Chương 40
Vô Danh
18/04/2019
Lúc trong nhà hàng ăn, Giang Thần Hy ngồi trầm ngâm một lúc bên đối diện rồi hỏi: “ Chuyện hôm qua, em không định hỏi qua sao?”
Tô Lê chớp mắt cười nói: “ không cần thiết phải hỏi gì cả, em nghĩ anh cũng sẽ giải thích với người lớn bên nhà anh nguyên nhân vì sao hôm qua không đi, những chuyện này em nghĩ em không cần phải lo.” Ngừng một lúc, cô tiếp: “ Nhưng mà không nhận ra rằng Giang thiếu cũng không phải là người lạnh nhạt vô tình. Phải rồi, sức khỏe của em gái anh tốt hơn chưa? Em có phải đi thăm cô ấy không?”
Giang Thần Hy ngước lên liếc nhìn cô nói: “em rất quan tâm tới nó sao?”
Tô Lê cười nói: “rất quan tâm thì không đến nỗi như vậy, dù sao cũng chưa quen biết gì, không cần thiết phải quá ân cần chu đáo, vậy thì giả tạo quá. Nhưng mà vì cô ấy là em gái của anh, cô ấy cũng gọi em là chị dâu, quan tâm cô ấy một chút cũng là chuyện nên làm. Nếu như cần thiết, em mua giỏ hoa quả tới thăm cô ấy một chút, dù sao, sau này cũng sẽ là người một nhà, anh quan tâm thì em cũng nên để ý một chút, anh nói xem có đúng không?”
“Không cần đâu.” Giang Thần Hy nói, cắt ngang lời cô.
Tô Lê cũng không nói gì chỉ “vâng” một tiếng. Đã từ chối rồi, thì không cần phải nói gì nữa.
Lúc sau, dồ ăn mà hai người gọi được mang tới, Tô Lê cười nói: “Nhìn cũng được đấy chứ.”
“Hôm qua sao tự nhiên lại đi vậy?” Giang Thần Hy dường như không có hứng thú gì với những món ăn trước mặt.
Tô Lê nhìn anh nói: “ Bạn em bị tai nạn giao thông, em thấy như anh cũng không muốn em vào làm phiền mọi người, vì thế em đi trước mà không nói với anh một tiếng, em xin lỗi.
Giang Thần Hy nhìn cô.
Tô Lê là một người thông minh, thực ra hôm qua dựa vào trực giác của người phụ nữ cô dường như cũng cảm nhận được cái không khí có chút bất thường đó, đương nhiên cô chọn cách giả vờ như không biết.
Nhưng mà Giang Thần Hy cũng lại là một người nhanh trí, từ câu nói của Tô Lê, anh cũng có thể hiểu được hàm ý, anh chớp chớp mắt, nhẹ nhàng nói: “ Bạn à? Có phải là tên thay em đánh Diệp Minh trước đây không?”
Tô Lê nhìn thăm dò qua nét mặt của Giang Thần Hy, nhưng anh vẫn luôn giữ được cái nét mặt đó, cũng không thể nhận ra được là anh đang vui hay đang giận.
Cô cười đáp: “ đúng rồi, em chỉ có một người bạn duy nhất, Giang thiếu chắc không định muốn kiểm soát cả các mối quan hệ xã hội của em đấy chứ?”
Giang Thần Hy cười nói: “ vậy thì chắc là không, nhưng mà sau này sau khi kết hôn rồi mà còn thường xuyên qua lại nhà đàn ông như thế e rằng cũng không hợp lý lắm đâu, phải không?” Tô Lê cười đáp: “ Được, em biết chừng mực mà.”
Giang Thần Hy nhìn cô, cũng không nói gì, sau đó cắt đĩa bò bít tết trước mặt một cách rất thuần thục, miếng to miếng nhỏ đều đặn, sau đó đổi lấy đĩa trước mặt của Tô Lê.
Tô Lê nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, Giang Thần Hy nhìn đĩa Tô Lê cắt bừa bộn, nhẹ nhàng cười nói: “ đây không phải là việc chồng nên làm cho vợ mình hay sao?”
Tô Lê nhìn anh, hai người bốn mắt nhìn nhau, trầm mặc một lúc lâu sau Tô Lê cười lên một tiếng, nói: “ vậy sao. Nhìn cũng không tệ đâu.” Sau đó cô cũng không khách sáo gì với anh, dĩa một miếng bỏ vào miệng, “ ồ… quả nhiên mùi vị có khác hẳn.”
Giang Thần Hy cũng không ngại gì mà ăn đĩa mà Tô Lê đang ăn dở, cười, nói: “đúng là người phụ nữ thông minh sẽ làm được cho người khác yêu thích.”
Tô Lê nhìn anh, ánh mắt lấp lánh, lộ ra một vài nụ cười. Ánh mắt của cô đặc biệt có thể hấp dẫn người khác, thấy được lòng người ấm áp vui vẻ.
Anh nhìn cô, đưa tay nhẹ nhàng giữ lấy hàm dưới của cô, dùng ngón tay nhẹ nhẹ lau vết nước ép trên miệng cô, mỉm cười……
Tô Lê chớp mắt cười nói: “ không cần thiết phải hỏi gì cả, em nghĩ anh cũng sẽ giải thích với người lớn bên nhà anh nguyên nhân vì sao hôm qua không đi, những chuyện này em nghĩ em không cần phải lo.” Ngừng một lúc, cô tiếp: “ Nhưng mà không nhận ra rằng Giang thiếu cũng không phải là người lạnh nhạt vô tình. Phải rồi, sức khỏe của em gái anh tốt hơn chưa? Em có phải đi thăm cô ấy không?”
Giang Thần Hy ngước lên liếc nhìn cô nói: “em rất quan tâm tới nó sao?”
Tô Lê cười nói: “rất quan tâm thì không đến nỗi như vậy, dù sao cũng chưa quen biết gì, không cần thiết phải quá ân cần chu đáo, vậy thì giả tạo quá. Nhưng mà vì cô ấy là em gái của anh, cô ấy cũng gọi em là chị dâu, quan tâm cô ấy một chút cũng là chuyện nên làm. Nếu như cần thiết, em mua giỏ hoa quả tới thăm cô ấy một chút, dù sao, sau này cũng sẽ là người một nhà, anh quan tâm thì em cũng nên để ý một chút, anh nói xem có đúng không?”
“Không cần đâu.” Giang Thần Hy nói, cắt ngang lời cô.
Tô Lê cũng không nói gì chỉ “vâng” một tiếng. Đã từ chối rồi, thì không cần phải nói gì nữa.
Lúc sau, dồ ăn mà hai người gọi được mang tới, Tô Lê cười nói: “Nhìn cũng được đấy chứ.”
“Hôm qua sao tự nhiên lại đi vậy?” Giang Thần Hy dường như không có hứng thú gì với những món ăn trước mặt.
Tô Lê nhìn anh nói: “ Bạn em bị tai nạn giao thông, em thấy như anh cũng không muốn em vào làm phiền mọi người, vì thế em đi trước mà không nói với anh một tiếng, em xin lỗi.
Giang Thần Hy nhìn cô.
Tô Lê là một người thông minh, thực ra hôm qua dựa vào trực giác của người phụ nữ cô dường như cũng cảm nhận được cái không khí có chút bất thường đó, đương nhiên cô chọn cách giả vờ như không biết.
Nhưng mà Giang Thần Hy cũng lại là một người nhanh trí, từ câu nói của Tô Lê, anh cũng có thể hiểu được hàm ý, anh chớp chớp mắt, nhẹ nhàng nói: “ Bạn à? Có phải là tên thay em đánh Diệp Minh trước đây không?”
Tô Lê nhìn thăm dò qua nét mặt của Giang Thần Hy, nhưng anh vẫn luôn giữ được cái nét mặt đó, cũng không thể nhận ra được là anh đang vui hay đang giận.
Cô cười đáp: “ đúng rồi, em chỉ có một người bạn duy nhất, Giang thiếu chắc không định muốn kiểm soát cả các mối quan hệ xã hội của em đấy chứ?”
Giang Thần Hy cười nói: “ vậy thì chắc là không, nhưng mà sau này sau khi kết hôn rồi mà còn thường xuyên qua lại nhà đàn ông như thế e rằng cũng không hợp lý lắm đâu, phải không?” Tô Lê cười đáp: “ Được, em biết chừng mực mà.”
Giang Thần Hy nhìn cô, cũng không nói gì, sau đó cắt đĩa bò bít tết trước mặt một cách rất thuần thục, miếng to miếng nhỏ đều đặn, sau đó đổi lấy đĩa trước mặt của Tô Lê.
Tô Lê nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, Giang Thần Hy nhìn đĩa Tô Lê cắt bừa bộn, nhẹ nhàng cười nói: “ đây không phải là việc chồng nên làm cho vợ mình hay sao?”
Tô Lê nhìn anh, hai người bốn mắt nhìn nhau, trầm mặc một lúc lâu sau Tô Lê cười lên một tiếng, nói: “ vậy sao. Nhìn cũng không tệ đâu.” Sau đó cô cũng không khách sáo gì với anh, dĩa một miếng bỏ vào miệng, “ ồ… quả nhiên mùi vị có khác hẳn.”
Giang Thần Hy cũng không ngại gì mà ăn đĩa mà Tô Lê đang ăn dở, cười, nói: “đúng là người phụ nữ thông minh sẽ làm được cho người khác yêu thích.”
Tô Lê nhìn anh, ánh mắt lấp lánh, lộ ra một vài nụ cười. Ánh mắt của cô đặc biệt có thể hấp dẫn người khác, thấy được lòng người ấm áp vui vẻ.
Anh nhìn cô, đưa tay nhẹ nhàng giữ lấy hàm dưới của cô, dùng ngón tay nhẹ nhẹ lau vết nước ép trên miệng cô, mỉm cười……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.