Chương 42
Vô Danh
18/04/2019
Tô Lê ngước mắt cười, nhưng không nói gì cả.
Nhưng ngay lúc sau, cửa phòng bệnh bị mở toang, Giang Thần hy không biết đứng ngoài cửa từ lúc nào, khi Giang Tiểu Ngữ nhìn thấy anh, sắc mặt liền biến đổi ngay, “ Anh.”
Giang Thần Hy bước thẳng tới, nhìn Tô Lê đang đứng bên, nói: “ Em có thể ra ngoài trước một chút được không, anh có vài câu muốn nói riêng với Giang Tiểu Ngữ.”
Tô Lê nhìn anh, sau đó cười, nói: “Em đi mua ít đồ uống, hai người cứ từ từ nói chuyện.”
Nói xong Tô Lê đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cánh cửa phòng bệnh lại.
Giang Tiểu Ngữ nhìn Giang Thần Hy, hơi co mình lại, cúi mặt xuống, ấp úng nói: “ Anh, em xin lỗi. Em thực sự không muốn nhìn thấy anh và người phụ nữ này kết hôn.”
Giang Thần Hy hít một hơi sâu, nhưng cũng không hề tức giận, xoay người ngồi xuống cạnh giường bệnh nhìn cô, kéo chăn cho cô, cười nói: “ Kiều Vy tới tìm em sao? Cô ấy đã nói gì với em, nếu không em sẽ không chủ động tìm tới Tô Lê như vậy.”
Giang Tiểu Ngữ thở nhẹ một tiếng, đưa tay ra nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng đặt vào chỗ trái tim mình, vừa đau khổ vừa bất lực nhìn anh, nói: “ Thần Hy à, không liên quan gì đến Kiều Vy, cô ấy không hề tới tìm em, em nghĩ em cũng sẽ làm như vậy, chị Tô Lê đó, em cũng ít nhiều xem qua một vài tin tức về chị ấy, em không có ý gì khác, chị ấy ở trong cái vòng tròn giải trí đó cũng không dễ dàng gì. Thần Hy, em biết rằng, anh không thích Kiều Vy, anh cũng không muốn có bất cứ mối quan hệ gì với cô ấy, nhưng bất luận dù anh ở bên cạnh ai cũng không thể tùy tiện tìm một người như vậy kết hôn chứ, hôn nhân là chuyện cả đời người, em không muốn anh hối hận. Trong mắt người khác cô ấy là người như thế nào thì anh cũng nghe qua rồi, thực sự quá là khó nghe, Thần Hy, anh nghe em một câu, anh không thích Kiều Vy, thì anh cẩn thận tìm một người được không? Tìm một cô gái nhà hẳn hoi tử tế, anh không để ý chuyện gia cảnh, thì chọn cô gái trong sạch nhà bình thường cũng được, tại sao cứ phải tìm một người như thế chứ?” Vừa nói, nước mắt cô cũng nhẹ nhàng từ từ rơi xuống.
Giang Thần Hy nhìn, hơi chau mày lại, đưa tay nhẹ nhẹ lau đi những giọt nước mắt của cô đang rơi xuống, thở nhẹ một tiếng, nói: “ Yên tâm, anh có tính toán của anh, Tô Lê cô ấy cũng tốt lắm, em không phải lo lắng cho anh đâu, cô ấy cũng không như em nghĩ tới mức … không thể chấp nhận được như thế, cô ấy rất trong sạch, đừng nghĩ cô ấy xấu như thế, không nên tin những lời người khác nói, có biết chưa?”
Giang Tiểu Ngữ nghẹn ngào, “ Thần Hy… em xin lỗi, em xin lỗi…”
Giang Thần Hy ôm cô vào lòng, vỗ về an ủi cô, “ ngoan, đừng buồn nữa nào.”…
Tô Lê mua một cốc trà sữa nóng, dựa vào trước một cây cột, hai tay đỡ lấy cốc trà sữa nóng hổi, không dễ gì mới được hôm nay lấp ló chút mặt trời, chiếu xuống toàn thân cô thấy ấm áp hơn.
Cô ngước lên và nhìn bầu trời xanh trên đầu, cái cảm giác ấm áp này, giống như có ai đó đang ôm cô trong lòng vậy.
Lúc này, có hai đứa trẻ nhỏ đang ầm ĩ bên cạnh cô, đang rượt đuổi nhau.
Đột nhiên có đứa xông thẳng tới chỗ cô xô lên chân cô, bản thân Tô Lê đã không đứng vững, bị đứa trẻ nhỏ xô, người nghiêng ngả, theo quán tính cô ngã về phía trước…Coi như đang lúc bị ngã thẳng vào đống đá, đột nhiên lại có người tới ôm vào eo cô, cô quay người lại, ngã thẳng vào trong lòng một người đàn ông.
Nhưng mà cùng lúc đó, cốc trà sữa trong tay cô bị tràn ra và đổ lên bộ áo vest của người đàn ông kia…….
“Xin lỗi.” Tô Lê lập tức nói lời xin lỗi.
Nhưng ngay lúc sau, cửa phòng bệnh bị mở toang, Giang Thần hy không biết đứng ngoài cửa từ lúc nào, khi Giang Tiểu Ngữ nhìn thấy anh, sắc mặt liền biến đổi ngay, “ Anh.”
Giang Thần Hy bước thẳng tới, nhìn Tô Lê đang đứng bên, nói: “ Em có thể ra ngoài trước một chút được không, anh có vài câu muốn nói riêng với Giang Tiểu Ngữ.”
Tô Lê nhìn anh, sau đó cười, nói: “Em đi mua ít đồ uống, hai người cứ từ từ nói chuyện.”
Nói xong Tô Lê đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cánh cửa phòng bệnh lại.
Giang Tiểu Ngữ nhìn Giang Thần Hy, hơi co mình lại, cúi mặt xuống, ấp úng nói: “ Anh, em xin lỗi. Em thực sự không muốn nhìn thấy anh và người phụ nữ này kết hôn.”
Giang Thần Hy hít một hơi sâu, nhưng cũng không hề tức giận, xoay người ngồi xuống cạnh giường bệnh nhìn cô, kéo chăn cho cô, cười nói: “ Kiều Vy tới tìm em sao? Cô ấy đã nói gì với em, nếu không em sẽ không chủ động tìm tới Tô Lê như vậy.”
Giang Tiểu Ngữ thở nhẹ một tiếng, đưa tay ra nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng đặt vào chỗ trái tim mình, vừa đau khổ vừa bất lực nhìn anh, nói: “ Thần Hy à, không liên quan gì đến Kiều Vy, cô ấy không hề tới tìm em, em nghĩ em cũng sẽ làm như vậy, chị Tô Lê đó, em cũng ít nhiều xem qua một vài tin tức về chị ấy, em không có ý gì khác, chị ấy ở trong cái vòng tròn giải trí đó cũng không dễ dàng gì. Thần Hy, em biết rằng, anh không thích Kiều Vy, anh cũng không muốn có bất cứ mối quan hệ gì với cô ấy, nhưng bất luận dù anh ở bên cạnh ai cũng không thể tùy tiện tìm một người như vậy kết hôn chứ, hôn nhân là chuyện cả đời người, em không muốn anh hối hận. Trong mắt người khác cô ấy là người như thế nào thì anh cũng nghe qua rồi, thực sự quá là khó nghe, Thần Hy, anh nghe em một câu, anh không thích Kiều Vy, thì anh cẩn thận tìm một người được không? Tìm một cô gái nhà hẳn hoi tử tế, anh không để ý chuyện gia cảnh, thì chọn cô gái trong sạch nhà bình thường cũng được, tại sao cứ phải tìm một người như thế chứ?” Vừa nói, nước mắt cô cũng nhẹ nhàng từ từ rơi xuống.
Giang Thần Hy nhìn, hơi chau mày lại, đưa tay nhẹ nhẹ lau đi những giọt nước mắt của cô đang rơi xuống, thở nhẹ một tiếng, nói: “ Yên tâm, anh có tính toán của anh, Tô Lê cô ấy cũng tốt lắm, em không phải lo lắng cho anh đâu, cô ấy cũng không như em nghĩ tới mức … không thể chấp nhận được như thế, cô ấy rất trong sạch, đừng nghĩ cô ấy xấu như thế, không nên tin những lời người khác nói, có biết chưa?”
Giang Tiểu Ngữ nghẹn ngào, “ Thần Hy… em xin lỗi, em xin lỗi…”
Giang Thần Hy ôm cô vào lòng, vỗ về an ủi cô, “ ngoan, đừng buồn nữa nào.”…
Tô Lê mua một cốc trà sữa nóng, dựa vào trước một cây cột, hai tay đỡ lấy cốc trà sữa nóng hổi, không dễ gì mới được hôm nay lấp ló chút mặt trời, chiếu xuống toàn thân cô thấy ấm áp hơn.
Cô ngước lên và nhìn bầu trời xanh trên đầu, cái cảm giác ấm áp này, giống như có ai đó đang ôm cô trong lòng vậy.
Lúc này, có hai đứa trẻ nhỏ đang ầm ĩ bên cạnh cô, đang rượt đuổi nhau.
Đột nhiên có đứa xông thẳng tới chỗ cô xô lên chân cô, bản thân Tô Lê đã không đứng vững, bị đứa trẻ nhỏ xô, người nghiêng ngả, theo quán tính cô ngã về phía trước…Coi như đang lúc bị ngã thẳng vào đống đá, đột nhiên lại có người tới ôm vào eo cô, cô quay người lại, ngã thẳng vào trong lòng một người đàn ông.
Nhưng mà cùng lúc đó, cốc trà sữa trong tay cô bị tràn ra và đổ lên bộ áo vest của người đàn ông kia…….
“Xin lỗi.” Tô Lê lập tức nói lời xin lỗi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.