Chương 48: Đại biểu hết thảy
Chỉ Tiêm Nhi
15/03/2013
Gia Đường kiên nhẫn đem những chuyện đã qua kể không thiếu một chi tiết nào vơi Bạc Hà, thật ra thì đối với chuyện ngày hôm nay hắn cũng rất tức giận, đi ra ngoài một lát để nghĩ cách làm sao trốn thoát, ai biết kia hai khối thuốc cao dán kia dính mãi không rời, còn nhìn thấy Bạc Hà đi với nam nhân khác. Đi gặp nam nhân còn chịu được, cái gì hợp tác, cái gì tài trợ, tất cả đều là quỷ … Chỉ là thực lực hiện giờ của Đài truyền hình mỏng đi rất nhiều, dĩ nhiên cũng phải hy sinh một chút …
Nghe xong giải thích của hắn, bạc hà cũng hiểu gật đầu, đưa tay nhẹ nhàng sờ khuôn mặt bị nàng đánh, “Còn đau không?”
Taynàng dính sát vào mặt hắn , Gia Đường lắc đầu, “Là ta không đúng, ta không nên nói ngươi như vậy. Chẳng qua là lúc ấy ta giận quá, chẳng qua là …” Hắn dừng lại một chút, bạc hà mở to hai mắt, thấp thỏm không biết “Chẳng qua là” của hắn có ý tứ gì
“Chỉ là cái gì a?” Nhìn hồi lâu không nói chuyện, nàng có chút gấp gáp, chẳng lẽ khó mở lời đến thế sao ?
“Chẳng qua là sau này không được để nam nhân khác ôm ngươi nữa, ngươi là của ta, ngươi hiểu chưa?”
Bạc Hà cảm giác được lỗ tai nàng nóng dần lên, “Bá đạo, ngươi cũng bị người khác ôm nha”
“Ta đã nói hết rồi , ngươi còn muốn thử nữa không ?” Vừa nói hắn vừa làm động tác cởi nút áo bạc hà
Nàng trừng mắt nhìn, “Ngươi có phải bị bỏ thuốc rồi hay không ? Khát khao như vậy …
Gia Đường cười mập mờ, tiến tới bên tai nàng, “Đối với ngươi, ta không bị bỏ thuốc cũng chịu không được …”
“Không nên, đây là bãi đậu xe của tửu điếm, ngươi không thể …”
Bị bộ dáng khẩn trương của nàng làm cho chọc cười, Gia Đường chỉ gõ nhẹ nàng một cái, ” Chọc ngươi thôi, nơi này quả thật không thoải mái, phải tìm nơi khác a” Nói xong đem nàng kéo xuống xe, ngồi vào hàng tay lái phụ vị, mình mở xe một đường bay theo hướng nhà đi tới…
“Củi Nữu nhi! Ta mới vừa nói ngươi nhớ chưa có?”
“Kia một câu?”
Gia Đường liếc nàng một cái, hắn thật không còn cách nào với nàng …
“Không cho ngươi làm chuyện này”
“Còn phải xem biểu hiện của ngươi đã” Nàng len lén cười, thì ra chuyện Gia Đường để ý là thế. Thự tế nàng và Lê Mặc Thân cũng không có gì, mặc dù hắn có biểu lộ nhưng cũng không phải nhất định nàng tiếp nhận hắn. Chuyện đó đại khái cũng giống như Gia Đường và Đái Tình vây, nàng cũng rất rõ ràng. Nàng cũng giống như Gia Đường, khi yêu một người sẽ rất khó thay đổi, thậm chí là cả một đời cũng không được …
Nhẹ nhàng vuốt vuốt sợi tóc của nàng, hắn không nói gì nữa, cho đến khi trở về bãi đổ xe của nhà, hắn mới ôm Bạc Hà đi vào phòng khách…
“Tiên sinh, tiểu nhân … Ách, Gia Đường, Bạc Hà, ta đã chuẩn bị thức ăn xong nhưng lạnh rồi, bây giờ ta đi hâm lại” Tiết a di vội vàng mở cửa
“Chún ta ăn xong rồi, a di” Vừa định đi vào phòng ngủ, bỗng nhiên Bạc Hà nhớ tới một vấn đề, xoay đầu lại hỏi a di, ” A di , ngươi sáng sớm không có ở đây sao ? Ngày mai có thể nhắc chúng ta rời giường được không ?”
A di ngạc nhiên một chút, sắc mặt mất tự nhiên, ” Ta sáng sớm đi ra ngoài mua … Mua thức ăn, nhầm thời gian. Ngày mai sẽ không vậy nữa, các ngươi yên tâm ngủ đi!”
Hai người nhìn nhau một chút, bất quá cũng chỉ là lần này thôi, huống chi bọn họ cũng không yêu cần a di phải đánh thức, chẳng qua là tối ngày hôm qua quá mệt mỏi mới không dậy sớm. Nhưng a di sao lại có phản ứng không bình thường như thế ? Nàng còn chưa rõ tính tình của hai người sao ? Bọn họ chỉ cười cười với a di, không nói gì thêm
Vừa vào phòng ngủ, điện thoại Bạc Hà đã reo lên, hai tiếng đô đô nhắc nhở có tin nhắn. Bạc Hà sửng sốt, mấy năm nay cũng chưa có người gửi tin cho nàng, bất quá cũng chỉ là một tin nhắn mà thôi, nàng lấy điện thoại ra , phía trên màn hình hiện ra chữ số xa lạ , ” Nhớ kỹ lời ta nói hôm nay, nếu ngươi có thể cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ khiến ngươi hạnh phúc …” Bạc hà ngẩn người, đây là biểu lộ, hai ngày này nàng nghe được Lê Mặc Thân đối với mình nói cũng là biểu lộ không phải sao?
“Ngươi động tâm? Lão bà, ta có phải không tốt hay không ?” Gia Đường ôm nàng vào trong ngực, ôm thật chặc, thanh âm có chút khác thường, không phải là hắn đối với mình không tin rằng, mà là hắn biết rõ, mấy ngày qua, cho dù có cố gắng thế nào thì vẫn không thể dứt bỏ thương tổn trong Bạc Hà, hoàn toàn không như mong muốn của hắn
Bạc hà nhẹ nhàng lắc đầu, “Đừng suy nghĩ bậy, ta biết ngươi không muốn làm cho ta không vui, thật ra thì ngươi làm như vậy đã đủ rồi, ta rất thoả mãn”
“Ta cuối cùng vẫn là làm cho ngươi không vui, ta thật lòng muốn đem cõi đời sau cho ngươi thật hạnh phúc, nhưng là …”
“Ngươi đã cho ta thứ tốt nhất rồi ! Đúng không ? Gả cho ngươi là mong ước lớn nhất của ta, còn lại cái gì cũng không cần, cho dù giấc mơ làm người chủ trì của ta cũng không cần … Ta cho tới bây giờ cũng không muốn cùng ngươi tách ra, ta chỉ mong chúng ta có thể vĩnh viễn ở một chỗ … Bây giờ nghĩ lại mà xem, những chuyện kia hoàn toàn là do Đái Tình một tay bày ra, ta lại từng bước từng bước đi vào cái hố của nàng. Cho nên nếu ngươi nhất quyết phải có một người chịu sai, vậy để cho ta cố gắng được không ? Vẫn luôn là ngươi cố gắng níu kéo tình cảm mà ta lại chỉ biết trốn tránh, cho nên từ giờ trở đi, để cho ta gánh chịu một chút có thể không? Ta sẽ không để cho tình cảm của chúng ta dựa dẫm vào ta nữa không may xuất hiện…”
Nàng còn muốn tiếp tục nói nhưng môi đã bị hắn che lại, không cho nàng nói tiếp nữa, cho tới bây giờ, hắn cũng không muốn Bac Hà làm cái gì cả, chỉ cần tiếp nhận hắn là được. Hắn rất hài lòng, mà ngày hôm nay lại xuất hiện một đối thủ mạnh như Lê Mặc Thân, thực lực hẳn là cách rất xa, đài truyền hình còn đang trong thời kì khó khăn, nếu như Lê Mặc Thân thật sự phá hỏng mọi chuyện, nếu muốn đưa đài truyền hình trở về quỹ đạo chắc chắn rất khó …
Bạc Hà rốt cuộc cũng buông ra, trừng mắt nhìn Gia Đường, ” Gia Đường, tại sao vậy ? Tình cảm của chúng ta không hề yếu ớt như vạy, trước kia là ta không có lòng tin nhưng ngươi phải tin ta vĩnh viễn nha”
Gia Đường lúc này mới giật mình, trước nay hắn luôn tin tưởng Bạc Hà, tại sao sau khi Lê Mặc Thân xuất hiện, hắn lại càng lúc càng không có lòng tin ? Là bởi vì sợ bại bởi Lê Mặc Thân sao?
Lúc này chuông điện thoại của Gia Đường cũng bắt đầu kêu om sòm, Gia Đường nhìn lại, là Chúc Hạo, từ Bạc Hà trở về tiểu tử này rất ít gọi điện cho hắn vì sợ quấy rầy. Hôm nay nhất định có chuyện rất quan trọng mới gọi điện tới …
“Bạc hà cùng ngươi ở một chỗ sao?”
Gọi điện thoại cho Gia Đường câu đầu tiên dĩ nhiên lại hỏi tới Bạc Hà, đây cũng là bằng hữu bao nhiêu năm nha, nếu không hắn nhất định tức điên lên. Bất quá cũng là bằng hữu, hắn cũng không so đo nhiều như vậy
“Đúng vậy a, ngươi muốn chúng ta cùng ra ngoài ?”
“Không phải, ta có việc muốn nói cho ngươi” Hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục nói, “Khuya nay ta nhìn thấy Đái Tình cùng Lê Mặc Thân ở cùng một chỗ quan hệ rất thân mật, ta muốn ngươi và Bạc Hà chú ý người này một chút …”
Huynh đệ quả nhiên là huynh đệ, bất kể phương diện nào cũng quan tâm đến hắn, “Ok, chờ ta qua bận rộn sẽ gọi cho ngươi a”
Không nói tiếp nữa, hai người cùng nhau cúp máy. Gia Đường nhìn Bạc Hà vừa mói bị Lê Mặc Thân tuyên bố theo đuổi, trong lòng cảm thấy bất an, chẳng lẽ hắn đến cạnh Bạc Hà là có mục đích ? Điểm bất an nhất cũng không phải điểm nay, lúc hắn gặp Bạc Hà ở Tinh Nguyệt Lâu, nhìn thấy ánh mắt của Lê Mặc Thân nhìn Bạc Hà tràn đầy thương tiếc, chẳng lẽ là hắn nhìn lầm sao ?
“Ngươi làm sao vậy?” Bạc Hà nhìn hắn có điểm khác thường, nhẹ nhàng đẩy hắn
Hắn vươn cánh tay ra ôm Bạc Hà vào lòng. “Chúc Hạo nhìn thấy Lê Mặc Thân cùng Đái Tình ở chung một chỗ, kêu chúng ta chú ý một chút, vốn là ta cũng không muốn nói với ngươi nhưng ngươi quá đơn thuần, ta sợ ngươi …”
“Sợ ta lại nhảy vào một cái hố ?” Ngay sau đó nàng phát ra tiếng cười lớn, quả thật ở bên cạnh Gia Đường làm nàng rất vui vẻ
Gia Đường không nói, chỉ càng ôm chặt Bạc Hà … Nếu như có thể ôm nàng vào tận xương tuỷ, hắn nhất định sẽ làm vậy… Nếu như bây giờ đài truyền hình không xảy ra chuyện, hắn nhất định sẽ cử hành một đại lễ long trọng, chẳng qua là bây giờ không có cách nào hoàn thành, chỉ có thể hy vọng người ta bổ sung hộ khẩu của Bạc Hà nhanh một chút, … Gia Đường cũng cười ra tiếng, thì ra hắn còn khẩn trương hơn cả Bạc Hà …
Bạc hà hiểu tâm sự của hắn, giơ tay quơ quơ trước mặt, chỉ rõ viên kim cương sáng loáng hôm thất tịnh hắn tặng cho nàng, “Cái này đại biểu hết thảy, được chưa ?”
…
Ở bên kia, Lê Mặc Thân cũng đang tìm cách mang Bạc Hà đên bên cạnh mình, đối với hắn mà nói, Đái Tình một chút quan hệ cũng không có…
Nghe xong giải thích của hắn, bạc hà cũng hiểu gật đầu, đưa tay nhẹ nhàng sờ khuôn mặt bị nàng đánh, “Còn đau không?”
Taynàng dính sát vào mặt hắn , Gia Đường lắc đầu, “Là ta không đúng, ta không nên nói ngươi như vậy. Chẳng qua là lúc ấy ta giận quá, chẳng qua là …” Hắn dừng lại một chút, bạc hà mở to hai mắt, thấp thỏm không biết “Chẳng qua là” của hắn có ý tứ gì
“Chỉ là cái gì a?” Nhìn hồi lâu không nói chuyện, nàng có chút gấp gáp, chẳng lẽ khó mở lời đến thế sao ?
“Chẳng qua là sau này không được để nam nhân khác ôm ngươi nữa, ngươi là của ta, ngươi hiểu chưa?”
Bạc Hà cảm giác được lỗ tai nàng nóng dần lên, “Bá đạo, ngươi cũng bị người khác ôm nha”
“Ta đã nói hết rồi , ngươi còn muốn thử nữa không ?” Vừa nói hắn vừa làm động tác cởi nút áo bạc hà
Nàng trừng mắt nhìn, “Ngươi có phải bị bỏ thuốc rồi hay không ? Khát khao như vậy …
Gia Đường cười mập mờ, tiến tới bên tai nàng, “Đối với ngươi, ta không bị bỏ thuốc cũng chịu không được …”
“Không nên, đây là bãi đậu xe của tửu điếm, ngươi không thể …”
Bị bộ dáng khẩn trương của nàng làm cho chọc cười, Gia Đường chỉ gõ nhẹ nàng một cái, ” Chọc ngươi thôi, nơi này quả thật không thoải mái, phải tìm nơi khác a” Nói xong đem nàng kéo xuống xe, ngồi vào hàng tay lái phụ vị, mình mở xe một đường bay theo hướng nhà đi tới…
“Củi Nữu nhi! Ta mới vừa nói ngươi nhớ chưa có?”
“Kia một câu?”
Gia Đường liếc nàng một cái, hắn thật không còn cách nào với nàng …
“Không cho ngươi làm chuyện này”
“Còn phải xem biểu hiện của ngươi đã” Nàng len lén cười, thì ra chuyện Gia Đường để ý là thế. Thự tế nàng và Lê Mặc Thân cũng không có gì, mặc dù hắn có biểu lộ nhưng cũng không phải nhất định nàng tiếp nhận hắn. Chuyện đó đại khái cũng giống như Gia Đường và Đái Tình vây, nàng cũng rất rõ ràng. Nàng cũng giống như Gia Đường, khi yêu một người sẽ rất khó thay đổi, thậm chí là cả một đời cũng không được …
Nhẹ nhàng vuốt vuốt sợi tóc của nàng, hắn không nói gì nữa, cho đến khi trở về bãi đổ xe của nhà, hắn mới ôm Bạc Hà đi vào phòng khách…
“Tiên sinh, tiểu nhân … Ách, Gia Đường, Bạc Hà, ta đã chuẩn bị thức ăn xong nhưng lạnh rồi, bây giờ ta đi hâm lại” Tiết a di vội vàng mở cửa
“Chún ta ăn xong rồi, a di” Vừa định đi vào phòng ngủ, bỗng nhiên Bạc Hà nhớ tới một vấn đề, xoay đầu lại hỏi a di, ” A di , ngươi sáng sớm không có ở đây sao ? Ngày mai có thể nhắc chúng ta rời giường được không ?”
A di ngạc nhiên một chút, sắc mặt mất tự nhiên, ” Ta sáng sớm đi ra ngoài mua … Mua thức ăn, nhầm thời gian. Ngày mai sẽ không vậy nữa, các ngươi yên tâm ngủ đi!”
Hai người nhìn nhau một chút, bất quá cũng chỉ là lần này thôi, huống chi bọn họ cũng không yêu cần a di phải đánh thức, chẳng qua là tối ngày hôm qua quá mệt mỏi mới không dậy sớm. Nhưng a di sao lại có phản ứng không bình thường như thế ? Nàng còn chưa rõ tính tình của hai người sao ? Bọn họ chỉ cười cười với a di, không nói gì thêm
Vừa vào phòng ngủ, điện thoại Bạc Hà đã reo lên, hai tiếng đô đô nhắc nhở có tin nhắn. Bạc Hà sửng sốt, mấy năm nay cũng chưa có người gửi tin cho nàng, bất quá cũng chỉ là một tin nhắn mà thôi, nàng lấy điện thoại ra , phía trên màn hình hiện ra chữ số xa lạ , ” Nhớ kỹ lời ta nói hôm nay, nếu ngươi có thể cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ khiến ngươi hạnh phúc …” Bạc hà ngẩn người, đây là biểu lộ, hai ngày này nàng nghe được Lê Mặc Thân đối với mình nói cũng là biểu lộ không phải sao?
“Ngươi động tâm? Lão bà, ta có phải không tốt hay không ?” Gia Đường ôm nàng vào trong ngực, ôm thật chặc, thanh âm có chút khác thường, không phải là hắn đối với mình không tin rằng, mà là hắn biết rõ, mấy ngày qua, cho dù có cố gắng thế nào thì vẫn không thể dứt bỏ thương tổn trong Bạc Hà, hoàn toàn không như mong muốn của hắn
Bạc hà nhẹ nhàng lắc đầu, “Đừng suy nghĩ bậy, ta biết ngươi không muốn làm cho ta không vui, thật ra thì ngươi làm như vậy đã đủ rồi, ta rất thoả mãn”
“Ta cuối cùng vẫn là làm cho ngươi không vui, ta thật lòng muốn đem cõi đời sau cho ngươi thật hạnh phúc, nhưng là …”
“Ngươi đã cho ta thứ tốt nhất rồi ! Đúng không ? Gả cho ngươi là mong ước lớn nhất của ta, còn lại cái gì cũng không cần, cho dù giấc mơ làm người chủ trì của ta cũng không cần … Ta cho tới bây giờ cũng không muốn cùng ngươi tách ra, ta chỉ mong chúng ta có thể vĩnh viễn ở một chỗ … Bây giờ nghĩ lại mà xem, những chuyện kia hoàn toàn là do Đái Tình một tay bày ra, ta lại từng bước từng bước đi vào cái hố của nàng. Cho nên nếu ngươi nhất quyết phải có một người chịu sai, vậy để cho ta cố gắng được không ? Vẫn luôn là ngươi cố gắng níu kéo tình cảm mà ta lại chỉ biết trốn tránh, cho nên từ giờ trở đi, để cho ta gánh chịu một chút có thể không? Ta sẽ không để cho tình cảm của chúng ta dựa dẫm vào ta nữa không may xuất hiện…”
Nàng còn muốn tiếp tục nói nhưng môi đã bị hắn che lại, không cho nàng nói tiếp nữa, cho tới bây giờ, hắn cũng không muốn Bac Hà làm cái gì cả, chỉ cần tiếp nhận hắn là được. Hắn rất hài lòng, mà ngày hôm nay lại xuất hiện một đối thủ mạnh như Lê Mặc Thân, thực lực hẳn là cách rất xa, đài truyền hình còn đang trong thời kì khó khăn, nếu như Lê Mặc Thân thật sự phá hỏng mọi chuyện, nếu muốn đưa đài truyền hình trở về quỹ đạo chắc chắn rất khó …
Bạc Hà rốt cuộc cũng buông ra, trừng mắt nhìn Gia Đường, ” Gia Đường, tại sao vậy ? Tình cảm của chúng ta không hề yếu ớt như vạy, trước kia là ta không có lòng tin nhưng ngươi phải tin ta vĩnh viễn nha”
Gia Đường lúc này mới giật mình, trước nay hắn luôn tin tưởng Bạc Hà, tại sao sau khi Lê Mặc Thân xuất hiện, hắn lại càng lúc càng không có lòng tin ? Là bởi vì sợ bại bởi Lê Mặc Thân sao?
Lúc này chuông điện thoại của Gia Đường cũng bắt đầu kêu om sòm, Gia Đường nhìn lại, là Chúc Hạo, từ Bạc Hà trở về tiểu tử này rất ít gọi điện cho hắn vì sợ quấy rầy. Hôm nay nhất định có chuyện rất quan trọng mới gọi điện tới …
“Bạc hà cùng ngươi ở một chỗ sao?”
Gọi điện thoại cho Gia Đường câu đầu tiên dĩ nhiên lại hỏi tới Bạc Hà, đây cũng là bằng hữu bao nhiêu năm nha, nếu không hắn nhất định tức điên lên. Bất quá cũng là bằng hữu, hắn cũng không so đo nhiều như vậy
“Đúng vậy a, ngươi muốn chúng ta cùng ra ngoài ?”
“Không phải, ta có việc muốn nói cho ngươi” Hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục nói, “Khuya nay ta nhìn thấy Đái Tình cùng Lê Mặc Thân ở cùng một chỗ quan hệ rất thân mật, ta muốn ngươi và Bạc Hà chú ý người này một chút …”
Huynh đệ quả nhiên là huynh đệ, bất kể phương diện nào cũng quan tâm đến hắn, “Ok, chờ ta qua bận rộn sẽ gọi cho ngươi a”
Không nói tiếp nữa, hai người cùng nhau cúp máy. Gia Đường nhìn Bạc Hà vừa mói bị Lê Mặc Thân tuyên bố theo đuổi, trong lòng cảm thấy bất an, chẳng lẽ hắn đến cạnh Bạc Hà là có mục đích ? Điểm bất an nhất cũng không phải điểm nay, lúc hắn gặp Bạc Hà ở Tinh Nguyệt Lâu, nhìn thấy ánh mắt của Lê Mặc Thân nhìn Bạc Hà tràn đầy thương tiếc, chẳng lẽ là hắn nhìn lầm sao ?
“Ngươi làm sao vậy?” Bạc Hà nhìn hắn có điểm khác thường, nhẹ nhàng đẩy hắn
Hắn vươn cánh tay ra ôm Bạc Hà vào lòng. “Chúc Hạo nhìn thấy Lê Mặc Thân cùng Đái Tình ở chung một chỗ, kêu chúng ta chú ý một chút, vốn là ta cũng không muốn nói với ngươi nhưng ngươi quá đơn thuần, ta sợ ngươi …”
“Sợ ta lại nhảy vào một cái hố ?” Ngay sau đó nàng phát ra tiếng cười lớn, quả thật ở bên cạnh Gia Đường làm nàng rất vui vẻ
Gia Đường không nói, chỉ càng ôm chặt Bạc Hà … Nếu như có thể ôm nàng vào tận xương tuỷ, hắn nhất định sẽ làm vậy… Nếu như bây giờ đài truyền hình không xảy ra chuyện, hắn nhất định sẽ cử hành một đại lễ long trọng, chẳng qua là bây giờ không có cách nào hoàn thành, chỉ có thể hy vọng người ta bổ sung hộ khẩu của Bạc Hà nhanh một chút, … Gia Đường cũng cười ra tiếng, thì ra hắn còn khẩn trương hơn cả Bạc Hà …
Bạc hà hiểu tâm sự của hắn, giơ tay quơ quơ trước mặt, chỉ rõ viên kim cương sáng loáng hôm thất tịnh hắn tặng cho nàng, “Cái này đại biểu hết thảy, được chưa ?”
…
Ở bên kia, Lê Mặc Thân cũng đang tìm cách mang Bạc Hà đên bên cạnh mình, đối với hắn mà nói, Đái Tình một chút quan hệ cũng không có…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.