Chương 284
Bạch Nương Tử
02/09/2024
Đến khi Viên Liễu đi ra khỏi phòng họp thì Lãng Phù Ni đã bước đầu lắp xong bảng quảng cáo. Coi như đã định, ngày đầu triển lãm, Lãng Phù Ni sẽ trưng bày trước.
Các nhân viên Nhã Nại lần lượt đi về chỗ Viên Liễu nhỏ giọng nói: "Người phụ nữ kia nói sếp đã đồng ý sắp xếp vậy." Viên Liễu xua tay, ý cứ vậy đi, Thẩm Giáng Niên xoay người, Viên Liễu cong môi lên cười, Thẩm Giáng Niên lịch sự cười đáp lại, đi tới, "Viên tổng."
"Tôi xin chỉ đạo của lãnh đạo, lãnh đạo nói mỗi bên 1 ngày rưỡi, nay mai lãnh đạo sẽ sắp người đi thăm nhân viên bị thường của Lãng Phù Ni, phiền Thẩm tổng... à trợ lý đặc biệt giúp đỡ sắp xếp người đón tiếp." Chu Phương Văn đứng ở bên cạnh, sắc mặt không tốt lắm, còn trợ lý Chu Văn Phương trừng mắt nhìn Thẩm Giáng Niên.
Thẩm Giáng Niên không ngờ lại thuận lợi như vậy, Nhã Nại chịu nhượng bộ, còn phái người đến thăm nhân viên bị thương... Đợi đã, "Là chỉ đạo của Tưởng tổng à?" Thẩm Giáng Niên hỏi.
Viên Liễu cười không trả lời, thay vào đó nói: "Chi tiết sắp xếp thế nào, đợi tôi trao đổi với lãnh đạo, sau đó sẽ liên lạc với cô sau nhé." Sau đó Viên Liễu quay người nói, "Nhân viên Nhã Nại, giờ đến phòng họp với tôi, chúng ta họp nhanh, rồi ai về nhà nấy."
Có nói thế nào thì chuyện bảng quảng cáo cũng đã xác định, có lẽ quá mức thuận lợi, Thẩm Giáng Niên có hơi áy náy, cô nghĩ không biết có nên nhượng bộ lại chút không, "Trợ lý đặc biệt." Chu Văn Phương đi đến trước mặt, lại gọi một tiếng, Thẩm Giáng Niên đang phân tâm, lúc này mới nghe được: "A, Chu tổng, mời cô nói." Giọng điệu cung kính của Thẩm Giáng Niên coi như cũng dễ nghe, "Hôm nay cô vất vả rồi, nếu không có việc gì thì về sớm nghỉ đi, việc còn lại để bọn tôi làm là được."
"Không sao." Thẩm Giáng Niên đã đến tận nơi thì không có lý do gì mà cô lại một mình nghỉ ngơi, "Chu tổng, nếu cô có gì cần tôi làm thì cứ sắp xếp."
"Sao tôi dám." Chu Phương Văn nửa đùa nửa thật, "Cô là trợ lý đặc biệt của Lãng tổng." Nói xong, Chu Văn Phương bảo mấy nhân viên mau hoàn thành công việc, không thèm để ý đến Thẩm Giáng Niên.
Thẩm Giáng Niên cũng không đến mức không có mắt nhìn, "Chu tổng, vậy cô làm việc đi, tôi đi về trước." Vốn là Lãng Tư Duệ phái cô đến đây để giải quyết vấn đề, nhưng bây giờ vấn đề đã được giải quyết, giờ về cũng chả sao.
Thẩm Giáng Niên bận rộn đổ mồ hôi, cô quay về tắm rửa trước, ra ngoài đã muộn, cô do dự rồi không báo cáo tình hình hôm nay cho Lãng Tư Duệ.
Nằm xuống xong, Thẩm Giáng Niên không khỏi nghĩ tới biểu hiện hôm nay của mình, có phải là quá đáng không? Ý nghĩ này vừa lướt qua, cô đang băn khoăn không biết hôm nay Viên Liễu gọi điện cho ai, không biết là Thẩm Thanh Hoà hay Tưởng Duy Nhĩ.
Thẩm Giáng Niên không có gửi tin nhắn cho Lãng Tư Duệ, nhưng Lãng Tư Duệ lại chủ động gửi tin nhắn WeChat, Lãng Tư Duệ: [Về khách sạn à? Ở đâu.]
Thẩm Giáng Niên vội vàng trả lời: [Lãng tổng, cô còn chưa ngủ à, tôi ở khách sạn đối diện Sheraton.]
Thẩm Giáng Niên: [Tôi vốn định ngày mai sẽ báo cáo tình hình bên này cho cô.]
Lãng Tư Duệ: [Sao lại ở ngoài? Bên Sheraton có phòng đã đặt sẵn, Giáng Niên đi qua Sheraton ở đi, chi phí công ty trả.]
Thẩm Giáng Niên sửng sốt, Chu Phương Văn cũng không có nói cho cô biết chuyện này.
Lãng Tư Duệ: [Chắc là Chu tổng quên nói với cô, tôi nghe Chu tổng nói, hôm nay cô giúp không ít việc.]
Thẩm Giáng Niên gõ được nửa chữ, nghĩ tới việc báo cáo lại giống như làm ầm ĩ lên, sau khi xóa đi, cô viết: [Tôi cũng không có làm gì hết, chủ yếu là Chu tổng.]
Lãng Tư Duệ: [Về tình hình hiện trường ngày hôm nay, cô chuẩn bị tóm tắt lại, ngày mai báo cáo bằng miệng với tôi.]
Thẩm Giáng Niên cau mày đáp: [Vâng.]
Lãng Tư Duệ: [Được rồi, hôm nay vất vả rồi, đi ngủ sớm đi, 2 giờ chiều mai đi sân bay đón tôi.]
Thẩm Giáng Niên đang định nói chúc ngủ ngon với Lãng tổng, nhưng nhớ chuyện quan trọng, là lãnh đạo Nhã Nại sẽ cử người đến thăm nhân viên bị thương, Lãng Tư Duệ thoạt nhìn có vẻ thiếu kiên nhẫn, đọc mấy câu sợ không hiểu rõ, lập tức gọi điện thoại, sau khi Thẩm Giáng Niên tóm tắt sơ bộ lại, nói: "Chuyện này, ngày mai tôi sẽ trao đổi với Viên tổng, xác định là lãnh đạo nào đến, bên chúng ta cũng dựa theo đó mà sắp xếp lãnh đạo nào tiếp đón."
"Sắp xếp cho tốt." Lãng Tư Duệ dặn dò, "Nếu Nhã Nại phái lãnh đạo cấp cao, thì nói cho tôi biết trước, tôi sẽ tự tiếp." Thẩm Giáng Niên vâng một tiếng, Lãng Tư Duệ nói tiếp: "Sáng mai, cô thông báo trước cho bộ phận PR, lỡ đâu cần quay chụp viết bài, thì để bên PR có thời gian chuẩn bị."
Thẩm Giáng Niên còn chưa kịp nói gì, Lãng Tư Duệ tựa hồ đang nghĩ tới cái gì, "Việc này thôi không cần cô làm, để tôi nói, cô phải xác định được là ai tới." Cuối cùng, Lãng Tư Duệ nói: "Tôi nghe Chu tổng nói, nhân viên bị thương nhẹ, sao lại đột nhiên làm lớn chuyện vậy?" Lãng Tư Duệ như đang lẩm bẩm.
Làm cho Thẩm Giáng Niên cũng lẩm bẩm theo.
Xác thật, là do cô làm lớn chuyện ra trước, vì chuyện bảng quảng cáo.
Nhưng tại sao Nhã Nại lại muốn làm lớn chuyện chứ? Trước khi đi ngủ, Thẩm Giáng Niên nhắc nhở Lãng Tư Duệ về thông tin hội nghị, Lãng Tư Duệ nói: "Cái đó còn chưa quyết định xong, có gì nói sau."
"Lãng tổng, cô có thể gửi bản thảo qua trước cho tôi không? Để tôi làm quen trước, tôi nghĩ bản cuối cùng chắc cũng không có thay đổi quá nhiều."
Lãng Tư Duệ cúp điện thoại, gửi thông tin liên quan về hội nghị cho Thẩm Giáng Niên, Thẩm Giáng Niên mở tệp nén, bao gồm quy trình hội nghị, danh sách những người tham dự và giới thiệu các đơn vị thành viên... Tốt lắm, nhiêu đây đủ đọc rồi.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Giáng Niên dậy sớm đọc tư liệu, 7 giờ 30 cô gọi điện cho Viên Liễu.
"A, thật xin lỗi, trợ lý đặc biệt, hiện tại lãnh đạo vẫn chưa trả lời."
"...." Chỉ sợ không xác định được, "Vậy phiền Viên tổng xác nhận giúp tôi, để tôi bên này có sắp xếp."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Giáng Niên tiếp tục đọc tài liệu, đọc mệt thì cô nghỉ ngơi một lát, trong đầu cân nhắc làm sao báo cáo lại với Lãng Tư Duệ, đề cập đến Chu Phương Văn sẽ nói sao đây? Nếu đã đến Lãng Phù Ni làm việc, đương nhiên bản thân phải có định hướng phát triển rõ ràng, nếu chỉ là lính thì đây không phải là mục tiêu của cô.
Không thể không nói, ý đồ tối hôm qua của Chu Phương Văn rất rõ ràng, không chào đón cô, còn quăng hiện trường hỗn loạn cho cô, miệng thì nói không cần cô xen vào, nhưng chân thì mau đi ra ngoài chờ bảng quảng cáo. Một người sếp không chịu trách nhiệm chắc chắn chả phải là người sếp tốt đẹp gì, nhớ đến trước đây, lúc Thẩm Giáng Niên vừa mới tốt nghiệp đi theo Ôn Đế làm việc, Ôn Đế nói xong lập tức xắn tay áo lên mà làm, có chuyện gì sẽ lo hết, thế nên Thẩm Giáng Niên mới bạo gan mà làm việc.
Thời gian trôi qua đến giữa trưa, Nhã Nại vẫn không có động tĩnh gì, Thẩm Giáng Niên lại gọi điện cho Viên Liễu, Viên Liễu nói thẳng: "Trợ lý đặc biệt à, tôi định gọi cho cô đây, tôi vừa mới nhận tin tức, Thẩm tổng đã dẫn người đến bệnh viện rồi."
"...." Thẩm Giáng Niên không nói nên lời, " Thẩm tổng mà cô nói là Thẩm tổng - Thẩm Thanh Hoà à?" Cô cố ý hỏi.
"Ừ," Giọng của Viên Liễu cũng khá lo lắng, "Tôi cũng vừa mới được biết thôi, ý của Thẩm tổng, đây cũng không phải chuyện gì to tát, không cần Lãng Phù Ni phải tiếp đón đặc biệt gì, cô ấy qua đó thăm rồi đi liền, nếu cô bận thì không cần đi qua đó đâu, tôi...."
"Sao có thể không đi được?" Thẩm Giáng Niên không biết vị giám đốc Marketing này thông minh đến cỡ nào, rất muốn chỉ trích vài câu, nhưng ráng nuốt xuống, lạnh lùng hỏi: "Nếu Nhã Nại phái lãnh đạo cấp 2 đi thăm thì không sao, nhưng giờ lãnh đạo cấp 1 đi thăm nhân viên bình thường của Lãng Phù Ni, cô thấy nếu Lãng Phù Ni không tiếp đón, không có gì hết hả?" Viên Liễu không nói gì, Thẩm Giáng Niên kìm nén cơn tức giận và nói "Giờ tôi đi qua đó ngay, mong bên Thẩm tổng chờ một lát, ít nhất đợi đến khi bên tôi sắp xếp xong." Thẩm Giáng Niên cúp điện thoại, lập tức gọi cho Chu Phương Văn, "À, Giáng Niên hả, tôi đang ở đó đây, không sao hết, để Thẩm tổng đến đi."
Rõ ràng tối hôm qua đã thống nhất cô sẽ chịu trách nhiệm, vị Chu tổng này cũng biết cách "xử lý" lắm, hơn nữa đến mà không nói cho cô biệt, thật cạn lời.
"Hội nghị thương mại Thượng Hải không có Chu tổng không thể tiến hành được, bên bệnh viện để tôi lo." Thẩm Giáng Niên đã chuẩn bị chạy tới đó, cùng Chu Phương Văn nói mấy câu, Chu Phương Văn nhất quyết muốn ở lại bệnh viện. Thẩm Giáng Niên cúp máy, lập tức báo cáo cho Lãng Tư Duệ. Thẩm Giáng Niên: [Lãng tổng, Nhã Nại báo Thẩm tổng sẽ đến bệnh viện, Chu tổng cũng đang ở bệnh viện.]
Thẩm Giáng Niên lo lắng Lãng Tư Duệ đã lên máy bay, nhưng tin nhắn vừa mới gửi qua, thì đối phương đang gõ chữ hiện lên. Lãng Tư Duệ: [Không phải đã nói phải báo cho tôi sớm sao?]
Thẩm Giáng Niên: [Lần này là tôi giao tiếp thất bại, Lãng tổng, bây giờ tôi đang vội chạy tới đó.]
Lãng Tư Duệ: [Mấy người nghĩ gì hả? Thẩm Thanh Hoà Thẩm tổng qua thăm, để Chu tổng tiếp đón, vậy thích hợp à?]
Thẩm Giáng Niên bị dỗi chỉ biết nhịn, Lãng Tư Duệ: [Cô mau đi xác nhận ngoài Thẩm tổng ra còn ai nữa.]
Thẩm Giáng Niên ý thức được mình đã có chút thiếu sót, vừa rồi chuyện này cô cũng không có hỏi Chu tổng, giờ lại đi hỏi sợ là tốn thời gian, Lãng Tư Duệ tựa hồ đã cân nhắc tới điểm này, trực tiếp gọi điện thoại cho Thẩm Giáng Niên: "Giáng Niên, cô mau đến bệnh viện đi, thay mặt tôi tiếp đón Thẩm tổng."
Thẩm Giáng Niên cứng họng, cô vẫn còn muốn giấu mặt, nhanh như vậy đã phải công khai rồi à? Liễu Dĩ Tư nói thêm: "Lấy thân phận trợ lý đặc biệt của tôi, hiểu chưa?"
Thẩm Giáng Niên còn chưa nói gì, Lãng Tư Duệ đã mất kiên nhẫn nói: "Cấp trên trực tiếp của cô là tôi, cấp trên của Chu tổng là phó tổng, cô đi tiếp đoán sẽ không làm mất tiêu chuẩn của Lãng Phù Ni, hiểu ý tôi chưa?" Thẩm Giáng Niên đương nhiên hiểu, theo ý nghĩa nào đó, thì cô dưới một người trên vạn người, Thẩm Giáng Niên: "Tôi hiểu rồi, Lãng tổng."
Lãng Tư Duệ cúp điện thoại rồi lại điện thoại tới tiếp, "Có thể sẽ có báo chí đến chụp hình, chú ý tình hình." Lãng Tư Duệ dặn dò Thẩm Giáng Niên, "Dùng thái độ mỗi lần cô tiếp khách nước ngoài mà tiếp khách, lúc nói chuyện đừng để sở hở bị người ta bắt nhược điểm, đặc biệt là lần này Nhã Nại cử lãnh đạo cấp cao đi thăm nhân viên cấp cơ sở của Lãng Phù Ni, phải thể hiện đầy đủ thái độ của bên mình." Cuối cùng, Lãng Tư Duệ nói thêm: "Chuyện khá nhỏ lại làm cho lớn ra, đừng tạo ồn ào thêm nữa, gây ảnh hưởng tiêu cực đến thương hiệu của Lãng Phù Ni."
Chuyến bay của Lãng Tư Duệ sắp cất cánh, cũng không thể làm gì được, động viên Thẩm Giáng Niên: "Hãy biểu hiện cho tốt, nếu đã làm thì phải làm cho tốt."
Thẩm Giáng Niên không ngờ, sau khi chia tay cô và Thẩm Thanh Hoà lần đầu tiên gặp mặt lại nhanh như vậy, hơn nữa còn đứng ở hai phe đối đầu nhau.
Nhưng mà, cô không sợ. Thẩm Thanh Hoà, phóng ngựa lại đây đi.
Các nhân viên Nhã Nại lần lượt đi về chỗ Viên Liễu nhỏ giọng nói: "Người phụ nữ kia nói sếp đã đồng ý sắp xếp vậy." Viên Liễu xua tay, ý cứ vậy đi, Thẩm Giáng Niên xoay người, Viên Liễu cong môi lên cười, Thẩm Giáng Niên lịch sự cười đáp lại, đi tới, "Viên tổng."
"Tôi xin chỉ đạo của lãnh đạo, lãnh đạo nói mỗi bên 1 ngày rưỡi, nay mai lãnh đạo sẽ sắp người đi thăm nhân viên bị thường của Lãng Phù Ni, phiền Thẩm tổng... à trợ lý đặc biệt giúp đỡ sắp xếp người đón tiếp." Chu Phương Văn đứng ở bên cạnh, sắc mặt không tốt lắm, còn trợ lý Chu Văn Phương trừng mắt nhìn Thẩm Giáng Niên.
Thẩm Giáng Niên không ngờ lại thuận lợi như vậy, Nhã Nại chịu nhượng bộ, còn phái người đến thăm nhân viên bị thương... Đợi đã, "Là chỉ đạo của Tưởng tổng à?" Thẩm Giáng Niên hỏi.
Viên Liễu cười không trả lời, thay vào đó nói: "Chi tiết sắp xếp thế nào, đợi tôi trao đổi với lãnh đạo, sau đó sẽ liên lạc với cô sau nhé." Sau đó Viên Liễu quay người nói, "Nhân viên Nhã Nại, giờ đến phòng họp với tôi, chúng ta họp nhanh, rồi ai về nhà nấy."
Có nói thế nào thì chuyện bảng quảng cáo cũng đã xác định, có lẽ quá mức thuận lợi, Thẩm Giáng Niên có hơi áy náy, cô nghĩ không biết có nên nhượng bộ lại chút không, "Trợ lý đặc biệt." Chu Văn Phương đi đến trước mặt, lại gọi một tiếng, Thẩm Giáng Niên đang phân tâm, lúc này mới nghe được: "A, Chu tổng, mời cô nói." Giọng điệu cung kính của Thẩm Giáng Niên coi như cũng dễ nghe, "Hôm nay cô vất vả rồi, nếu không có việc gì thì về sớm nghỉ đi, việc còn lại để bọn tôi làm là được."
"Không sao." Thẩm Giáng Niên đã đến tận nơi thì không có lý do gì mà cô lại một mình nghỉ ngơi, "Chu tổng, nếu cô có gì cần tôi làm thì cứ sắp xếp."
"Sao tôi dám." Chu Phương Văn nửa đùa nửa thật, "Cô là trợ lý đặc biệt của Lãng tổng." Nói xong, Chu Văn Phương bảo mấy nhân viên mau hoàn thành công việc, không thèm để ý đến Thẩm Giáng Niên.
Thẩm Giáng Niên cũng không đến mức không có mắt nhìn, "Chu tổng, vậy cô làm việc đi, tôi đi về trước." Vốn là Lãng Tư Duệ phái cô đến đây để giải quyết vấn đề, nhưng bây giờ vấn đề đã được giải quyết, giờ về cũng chả sao.
Thẩm Giáng Niên bận rộn đổ mồ hôi, cô quay về tắm rửa trước, ra ngoài đã muộn, cô do dự rồi không báo cáo tình hình hôm nay cho Lãng Tư Duệ.
Nằm xuống xong, Thẩm Giáng Niên không khỏi nghĩ tới biểu hiện hôm nay của mình, có phải là quá đáng không? Ý nghĩ này vừa lướt qua, cô đang băn khoăn không biết hôm nay Viên Liễu gọi điện cho ai, không biết là Thẩm Thanh Hoà hay Tưởng Duy Nhĩ.
Thẩm Giáng Niên không có gửi tin nhắn cho Lãng Tư Duệ, nhưng Lãng Tư Duệ lại chủ động gửi tin nhắn WeChat, Lãng Tư Duệ: [Về khách sạn à? Ở đâu.]
Thẩm Giáng Niên vội vàng trả lời: [Lãng tổng, cô còn chưa ngủ à, tôi ở khách sạn đối diện Sheraton.]
Thẩm Giáng Niên: [Tôi vốn định ngày mai sẽ báo cáo tình hình bên này cho cô.]
Lãng Tư Duệ: [Sao lại ở ngoài? Bên Sheraton có phòng đã đặt sẵn, Giáng Niên đi qua Sheraton ở đi, chi phí công ty trả.]
Thẩm Giáng Niên sửng sốt, Chu Phương Văn cũng không có nói cho cô biết chuyện này.
Lãng Tư Duệ: [Chắc là Chu tổng quên nói với cô, tôi nghe Chu tổng nói, hôm nay cô giúp không ít việc.]
Thẩm Giáng Niên gõ được nửa chữ, nghĩ tới việc báo cáo lại giống như làm ầm ĩ lên, sau khi xóa đi, cô viết: [Tôi cũng không có làm gì hết, chủ yếu là Chu tổng.]
Lãng Tư Duệ: [Về tình hình hiện trường ngày hôm nay, cô chuẩn bị tóm tắt lại, ngày mai báo cáo bằng miệng với tôi.]
Thẩm Giáng Niên cau mày đáp: [Vâng.]
Lãng Tư Duệ: [Được rồi, hôm nay vất vả rồi, đi ngủ sớm đi, 2 giờ chiều mai đi sân bay đón tôi.]
Thẩm Giáng Niên đang định nói chúc ngủ ngon với Lãng tổng, nhưng nhớ chuyện quan trọng, là lãnh đạo Nhã Nại sẽ cử người đến thăm nhân viên bị thương, Lãng Tư Duệ thoạt nhìn có vẻ thiếu kiên nhẫn, đọc mấy câu sợ không hiểu rõ, lập tức gọi điện thoại, sau khi Thẩm Giáng Niên tóm tắt sơ bộ lại, nói: "Chuyện này, ngày mai tôi sẽ trao đổi với Viên tổng, xác định là lãnh đạo nào đến, bên chúng ta cũng dựa theo đó mà sắp xếp lãnh đạo nào tiếp đón."
"Sắp xếp cho tốt." Lãng Tư Duệ dặn dò, "Nếu Nhã Nại phái lãnh đạo cấp cao, thì nói cho tôi biết trước, tôi sẽ tự tiếp." Thẩm Giáng Niên vâng một tiếng, Lãng Tư Duệ nói tiếp: "Sáng mai, cô thông báo trước cho bộ phận PR, lỡ đâu cần quay chụp viết bài, thì để bên PR có thời gian chuẩn bị."
Thẩm Giáng Niên còn chưa kịp nói gì, Lãng Tư Duệ tựa hồ đang nghĩ tới cái gì, "Việc này thôi không cần cô làm, để tôi nói, cô phải xác định được là ai tới." Cuối cùng, Lãng Tư Duệ nói: "Tôi nghe Chu tổng nói, nhân viên bị thương nhẹ, sao lại đột nhiên làm lớn chuyện vậy?" Lãng Tư Duệ như đang lẩm bẩm.
Làm cho Thẩm Giáng Niên cũng lẩm bẩm theo.
Xác thật, là do cô làm lớn chuyện ra trước, vì chuyện bảng quảng cáo.
Nhưng tại sao Nhã Nại lại muốn làm lớn chuyện chứ? Trước khi đi ngủ, Thẩm Giáng Niên nhắc nhở Lãng Tư Duệ về thông tin hội nghị, Lãng Tư Duệ nói: "Cái đó còn chưa quyết định xong, có gì nói sau."
"Lãng tổng, cô có thể gửi bản thảo qua trước cho tôi không? Để tôi làm quen trước, tôi nghĩ bản cuối cùng chắc cũng không có thay đổi quá nhiều."
Lãng Tư Duệ cúp điện thoại, gửi thông tin liên quan về hội nghị cho Thẩm Giáng Niên, Thẩm Giáng Niên mở tệp nén, bao gồm quy trình hội nghị, danh sách những người tham dự và giới thiệu các đơn vị thành viên... Tốt lắm, nhiêu đây đủ đọc rồi.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Giáng Niên dậy sớm đọc tư liệu, 7 giờ 30 cô gọi điện cho Viên Liễu.
"A, thật xin lỗi, trợ lý đặc biệt, hiện tại lãnh đạo vẫn chưa trả lời."
"...." Chỉ sợ không xác định được, "Vậy phiền Viên tổng xác nhận giúp tôi, để tôi bên này có sắp xếp."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Giáng Niên tiếp tục đọc tài liệu, đọc mệt thì cô nghỉ ngơi một lát, trong đầu cân nhắc làm sao báo cáo lại với Lãng Tư Duệ, đề cập đến Chu Phương Văn sẽ nói sao đây? Nếu đã đến Lãng Phù Ni làm việc, đương nhiên bản thân phải có định hướng phát triển rõ ràng, nếu chỉ là lính thì đây không phải là mục tiêu của cô.
Không thể không nói, ý đồ tối hôm qua của Chu Phương Văn rất rõ ràng, không chào đón cô, còn quăng hiện trường hỗn loạn cho cô, miệng thì nói không cần cô xen vào, nhưng chân thì mau đi ra ngoài chờ bảng quảng cáo. Một người sếp không chịu trách nhiệm chắc chắn chả phải là người sếp tốt đẹp gì, nhớ đến trước đây, lúc Thẩm Giáng Niên vừa mới tốt nghiệp đi theo Ôn Đế làm việc, Ôn Đế nói xong lập tức xắn tay áo lên mà làm, có chuyện gì sẽ lo hết, thế nên Thẩm Giáng Niên mới bạo gan mà làm việc.
Thời gian trôi qua đến giữa trưa, Nhã Nại vẫn không có động tĩnh gì, Thẩm Giáng Niên lại gọi điện cho Viên Liễu, Viên Liễu nói thẳng: "Trợ lý đặc biệt à, tôi định gọi cho cô đây, tôi vừa mới nhận tin tức, Thẩm tổng đã dẫn người đến bệnh viện rồi."
"...." Thẩm Giáng Niên không nói nên lời, " Thẩm tổng mà cô nói là Thẩm tổng - Thẩm Thanh Hoà à?" Cô cố ý hỏi.
"Ừ," Giọng của Viên Liễu cũng khá lo lắng, "Tôi cũng vừa mới được biết thôi, ý của Thẩm tổng, đây cũng không phải chuyện gì to tát, không cần Lãng Phù Ni phải tiếp đón đặc biệt gì, cô ấy qua đó thăm rồi đi liền, nếu cô bận thì không cần đi qua đó đâu, tôi...."
"Sao có thể không đi được?" Thẩm Giáng Niên không biết vị giám đốc Marketing này thông minh đến cỡ nào, rất muốn chỉ trích vài câu, nhưng ráng nuốt xuống, lạnh lùng hỏi: "Nếu Nhã Nại phái lãnh đạo cấp 2 đi thăm thì không sao, nhưng giờ lãnh đạo cấp 1 đi thăm nhân viên bình thường của Lãng Phù Ni, cô thấy nếu Lãng Phù Ni không tiếp đón, không có gì hết hả?" Viên Liễu không nói gì, Thẩm Giáng Niên kìm nén cơn tức giận và nói "Giờ tôi đi qua đó ngay, mong bên Thẩm tổng chờ một lát, ít nhất đợi đến khi bên tôi sắp xếp xong." Thẩm Giáng Niên cúp điện thoại, lập tức gọi cho Chu Phương Văn, "À, Giáng Niên hả, tôi đang ở đó đây, không sao hết, để Thẩm tổng đến đi."
Rõ ràng tối hôm qua đã thống nhất cô sẽ chịu trách nhiệm, vị Chu tổng này cũng biết cách "xử lý" lắm, hơn nữa đến mà không nói cho cô biệt, thật cạn lời.
"Hội nghị thương mại Thượng Hải không có Chu tổng không thể tiến hành được, bên bệnh viện để tôi lo." Thẩm Giáng Niên đã chuẩn bị chạy tới đó, cùng Chu Phương Văn nói mấy câu, Chu Phương Văn nhất quyết muốn ở lại bệnh viện. Thẩm Giáng Niên cúp máy, lập tức báo cáo cho Lãng Tư Duệ. Thẩm Giáng Niên: [Lãng tổng, Nhã Nại báo Thẩm tổng sẽ đến bệnh viện, Chu tổng cũng đang ở bệnh viện.]
Thẩm Giáng Niên lo lắng Lãng Tư Duệ đã lên máy bay, nhưng tin nhắn vừa mới gửi qua, thì đối phương đang gõ chữ hiện lên. Lãng Tư Duệ: [Không phải đã nói phải báo cho tôi sớm sao?]
Thẩm Giáng Niên: [Lần này là tôi giao tiếp thất bại, Lãng tổng, bây giờ tôi đang vội chạy tới đó.]
Lãng Tư Duệ: [Mấy người nghĩ gì hả? Thẩm Thanh Hoà Thẩm tổng qua thăm, để Chu tổng tiếp đón, vậy thích hợp à?]
Thẩm Giáng Niên bị dỗi chỉ biết nhịn, Lãng Tư Duệ: [Cô mau đi xác nhận ngoài Thẩm tổng ra còn ai nữa.]
Thẩm Giáng Niên ý thức được mình đã có chút thiếu sót, vừa rồi chuyện này cô cũng không có hỏi Chu tổng, giờ lại đi hỏi sợ là tốn thời gian, Lãng Tư Duệ tựa hồ đã cân nhắc tới điểm này, trực tiếp gọi điện thoại cho Thẩm Giáng Niên: "Giáng Niên, cô mau đến bệnh viện đi, thay mặt tôi tiếp đón Thẩm tổng."
Thẩm Giáng Niên cứng họng, cô vẫn còn muốn giấu mặt, nhanh như vậy đã phải công khai rồi à? Liễu Dĩ Tư nói thêm: "Lấy thân phận trợ lý đặc biệt của tôi, hiểu chưa?"
Thẩm Giáng Niên còn chưa nói gì, Lãng Tư Duệ đã mất kiên nhẫn nói: "Cấp trên trực tiếp của cô là tôi, cấp trên của Chu tổng là phó tổng, cô đi tiếp đoán sẽ không làm mất tiêu chuẩn của Lãng Phù Ni, hiểu ý tôi chưa?" Thẩm Giáng Niên đương nhiên hiểu, theo ý nghĩa nào đó, thì cô dưới một người trên vạn người, Thẩm Giáng Niên: "Tôi hiểu rồi, Lãng tổng."
Lãng Tư Duệ cúp điện thoại rồi lại điện thoại tới tiếp, "Có thể sẽ có báo chí đến chụp hình, chú ý tình hình." Lãng Tư Duệ dặn dò Thẩm Giáng Niên, "Dùng thái độ mỗi lần cô tiếp khách nước ngoài mà tiếp khách, lúc nói chuyện đừng để sở hở bị người ta bắt nhược điểm, đặc biệt là lần này Nhã Nại cử lãnh đạo cấp cao đi thăm nhân viên cấp cơ sở của Lãng Phù Ni, phải thể hiện đầy đủ thái độ của bên mình." Cuối cùng, Lãng Tư Duệ nói thêm: "Chuyện khá nhỏ lại làm cho lớn ra, đừng tạo ồn ào thêm nữa, gây ảnh hưởng tiêu cực đến thương hiệu của Lãng Phù Ni."
Chuyến bay của Lãng Tư Duệ sắp cất cánh, cũng không thể làm gì được, động viên Thẩm Giáng Niên: "Hãy biểu hiện cho tốt, nếu đã làm thì phải làm cho tốt."
Thẩm Giáng Niên không ngờ, sau khi chia tay cô và Thẩm Thanh Hoà lần đầu tiên gặp mặt lại nhanh như vậy, hơn nữa còn đứng ở hai phe đối đầu nhau.
Nhưng mà, cô không sợ. Thẩm Thanh Hoà, phóng ngựa lại đây đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.