Chương 32
Jeon Tổng
25/04/2021
Xe dừng lại trước biệt thự Lục Vân
không đợi Lãnh Phong mở cửa xe Ái Nhiên đã chạy nhanh vào trong nhà Lãnh Phong lắc lắc đầu..
Ái Nhiên vừa vào đã bay đến ôm Hàn Khiết giọng như sắp khóc nhưng không kìm được mà òa khóc.
"Tiểu Khiết... tớ thật sự rất nhớ cậu "
Bị Ái Nhiên ôm bất ngờ Hàn Khiết cũng vội ôm cô, sợ cả hai sẽ bị ngã.
"Được rồi, cậu khóc cái gì chứ tớ chưa có chết mà " Hàn Khiết đẩy nhẹ cô ra rồi lau nước mắt cho cô.
Đúng lúc Lãnh Phong bước vào liền không vui khi thấy Ái Nhiên khóc, kéo cô từ tay Hàn Khiết lại ôm vào lòng.
" Sao lại khóc rồi " Lãnh Phong nhẹ nhàng xoa lưng cô vỗ về.
Ái Nhiên lắc đầu không nói. một màn này khiến Hàn Khiết quá ngạc nhiên mà đứng hình nhìn hai người trước mặt đang tình cảm với nhau.
Thư ký Lãnh và Ái Nhiên? họ có quan hệ gì nhau sao.
Hàn Khiết quay sang nhìn chồng mình thì thấy anh không biểu hiện gì chỉ nhàn nhạt uống trà, lại quay sang Tiểu Hàn chỉ thấy cậu nhún vai tỏ ý không biết.
Cô đành quay đầu lại nhìn hai con người đang ôm nhau kia.
"Tiểu Nhiên, hai người..."
Ái Nhiên rời khỏi vòng tay Lãnh Phong rồi đi đến nắm tay Hàn Khiết ngại ngùng nói.
"Tớ và Lãnh Phong đang yêu nhau"
"Là thật sao, vậy cậu và cậu ấy yêu nhau được bao lâu rồi" Hàn Khiết không khá bất ngờ nữa mà nghiêm túc hỏi..
"Khoảng... khoảng 3 năm rồi"
"Yêu nhau lâu như vậy sao hai người còn chưa kết hôn " Hàn Khiết hỏi lại
Không để Ái Nhiên nói Lãnh Phong đã chen ngang nói.
" Thật ra 3 tháng trước chúng tôi dự định sẽ kết hôn nhưng Thiếu phu nhân xảy ra chuyện nên chúng tôi bỏ ý định"
Thì ra là vậy, nếu như lúc đó cô không cẩn thận sẽ không xảy ra tai nạn thì lúc cô sẽ làm lành với Thiên Duệ và cả gia đình cô và anh sẽ đi dự đám cưới của Ái Nhiên.
Đúng rồi trên đời này làm gì có " Nếu Như ", cô thật sự muốn trách bản thân mình..
" Ái Nhiên tớ xin lỗi " Hàn Khiết ngẹn ngào ôm Ái Nhiên
"Được rồi, tớ không trách cậu, cậu thiệt là đã làm mẹ rồi còn khóc nữa" Ái Nhiên cố tình trêu cô. sau đó cả hai cười vui vẻ
"Hàn Khiết em mau qua đây ngồi" lần này là Thiên Duệ lên tiếng.
"Vâng, Tiểu Nhiên, Lãnh Phong hai người cũng ngồi đi "
" Hai người đến đây làm gì " Thiên Duệ không mặn không nhạt nói
" Anh hai, em đến đây để cùng Tiểu Khiết đi chơi " Ái Nhiên
"Không được " anh liền phản đối
"Tại sao không được " Ái Nhiên phản bác lại
"Anh nói không là không "
Ái Nhiên định nói lại thì bị Hàn Khiết ra hiệu đừng nói cứ để cho cô, Ái Nhiên gật đầu
"Thiên Duệ tại sao không cho em đi " Hàn Khiết không vui nói anh
"Bởi anh đã nói sẽ ở nhà cùng em" tay anh không rảnh mà xoa đầu cô đăm chiêu nhìn cô.
Cô như chột dạ cười nhẹ rồi từ từ xích gần anh hơn
"Nhưng mà em muốn đi cùng cậu ấy, đã lâu rồi tụi em chưa nói chuyện phiếm "
"Nói ở đây cũng được mà " anh vẫn một mực phản đối.
Hết cách cô đành dùng chiêu trò hờn dỗi nói vọng ra
"Nếu đã không cho em đi thì anh đừng hòng mà nói chuyện với em trong một tháng "
"Em bình tĩnh đã nào, được rồi anh cho em đi nhưng phải về sớm" anh thấy cô kích động thì vội xuống nước trước.
"Thật sao, em hứa sẽ về sớm " nghe anh đồng ý thì cô vui vẻ hẳn lên
- " Thật hết cách với em " anh thầm nghĩ trong lòng.
Cô đứng dậy định kéo Ái Nhiên đi nhưng ống quần bị ai đó nắm lại
"Mẹ cho con đi với " cậu nãy giờ chỉ biết cầm bánh mochi ăn không muốn quan tâm người lớn nói chuyện, nay nghe mẹ muốn đi chơi thì cậu gắt bánh qua một bên rồi đi đến chỗ cô
" Bảo bối ngoan, mẹ đi với Cô Ái Nhiên rồi sẽ về sớm với con " cô ngồi xổm xuống xoa xoa má cậu, rồi thơm lên má cậu, cậu có một mùi hương thơm nhẹ của hoa Lavender trên mặt thật khiến cô muốn hôn mãi.
"Nhưng mà con...."
" Tiểu Hàn nghe lời mẹ, ở nhà với ba " Thiên Duệ lạnh lùng nói
"Vâng ạ " cậu ngoan ngoãn nghe lời anh có trời mới biết người cậu sợ nhất là người ba đại nhân này, cậu có thể làm nũng với mẹ nhưng với người ba này cậu thì tuyệt đối KHÔNG.
......
Tại khu Dạo Phố Tứ Xuyên.
" Tiểu Khiết, thật lâu rồi tụi mình mới có thời gian đến đây " Ái Nhiên tràn đầy hào hứng khi được đi dạo phố cùng cô
"Đúng vậy, thật lâu rồi tụi mình mới có dịp cùng nhau đi dạo thế này "
" Trước tiên là chúng ta đi ăn xiên nướng trước nhé" nhắc đến đồ ăn là hai mắt Ái Nhiên sáng lên.
"Cậu chỉ biết có ăn, thật không hiểu sao Lãnh Phong lại yêu cậu nữa" Hàn Khiết đưa tay chỉ chỉ lên trán Ái Nhiên bĩu môi nói.
"Đừng nhắc đến hắn ta, lúc nào hắc ta không cho tớ ăn mấy thứ này" cái tên Lãnh Phong này thật sự không cho cô ăn vì nói là sẽ không tốt cho sức khỏe điều này làm cho cô hơi bất mãn.
Hàn Khiết không biết nói gì chỉ cười cười, cuối cùng thì bạn thân kiêm luôn em chồng đã tìm được hạnh phúc của mình rồi,...sau đó hai người vui vẻ cười đùa với nhau trên phố..
không đợi Lãnh Phong mở cửa xe Ái Nhiên đã chạy nhanh vào trong nhà Lãnh Phong lắc lắc đầu..
Ái Nhiên vừa vào đã bay đến ôm Hàn Khiết giọng như sắp khóc nhưng không kìm được mà òa khóc.
"Tiểu Khiết... tớ thật sự rất nhớ cậu "
Bị Ái Nhiên ôm bất ngờ Hàn Khiết cũng vội ôm cô, sợ cả hai sẽ bị ngã.
"Được rồi, cậu khóc cái gì chứ tớ chưa có chết mà " Hàn Khiết đẩy nhẹ cô ra rồi lau nước mắt cho cô.
Đúng lúc Lãnh Phong bước vào liền không vui khi thấy Ái Nhiên khóc, kéo cô từ tay Hàn Khiết lại ôm vào lòng.
" Sao lại khóc rồi " Lãnh Phong nhẹ nhàng xoa lưng cô vỗ về.
Ái Nhiên lắc đầu không nói. một màn này khiến Hàn Khiết quá ngạc nhiên mà đứng hình nhìn hai người trước mặt đang tình cảm với nhau.
Thư ký Lãnh và Ái Nhiên? họ có quan hệ gì nhau sao.
Hàn Khiết quay sang nhìn chồng mình thì thấy anh không biểu hiện gì chỉ nhàn nhạt uống trà, lại quay sang Tiểu Hàn chỉ thấy cậu nhún vai tỏ ý không biết.
Cô đành quay đầu lại nhìn hai con người đang ôm nhau kia.
"Tiểu Nhiên, hai người..."
Ái Nhiên rời khỏi vòng tay Lãnh Phong rồi đi đến nắm tay Hàn Khiết ngại ngùng nói.
"Tớ và Lãnh Phong đang yêu nhau"
"Là thật sao, vậy cậu và cậu ấy yêu nhau được bao lâu rồi" Hàn Khiết không khá bất ngờ nữa mà nghiêm túc hỏi..
"Khoảng... khoảng 3 năm rồi"
"Yêu nhau lâu như vậy sao hai người còn chưa kết hôn " Hàn Khiết hỏi lại
Không để Ái Nhiên nói Lãnh Phong đã chen ngang nói.
" Thật ra 3 tháng trước chúng tôi dự định sẽ kết hôn nhưng Thiếu phu nhân xảy ra chuyện nên chúng tôi bỏ ý định"
Thì ra là vậy, nếu như lúc đó cô không cẩn thận sẽ không xảy ra tai nạn thì lúc cô sẽ làm lành với Thiên Duệ và cả gia đình cô và anh sẽ đi dự đám cưới của Ái Nhiên.
Đúng rồi trên đời này làm gì có " Nếu Như ", cô thật sự muốn trách bản thân mình..
" Ái Nhiên tớ xin lỗi " Hàn Khiết ngẹn ngào ôm Ái Nhiên
"Được rồi, tớ không trách cậu, cậu thiệt là đã làm mẹ rồi còn khóc nữa" Ái Nhiên cố tình trêu cô. sau đó cả hai cười vui vẻ
"Hàn Khiết em mau qua đây ngồi" lần này là Thiên Duệ lên tiếng.
"Vâng, Tiểu Nhiên, Lãnh Phong hai người cũng ngồi đi "
" Hai người đến đây làm gì " Thiên Duệ không mặn không nhạt nói
" Anh hai, em đến đây để cùng Tiểu Khiết đi chơi " Ái Nhiên
"Không được " anh liền phản đối
"Tại sao không được " Ái Nhiên phản bác lại
"Anh nói không là không "
Ái Nhiên định nói lại thì bị Hàn Khiết ra hiệu đừng nói cứ để cho cô, Ái Nhiên gật đầu
"Thiên Duệ tại sao không cho em đi " Hàn Khiết không vui nói anh
"Bởi anh đã nói sẽ ở nhà cùng em" tay anh không rảnh mà xoa đầu cô đăm chiêu nhìn cô.
Cô như chột dạ cười nhẹ rồi từ từ xích gần anh hơn
"Nhưng mà em muốn đi cùng cậu ấy, đã lâu rồi tụi em chưa nói chuyện phiếm "
"Nói ở đây cũng được mà " anh vẫn một mực phản đối.
Hết cách cô đành dùng chiêu trò hờn dỗi nói vọng ra
"Nếu đã không cho em đi thì anh đừng hòng mà nói chuyện với em trong một tháng "
"Em bình tĩnh đã nào, được rồi anh cho em đi nhưng phải về sớm" anh thấy cô kích động thì vội xuống nước trước.
"Thật sao, em hứa sẽ về sớm " nghe anh đồng ý thì cô vui vẻ hẳn lên
- " Thật hết cách với em " anh thầm nghĩ trong lòng.
Cô đứng dậy định kéo Ái Nhiên đi nhưng ống quần bị ai đó nắm lại
"Mẹ cho con đi với " cậu nãy giờ chỉ biết cầm bánh mochi ăn không muốn quan tâm người lớn nói chuyện, nay nghe mẹ muốn đi chơi thì cậu gắt bánh qua một bên rồi đi đến chỗ cô
" Bảo bối ngoan, mẹ đi với Cô Ái Nhiên rồi sẽ về sớm với con " cô ngồi xổm xuống xoa xoa má cậu, rồi thơm lên má cậu, cậu có một mùi hương thơm nhẹ của hoa Lavender trên mặt thật khiến cô muốn hôn mãi.
"Nhưng mà con...."
" Tiểu Hàn nghe lời mẹ, ở nhà với ba " Thiên Duệ lạnh lùng nói
"Vâng ạ " cậu ngoan ngoãn nghe lời anh có trời mới biết người cậu sợ nhất là người ba đại nhân này, cậu có thể làm nũng với mẹ nhưng với người ba này cậu thì tuyệt đối KHÔNG.
......
Tại khu Dạo Phố Tứ Xuyên.
" Tiểu Khiết, thật lâu rồi tụi mình mới có thời gian đến đây " Ái Nhiên tràn đầy hào hứng khi được đi dạo phố cùng cô
"Đúng vậy, thật lâu rồi tụi mình mới có dịp cùng nhau đi dạo thế này "
" Trước tiên là chúng ta đi ăn xiên nướng trước nhé" nhắc đến đồ ăn là hai mắt Ái Nhiên sáng lên.
"Cậu chỉ biết có ăn, thật không hiểu sao Lãnh Phong lại yêu cậu nữa" Hàn Khiết đưa tay chỉ chỉ lên trán Ái Nhiên bĩu môi nói.
"Đừng nhắc đến hắn ta, lúc nào hắc ta không cho tớ ăn mấy thứ này" cái tên Lãnh Phong này thật sự không cho cô ăn vì nói là sẽ không tốt cho sức khỏe điều này làm cho cô hơi bất mãn.
Hàn Khiết không biết nói gì chỉ cười cười, cuối cùng thì bạn thân kiêm luôn em chồng đã tìm được hạnh phúc của mình rồi,...sau đó hai người vui vẻ cười đùa với nhau trên phố..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.