất kỳ lời nói nào để nói nữa.
"Phí phí, em cảnh cáo anh , không cho ở trước mặt các bạn học đối với em quá thân thiết. Bằng không em sẽ bị fans hâm mộ cuồng của anh hại chết!" Lâm Khả Nhi bá đạo vung quả đấm nhỏ, mặt uy hiếp nói.
"Vậy lúc không có bọn họ em với anh có thể thân thiết hay không?" Lý Tư Đặc hài hước gần sát bờ môi Lâm Khả Nhi, mập mờ dưới đất thấp lẩm bẩm.
"Không được! Lúc nào thì cũng không được!" Lâm Khả Nhi đỏ mặt đẩy lồng ngực Lý Tư Đặc ra, phí phí chết tiệt này, không có chuyện gì sao lại dựa gần cô như vậy, toàn bộ khí nóng trên người của anh ta nhào vào trên mặt cô, hại thân thể của cô nóng lên theo. Nếu cầm quả trứng gà đặt ở trên mặt cô, nhất định sẽ bị luột chín.
"Người đẹp nhỏ bé, em có biết em đã bỏ lỡ ai hay không? Đó là kim cương hoàng tử sức quyến rũ, người đàn ông hấp dẫn nhất toàn thế giới là anh đây." Lý Tư Đặc nháy nháy mắt, hài hước cười khởi động xe hơi.
"Người đàn ông hấp dẫn nhất trên thế giới là anh Chá của em, anh nha, nhiều lắm là xếp thứ hai." Lâm Khả Nhi ngẩng cằm hơi nhọn lên thật cao, kiêu ngạo mười phần nói.
Mí mắt Lý Tư Đặc bất đắc dĩ bay vùn vụt, đối với Lâm Khả Nhi không chấp nhất, cảm thấy vô lực. Đường Chá quả thật thành thục tuấn dật, quả quyết khôn khéo, Phú Khả Địch Quốc, xác thực vô cùng có sức hút, nhưng anh ta đây là ai chứ? Anh ta so với Đường Chá cũng không kém!
Thật muốn gỡ não nhỏ của Lâm Khả Nhi ra, xem bên trong rốt cuộc chứa cái gì, tại sao cứ chấp nhất với một ông chú như thế.
So với độ tuổi gần mười tám tuổi của Lý Tư Đặc mà nói, Đường Chá xác thực có thể cấp cho chức ông chú.
Mặc dù bất mãn trong lòng, nhưng tay lái Lý Tư Đặc lại không mơ hồ, chỉ thấy dưới chân anh ta hung ác đạp ga, anh ta là tay đua xe thần kỳ, so với người đi bộ vội vã tốc độ của xe thật phi thường, không lâu sau đã tới khách sạn lớn Hi Nhĩ Đốn.
Nhảy xuống từ phía sau xe, Lâm Khả Nhi nói với Lý Tư Đặc: "Phí phí, em đi WC một chút, anh trước đi vào trong chờ, người đẹp tuyệt thế có lẽ đến rồi, anh không nên để cho người ta chờ."
"Nhanh lên một chút." Lý Tư Đặc không thôi nhốt chặt hông của Lâm Khả Nhi, thật là nhớ, mỗi một phút mỗi một giây đều muốn cùng cô ở chung một chỗ. Đồng ý cùng người khác ước hẹn chỉ là hoàn toàn bất đắc dĩ, bằng không, anh ta thà cùng Lâm Khả Nhi ở trong nhà của anh ta, cũng không đi đâu cả. Vẻ đẹp của cô anh ta chỉ muốn một mình độc hưởng.
Lâm Khả Nhi đẩy tay Lý Tư Đặc ra, nhanh chóng thoát đi, vừa trốn, vừa quay người lại đối với hoàng tử ra lệnh: "Còn không mau đi vào chờ, để người đẹp chờ đợi đây không phải là hành động nên có của người đàn ông tốt."
Lý Tư Đặc tặng một nụ hôn gió về phía Lâm Khả Nhi, đẩy cửa phòng quyết định đi vào chờ.
Mặc kệ hôm nay cô gái cùng tới dự tiệc có đẹp như thế nào, anh ta cũng sẽ nói rõ với đối phương, anh ta không muốn cho đối phương bất cứ hy vọng nào, bởi vì lòng của anh ta sớm bị Lâm Khả Nhi chiếm giữ, không chứa thêm bất kì ai nữa.
Lâm Khả Nhi từ WC thò đầu ra bên ngoài, nhìn Lý Tư Đặc đi vào, mới len lén đi ra. Cô nhẹ chân nhẹ tay đi tới cửa tiệm rượu. Núp phía sau cây cột, cô nhìn thấy một bạn học nữ hào hứng nhảy xuống xe taxi, che cái miệng nhỏ nhắn cười xấu xa.
----------------
Buổi chiều còn chưa hết giờ học, Lý Tư Đặc đã chặn trước cửa phòng học, trước mặt bạn học lôi Lâm Khả Nhi đi. Bạn học nữ trong lớp nhìn Lâm Khả Nhi với ánh mắt độc ác như muốn đem cô ăn hết.
Phí phí thối, hại cô vừa mới vất vả khôi phục lại uy tín, thành công dã tràng. Cô muốn có kiếp sống của một học sinh ngoan ngoãn chẳng lẽ không thể thực hiện sao?
"Hoàng tử, anh không cần đánh em. Em biết mình làm sai rồi, em xin anh tha thứ." Lâm Khả Nhi mặt sợ hô to, thành tâm khiến nữ sinh trong lớp đều nghe được.
Quả nhiên mọi người nghe cô cầu xin tha thứ, mới không dùng ánh mắt phẫn hận nhìn chằm chằm cô nữa, ngược lại biến thành vẻ mặt khinh thường, tựa như đang xem kịch hay bộ dạng hứng thú nhìn Lý Tư Đặc túm Lâm Khả Nhi đi.
Nhìn vẻ mặt bọn họ, giống như vô cùng thích thú muốn nhìn Lâm Khả Nhi bị đánh.
Bất quá các bạn nam ngoài cửa cũng không giống đám con gái kia ..., tất cả đều đau lòng vì cô, thậm chí có người nắm chặt quả đấm, nghĩ tiến lên muốn liều mạng với hoàng tử. Nhưng hoàng tử tôn quý như vậy, vừa là chủ tịch của trường, còn là giáo sư, ai dám đắc tội anh ta? Không thể làm gì khác hơn là nhịn, ai cũng không dám làm anh hùng, đi cứu người đẹp.
Lý Tư Đặc bỗng chốc xoay người, quay đầu lại trừng mắt nhìn Lâm Khả Nhi, anh ta căm tức dán vào bên tai của cô hỏi "Người đẹp nhỏ bé, em lại đang chơi trò gì vậy?"
"Hoàng tử, ai cho anh đem hình tượng em làm hỏng hết?" Lâm Khả Nhi cắn răng nghiến lợi nhỏ giọng trả lời, nhưng trên mặt của cô lại lộ ra bộ dáng hoảng sợ vô cùng, bộ dạng giống như rất sợ Lý Tư Đặc, ở trước mặt bạn học tạo nên một hình tượng đáng thương .
"Cho nên anh cố ý bắt nạt em?" Lý Tư Đặc hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Khả Nhi một cái.
Đem Lâm Khả Nhi ném vào sau xe, Lý Tư Đặc tựa vào chỗ tài xế ngồi hài hước hỏi "Người đẹp nhỏ bé, anh đây ra dáng người xấu như thế nào?"
"Coi như miễn cưỡng chấp nhận." Lâm Khả Nhi phe phẩy đầu nhỏ, chậm rãi nói.
"Người đẹp nhỏ bé, anh là vì em hy sinh thân phận Vương Tử cao quý ưu nhã, em nói nên lấy cái gì để báo đáp anh?" Lý Tư Đặc nghiêng người dựa vào ghế ngồi sau lưng Lâm Khả Nhi, đem một cánh tay vòng qua đầu vai cô , khoác lên trên ghế dựa, nhíu mày hỏi. Một đôi mắt màu xanh dương sáng chói lóe ánh sáng mị hoặc.
"Vương Tử? Anh có sao? Em thế nào chỉ thấy một con công phí phí đang bán lấy?" Lâm Khả Nhi che miệng lại, mặt cười trộm nói.
"Lâm Khả Nhi!" Lý Tư Đặc tức giận đem cánh tay khoác lên trên ghế dựa vòng qua cổ của Lâm Khả Nhi, dùng hai bàn tay nhéo cổ của cô, hung tợn nói: "Em không thể khen anh đôi câu sao? Sao em cứ gọi anh là phí phí, cách gọi này thật là xấu!"
"Anh vốn cũng không xinh đẹp, sợ cái gì?" Lâm Khả Nhi vừa cười duyên, vừa trêu chọc Lý Tư Đặc .
"Cái người này, không hiểu mắt nhìn người của em như thế nào nữa!" Lý Tư Đặc bất đắc dĩ co quắp tựa lưng vào ghế ngồi.
Ngẫm nghĩ, thân phận anh ta tôn quý là vương tử một nước bảo bối hiếm thấy, toàn thế giới tìm không ra mấy người, nhất là anh ta vốn đẹp trai anh tuấn tiêu sái, cô gái nào nhìn thấy anh ta mà không chạy theo như vịt? Mặc kệ anh ta ở góc nào trên thế giới, đều trở thành mục tiêu mà các cô gái tranh nhau truy đuổi.
Chỉ có ở trong mắt Lâm Khả Nhi, anh ta không bằng một hạt bụi, cô căn bản không đem sự anh tuấn của anh ta để ở trong mắt. Ở trong mắt quỷ tinh linh này sự hấp dẫn của anh đối với cô là không có.
Lúc nào trong mắt cô ấy cũng chỉ có Đường Chá, chẳng lẽ cô chưa bao giờ đặt anh ta ở trong lòng cô sao?
Cảm thấy không có chút sức lực, anh ta không có bất kỳ lời nói nào để nói nữa.
"Phí phí, em cảnh cáo anh , không cho ở trước mặt các bạn học đối với em quá thân thiết. Bằng không em sẽ bị fans hâm mộ cuồng của anh hại chết!" Lâm Khả Nhi bá đạo vung quả đấm nhỏ, mặt uy hiếp nói.
"Vậy lúc không có bọn họ em với anh có thể thân thiết hay không?" Lý Tư Đặc hài hước gần sát bờ môi Lâm Khả Nhi, mập mờ dưới đất thấp lẩm bẩm.
"Không được! Lúc nào thì cũng không được!" Lâm Khả Nhi đỏ mặt đẩy lồng ngực Lý Tư Đặc ra, phí phí chết tiệt này, không có chuyện gì sao lại dựa gần cô như vậy, toàn bộ khí nóng trên người của anh ta nhào vào trên mặt cô, hại thân thể của cô nóng lên theo. Nếu cầm quả trứng gà đặt ở trên mặt cô, nhất định sẽ bị luột chín.
"Người đẹp nhỏ bé, em có biết em đã bỏ lỡ ai hay không? Đó là kim cương hoàng tử sức quyến rũ, người đàn ông hấp dẫn nhất toàn thế giới là anh đây." Lý Tư Đặc nháy nháy mắt, hài hước cười khởi động xe hơi.
"Người đàn ông hấp dẫn nhất trên thế giới là anh Chá của em, anh nha, nhiều lắm là xếp thứ hai." Lâm Khả Nhi ngẩng cằm hơi nhọn lên thật cao, kiêu ngạo mười phần nói.
Mí mắt Lý Tư Đặc bất đắc dĩ bay vùn vụt, đối với Lâm Khả Nhi không chấp nhất, cảm thấy vô lực. Đường Chá quả thật thành thục tuấn dật, quả quyết khôn khéo, Phú Khả Địch Quốc, xác thực vô cùng có sức hút, nhưng anh ta đây là ai chứ? Anh ta so với Đường Chá cũng không kém!
Thật muốn gỡ não nhỏ của Lâm Khả Nhi ra, xem bên trong rốt cuộc chứa cái gì, tại sao cứ chấp nhất với một ông chú như thế.
So với độ tuổi gần mười tám tuổi của Lý Tư Đặc mà nói, Đường Chá xác thực có thể cấp cho chức ông chú.
Mặc dù bất mãn trong lòng, nhưng tay lái Lý Tư Đặc lại không mơ hồ, chỉ thấy dưới chân anh ta hung ác đạp ga, anh ta là tay đua xe thần kỳ, so với người đi bộ vội vã tốc độ của xe thật phi thường, không lâu sau đã tới khách sạn lớn Hi Nhĩ Đốn.
Nhảy xuống từ phía sau xe, Lâm Khả Nhi nói với Lý Tư Đặc: "Phí phí, em đi WC một chút, anh trước đi vào trong chờ, người đẹp tuyệt thế có lẽ đến rồi, anh không nên để cho người ta chờ."
"Nhanh lên một chút." Lý Tư Đặc không thôi nhốt chặt hông của Lâm Khả Nhi, thật là nhớ, mỗi một phút mỗi một giây đều muốn cùng cô ở chung một chỗ. Đồng ý cùng người khác ước hẹn chỉ là hoàn toàn bất đắc dĩ, bằng không, anh ta thà cùng Lâm Khả Nhi ở trong nhà của anh ta, cũng không đi đâu cả. Vẻ đẹp của cô anh ta chỉ muốn một mình độc hưởng.
Lâm Khả Nhi đẩy tay Lý Tư Đặc ra, nhanh chóng thoát đi, vừa trốn, vừa quay người lại đối với hoàng tử ra lệnh: "Còn không mau đi vào chờ, để người đẹp chờ đợi đây không phải là hành động nên có của người đàn ông tốt."
Lý Tư Đặc tặng một nụ hôn gió về phía Lâm Khả Nhi, đẩy cửa phòng quyết định đi vào chờ.
Mặc kệ hôm nay cô gái cùng tới dự tiệc có đẹp như thế nào, anh ta cũng sẽ nói rõ với đối phương, anh ta không muốn cho đối phương bất cứ hy vọng nào, bởi vì lòng của anh ta sớm bị Lâm Khả Nhi chiếm giữ, không chứa thêm bất kì ai nữa.
Lâm Khả Nhi từ WC thò đầu ra bên ngoài, nhìn Lý Tư Đặc đi vào, mới len lén đi ra. Cô nhẹ chân nhẹ tay đi tới cửa tiệm rượu. Núp phía sau cây cột, cô nhìn thấy một bạn học nữ hào hứng nhảy xuống xe taxi, che cái miệng nhỏ nhắn cười xấu xa.
----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.