Chương 57
Jeon Tổng
02/05/2021
Sao thời gian một tháng ở cữ, Ái Nhiên cũng đã quay về Lãnh Gia, vừa về
đến nhà Lãnh Phong nhất quyết không cho cô động tay động chân vào thứ gì mọi việc cứ để mình anh lo liệu, Ái Nhiên vừa thương vừa đau lòng, đau
lòng là khi thấy anh bận bịu chăm con và cả cô đến nỗi phải mất ngủ nhìn khuôn mặt mệt mỏi của anh càng làm cô đau xót.
" Phong, anh lại đây với em "
Lãnh Phong đang ru con gái ngủ lại nghe giọng nói ngọt ngào của vợ thì anh ngừng động tác ru con, nhẹ nhàng đặt con gái trong nôi đi lại chỗ cô Lãnh Phong chưa kịp phản ứng thì đã bị cô kéo xuống giường.
" Nhiên Nhiên, sao vậy em " anh khó hiểu hỏi.
" Anh hãy nằm ngủ một giấc đi trông anh hốc hác thế này em lại đau " giọng cô khàn khàn như sắp khóc nói.
" Được được, anh sẽ ngủ " anh vội đồng ý, nếu không vợ anh lại lo lắng và một điều nữa là cô vừa mới sinh nên không muốn cô xúc động sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.
Vừa mới nhắm mắt anh đã ngủ thiết đi, Ái Nhiên nghe tiếng thở đều đều của anh thì mới an tâm.
.....
Tại một nơi khác.!
" Lâm Phi, anh có thể mời em đi ăn cơm được không " giọng trầm ấm của David vang lên.
Sau mấy tháng vừa qua, David đã cố gắng theo đuổi Lâm Phi rốt cuộc lại bị Lâm Phi từ chối thẳng thừng nhưng anh vẫn cứ mặt dày đeo bám cô, cô cũng lười từ chối nên cứ để anh làm càng.
" Xin lỗi tôi không quen ăn chung với người lạ " Lâm Phi từ tốn nói.!
" Không sao, em có thể nhìn anh ăn được mà " David mặt mũi dày dặn nói
Lâm Phi: "...."???! cô tặc lưỡi không biết nói gì..!
Cô không nói gì nhiều quay sang bắt taxi đi đến một nhà hàng khác bởi cô không muốn ăn chung với người đàn ông vô sĩ này, mắt đã thấy cô lên taxi anh nhanh chóng lấy xe chạy theo.
Tới nhà hàng Lâm Phi gọi cho mình một món đơn giản,... cuối cùng phục vụ đã đem thức ăn đến cho cô, Lâm Phi vừa mới định nhứt cái muỗng canh lên uống thì đột nhiên có giọng nói vừa quen vừa đáng ghét vang lên, không cần phải đoán cô biết người đang sử dụng giọng nói này ngoài David thì còn ai nữa.
" Em sao lại ngồi ăn một mình thế kia "
David giọng đùa giỡn.!
" Thế nửa mình thì ăn kiểu gì " Lâm Phi bực bội đáp.
" Ấy Ấy ý anh không phải như thế " David xua tay nói với.
" Ý anh là gì " Cô hỏi ngược lại
" Ý anh là sợ em ăn một mình buồn nên có muốn cần anh ăn cùng không thôi "
Cô nghe thế làn môi mềm nhếch lên một cái nói.
" Này, nói anh nghe dù buồn hay không buồn thì không cần anh đích thân đến đây tâm sự những điều vô bổ, thay vì ngồi đây nói chuyện với tôi sao anh không đến bệnh viện, bệnh nhân của anh đang chờ anh đấy " nói xong cô nhứt cái mông rời đi, trước khi đi còn tặng kèm vài câu.
" Bao nhiêu hoa tôi chỉ chọn một cành
Bao nhiêu người tôi chỉ né mỗi anh "
David nghe xong thì mặt mũi đều ghi hết trên mặt là thất vọng tràn trề, anh thật không ngờ theo đuổi một người lại khó khăn đến vậy nếu mà để ba người bạn thân biết chuyện này thì họ sẽ cười vào mặt anh mất. Anh thật muốn trở lại một con người độc thân tự do tự tại của ngày trước nhưng trái tim lại bán đứng anh không cho anh bỏ cuộc.
Haizz! anh thở dài rồi rời khỏi nhà hàng
Ngày hôm sau.
Tiểu Hàn khi biết được Ái Nhiên sinh một cô con gái thật dễ thương, cậu đã nhờ Thiên Duệ chở cậu đến nhà cô trẻ thăm em họ của cậu, Thiên Duệ ngay lập tức đồng ý bởi vì cậu đi rồi sẽ dành không gian riêng cho vợ chồng anh.
Biệt thự Lục Vân.
Sau khi đưa Tiểu Hàn đến nhà Lãnh Phong anh nhanh chóng trở về nhà thì thấy cô vợ nhỏ của anh đang bận rộn thay gra giường, anh đi lại ôm eo cô từ đằng sau.
" Bà xã, chúng ta cũng nên vui vẻ đi "
" Hình như anh là đang rất rảnh rỗi phải không " cô ngừng động tác lại, môi mỏng cong tuyệt mĩ
" Ừm, anh rất rảnh " Anh cũng không phải dạng vừa, ranh ma đưa bàn tay sờ soạng khắp nơi trên cơ thể cô.
Hàn Khiết bị anh làm cho ngứa ngáy cô rất nhanh bắt lấy cái tay đang hư hỏng kia nói.
" Nếu như anh đã rảnh thì xuống dưới rửa chén bát giúp em "
Mặt anh lập tức đen lại
" Không, anh không biết rửa chén bát, hiện tại anh chỉ muốn tập thể dục cùng vợ anh thôi "
Hành động nhanh hơn lời nói, anh đã đẩy nhẹ cô xuống giường, Hàn Khiết hoảng hốt lùi về sau.
" Bảo Bảo, anh định làm gì "
" Anh định làm gì sao, lát em sẽ biết thôi Khiết Nhi "
Vừa dứt lời anh đã kéo chân tuột xuống đặt cô dưới thân mình, anh nhanh chóng áp môi mình lên môi cô mà hôn ngấu nghiến, tách hàm răng cô ra anh đưa lưỡi cày cấy bên trong khoang miệng cô, tay không rảnh mà tuột xuống phía dưới của cô khiến cô ngứa ngáy khó chịu.
Một lúc sau anh cũng buông tha cái môi nhỏ tội nghiệp của cô ra, Hàn Khiết thở dốc khó khăn nói
" Bảo Bảo.. đừng...tối qua chúng ta vừa mới.."
" Tối qua không tính, còn bây giờ thì tập thể dục với anh "
" Nhưng.. nhưng mà đây là buổi sáng không thích hợp chút nào, hay là để tối rồi sẽ bù đắp lại cho anh " Hàn Khiết có chút xấu hổ khi phải nghĩ đến cô và anh làm chuyện ấy vào ban ngày ban mặt
" Không được, bây giờ anh ***** *** rồi chẳng lẽ em muốn anh đi tắm nước lạnh rồi anh sẽ lâm bệnh thì sao, em phải xem này " Thiên Duệ xấu xa cầm lấy tay cô đặt vào cậu nhỏ của anh
Hàn Khiết giật bắn mình khi chạm vào thứ nóng rực kia, cô nhanh rục tay về.
" Nhưng mà..."
" Không nhưng nhị gì hết, hãy chiều anh xíu đi bà xã "
Hàn Khiết bây giờ không còn đường từ chối nữa đành gật đầu với anh.
Anh nhận được cái gật đầu của cô thì cười đến vui vẻ.
Anh đem vật nam tính xuyên qua hoa nguyệt của cô bắt đầu hành động.
Rất nhanh căn phòng truyền đến âm thanh ái muội của hai vợ chồng nào đó.
Đến giờ trưa anh mới buông tha cho cô, Hàn Khiết với thân thể đầy mệt mỏi mắt liếc về phía người đàn ông nào đó đang mặc quần áo, nhưng nhìn kỹ lại thân hình cao gầy của ông xã cô rất chuẩn và chuẩn không chê vào đâu được.
Thay quần áo xong, anh đi lại giường đặt lên trán cô một nụ hôn dịu dàng nói
" Em nghỉ ngơi thêm đi, anh xuống dưới chuẩn bị bữa trưa cho em "
Cô gật đầu
" Ừm.!"
Dưới nhà..!
Lục Thiên Duệ bắt tay đeo tạp dề màu vàng có hình con vịt nhìn thoạt cái đã không hợp với người đàn ông cao ngạo như anh rồi, đang hăng say nấu ăn đột nhiên có tiếng chuông cửa anh như khó hiểu nhưng rồi cũng không muốn thắc mắc nhanh chóng đi mở cửa.
Đập vào mắt anh là một gương mặt uể oải của David, anh làm lấy bất ngờ sau đó nhanh chóng khôi phục lại.
" Cậu tới đây làm gì " anh lạnh nhạt hỏi
David không nói gì anh đi lại ghế ngồi rồi mới nói.
" Thiên Duệ, cậu chỉ tôi cách tán gái được không "
Đột nhiên David hỏi anh về chuyện này khiến cho anh có chút nghi ngờ
" Ý cậu là gì "
" Thật ra tôi bị người ta từ chối thẳng thừng, khó khăn lắm tôi mới rung động được với một người nhưng cô ấy lại không cho tôi cơ hội" David vỗ ngực giả vờ đau lòng.
Thiên Duệ nghe từ " Từ chối thẳng thừng " thì không kìm được mà nhếch đôi môi bạc mỏng lên. khoanh tay trước ngực cao ngạo nói
" Cậu chưa tỏ tình với người ta à "
" Chưa, với một đối tượng nghiêm túc như cô ấy thì tôi muốn tiến hành một cách bài bản, chắc chắn " David lúc này nghiêm túc trả lời.
" Tình yêu là bão tố, là sóng gió không có quy luật, nếu thấy đầu cậu cuối mắt mà xuôi rồi....." ngừng một chút, anh cầm ly trà uống một ngụm rồi nói tiếp.
" Thì cậu hãy xơi ngay "
Thiên Duệ nói một cách thẳng thắn, nói đúng hơn là một cách bài bản.!
David lúc này: " Ạch " Á khẩu không nên lời, anh cố gắng nốt một ngụm nước bọt nhìn Thiên Duệ như không thể tin được
" Phong, anh lại đây với em "
Lãnh Phong đang ru con gái ngủ lại nghe giọng nói ngọt ngào của vợ thì anh ngừng động tác ru con, nhẹ nhàng đặt con gái trong nôi đi lại chỗ cô Lãnh Phong chưa kịp phản ứng thì đã bị cô kéo xuống giường.
" Nhiên Nhiên, sao vậy em " anh khó hiểu hỏi.
" Anh hãy nằm ngủ một giấc đi trông anh hốc hác thế này em lại đau " giọng cô khàn khàn như sắp khóc nói.
" Được được, anh sẽ ngủ " anh vội đồng ý, nếu không vợ anh lại lo lắng và một điều nữa là cô vừa mới sinh nên không muốn cô xúc động sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.
Vừa mới nhắm mắt anh đã ngủ thiết đi, Ái Nhiên nghe tiếng thở đều đều của anh thì mới an tâm.
.....
Tại một nơi khác.!
" Lâm Phi, anh có thể mời em đi ăn cơm được không " giọng trầm ấm của David vang lên.
Sau mấy tháng vừa qua, David đã cố gắng theo đuổi Lâm Phi rốt cuộc lại bị Lâm Phi từ chối thẳng thừng nhưng anh vẫn cứ mặt dày đeo bám cô, cô cũng lười từ chối nên cứ để anh làm càng.
" Xin lỗi tôi không quen ăn chung với người lạ " Lâm Phi từ tốn nói.!
" Không sao, em có thể nhìn anh ăn được mà " David mặt mũi dày dặn nói
Lâm Phi: "...."???! cô tặc lưỡi không biết nói gì..!
Cô không nói gì nhiều quay sang bắt taxi đi đến một nhà hàng khác bởi cô không muốn ăn chung với người đàn ông vô sĩ này, mắt đã thấy cô lên taxi anh nhanh chóng lấy xe chạy theo.
Tới nhà hàng Lâm Phi gọi cho mình một món đơn giản,... cuối cùng phục vụ đã đem thức ăn đến cho cô, Lâm Phi vừa mới định nhứt cái muỗng canh lên uống thì đột nhiên có giọng nói vừa quen vừa đáng ghét vang lên, không cần phải đoán cô biết người đang sử dụng giọng nói này ngoài David thì còn ai nữa.
" Em sao lại ngồi ăn một mình thế kia "
David giọng đùa giỡn.!
" Thế nửa mình thì ăn kiểu gì " Lâm Phi bực bội đáp.
" Ấy Ấy ý anh không phải như thế " David xua tay nói với.
" Ý anh là gì " Cô hỏi ngược lại
" Ý anh là sợ em ăn một mình buồn nên có muốn cần anh ăn cùng không thôi "
Cô nghe thế làn môi mềm nhếch lên một cái nói.
" Này, nói anh nghe dù buồn hay không buồn thì không cần anh đích thân đến đây tâm sự những điều vô bổ, thay vì ngồi đây nói chuyện với tôi sao anh không đến bệnh viện, bệnh nhân của anh đang chờ anh đấy " nói xong cô nhứt cái mông rời đi, trước khi đi còn tặng kèm vài câu.
" Bao nhiêu hoa tôi chỉ chọn một cành
Bao nhiêu người tôi chỉ né mỗi anh "
David nghe xong thì mặt mũi đều ghi hết trên mặt là thất vọng tràn trề, anh thật không ngờ theo đuổi một người lại khó khăn đến vậy nếu mà để ba người bạn thân biết chuyện này thì họ sẽ cười vào mặt anh mất. Anh thật muốn trở lại một con người độc thân tự do tự tại của ngày trước nhưng trái tim lại bán đứng anh không cho anh bỏ cuộc.
Haizz! anh thở dài rồi rời khỏi nhà hàng
Ngày hôm sau.
Tiểu Hàn khi biết được Ái Nhiên sinh một cô con gái thật dễ thương, cậu đã nhờ Thiên Duệ chở cậu đến nhà cô trẻ thăm em họ của cậu, Thiên Duệ ngay lập tức đồng ý bởi vì cậu đi rồi sẽ dành không gian riêng cho vợ chồng anh.
Biệt thự Lục Vân.
Sau khi đưa Tiểu Hàn đến nhà Lãnh Phong anh nhanh chóng trở về nhà thì thấy cô vợ nhỏ của anh đang bận rộn thay gra giường, anh đi lại ôm eo cô từ đằng sau.
" Bà xã, chúng ta cũng nên vui vẻ đi "
" Hình như anh là đang rất rảnh rỗi phải không " cô ngừng động tác lại, môi mỏng cong tuyệt mĩ
" Ừm, anh rất rảnh " Anh cũng không phải dạng vừa, ranh ma đưa bàn tay sờ soạng khắp nơi trên cơ thể cô.
Hàn Khiết bị anh làm cho ngứa ngáy cô rất nhanh bắt lấy cái tay đang hư hỏng kia nói.
" Nếu như anh đã rảnh thì xuống dưới rửa chén bát giúp em "
Mặt anh lập tức đen lại
" Không, anh không biết rửa chén bát, hiện tại anh chỉ muốn tập thể dục cùng vợ anh thôi "
Hành động nhanh hơn lời nói, anh đã đẩy nhẹ cô xuống giường, Hàn Khiết hoảng hốt lùi về sau.
" Bảo Bảo, anh định làm gì "
" Anh định làm gì sao, lát em sẽ biết thôi Khiết Nhi "
Vừa dứt lời anh đã kéo chân tuột xuống đặt cô dưới thân mình, anh nhanh chóng áp môi mình lên môi cô mà hôn ngấu nghiến, tách hàm răng cô ra anh đưa lưỡi cày cấy bên trong khoang miệng cô, tay không rảnh mà tuột xuống phía dưới của cô khiến cô ngứa ngáy khó chịu.
Một lúc sau anh cũng buông tha cái môi nhỏ tội nghiệp của cô ra, Hàn Khiết thở dốc khó khăn nói
" Bảo Bảo.. đừng...tối qua chúng ta vừa mới.."
" Tối qua không tính, còn bây giờ thì tập thể dục với anh "
" Nhưng.. nhưng mà đây là buổi sáng không thích hợp chút nào, hay là để tối rồi sẽ bù đắp lại cho anh " Hàn Khiết có chút xấu hổ khi phải nghĩ đến cô và anh làm chuyện ấy vào ban ngày ban mặt
" Không được, bây giờ anh ***** *** rồi chẳng lẽ em muốn anh đi tắm nước lạnh rồi anh sẽ lâm bệnh thì sao, em phải xem này " Thiên Duệ xấu xa cầm lấy tay cô đặt vào cậu nhỏ của anh
Hàn Khiết giật bắn mình khi chạm vào thứ nóng rực kia, cô nhanh rục tay về.
" Nhưng mà..."
" Không nhưng nhị gì hết, hãy chiều anh xíu đi bà xã "
Hàn Khiết bây giờ không còn đường từ chối nữa đành gật đầu với anh.
Anh nhận được cái gật đầu của cô thì cười đến vui vẻ.
Anh đem vật nam tính xuyên qua hoa nguyệt của cô bắt đầu hành động.
Rất nhanh căn phòng truyền đến âm thanh ái muội của hai vợ chồng nào đó.
Đến giờ trưa anh mới buông tha cho cô, Hàn Khiết với thân thể đầy mệt mỏi mắt liếc về phía người đàn ông nào đó đang mặc quần áo, nhưng nhìn kỹ lại thân hình cao gầy của ông xã cô rất chuẩn và chuẩn không chê vào đâu được.
Thay quần áo xong, anh đi lại giường đặt lên trán cô một nụ hôn dịu dàng nói
" Em nghỉ ngơi thêm đi, anh xuống dưới chuẩn bị bữa trưa cho em "
Cô gật đầu
" Ừm.!"
Dưới nhà..!
Lục Thiên Duệ bắt tay đeo tạp dề màu vàng có hình con vịt nhìn thoạt cái đã không hợp với người đàn ông cao ngạo như anh rồi, đang hăng say nấu ăn đột nhiên có tiếng chuông cửa anh như khó hiểu nhưng rồi cũng không muốn thắc mắc nhanh chóng đi mở cửa.
Đập vào mắt anh là một gương mặt uể oải của David, anh làm lấy bất ngờ sau đó nhanh chóng khôi phục lại.
" Cậu tới đây làm gì " anh lạnh nhạt hỏi
David không nói gì anh đi lại ghế ngồi rồi mới nói.
" Thiên Duệ, cậu chỉ tôi cách tán gái được không "
Đột nhiên David hỏi anh về chuyện này khiến cho anh có chút nghi ngờ
" Ý cậu là gì "
" Thật ra tôi bị người ta từ chối thẳng thừng, khó khăn lắm tôi mới rung động được với một người nhưng cô ấy lại không cho tôi cơ hội" David vỗ ngực giả vờ đau lòng.
Thiên Duệ nghe từ " Từ chối thẳng thừng " thì không kìm được mà nhếch đôi môi bạc mỏng lên. khoanh tay trước ngực cao ngạo nói
" Cậu chưa tỏ tình với người ta à "
" Chưa, với một đối tượng nghiêm túc như cô ấy thì tôi muốn tiến hành một cách bài bản, chắc chắn " David lúc này nghiêm túc trả lời.
" Tình yêu là bão tố, là sóng gió không có quy luật, nếu thấy đầu cậu cuối mắt mà xuôi rồi....." ngừng một chút, anh cầm ly trà uống một ngụm rồi nói tiếp.
" Thì cậu hãy xơi ngay "
Thiên Duệ nói một cách thẳng thắn, nói đúng hơn là một cách bài bản.!
David lúc này: " Ạch " Á khẩu không nên lời, anh cố gắng nốt một ngụm nước bọt nhìn Thiên Duệ như không thể tin được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.