Chờ Đợi Lời Hồi Đáp Đến Muộn

Chương 7

Hanaku Yamamoto

04/08/2023

Hội thao của trường được tổ chức vào một ngày trời se lạnh, gió thổi hoà vào sương sớm tôi nhìn bảng nhiệt độ hiển thị trong điện thoại của Phong giờ chỉ có 24°C thôi.

Tôi sợ lạnh, mặc cái áo khoát, định quàng thêm cái quàng cổ nhưng nhìn mấy bạn nam trong lớp ai cũng không mặc áo khoác. Tôi lặp tức muốn cởi áo khoác mình đang mặc ra luôn chứ chẳng muốn quàng thêm thứ gì hết.

Sáng đúng giờ các bạn đều có mặt đủ trong trường, chỉ còn vắng mấy bạn nhà xa. Cô chủ nhiệm tôi ghét nhất ai xài giờ dây thun nên mấy bạn trong lớp cũng biết thân mình đi đúng giờ.

Đúng 6h30 lớp đã khá đầy đủ, cô đem bánh mì đưa tôi và lớp phó học tập khinh vào trong phát cho mấy bạn. Tôi ăn xong còn phải lo nước đá, nước uống cho các bạn nữa, thật là mệt chết mà.

Trò chơi đầu tiên là ném bóng rổ, kế tiếp là đu xe đạp chậm rồi nhảy bao. Mấy trò đó mấy bạn nam nữ lớp tôi chơi đều rất hay đó nha, trò nào cũng có giải.

"Bột nè, mấy bạn lấy thoa tay đi" Tôi bưng một bịch bột mì cho mấy bạn thoa tay.

Tôi đứng cầm bịch bột, mấy đứa bạn tôi nó thoa tay cho đã xong thì phẩy bột, dính đầy mặt tôi.

"Nhìn y con mèo" Thanh Phong hai tay dính bột mặc áo đồng phục trường đứng đang nhìn tôi.

Tôi nghe cậu ấy nói vậy mà lại đỏ mặt, ngượng chính mặt, tôi lấy tay áo lau mặt nhưng càng lau vết bột càng nhiều. Nhìn lại ống tay áo của tôi thì nhớ ra, hồi nãy thằng bảo có đập vai tôi, nó đập luôn bột lên đó.

Một bịch khăn giấy ướt đưa tới

"Lấy khăn giấy lau đi" Thanh Phong nói

Tôi rút khăn ra, lau lau mặt, tôi thấy Phong đứng nhìn tôi cười. Ôi, tim tôi

Lớp tôi chơi kéo co rất sung, tôi do từng bị gãy chân nên không dám tham gia, chỉ đứng ở ngoài cổ vũ thôi. Hết ba lượt kéo, lớp tôi đã có bạn bị trầy da, xướt tay rồi, tôi cùng các bạn khác phải lại sơ cứu.

Kéo vòng chung kết tưởng lớp tôi sẽ thua nhưng lại vô địch kéo co toàn khối 8 đó, ai cũng ôm nhau mừng quá trời.

Tôi bất giác chạy lại tìm Phong, ôm cậu ấy chúc mừng, anh ấy cũng đang vỗ vai mấy thằng bạn.



Tôi ôm cậu ấy, cậu ấy cũng vỗ vai tôi, lúc tôi biết mình đang làm gì thì hơi ngượng.

"Móng chân cậu chảy máu kìa" hên tôi nhanh mắt phát hiện ra, cứu vớt sự ngượng ngạo của bản thân

Tôi đỡ Thanh Phong ngồi xuống ghế đá, tôi lấy nước rửa sạch, lau nhẹ qua vết thương rồi nhỏ cồn vào sát khuẩn, rồi băng lại bằng băng keo cá nhân, tạm thời như vậy là tốt lắm rồi.

"Cậu bị như vậy hồi còn chơi đá bóng được không? Nếu không tôi thay người "

Cậu ấy đá trong đội chính của lớp tôi, ở ngoài dự bị còn mười mấy đứa nam, dư sức có người thay ra thay vào.

"Vết thương nhỏ mà, không sao đâu" Cậu ấy nhẹ nhàng nói vậy.

Đội của lớp tôi bị lớp khác ép quá đi, đá hiệp đầu hơi khó nhằn chút nhưng hiệp hai thì ổn hơn. Lớp tôi thắng 1-0 như vậy cũng rất tốt rồi.

Thanh Phong bị té trầy đầu gối, trận sau cậu ấy không đá nữa, tôi ngồi lấy bông băng sát khuẩn cho cậu ấy

"Chỉ là chơi thôi mà, cần gì phải liều như vậy chứ"

"Làm chuyện gì cũng phải làm hết mình" Thanh Phong nói

"Phải chi cậu cũng học văn sử hết mình thì tốt quá" Tôi ấn mạnh xuống vết thương của cậu ấy.

Lần nào kiểm tra sử tôi cũng học bài rồi nhắc anh ấy, phiền chết được đi được.

"Đau, đau" Thanh Phong la lên

Tôi cười hì hì mấy tiếng rồi đứng lên bê thùng nước ra cho các bạn ngoài sân tiện tới lấy nước.



Lớp tôi chỉ vào được tới bán kết thôi, do có nhiều chân bóng của lớp bị thương. Nhưng cũng vớt vát được hạng 3, Thanh Phong anh ấy cũng quá lăn xả đi, hai chân bị xây xát thịt, bầm tím không còn chỗ chê.

"Cậu chở tôi ra đầu đường đi, tôi đi hết nổi rồi" Thanh Phong kéo xe tôi lại nói

"Lên đi" Tôi nói

Cậu ấy leo lên xe, chất giày quần áo lên rổ xe tôi, anh ấy ngồi sau xe tôi, cảm giác khoảng cách của tôi và cậu ấy như đang được kéo ngắn thêm một chút.

"Cha tôi chưa rước sớm vậy đâu, gần đây có quán kem chở tôi lại đó đi" Thanh Phong ngồi sau tôi nói

"Mệt cậu ghê, ngồi yên đó" Tôi mệt cậu ấy ghê

Đến quán kem tôi định quay xe về thì cậu ấy nắm lấy cổ xe đạp tôi

"Tôi bao cậu ăn kem" Thanh Phong nhìn tôi nói. Truyện Ngôn Tình

"Thôi, tôi về, nhà bao việc" Tôi lấy tay gỡ tay anh ấy ra

"Ăn đi, có chút thôi, sáng giờ cậu giúp tôi nhiều rồi" Thanh Phong nhẹ nhàng nói

"Đâu phải mình cậu thôi đâu, mấy bạn khác cũng vậy thôi"

"Ở đây đi" Cậu ấy nói rồi quay đi

Đồ của cậu ấy toàn bộ còn ở trên xe tôi, sao tôi về được cơ chứ.

Cậu ấy mua một phần kem đem về đưa cho tôi, rồi lấy đồ đạc trên xe đem vô quán ngồi đó ăn phần kem của mình.

Thôi cậu ấy cho tôi xin nhận, dằn co tới lui mệt lắm, mà kem chỗ đó ngon lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chờ Đợi Lời Hồi Đáp Đến Muộn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook