Chương 18: Cưỡng hôn
Thương Tiểu Ly
04/12/2015
Angel quay đầu nhìn theo bóng lưng Mộ Thiên Thanh, trêu chọc nói: "Xem ra... Người ta không nhận ra tình ý của anh rồi!"
"Cánh cửa ấy khép lại quá chặt, muốn mở ra… thật đúng là không dễ dàng." Trên gương mặt điển trai của Thượng Quan Mộc có chút bất đắc dĩ.
"Nếu để cho những cô nàng từng đeo bám anh thấy được dáng vẻ si tình lúc này, không biết có bao nhiêu trái tim thủy tinh sẽ tan nát nữa đây!" Angel cười quyến rũ sau đó hỏi: "Cô ấy chính là đàn em trong trường cảnh sát ấy đó à?"
Thượng Quan Mộc gật đầu, âm thầm thở dài. Trái tim Thiên Thanh khép quá kín, muốn tiến thêm một bước e là sẽ rất gian nan.
Mộ Thiên Thanh được đưa vào một căn phòng VIP, kế tiếp có tới mấy nhà thiết kế với kinh nghiệm dày dạn tiến lên vây quanh cô, vừa thương lượng tạo hình, vừa bình phẩm cô đủ điều. Cái gì mà bàn tay quá thô cứng, rồi da dẻ không biết bảo dưỡng chăm sóc gì cả... Tóm lại, đút kết lại một câu cuối ấy là cơ thể cô chỉ toàn là khuyết điểm, có được hai ưu điểm đó là: Sở hữu được làn da trắng trẻo và dáng người rất đầy đặn cân đối!
Mộ Thiên Thanh cười không nổi khóc không xong, cô là cảnh sát lại còn làm bên tổ hành động, ngày nào cũng giang nắng dầm mưa, hỏi sao da dẻ có thể tốt cho được?
Nếu không phải nhờ da thịt cô trời sinh phơi nắng không đen, e là chỉ còn duy nhất một ưu điểm chính là dáng người có trước có sau này mà thôi.
Sau một trận chê bai xoi mói xong, Mộ Thiên Thanh lại được mấy nhà làm đẹp kéo đi, cô cũng mặc cho họ quay cô như chong chóng, muốn làm gì làm...
Trọn bộ làm đẹp, trang điểm này kia xong đã là hơn hai giờ sau.
Do lúc ở nhà uống cafe hơi nhiều, Mộ Thiên Thanh nóng lòng muốn đi giải quyết, thấy cả đám người đang bê mấy bộ lễ phục chuẩn bị để cô mặc thử, cô ngượng ngùng nói: "Cái đó... Tôi muốn đi toilet."
Một nhà thiết kế trong số đó cười nói: "Đi đi, chúng tôi đợi cô!"
Mộ Thiên Thanh hỏi toilet ở đâu xong vội vội vàng vàng xông về phía ấy, sau khi được giải quyết, Mộ Thiên Thanh thở dài đầy sảng khoái, loại chuyện như đi nhà xí này quả thật là ai cũng như ai.
Mộ Thiên Thanh đi ra khỏi nhà vệ sinh định trở về phòng thiết kế, nhưng vừa mới đi qua cua quẹo thì sững sờ khi thấy một người đàn ông đang đi tới ở hướng đối diện, lòng thầm oán than: Đặc biệt thật, rất đúng với câu ‘cuộc đời đâu ai biết được có thể gặp nhau ở nơi nào và lúc nào’! [le'quy'don.com]
Mộ Thiên Thanh quyết định coi như không nhìn thấy người đang đi tới, tiếp tục đi về phía trước, nhưng khi vừa lướt ngang qua Lãnh Tĩnh Hàn thì cánh tay cô bị giữ lại...
Bao nhiêu bực dọc tích tụ từ sáng tới giờ đều xông hết lên não, Mộ Thiên Thanh không cần nghĩ ngợi dùng tay còn lại tung một quyền về phía Lãnh Tĩnh Hàn...
Ánh mắt Lãnh Tĩnh Hàn hơi tối đi, khẽ nghiêng người tránh khiến cho động tác của Mộ Thiên Thanh rơi vào hư không, cánh tay kia của Mộ Thiên Thanh được thả ra lập tức công kích đòn kế tiếp, nhưng vẫn bị Lãnh Tĩnh Hàn dễ dàng né được...
Lãnh Tĩnh Hàn thấy Mộ Thiên Thanh xù lông như sư tử con nổi giận, nhanh nhẹn bắt lấy bàn tay đang vung tới của cô, thuận thế xoay một vòng bắt luôn hai tay cô đan chéo ra phía sau, hàng loạt động tác nhẹ nhàng trôi chảy vô cùng nhanh gọn dứt khoát.
Mộ Thiên Thanh bị Lãnh Tĩnh Hàn giam chặt trong vòng tay, vì hai cơ thể dán khít vào nhau nên giờ phút này hai người đều có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
"Buông tôi ra, anh đúng là đồ háo sắc!" Mộ Thiên Thanh cắn răng nghiến lợi, giãy giụa muốn rút tay về.
"Háo sắc?" Lãnh Tĩnh Hàn cau mày, ánh mắt thâm thúy nhìn Mộ Thiên Thanh đang không ngừng giãy giụa, đôi con ngươi sâu lắng nhìn không thấy đáy, "Thượng Quan Mộc là bạn trai cô?"
Mộ Thiên Thanh cố giãy dụa, nhưng có giãy cỡ nào cũng không tránh thoát được, cô điên tiết gầm lên: "Mắc mớ gì tới anh, anh là gì của tôi mà hỏi?"
Nghe cô nói vậy, Lãnh Tĩnh Hàn híp mắt, từ đáy mắt như phóng ra hai phong đao sáng loáng bén nhọn.
"Thả tôi ra..." Mộ Thiên Thanh nói xong cũng bất chấp mình đang mặc áo ngủ nhấc chân đá vào hạ bộ của Lãnh Tĩnh Hàn.
Lãnh Tĩnh Hàn như sớm đoán được ý đồ của cô, túm tay đẩy Mộ Thiên Thanh ra, hành động của Mộ Thiên Thanh lại bị hụt thêm lần nữa, còn bản thân tiếp theo bị lấn đến mép tường. Cô vừa định đứng dậy thì Lãnh Tĩnh Hàn đã xấn tới, bộ mặt điển trai như tượng tạc cùng lúc đổ ập xuống, Mộ Thiên Thanh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đôi môi kia đã phủ lên môi cô...
"Cánh cửa ấy khép lại quá chặt, muốn mở ra… thật đúng là không dễ dàng." Trên gương mặt điển trai của Thượng Quan Mộc có chút bất đắc dĩ.
"Nếu để cho những cô nàng từng đeo bám anh thấy được dáng vẻ si tình lúc này, không biết có bao nhiêu trái tim thủy tinh sẽ tan nát nữa đây!" Angel cười quyến rũ sau đó hỏi: "Cô ấy chính là đàn em trong trường cảnh sát ấy đó à?"
Thượng Quan Mộc gật đầu, âm thầm thở dài. Trái tim Thiên Thanh khép quá kín, muốn tiến thêm một bước e là sẽ rất gian nan.
Mộ Thiên Thanh được đưa vào một căn phòng VIP, kế tiếp có tới mấy nhà thiết kế với kinh nghiệm dày dạn tiến lên vây quanh cô, vừa thương lượng tạo hình, vừa bình phẩm cô đủ điều. Cái gì mà bàn tay quá thô cứng, rồi da dẻ không biết bảo dưỡng chăm sóc gì cả... Tóm lại, đút kết lại một câu cuối ấy là cơ thể cô chỉ toàn là khuyết điểm, có được hai ưu điểm đó là: Sở hữu được làn da trắng trẻo và dáng người rất đầy đặn cân đối!
Mộ Thiên Thanh cười không nổi khóc không xong, cô là cảnh sát lại còn làm bên tổ hành động, ngày nào cũng giang nắng dầm mưa, hỏi sao da dẻ có thể tốt cho được?
Nếu không phải nhờ da thịt cô trời sinh phơi nắng không đen, e là chỉ còn duy nhất một ưu điểm chính là dáng người có trước có sau này mà thôi.
Sau một trận chê bai xoi mói xong, Mộ Thiên Thanh lại được mấy nhà làm đẹp kéo đi, cô cũng mặc cho họ quay cô như chong chóng, muốn làm gì làm...
Trọn bộ làm đẹp, trang điểm này kia xong đã là hơn hai giờ sau.
Do lúc ở nhà uống cafe hơi nhiều, Mộ Thiên Thanh nóng lòng muốn đi giải quyết, thấy cả đám người đang bê mấy bộ lễ phục chuẩn bị để cô mặc thử, cô ngượng ngùng nói: "Cái đó... Tôi muốn đi toilet."
Một nhà thiết kế trong số đó cười nói: "Đi đi, chúng tôi đợi cô!"
Mộ Thiên Thanh hỏi toilet ở đâu xong vội vội vàng vàng xông về phía ấy, sau khi được giải quyết, Mộ Thiên Thanh thở dài đầy sảng khoái, loại chuyện như đi nhà xí này quả thật là ai cũng như ai.
Mộ Thiên Thanh đi ra khỏi nhà vệ sinh định trở về phòng thiết kế, nhưng vừa mới đi qua cua quẹo thì sững sờ khi thấy một người đàn ông đang đi tới ở hướng đối diện, lòng thầm oán than: Đặc biệt thật, rất đúng với câu ‘cuộc đời đâu ai biết được có thể gặp nhau ở nơi nào và lúc nào’! [le'quy'don.com]
Mộ Thiên Thanh quyết định coi như không nhìn thấy người đang đi tới, tiếp tục đi về phía trước, nhưng khi vừa lướt ngang qua Lãnh Tĩnh Hàn thì cánh tay cô bị giữ lại...
Bao nhiêu bực dọc tích tụ từ sáng tới giờ đều xông hết lên não, Mộ Thiên Thanh không cần nghĩ ngợi dùng tay còn lại tung một quyền về phía Lãnh Tĩnh Hàn...
Ánh mắt Lãnh Tĩnh Hàn hơi tối đi, khẽ nghiêng người tránh khiến cho động tác của Mộ Thiên Thanh rơi vào hư không, cánh tay kia của Mộ Thiên Thanh được thả ra lập tức công kích đòn kế tiếp, nhưng vẫn bị Lãnh Tĩnh Hàn dễ dàng né được...
Lãnh Tĩnh Hàn thấy Mộ Thiên Thanh xù lông như sư tử con nổi giận, nhanh nhẹn bắt lấy bàn tay đang vung tới của cô, thuận thế xoay một vòng bắt luôn hai tay cô đan chéo ra phía sau, hàng loạt động tác nhẹ nhàng trôi chảy vô cùng nhanh gọn dứt khoát.
Mộ Thiên Thanh bị Lãnh Tĩnh Hàn giam chặt trong vòng tay, vì hai cơ thể dán khít vào nhau nên giờ phút này hai người đều có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
"Buông tôi ra, anh đúng là đồ háo sắc!" Mộ Thiên Thanh cắn răng nghiến lợi, giãy giụa muốn rút tay về.
"Háo sắc?" Lãnh Tĩnh Hàn cau mày, ánh mắt thâm thúy nhìn Mộ Thiên Thanh đang không ngừng giãy giụa, đôi con ngươi sâu lắng nhìn không thấy đáy, "Thượng Quan Mộc là bạn trai cô?"
Mộ Thiên Thanh cố giãy dụa, nhưng có giãy cỡ nào cũng không tránh thoát được, cô điên tiết gầm lên: "Mắc mớ gì tới anh, anh là gì của tôi mà hỏi?"
Nghe cô nói vậy, Lãnh Tĩnh Hàn híp mắt, từ đáy mắt như phóng ra hai phong đao sáng loáng bén nhọn.
"Thả tôi ra..." Mộ Thiên Thanh nói xong cũng bất chấp mình đang mặc áo ngủ nhấc chân đá vào hạ bộ của Lãnh Tĩnh Hàn.
Lãnh Tĩnh Hàn như sớm đoán được ý đồ của cô, túm tay đẩy Mộ Thiên Thanh ra, hành động của Mộ Thiên Thanh lại bị hụt thêm lần nữa, còn bản thân tiếp theo bị lấn đến mép tường. Cô vừa định đứng dậy thì Lãnh Tĩnh Hàn đã xấn tới, bộ mặt điển trai như tượng tạc cùng lúc đổ ập xuống, Mộ Thiên Thanh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đôi môi kia đã phủ lên môi cô...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.