Chương 10: Gia biến
Liễu Lam Y
07/04/2015
Tôi đang lăn qua lăn lại trên giường của Bảo Khánh đây (-_-) chả là 2 chị em nhà họ đi đâu mà bỏ tôi lại một mình (T_T) hjx sợ ma quá! À mà nhắc mới nhớ chị ấy tên Bích Thủy. Tên đẹp nhỉ?? Gợi cho ta cảm giác yên bình, êm ả.
Chán quá chẳng có gì làm nên tôi "thăm quan" cái phòng "bề bộn lộn xộn" không có 1 chút bủi bẩn nào, ăn đứt cái phòng "sạch sẽ đẹp đẽ" của tôi (-_-)! Dừng lại nơi cái tủ-nơi mà thường phụ huynh kêu là "con người ta" tôi há hốc: Hạnh kiểm trung bình, học lực cao lắm cũng chỉ khá (kiểu này chắc bad boy rồi)
-Này xem cái gì đấy?
-À! Chỉ là xem thành tích cao ngất trời của cậu thôi.
Cậu ta lườm cháy mặt.
-Chị Thủy đâu?
-Ai nhắc chị đấy?
-Hỳ! Em ạ.
Chị cười
-Ôi chị đẹp quá.
-Thôi đừng đùa nữa cô nương, tập đi còn có 3 tháng thôi đấy.
-Vâng?? Ơ mà tập đâu ạ chị?
-Sân thượng chứ còn đâu? Ngu dễ sợ.-Nghe giọng là biết ai rồi đấy -_- chả khen được câu nào cả.
Chị này cũng có máu nghệ sĩ đấy chứ: biết dạy nhảy này, dạy hát này,........
Cụ thể nó là thế này:
Phần hát:
-Nhạc nước ngoài: Love story-Taylor Swift
-Nhạc Việt: Giữ em đi-Thùy Chi
Giận lòng-Đông Nhi
(Bài nào cũng khó hát -_- tập hoài giọng vẫn như vịt đực -_- mà công nhận phục hai chị này ghê <3)
Phần tài năng: Chọn gì không chọn lại chọn vẽ -_- ghết tuiiiiiiiiiiii
6h tập mãi mới được về!!!!!!!!!!
Ơ mà sao buổi này nhị vị phụ huynh tên kia chưa về nhỉ??
-Này! Bố mẹ cậu đâu??
-Chả đâu cả.-Buông 1 câu cợt nhả.
-Này hỏi nghiêm túc đấy nhá!?
-Tôi cũng trả lời nghiêm túc đấy nhá!?-Sao tự dưng hét lên vậy trời
-Thôi em về đi!-Chị nói buồn bã, chắc có gì không ổn ở đây.
-Ơ dạ! Chào chị!
-Ừ! Chào em!
Về đến nhà tôi có cảm giác sao sao. Đèn cũng không bật luôn, tôi nghe có tiếng khóc..............của mẹ! Sao vậy? Không nghe nhầm đấy chứ?
Tôi bật đèn và thấy đúng mẹ đang ngồi trên ghế khóc.
-Mẹ mẹ........mẹ sao vậy?
-Hân à! Hu hu.......
-Mẹ không ổn ạ?
-Hân à! Mẹ xin lỗi con...........bố mẹ chắc phải ly hôn rồi!
Rầm!!!!!! Sao vậy? Chẳng phải mọi chuyện đang tốt đẹp đó sao??????? Tôi buồn quá!!!
Chán quá chẳng có gì làm nên tôi "thăm quan" cái phòng "bề bộn lộn xộn" không có 1 chút bủi bẩn nào, ăn đứt cái phòng "sạch sẽ đẹp đẽ" của tôi (-_-)! Dừng lại nơi cái tủ-nơi mà thường phụ huynh kêu là "con người ta" tôi há hốc: Hạnh kiểm trung bình, học lực cao lắm cũng chỉ khá (kiểu này chắc bad boy rồi)
-Này xem cái gì đấy?
-À! Chỉ là xem thành tích cao ngất trời của cậu thôi.
Cậu ta lườm cháy mặt.
-Chị Thủy đâu?
-Ai nhắc chị đấy?
-Hỳ! Em ạ.
Chị cười
-Ôi chị đẹp quá.
-Thôi đừng đùa nữa cô nương, tập đi còn có 3 tháng thôi đấy.
-Vâng?? Ơ mà tập đâu ạ chị?
-Sân thượng chứ còn đâu? Ngu dễ sợ.-Nghe giọng là biết ai rồi đấy -_- chả khen được câu nào cả.
Chị này cũng có máu nghệ sĩ đấy chứ: biết dạy nhảy này, dạy hát này,........
Cụ thể nó là thế này:
Phần hát:
-Nhạc nước ngoài: Love story-Taylor Swift
-Nhạc Việt: Giữ em đi-Thùy Chi
Giận lòng-Đông Nhi
(Bài nào cũng khó hát -_- tập hoài giọng vẫn như vịt đực -_- mà công nhận phục hai chị này ghê <3)
Phần tài năng: Chọn gì không chọn lại chọn vẽ -_- ghết tuiiiiiiiiiiii
6h tập mãi mới được về!!!!!!!!!!
Ơ mà sao buổi này nhị vị phụ huynh tên kia chưa về nhỉ??
-Này! Bố mẹ cậu đâu??
-Chả đâu cả.-Buông 1 câu cợt nhả.
-Này hỏi nghiêm túc đấy nhá!?
-Tôi cũng trả lời nghiêm túc đấy nhá!?-Sao tự dưng hét lên vậy trời
-Thôi em về đi!-Chị nói buồn bã, chắc có gì không ổn ở đây.
-Ơ dạ! Chào chị!
-Ừ! Chào em!
Về đến nhà tôi có cảm giác sao sao. Đèn cũng không bật luôn, tôi nghe có tiếng khóc..............của mẹ! Sao vậy? Không nghe nhầm đấy chứ?
Tôi bật đèn và thấy đúng mẹ đang ngồi trên ghế khóc.
-Mẹ mẹ........mẹ sao vậy?
-Hân à! Hu hu.......
-Mẹ không ổn ạ?
-Hân à! Mẹ xin lỗi con...........bố mẹ chắc phải ly hôn rồi!
Rầm!!!!!! Sao vậy? Chẳng phải mọi chuyện đang tốt đẹp đó sao??????? Tôi buồn quá!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.