Chờ Ngày Anh Nhận Ra

Chương 3: Biệt Thự Lục Đình

The Cactus

23/06/2023

Bữa tiệc cứ như thế diễn ra một cách nhàm chán, cho đến 10 giờ rưỡi đêm thì tiệc tàn

Khách khứa dần vơi đi.

Diêu Tử Đồng trước khi chuẩn bị về còn cố ý chạy đi tìm Quân Dao, thấy cô đứng cạnh ông cụ Chung Đức thì lễ phép thưa một tiếng, rồi quay sang dặn dò Quân Dao nhất định về phải liên lạc.

Quân Dao lẽo đẽo theo sau ông ngoại định theo ông về thì ông cụ quay sang bảo với cô

"Cháu đừng đi lung tung, lát nữa thư ký Ngô đưa cháu về khách sạn lấy quần áo rồi đến biệt thự Lục Đình nhé"

Quân Dao cứ nghĩ đó chỉ là lời nói đùa, không ngờ ông ngoại thật sự bỏ cô lại một mình ở Biền Thành.

"Nhưng tại sao?"

"Thời tiết Biền Thành tốt"

"Nhưng ông ngoại à..." Quân Dao chưa kịp nói hết câu thì thư ký Ngô đã lái xe đến, xuống xe mở cửa mời cô lên xe. Quân Dao chỉ kịp nhìn ông một cái rồi bị ông đẩy nhẹ người ép ngồi vào xe.

Đến đây cô cũng không muốn chống đối nữa, đơn giản thôi, bị bỏ rơi thì chấp nhận vậy.

Thư ký Ngô sau khi chở cô về khách sạn lấy 3 vali đầy quần áo lại tiếp tục chở cô đến biệt thự Lục Đình. Quãng đường từ khách sạn đến bãi biễn Côn Lam mất 30 phút đi xe. Trên đường đi, cô không khỏi băn khoăn về ý đồ của ông ngoại. Lúc trước cô đang ở Anh thì nhận được cuộc gọi của ông, bảo là về nước thăm ông sẵn tiện dự tiệc đính hôn của Viên gia. Ban đầu cô không định đi, mấy ngày sau nhắn tin với Diêu Tử Đồng lại biết được thì ra cô bạn thân này chuẩn bị kết hôn rồi, không về không được.

Nhưng giờ Quân Dao ngộ ra mình đã nằm trong sắp xếp nào đó của ông ngoại. Cô không giấu được tò mò hỏi thư ký Ngô

"Chú Ngô, ông ngoại cháu nghĩ gì vậy?"

Thư ký Ngô cũng thẳng thắn không có ý giấu giếm

"Tiểu thư à, thật ra chú cũng không rõ lắm, ban nãy chú nghe lão gia bàn bạc với gia chủ họ Viên kia để cháu kết đôi với nhị thiếu gia nhà ông ta. Tên gì ấy nhỉ? Chú cũng không nhớ"

Quân Dao sửng sốt.

Vậy là rõ rồi. Ông ngoại muốn nhanh chóng gả cô đi, cái này không gọi là bị vứt đi thì còn là gì nữa?



Quân Dao xụ mặt

"Nhưng cháu còn không biết mặt mũi tên đó ra sao"

"Trước kia chú có cùng lão gia đến tập đoàn Viên thị bàn việc, từng thấy qua rồi, là một cậu trai trông khá trẻ, phong thái không tồi. Lão gia đã đứng ra làm chủ cho cháu hẳn là rất đề cao cậu ta"

Quân Dao chán nản không đáp. Thư ký Ngô nhìn nét mặt hờ hững của cô trong kính chiếu hậu thì cũng thôi không nói gì nữa mà tập trung lái xe.

...

Xe chạy đến trước một biệt thự xa hoa thì dừng lại. Thư ký Ngô mở cửa để Quân Dao đi xuống, xách theo đống vali rồi quan sát sơ sơ khung cảnh xung quanh.

Khu đô thị này thưa thớt nhà cửa hơn những khu đô thị khác, tấc đất tấc vàng, đa số chiếm khoảng 60% là villa hoặc bất động sản của các ông chủ lớn, phần còn lại là các dịch vụ thiết yếu như bệnh viện, nhà hàng, café, spa, siêu thị...

Bãi biễn Côn Lam nổi tiếng là danh lam thắng cảnh địa phương ở Biền Thành. Nhất là vào những ngày hè, nước biển Côn Lam trong vắt, xanh rờn thu hút một lượng khách du lịch thuộc tầng lớp thượng lưu đến trải nghiệm. Chính vì thế cứ đi vài bước là có một khu nghỉ dưỡng cao cấp, đi vài bước nữa lại có một khách sạn xa hoa. Có mấy căn villa ở đây còn không có người ở, chủ yếu là khu đất đắc địa để đầu tư sinh lời khủng.

Quả là một nơi lý tưởng để người giàu tận hưởng cuộc sống xa hoa nhàn nhã.

Biệt thự Lục Đình trước mắt Quân Dao có diện tích áng chừng khoảng 600m², bề ngoài rất kiên cố vững chãi.

Quân Dao ấn chuông. 5 giây sau, cửa sắt tự động chậm rãi mở ra, người giúp việc trẻ tuổi bước đến tươi cười chào hỏi

"Quân Dao tiểu thư, mời cô vào trong, để tôi xách vali giúp cô nhé"

Quân Dao gật đầu chào rồi bước qua ngưỡng ngăn cách của biệt thự.

Khuôn viên Lục Đình thoáng đãng trồng rất nhiều cây xanh, đèn ngoài biệt thự bật lên sáng bừng. Có thể thoáng thoáng nghe được tiếng sóng biển vỗ rì rào phía sau biệt thự. Quân Dao bước đi trên đường sỏi được lát đá xanh xếp liền nhau, đèn cảm ứng bật lên. Gió đêm từ biển thổi vào có hơi lạnh, hai hàng cau kiểng hai bên lối đi đung đưa, đúng là hòa hợp rất khiến người ta có cảm tình.

Biệt thự Lục Đình có ba tầng được xây theo phong cách Địa Trung Hải mang hơi hướng hiện đại, không có mái ngói đỏ nhưng tường được xây bằng đá tạo nên sự chắc chắn và đẳng cấp. Biệt thự có nhiều cửa sổ với kích thước lớn, giúp lấy được ánh sáng vào ban ngày và lưu thông không khí thoáng mát, thiết kế cửa sổ là kiểu cửa Địa Trung Hải đặc trưng.

Phòng khách vô cùng rộng, ở giữa sàn lót thảm lông mảng to màu xám, bộ sofa to tướng nhưng vô cùng thanh lịch được đặt lên trên. Chắc là phòng khách chính dùng để bàn bạc công việc.

Tham quan ngắn ngủi nhưng Quân Dao thật sự rất có hứng thú với nơi ở thế này, đánh giá không gian xung quanh rồi cũng không trách ông ngoại tùy tiện nữa.



Người giúp việc xách vali, vừa đi vừa nói

"Phòng của tiểu thư ở tầng 2, rộng tương đương phòng ngủ master, có bất tiện gì cô cứ nói với giúp việc"

Quân Dao nghe vậy thắc mắc

"Vậy phòng ngủ master là ai dùng?"

Giúp việc cười đáp

"Đương nhiên là cậu chủ Viên Lục rồi"

Quân Dao nhất thời hoảng hốt không đáp lại gì. Cô không ngờ mình bị gài. Ông ngoại nghĩ gì mà sắp xếp cho cô sống chung với một tên xa lạ vậy?

Bây giờ đã hơn 11 giờ đêm, Quân Dao cô đương nhiên có năng lực chạy trốn, chỉ là nghĩ lại có hơi lười. Vả lại từ khi bước vào cổng căn villa này cô đều rất ưng ý, rời đi không khỏi có chút luyến tiếc, không dễ tìm một căn villa có sẵn mà lại hợp gout mình thế này.

Nếu muốn thì người ta tìm cách, không muốn sẽ tìm lí do. Mà đây là Quân Dao có chút không muốn, cô nghĩ ngợi rồi cuối cùng quyết định ở lại đây. Dù sao ông ngoại cô cũng sẽ không đặt cô vào hang hùm, ông đã sắp xếp bạo như vậy hẳn là đã có niềm tin tưởng nhất định.

Đến trước cửa phòng ngủ tầng hai, người giúp việc mở cửa phòng, chuyển hành lí trên tay vào gọn gàng.

Căn phòng ngủ này cũng gọi là rộng rãi, có cả walk-in closet, cửa kính to rộng, có thể từ đây nhìn thẳng ra bãi biển đêm dạt dào đẹp như mơ.

"Cậu chủ Viên Lục gì đó của mấy người không có đây sao?"

Nếu có khách tới thì cũng phải ra tiếp đón một chút chứ. Không lẽ anh ta không thèm để ý có người lạ vào nhà mình ăn ở sao?

"Cậu chủ rất bận ạ. Cậu chủ về muộn hoặc thậm chí không về nhà cả đêm cũng là chuyện rất bình thường, có thể hôm nay cậu ấy có việc nên phải ở công ty xử lý"

"À"

Cậu chủ đi đêm không về cũng là chuyện bình thường, chắc là hay đàn đúm ở đâu đó rồi. Giúp việc nhà này thật biết cách giữ thể diện của chủ nhân.

Quân Dao cảm ơn giúp việc rồi đóng cửa phòng soạn đồ tắm rửa lên giường ngủ. Hôm nay quả thực mệt mỏi, cô chỉ muốn ngủ một giấc thẳng cẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chờ Ngày Anh Nhận Ra

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook