Chương 19
Vô Danh
18/04/2019
6619.
Sau một hồi vướng víu, buổi sáng Giang Thần Hy còn có cuộc họp cần họp nên không thể không dậy.
Có điều hai người ấy sau khi xuống gường thì ai làm việc của người ấy, không có lời thừa thãi nào.
Thật ra cũng chẳng thấy cái gì, dù sao bọn họ cũng không phải yêu cuồng nhiệt.
Giang Thần Hy tắm gội xong liền xuống lầu.
Tô Lệ từ phòng tắm đi ra thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng chuông gõ cửa.
Sớm như vậy, sẽ là ai đây? Tô Lê nghĩ rồi nghĩ, sau đó cười nhẹ.
Cảm giác của người phụ nữ nói cho cô biết, chắc chắn không phải A Hào trợ lý của Giang Thần Hy, chắc chắn là Kiều Vi.
Giang Thần Hy sáng sớm ngủ dậy có một thói quen là uống một cốc cà phê,nhưng mà bọn họ ai cũng không dự định cùng nhau ăn cơm sáng.
Giang Thần Hy nghe tiếng chuông, anh chau mày, hiện rõ rất không thích thời gian này có người đến. Uống một ngụm cà phê sau đó anh mới đi mở cửa.
Quả nhiên là Kiều Vi, cô ấy đứng ngoài cửa, trang điểm thanh nhã đoan trang, trên tay còn cầm văn kiện.
Cô nhìn anh cười và nói:” Thần Hy, không phải nói buổi sáng có cuộc họp ư, sao lại ngủ đến bây giờ? Cái này không giống anh.”
Giang Thần Hy coi như không có gì, cười cười mời cô vào nhà và nói:” sao cô đến đây?”
Kiều Vi cười nói:” văn kiện mà anh cần, tôi đem đến cho anh rồi.”
Giang Thần Hy mời cô ngồi xuống, rót cốc nước mời cô và nói:”không phải tôi bảo cô trực tiếp gọi người đem đến văn phòng cho tôi rồi sao?”
Kiều Vi cười nhẹ và đáp:” tôi đang đúng lúc tiện đường qua chỗ anh nên thuận tiện mang văn kiện đến cho anh luôn.”
Tô Lê ở trong phòng thay đồ, cũng thấp thoáng nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người. Cô cười nhếc mép, thuận đường? Đừng đùa chứ, Kiều đại tiểu thư đến là vì muốn xem xem tối qua rốt cuộc là ai đã lên gường cùng Giang Thần Hy chứ gì.
Dù gì tai nghe là giả, mắt nhìn là thật mà.
Cô dùng một chiếc dây cao su buộc tóc kiểu đuôi ngựa lên,mặc chiếc áo lông vũ ngày hôm qua bước ra ngoài.
Cô không nghĩ là cô và Giang Thần Hy có cái gì không thể gặp người khác, dù gì cũng là nam chưa vợ, gái chưa chồng.
Cô nhìn một lượt Kiều Vi ngồi trên ghế xô pha, cười và nói:” xin lỗi, có phải tôi làm phiền hai người rồi không?”
Giang Thần Hy cười với Tô Lê và nói:”không.” Nói xong liền giới thiệu một chút về hai người, mặc dù đã gặp qua nhưng họ chưa có cơ hội chính thức giới thiệu quen biết nhau.
Trên mặt Kiều Vi lộ rõ vẻ cứng nhắc, có thể cô cũng nghĩ đến sẽ có thể nhìn thấy bất kì người phụ nữ nào từ phòng của Giang Thần Hy bước ra ngoài, nhưng lại không thể nghĩ đến sẽ là nữ diễn viên tuyến ngoài mười tám này.
Giang Thần Hy nhìn cô gái trước mặt anh, một người phụ nữ biết chừng mực, và anh cũng rất thích kiểu phụ nữ thông minh, không giả tạo như thế.
“Tôi không làm phiền hai người bàn công việc nữa, tôi đi đây.” Tô Lê cười và lấy túi của cô rời khỏi đó.
Lúc đóng cửa lại, Kiều Vi ngoảnh nhìn Giang Thần Hy, tất nhiên đối với chuyện hôm nay,trong lòng cô có chút không thoải mái, nhưng vẫn nhẫn nhịn mà không chất vấn anh.
Tô Lê một mình đứng bên đường, cô rụt mình trong chiếc áo lông vũ, hai tay đưa ra trước miệng hà một hơi, ngay lúc này, tại địa điểm này, vốn dĩ là không có xe.
Cô đứng một lúc, cuối cùng chỉ có thể đi tiếp, lúc ấy, đi qua là một chiếc xe pors đen, xe đi qua cô một đoạn rồi đột nhiên dừng lại. Tô Lê cũng có lẽ đoán được điều gì đó, nhưng cô không hề dừng bước mà cứ đi thẳng về phía trước……
Có điều hai người ấy sau khi xuống gường thì ai làm việc của người ấy, không có lời thừa thãi nào.
Thật ra cũng chẳng thấy cái gì, dù sao bọn họ cũng không phải yêu cuồng nhiệt.
Giang Thần Hy tắm gội xong liền xuống lầu.
Tô Lệ từ phòng tắm đi ra thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng chuông gõ cửa.
Sớm như vậy, sẽ là ai đây? Tô Lê nghĩ rồi nghĩ, sau đó cười nhẹ.
Cảm giác của người phụ nữ nói cho cô biết, chắc chắn không phải A Hào trợ lý của Giang Thần Hy, chắc chắn là Kiều Vi.
Giang Thần Hy sáng sớm ngủ dậy có một thói quen là uống một cốc cà phê,nhưng mà bọn họ ai cũng không dự định cùng nhau ăn cơm sáng.
Giang Thần Hy nghe tiếng chuông, anh chau mày, hiện rõ rất không thích thời gian này có người đến. Uống một ngụm cà phê sau đó anh mới đi mở cửa.
Quả nhiên là Kiều Vi, cô ấy đứng ngoài cửa, trang điểm thanh nhã đoan trang, trên tay còn cầm văn kiện.
Cô nhìn anh cười và nói:” Thần Hy, không phải nói buổi sáng có cuộc họp ư, sao lại ngủ đến bây giờ? Cái này không giống anh.”
Giang Thần Hy coi như không có gì, cười cười mời cô vào nhà và nói:” sao cô đến đây?”
Kiều Vi cười nói:” văn kiện mà anh cần, tôi đem đến cho anh rồi.”
Giang Thần Hy mời cô ngồi xuống, rót cốc nước mời cô và nói:”không phải tôi bảo cô trực tiếp gọi người đem đến văn phòng cho tôi rồi sao?”
Kiều Vi cười nhẹ và đáp:” tôi đang đúng lúc tiện đường qua chỗ anh nên thuận tiện mang văn kiện đến cho anh luôn.”
Tô Lê ở trong phòng thay đồ, cũng thấp thoáng nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người. Cô cười nhếc mép, thuận đường? Đừng đùa chứ, Kiều đại tiểu thư đến là vì muốn xem xem tối qua rốt cuộc là ai đã lên gường cùng Giang Thần Hy chứ gì.
Dù gì tai nghe là giả, mắt nhìn là thật mà.
Cô dùng một chiếc dây cao su buộc tóc kiểu đuôi ngựa lên,mặc chiếc áo lông vũ ngày hôm qua bước ra ngoài.
Cô không nghĩ là cô và Giang Thần Hy có cái gì không thể gặp người khác, dù gì cũng là nam chưa vợ, gái chưa chồng.
Cô nhìn một lượt Kiều Vi ngồi trên ghế xô pha, cười và nói:” xin lỗi, có phải tôi làm phiền hai người rồi không?”
Giang Thần Hy cười với Tô Lê và nói:”không.” Nói xong liền giới thiệu một chút về hai người, mặc dù đã gặp qua nhưng họ chưa có cơ hội chính thức giới thiệu quen biết nhau.
Trên mặt Kiều Vi lộ rõ vẻ cứng nhắc, có thể cô cũng nghĩ đến sẽ có thể nhìn thấy bất kì người phụ nữ nào từ phòng của Giang Thần Hy bước ra ngoài, nhưng lại không thể nghĩ đến sẽ là nữ diễn viên tuyến ngoài mười tám này.
Giang Thần Hy nhìn cô gái trước mặt anh, một người phụ nữ biết chừng mực, và anh cũng rất thích kiểu phụ nữ thông minh, không giả tạo như thế.
“Tôi không làm phiền hai người bàn công việc nữa, tôi đi đây.” Tô Lê cười và lấy túi của cô rời khỏi đó.
Lúc đóng cửa lại, Kiều Vi ngoảnh nhìn Giang Thần Hy, tất nhiên đối với chuyện hôm nay,trong lòng cô có chút không thoải mái, nhưng vẫn nhẫn nhịn mà không chất vấn anh.
Tô Lê một mình đứng bên đường, cô rụt mình trong chiếc áo lông vũ, hai tay đưa ra trước miệng hà một hơi, ngay lúc này, tại địa điểm này, vốn dĩ là không có xe.
Cô đứng một lúc, cuối cùng chỉ có thể đi tiếp, lúc ấy, đi qua là một chiếc xe pors đen, xe đi qua cô một đoạn rồi đột nhiên dừng lại. Tô Lê cũng có lẽ đoán được điều gì đó, nhưng cô không hề dừng bước mà cứ đi thẳng về phía trước……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.