Chương 19: Rối Ren
The Cactus
23/06/2023
"Cuộc họp ngày mai tôi có việc bận không đến được, người đại diện SV sẽ thay tôi tham gia"
Viên Lục mở cửa xe gác tay lên, quay đầu lại nói với Lạc Tuyết như vậy.
Lạc Tuyết không giấu được tia u buồn: "Bận đến vậy sao?"
Viên Lục không muốn nhiều lời, tùy ý ừ một tiếng. Lạc Tuyết đứng nhìn anh chần chừ 3 giây, muốn nói lại thôi, ngồi vào trong xe của cô ta.
Quân Dao lúc nãy bị đổ rượu vang lên áo nên phải vào nhà vệ sinh xử lý, bây giờ mới chậm rãi đi xuống.
Cô đương nhiên nhìn thấy Viên Lục đang mở cửa xe chờ mình vào, nhưng không hiểu sao đột nhiên muốn trêu anh một tí. Cô lướt qua xe anh đi đến xe Hồ Phong đang đậu sát bên.
"Quân Dao tiểu thư... Không phải chủ tịch đang chờ cô sao?"
Hồ Phong nhắc nhở Quân Dao sau đó ngó ra cửa kính liền thấy sắc mặt Viên Lục không được vui vẻ cho lắm.
Quân Dao toan mở cửa xe thì bị Viên Lục chộp lấy tay hơi dùng sức mà kéo ra.
"Về thôi"
Lạc Tuyết vẫn chưa rời đi. Mắt thấy cảnh này mà tức giận nghiến răng ken két.
Viên Lục với cô gái tên Quân Dao này là không đơn giản.
"A, đau quá Viên tổng"
Viên Lục bực bội nhíu chặt mày nói vào trong xe với Hồ Phong:
"Cậu lái xe về đi"
Anh nắm cổ tay Quân Dao kéo đến xe Lý Hạo đang ngồi chờ, mở cửa tống cô vào trong sau đó mình cũng ngồi vào.
Quân Dao thấy anh cũng không có vẻ gì quá giận nên lại sáp đến gần.
Khoan đã, cảnh này có hơi quen!
Viên Lục bật chế độ tự vệ, đưa tay đẩy gương mặt ranh mãnh đang lăm le tiến sát lại gần mình.
Bởi vì da mặt cô quá mềm mịn, hai cái má tưởng chừng như động vào là chực chờ tan ra ngay, đầu ngón tay thô ráp của Viên Lục vừa mới chạm lên thì đáy mắt anh hiện lên một tia hoảng hốt.
Anh không nghĩ cô lại mềm mỏng đến mức này, vậy nên sau đó liền thu lại lực, chỉ nhẹ nhàng động vào tỏ ý cảnh cáo.
Quân Dao bĩu môi, hai má lúc này phồng lên trắng phới y như hai cục marshmallow.
Viên Lục nhìn cô bằng đáy mắt, yết hầu liên tục động đậy.
Nhìn Quân Dao một thân mềm mại, không hiểu sao cổ họng Viên Lục bỗng trở nên khô khốc.
Viên Lục thầm nghĩ, nếu ôm cô nhóc này vào lòng chắc chắn sẽ cảm thấy rất vô thực.
"Hôm nay đến công ty thế nào?" Giọng Viên Lục khàn đến nỗi không thể nghe ra được liền mạch.
Quân Dao lần đầu nghe được cái giọng này của anh, không khỏi mê mẩn ngoan ngoãn đáp: "Tốt lắm"
Thật ra thì không tốt đến vậy, nhưng cũng là mấy chuyện cỏn con, Quân Dao không để trong bụng.
"Đi làm có gì bất tiện thì nói"
"Vâng"
Trong xe rơi vào im lặng.
Một hồi sau, Quân Dao chợt nhớ ra gì đó, nhìn thẳng vào mắt Viên Lục mà hỏi:
"Anh có bạn gái chưa?"
Viên Lục lạnh mặt 2 giây, sau đó thật thà đáp: "Chưa"
Quân Dao nghe được một chữ đó thì trong lòng bỗng chốc nhẹ bẫng, môi hồng liền nhoẻn ra cười hì hì.
"Vậy nếu tôi làm bạn gái anh thì sao?"
"Sẽ không có chuyện đó"
"Tại sao?"
Viên Lục trả lời mà đầu óc trống rỗng như bị thôi miên:
"Không phù hợp"
Quân Dao có hơi bất ngờ về câu trả lời này. Nói vậy nghĩa là cô không phải gout anh à? Cô thiếu sót ở điểm nào chứ?
"Vậy thì thế nào mới hợp?"
Viên Lục lạnh nhạt che giấu đi rối ren trong mắt:
"Không phải cô thì đều được"
Miễn là không phải cô, không liên quan đến Viên Hạc Phong là được.
Đầu Viên Lục hiện lên suy nghĩ như vậy nhưng thực chất anh không có ý muốn tán thưởng nó.
Quân Dao do không biết lí do thật sự là gì nên không thấy giận. Cô đơn giản nghĩ rằng bản thân có điểm gì đó anh không thích nên mới khăng khăng lập trường như vậy.
"Viên Lục, anh ghét tôi ở đâu sao?"
Viên Lục nghe cô hỏi câu này, tim bỗng nhói nhẹ lên một cái.
Cô thì có cái gì để ghét chứ. Anh không có ý ghét cô, mà là ghét bị sắp xếp bởi Viên Hạc Phong. Nhưng giờ nói ra điều này không phải rất tức cười hay sao? Chỉ có người bị lậm vào thù hận như anh mới có lối suy nghĩ này.
"Tới nhà rồi, xuống xe đi"
"Vậy là anh có điều không vừa ý về tôi đúng chứ?"
"Nói nhiều thật"
Viên Lục mặt không biểu cảm, mở cửa bước ra khỏi xe. Xem ra cô nhóc này thật sự có tình ý với anh rồi. Tân công trực diện như vậy làm lòng anh cảm thấy vô cùng rối ren. Cảm giác không khác với cố ý giam một người vô tội vào tù là mấy.
Anh thở dài, quay lại nhìn thấy Quân Dao đang lủi thủi đi theo sau, không khỏi cảm thấy bản thân có lỗi.
"Mau vào trong đi"
...
"Chiều mai SVJ tổ chức tiệc khai trương, cô đi cùng với tôi"
Quân Dao nghe vậy liền lộ rõ nét vui vẻ trên mặt: "Đương nhiên rồi"
Viên Lục mở cửa xe gác tay lên, quay đầu lại nói với Lạc Tuyết như vậy.
Lạc Tuyết không giấu được tia u buồn: "Bận đến vậy sao?"
Viên Lục không muốn nhiều lời, tùy ý ừ một tiếng. Lạc Tuyết đứng nhìn anh chần chừ 3 giây, muốn nói lại thôi, ngồi vào trong xe của cô ta.
Quân Dao lúc nãy bị đổ rượu vang lên áo nên phải vào nhà vệ sinh xử lý, bây giờ mới chậm rãi đi xuống.
Cô đương nhiên nhìn thấy Viên Lục đang mở cửa xe chờ mình vào, nhưng không hiểu sao đột nhiên muốn trêu anh một tí. Cô lướt qua xe anh đi đến xe Hồ Phong đang đậu sát bên.
"Quân Dao tiểu thư... Không phải chủ tịch đang chờ cô sao?"
Hồ Phong nhắc nhở Quân Dao sau đó ngó ra cửa kính liền thấy sắc mặt Viên Lục không được vui vẻ cho lắm.
Quân Dao toan mở cửa xe thì bị Viên Lục chộp lấy tay hơi dùng sức mà kéo ra.
"Về thôi"
Lạc Tuyết vẫn chưa rời đi. Mắt thấy cảnh này mà tức giận nghiến răng ken két.
Viên Lục với cô gái tên Quân Dao này là không đơn giản.
"A, đau quá Viên tổng"
Viên Lục bực bội nhíu chặt mày nói vào trong xe với Hồ Phong:
"Cậu lái xe về đi"
Anh nắm cổ tay Quân Dao kéo đến xe Lý Hạo đang ngồi chờ, mở cửa tống cô vào trong sau đó mình cũng ngồi vào.
Quân Dao thấy anh cũng không có vẻ gì quá giận nên lại sáp đến gần.
Khoan đã, cảnh này có hơi quen!
Viên Lục bật chế độ tự vệ, đưa tay đẩy gương mặt ranh mãnh đang lăm le tiến sát lại gần mình.
Bởi vì da mặt cô quá mềm mịn, hai cái má tưởng chừng như động vào là chực chờ tan ra ngay, đầu ngón tay thô ráp của Viên Lục vừa mới chạm lên thì đáy mắt anh hiện lên một tia hoảng hốt.
Anh không nghĩ cô lại mềm mỏng đến mức này, vậy nên sau đó liền thu lại lực, chỉ nhẹ nhàng động vào tỏ ý cảnh cáo.
Quân Dao bĩu môi, hai má lúc này phồng lên trắng phới y như hai cục marshmallow.
Viên Lục nhìn cô bằng đáy mắt, yết hầu liên tục động đậy.
Nhìn Quân Dao một thân mềm mại, không hiểu sao cổ họng Viên Lục bỗng trở nên khô khốc.
Viên Lục thầm nghĩ, nếu ôm cô nhóc này vào lòng chắc chắn sẽ cảm thấy rất vô thực.
"Hôm nay đến công ty thế nào?" Giọng Viên Lục khàn đến nỗi không thể nghe ra được liền mạch.
Quân Dao lần đầu nghe được cái giọng này của anh, không khỏi mê mẩn ngoan ngoãn đáp: "Tốt lắm"
Thật ra thì không tốt đến vậy, nhưng cũng là mấy chuyện cỏn con, Quân Dao không để trong bụng.
"Đi làm có gì bất tiện thì nói"
"Vâng"
Trong xe rơi vào im lặng.
Một hồi sau, Quân Dao chợt nhớ ra gì đó, nhìn thẳng vào mắt Viên Lục mà hỏi:
"Anh có bạn gái chưa?"
Viên Lục lạnh mặt 2 giây, sau đó thật thà đáp: "Chưa"
Quân Dao nghe được một chữ đó thì trong lòng bỗng chốc nhẹ bẫng, môi hồng liền nhoẻn ra cười hì hì.
"Vậy nếu tôi làm bạn gái anh thì sao?"
"Sẽ không có chuyện đó"
"Tại sao?"
Viên Lục trả lời mà đầu óc trống rỗng như bị thôi miên:
"Không phù hợp"
Quân Dao có hơi bất ngờ về câu trả lời này. Nói vậy nghĩa là cô không phải gout anh à? Cô thiếu sót ở điểm nào chứ?
"Vậy thì thế nào mới hợp?"
Viên Lục lạnh nhạt che giấu đi rối ren trong mắt:
"Không phải cô thì đều được"
Miễn là không phải cô, không liên quan đến Viên Hạc Phong là được.
Đầu Viên Lục hiện lên suy nghĩ như vậy nhưng thực chất anh không có ý muốn tán thưởng nó.
Quân Dao do không biết lí do thật sự là gì nên không thấy giận. Cô đơn giản nghĩ rằng bản thân có điểm gì đó anh không thích nên mới khăng khăng lập trường như vậy.
"Viên Lục, anh ghét tôi ở đâu sao?"
Viên Lục nghe cô hỏi câu này, tim bỗng nhói nhẹ lên một cái.
Cô thì có cái gì để ghét chứ. Anh không có ý ghét cô, mà là ghét bị sắp xếp bởi Viên Hạc Phong. Nhưng giờ nói ra điều này không phải rất tức cười hay sao? Chỉ có người bị lậm vào thù hận như anh mới có lối suy nghĩ này.
"Tới nhà rồi, xuống xe đi"
"Vậy là anh có điều không vừa ý về tôi đúng chứ?"
"Nói nhiều thật"
Viên Lục mặt không biểu cảm, mở cửa bước ra khỏi xe. Xem ra cô nhóc này thật sự có tình ý với anh rồi. Tân công trực diện như vậy làm lòng anh cảm thấy vô cùng rối ren. Cảm giác không khác với cố ý giam một người vô tội vào tù là mấy.
Anh thở dài, quay lại nhìn thấy Quân Dao đang lủi thủi đi theo sau, không khỏi cảm thấy bản thân có lỗi.
"Mau vào trong đi"
...
"Chiều mai SVJ tổ chức tiệc khai trương, cô đi cùng với tôi"
Quân Dao nghe vậy liền lộ rõ nét vui vẻ trên mặt: "Đương nhiên rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.