Chương 1: Người thứ ba
Thanh Dii
27/07/2022
Hôn nhân là chuyện cả cuộc đời, cho nên hãy lựa chọn người đàn ông mình yêu thương, đừng bỏ lỡ người mà con yêu thương vì về sau này có thể sẽ rất hối hận, mẹ từng nói với cô như vậy vào năm mười tám tuổi, năm mà Lăng Nhữ Y tâm sự với mẹ rằng.
"Con đang thích một người."
Người cô thích là con trai của chú Mạc, bạn thân hữu của cha. Trong một lần đến Mạc gia dự tiệc mừng tuổi thứ 63 của Mạc lão gia, Lăng Nhữ Y đã gặp con trai của chú Mạc.
Chỉ một lần gặp liền đem tâm tình gửi gắm mộng mơ, Mạc Đình Quân.
Năm mười tám tuổi ấy, Lăng Nhữ Y gặp Mạc Đình Quân lần đầu đã đem lòng yêu mến, thầm thương trộm nhớ anh ta. Mạc Đình Quân là con trai trưởng của chú Mạc Đình, anh rất xuất sắc, thành tích học tập đều đứng đầu bảng, anh lớn hơn cô năm cái xuân. Năm ấy cô gặp anh, anh chỉ vừa bắt đầu tiếp quản Mạc thị, khi ấy, anh vẫn là một thiếu niên trẻ người non dạ vừa bước ra đời, gương mặt thiếu niên tuấn tú hoàn toàn non nớt.
Cô yêu thích anh bởi sự trưởng thành vẫn còn một chút non nớt, cô yêu thích nụ cười khôi ngô tuấn tú tràn đầy nhiệt huyết của anh. Chỉ có một lần gặp mặt ở bữa tiệc mừng tuổi, Lăng Nhữ Y đã đem lòng cảm mến anh rất nhiều.
Kể từ đấy, Lăng Nhữ Y luôn luôn mộng mơ được trở thành cô dâu của Mạc Đình Quân, vì vậy mà bản thân cũng không ngừng cố gắng học hỏi, bởi Mạc Đình Quân là người rất xuất sắc, muốn đứng bên cạnh anh phải là một người xuất sắc không kém. Lăng Nhữ Y cố gắng học hỏi hơn, chuyên ngành của Nhữ Y sau này có thể làm ở vị trí trợ lý, thư ký, kể cả kế toán.
Cô dự định, sau tốt nghiệp sẽ vào Mạc thị làm việc, nếu may mắn có thể làm trợ lý, hoặc là thư ký bên cạnh anh. Nếu không, làm một chuyên viên nhỏ của Mạc thị cũng đã đủ, có thể đi làm cùng một nơi như vậy cũng đủ khiến Lăng Nhữ Y mãn nguyện.
Nhưng đó chỉ là dự tính của năm đôi mươi, Lăng Nhữ Y hoàn toàn không biết, Mạc Đình Quân yêu đương cùng chị gái của cô, Lăng Nhữ Nhi.
Chị và anh yêu thích nhau cũng từ lần dự tiệc mừng thọ hôm đó, hai người họ sớm để ý nhau, sau đó trao đổi số liên hệ rồi dần dần tìm hiểu nhau. Chuyện Lăng Nhữ Nhi và Mạc Đình Quân quen nhau chẳng một ai biết, Lăng Nhữ Y cũng vì không biết gì mà tương tư người yêu của chị gái.
Cho đến một ngày đẹp trời của năm hai mươi hai tuổi, hai gia đình Mạc gia và Lăng gia hợp mặt tại bàn cơm, hai trưởng lão của hai bên nói rằng, họ muốn lập hôn phối. Đó chính là lúc, chuyện yêu đương của Lăng Nhữ Nhi và Mạc Đình Quân được chính miệng Mạc Đình Quân tiết lộ.
Anh nói rằng anh và Lăng Nhữ Nhi đã âm thầm yêu đương bốn năm qua, nếu có liên hôn, vừa hay anh và Nhữ Nhi yêu nhau. Cho nên hôn phối sẽ là anh và Lăng Nhữ Nhi, khi nghe anh nói mấy lời đó, Nhữ Y như người chết đứng.
Cô ngồi tại bàn ăn đóng băng như một tảng đá, từng câu nói của Mạc Đình Quân như búa chồng chất lên người Nhữ Y, như dao cắt vào trái tim yêu nồng cháy của cô, họ yêu đương bốn năm, cô tương tư anh bốn năm, anh nói họ để ý nhau từ lần đầu tiên gặp mặt ở tiệc mừng thọ.
Thì ra, bữa tiệc hôm ấy, không chỉ có một mình Nhữ Y động tâm, ra là anh chị cũng rung động với nhau.
Hôn phối được định cho Lăng Nhữ Nhi và Mạc Đình Quân.
Nhưng... Mẹ biết Lăng Nhữ Y cũng yêu Mạc Đình Quân, mẹ biết cô yêu thầm anh bốn năm qua, vì yêu anh mà nổ lực cố gắng để có thể xứng bước đứng bên cạnh anh.
Mẹ đã thiên vị, mẹ ép buộc chị nhường lại vị trí hôn thê cho cô.
Chị cô, Lăng Nhữ Nhi, thật ra là con nuôi. Cha mẹ Lăng là người hiến muộn, kết hôn mười năm nhưng không có con, họ thử mọi biện pháp vẫn không có con. Người ta truyền tụng một truyền thuyết rằng, nếu hai vợ chồng không thể có con, hãy đi xin một đứa con nuôi làm con đỡ đầu, sau đó lên chùa vái lạy hứa hẹn chăm sóc cho đứa con đỡ đầu đó thật tốt, về sau họ sẽ có cơ hội sinh con. Thuyết ấy đã ứng với gia đình cô, cha mẹ nhận chị về được ba năm, mẹ đã có mang cô.
Nói trắng ra, Lăng Nhữ Nhi là con nuôi, còn Lăng Nhữ Y là con ruột. Vì vậy mà mẹ yêu thương cô hơn, thiên vị cô hơn chị, hôn phối được lập, Lăng Nhữ Y đau lòng buồn bã, mẹ không muốn nhìn thấy cô buồn. Vì thế mà mẹ đã ép buộc chị từ bỏ hôn phối này, nhường lại cho cô.
Lăng Nhữ Y lúc đó tích cực từ chối, dù cô rất yêu mến anh, nhưng cô cũng yêu thương người chị đỡ đầu của mình. Cô không thể vì tình cảm của riêng mình mà khiến cho chị đau khổ, quyết liệt từ chối hôn sự, nhưng mẹ rất kiên quyết.
Mẹ âm thầm ép buộc chị, quá đau lòng Lăng Nhữ Nhi bỏ đi ngay trước hôn lễ. Hôn lễ trước mắt, cô dâu lại bỏ đi, khách mời bạn bè họ hàng đều đã đến, mọi người đang chờ đợi cô dâu xuất hiện.
Không còn cách nào khác, Lăng Nhữ Y phải khoác lên mình chiếc váy cưới mà chị bỏ lại, trong phòng cô dâu. Lăng Nhữ Y nhìn chính mình đang được tân trang thành một cô dâu tuyệt trần trong gương, nhìn người mẹ đang vô cùng hài lòng ở bên cạnh.
Cô biết, mẹ làm vậy vì cô, vì mẹ rất yêu thương cô, mẹ không muốn cô đau lòng, không muốn cô chịu thiệt thòi nhưng...
"Hôn nhân đại sự, mẹ từng nói đó là chuyện trọng đại cả đời, vì vậy mà hãy lựa chọn người con yêu. Thế... Vì sao mẹ cứ ép buộc con gả cho Mạc Đình Quân?"
"Chẳng phải vì con thích cậu con trai đó sao?"
Lăng Nhữ Y nhìn cô dâu xinh đẹp trong gương, nghĩ đến được làm cô dâu cho anh, tim không thể ngừng xuyến xao. Nhưng trên ánh mắt cô co đọng lại, váy cưới này là của chị, hoa cưới này là của chị, tên trên thiệp cũng là tên của chị, cô chỉ là một cô dâu thay thế.
Một cô dâu không chính thức.
"Đúng là con yêu anh ấy nhưng... Anh ấy không yêu con."
Lăng phu nhân nhìn thấy ánh mắt buồn bã của con gái, bà nhẹ ngồi xuống bên cạnh, tay cầm lấy bàn tay nhỏ xinh đẹp nâng niu, yêu thương khuyên nhủ.
"Con gái ngốc, bây giờ không có tình cảm thì sau này sẽ có tình cảm, còn nếu con bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa, con phải nắm lấy hạnh phúc của con chứ?"
Lời mẹ dịu êm, Nhữ Y nhìn mẹ, chậm rãi nhìn vào gương lần nữa, tâm thất cô chợt cười, trái tim tham lam ít kỷ đập loạn vui mừng.
Lăng Nhữ Y năm đó, tham lam tình cảm, ít kỷ giành lấy hạnh phúc riêng cho bản thân mà bỏ quên đi hạnh phúc của chị, biến mình thành con giáp thứ mười ba, phá hủy một tình yêu đẹp.
Cô khoác váy cô dâu, biến mình thành cô dâu của tiệc cưới hôm ấy, trở thành cô dâu của Mạc Đình Quân giống như giấc mộng, Mạc Đình Quân hôm ấy vô cùng bất ngờ, anh muốn rời khỏi tiệc cưới ngay lập tức nhưng bị hai bên trưởng bối gia đình ngăn lại.
Vì khách mời đã đến đủ mặt, bạn bè, dòng họ, đối tác, không thể hủy được nữa, Mạc Đình Quân bất đắc dĩ cưới Lăng Nhữ Y.
Còn tiếp...
_ThanhDii
"Con đang thích một người."
Người cô thích là con trai của chú Mạc, bạn thân hữu của cha. Trong một lần đến Mạc gia dự tiệc mừng tuổi thứ 63 của Mạc lão gia, Lăng Nhữ Y đã gặp con trai của chú Mạc.
Chỉ một lần gặp liền đem tâm tình gửi gắm mộng mơ, Mạc Đình Quân.
Năm mười tám tuổi ấy, Lăng Nhữ Y gặp Mạc Đình Quân lần đầu đã đem lòng yêu mến, thầm thương trộm nhớ anh ta. Mạc Đình Quân là con trai trưởng của chú Mạc Đình, anh rất xuất sắc, thành tích học tập đều đứng đầu bảng, anh lớn hơn cô năm cái xuân. Năm ấy cô gặp anh, anh chỉ vừa bắt đầu tiếp quản Mạc thị, khi ấy, anh vẫn là một thiếu niên trẻ người non dạ vừa bước ra đời, gương mặt thiếu niên tuấn tú hoàn toàn non nớt.
Cô yêu thích anh bởi sự trưởng thành vẫn còn một chút non nớt, cô yêu thích nụ cười khôi ngô tuấn tú tràn đầy nhiệt huyết của anh. Chỉ có một lần gặp mặt ở bữa tiệc mừng tuổi, Lăng Nhữ Y đã đem lòng cảm mến anh rất nhiều.
Kể từ đấy, Lăng Nhữ Y luôn luôn mộng mơ được trở thành cô dâu của Mạc Đình Quân, vì vậy mà bản thân cũng không ngừng cố gắng học hỏi, bởi Mạc Đình Quân là người rất xuất sắc, muốn đứng bên cạnh anh phải là một người xuất sắc không kém. Lăng Nhữ Y cố gắng học hỏi hơn, chuyên ngành của Nhữ Y sau này có thể làm ở vị trí trợ lý, thư ký, kể cả kế toán.
Cô dự định, sau tốt nghiệp sẽ vào Mạc thị làm việc, nếu may mắn có thể làm trợ lý, hoặc là thư ký bên cạnh anh. Nếu không, làm một chuyên viên nhỏ của Mạc thị cũng đã đủ, có thể đi làm cùng một nơi như vậy cũng đủ khiến Lăng Nhữ Y mãn nguyện.
Nhưng đó chỉ là dự tính của năm đôi mươi, Lăng Nhữ Y hoàn toàn không biết, Mạc Đình Quân yêu đương cùng chị gái của cô, Lăng Nhữ Nhi.
Chị và anh yêu thích nhau cũng từ lần dự tiệc mừng thọ hôm đó, hai người họ sớm để ý nhau, sau đó trao đổi số liên hệ rồi dần dần tìm hiểu nhau. Chuyện Lăng Nhữ Nhi và Mạc Đình Quân quen nhau chẳng một ai biết, Lăng Nhữ Y cũng vì không biết gì mà tương tư người yêu của chị gái.
Cho đến một ngày đẹp trời của năm hai mươi hai tuổi, hai gia đình Mạc gia và Lăng gia hợp mặt tại bàn cơm, hai trưởng lão của hai bên nói rằng, họ muốn lập hôn phối. Đó chính là lúc, chuyện yêu đương của Lăng Nhữ Nhi và Mạc Đình Quân được chính miệng Mạc Đình Quân tiết lộ.
Anh nói rằng anh và Lăng Nhữ Nhi đã âm thầm yêu đương bốn năm qua, nếu có liên hôn, vừa hay anh và Nhữ Nhi yêu nhau. Cho nên hôn phối sẽ là anh và Lăng Nhữ Nhi, khi nghe anh nói mấy lời đó, Nhữ Y như người chết đứng.
Cô ngồi tại bàn ăn đóng băng như một tảng đá, từng câu nói của Mạc Đình Quân như búa chồng chất lên người Nhữ Y, như dao cắt vào trái tim yêu nồng cháy của cô, họ yêu đương bốn năm, cô tương tư anh bốn năm, anh nói họ để ý nhau từ lần đầu tiên gặp mặt ở tiệc mừng thọ.
Thì ra, bữa tiệc hôm ấy, không chỉ có một mình Nhữ Y động tâm, ra là anh chị cũng rung động với nhau.
Hôn phối được định cho Lăng Nhữ Nhi và Mạc Đình Quân.
Nhưng... Mẹ biết Lăng Nhữ Y cũng yêu Mạc Đình Quân, mẹ biết cô yêu thầm anh bốn năm qua, vì yêu anh mà nổ lực cố gắng để có thể xứng bước đứng bên cạnh anh.
Mẹ đã thiên vị, mẹ ép buộc chị nhường lại vị trí hôn thê cho cô.
Chị cô, Lăng Nhữ Nhi, thật ra là con nuôi. Cha mẹ Lăng là người hiến muộn, kết hôn mười năm nhưng không có con, họ thử mọi biện pháp vẫn không có con. Người ta truyền tụng một truyền thuyết rằng, nếu hai vợ chồng không thể có con, hãy đi xin một đứa con nuôi làm con đỡ đầu, sau đó lên chùa vái lạy hứa hẹn chăm sóc cho đứa con đỡ đầu đó thật tốt, về sau họ sẽ có cơ hội sinh con. Thuyết ấy đã ứng với gia đình cô, cha mẹ nhận chị về được ba năm, mẹ đã có mang cô.
Nói trắng ra, Lăng Nhữ Nhi là con nuôi, còn Lăng Nhữ Y là con ruột. Vì vậy mà mẹ yêu thương cô hơn, thiên vị cô hơn chị, hôn phối được lập, Lăng Nhữ Y đau lòng buồn bã, mẹ không muốn nhìn thấy cô buồn. Vì thế mà mẹ đã ép buộc chị từ bỏ hôn phối này, nhường lại cho cô.
Lăng Nhữ Y lúc đó tích cực từ chối, dù cô rất yêu mến anh, nhưng cô cũng yêu thương người chị đỡ đầu của mình. Cô không thể vì tình cảm của riêng mình mà khiến cho chị đau khổ, quyết liệt từ chối hôn sự, nhưng mẹ rất kiên quyết.
Mẹ âm thầm ép buộc chị, quá đau lòng Lăng Nhữ Nhi bỏ đi ngay trước hôn lễ. Hôn lễ trước mắt, cô dâu lại bỏ đi, khách mời bạn bè họ hàng đều đã đến, mọi người đang chờ đợi cô dâu xuất hiện.
Không còn cách nào khác, Lăng Nhữ Y phải khoác lên mình chiếc váy cưới mà chị bỏ lại, trong phòng cô dâu. Lăng Nhữ Y nhìn chính mình đang được tân trang thành một cô dâu tuyệt trần trong gương, nhìn người mẹ đang vô cùng hài lòng ở bên cạnh.
Cô biết, mẹ làm vậy vì cô, vì mẹ rất yêu thương cô, mẹ không muốn cô đau lòng, không muốn cô chịu thiệt thòi nhưng...
"Hôn nhân đại sự, mẹ từng nói đó là chuyện trọng đại cả đời, vì vậy mà hãy lựa chọn người con yêu. Thế... Vì sao mẹ cứ ép buộc con gả cho Mạc Đình Quân?"
"Chẳng phải vì con thích cậu con trai đó sao?"
Lăng Nhữ Y nhìn cô dâu xinh đẹp trong gương, nghĩ đến được làm cô dâu cho anh, tim không thể ngừng xuyến xao. Nhưng trên ánh mắt cô co đọng lại, váy cưới này là của chị, hoa cưới này là của chị, tên trên thiệp cũng là tên của chị, cô chỉ là một cô dâu thay thế.
Một cô dâu không chính thức.
"Đúng là con yêu anh ấy nhưng... Anh ấy không yêu con."
Lăng phu nhân nhìn thấy ánh mắt buồn bã của con gái, bà nhẹ ngồi xuống bên cạnh, tay cầm lấy bàn tay nhỏ xinh đẹp nâng niu, yêu thương khuyên nhủ.
"Con gái ngốc, bây giờ không có tình cảm thì sau này sẽ có tình cảm, còn nếu con bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa, con phải nắm lấy hạnh phúc của con chứ?"
Lời mẹ dịu êm, Nhữ Y nhìn mẹ, chậm rãi nhìn vào gương lần nữa, tâm thất cô chợt cười, trái tim tham lam ít kỷ đập loạn vui mừng.
Lăng Nhữ Y năm đó, tham lam tình cảm, ít kỷ giành lấy hạnh phúc riêng cho bản thân mà bỏ quên đi hạnh phúc của chị, biến mình thành con giáp thứ mười ba, phá hủy một tình yêu đẹp.
Cô khoác váy cô dâu, biến mình thành cô dâu của tiệc cưới hôm ấy, trở thành cô dâu của Mạc Đình Quân giống như giấc mộng, Mạc Đình Quân hôm ấy vô cùng bất ngờ, anh muốn rời khỏi tiệc cưới ngay lập tức nhưng bị hai bên trưởng bối gia đình ngăn lại.
Vì khách mời đã đến đủ mặt, bạn bè, dòng họ, đối tác, không thể hủy được nữa, Mạc Đình Quân bất đắc dĩ cưới Lăng Nhữ Y.
Còn tiếp...
_ThanhDii
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.