Chương 5: Tôi Ghét Anh !
Minna Lê
24/08/2015
- Cô sang nhà tôi ở để tiện làm việc !Nó há hốc mồm ( bự đủ cả đàn ruồi bay vào ). Nhưng Hân thì không, chắc chắn 2 người này đã cấu kết với nhau
- Tại...tại sao tôi phải sang nhà anh cơ chứ ? Tôi có nhà mà
- Nhưng cô làm ở tập đoàn nhà tôi. Chẳng phải nhà tôi sẽ gần hơn sao ?
- Tập..tập đoàn nhà anh á?
Nó liếc Hân một cái như muốn rớt con mắt ra thay cho câu hỏi: " Thế này là thế nào ?"
- Tao xin việc cho mày ở một tập đoàn chứng khoán lớn của thành phố, ai dè là tập đoàn nhà Bảo !
- Hân !!! Muốn tao bóp chết mày không ? Hả? Hả?
Nó nhào tới bóp cổ Hân, mỗi chữ "hả" là nó lại bóp chặt hơn. Mắt hiện lên từng tia đỏ au, cực kì giận dữ. Nó có thể giết chết Hân nếu như hắn không ngăn lại
- NÀY, Hân chỉ vô tình thôi !
Nhìn mặt hắn đầy sát khí, nó sợ lắm, nhưng vẫn giữ nguyên bộ mặt giận dữ của mình
- Vậy anh thì cố tình, đúng không ?
- Còn cô thì sao ? Tại sao lại muốn bóp chết bạn thân như vậy ?
Nhắc tới Hân, mặt nó không còn giận nữa mà chuyển sang trạng thái lo lắng
- Hân... Hân đâu rồi ?
Nó quay qua quay lại tìm Hân. Thì ra Hân đang nằm bẹp dưới sàn, ho khụ khụ. Nó đỡ Hân dậy
- Xin lỗi Hân, tại lúc đấy tao nóng quá ! Không kiểm soát được hành động của mình
- Không sao...khụ..khụ...
Để tụi nó chăm sóc nhau một lúc, hắn mới lên tiếng
- Thế cô có qua nhà tôi ở không ?
- Ờ,,,có chứ, sao không? Nếu Hân đã xin việc ở đó thì ngu gì mà không làm
Nó trả lời chắc nịch. Còn hắn thì nở nụ cười gian không tả nổi
- Tốt, vậy chuẩn bị hành lí rồi đi
- Cái gì ? Đi luôn á ? Sáng mai không được à ?
- Đi để còn làm quen nữa ( xạo )
Nó miễn cưỡng đi, chân giậm ình ình ( Min: Lại 1 lần nữa chia buồn cùng gạch !). Vừa cho đồ vào va li, nó vừa lẩm bẩm
- Đồ chết dẫm, đồ chết bầm. Anh chết đi cho tôi. Tôi ghét anh, cực kì ghét anh
20' sau.....
Nó lững thững kéo va li và ba lô ra, mặt hầm hầm đầy giận dữ
" Con gái gì mà dữ thấy mồ !"- hắn nghĩ
- Xong rồi phải không? Đi
Hắn khoát tay ra hiệu. Quay sang Hân, hắn nói
- Cô cũng đi luôn đi
Hai người kia đã yên vị trên xe, còn nó thì vẫn đứng ở cửa loay hoay không biết làm cách nào cửa mới mở
- Cái cửa này....Nó bị làm sao vậy ?
Hắn ngồi trước vô lăng khẽ quay đầu nhìn nó " Haizzzz....ai bảo làm người tốt chi " (ọe ọe)
Hắn bước xuống xe, đến cạnh nó, chỉ cặn kẽ từng bước một rồi mở cửa đẩy nó vào trong
- Nè, anh không còn cách nào để tôi vào một cách nhẹ nhàng à ? Làm gì mà như ma đuổi thế ?
- Làm cũng như không. Thà rằng tôi đẩy cô vào còn nhanh và lẹ hơn
- Anh...anh là đồ chết dẫm
- Còn cô là đồ chết bầm
- Anh á
- Cô á
- Anh á
- Cô á
- Anh á
- Cô á
- THÔI !!!
Hân hét lên, một phần vì không muốn nghe điệp khúc "á", phần là bảo vệ lỗ tai của mình
....
- Phòng cô ở đây nè !
Oa, phòng rộng ơi là rộng, phải bằng nguyên căn nhà cũ của nó, với tông màu chủ đạo là xanh lá, có phòng tắm, có bàn học, có ban công, có giường....( Min: Giang cho Min ở với !). Nó lôi đồ vào, tắm rửa, rồi một tin nhắn đến
[ Có xuống ăn cơm không ?]
" Ax, saoa nh biết số mình, chắc Long cho. Không ăn...Mà thôi ăn không có lại ọt ọt "
[ Có chớ. Anh nấu xong rồi à ?]
[Tạm tin vậy đi]
Nó hí hửng chạy xuống. Một bàn đầy đồ ăn, toàn đồ ngon, thơm phức nữa chứ. Thật là cuốn hút nó quá đi mừ !! Nó ngồi xuống, gắp lia lịa, mồm nhai nhồm nhoàm, hỏi
- A ọc âu à ấu on ậy ? ( Anh học đâu mà nấu ngon vậy ?)
- Uầy, tôi chưa thấy đứa con gái nào như cô cả. Vừa ăn vừa nói. Bất lịch sự !
Nghe hắn nói, nó nuốt cả một cục cơm to đùng xuống họng, gân cổ cãi
- Đó là anh chưa thấy, cả thế giới này có cả đống. Đâu phải chỉ có mình tôi
- Đúng rồi, loại đó giống cô. Đều là heo !
- Anh dám ?
- Sao lại không ?
Tức quá, nó ăn tiếp. Kiểu như ăn để xua tan cơn giận trong người. Loáng một cái, tất cả các đĩa bát đều sạch bọng sáng bóng ( Đỡ tốn tiền mua nước rửa chén ). Hắn ngỡ ngàng trước sức mạnh kinh khủng của nó. Con gái mà sức ăn có thể địch với 5 thằng con trai ! Thấy mà phát khiếp !!! ( -_- ). Thấy nó đứng lên đi về phía tủ lạnh, hắn hỏi
- Cô đi đâu thế ?
- Uống sữa ( ặc...ặc..)
- Cô...cô...cô...còn chưa no à ?
Hắn như muốn té lọt ghế khi nghe câu trả lời của nó, lắp bắp hỏi lại
- Nhiêu đấy nhằm nhò gì !!!!!!!!!!!!!
Hắn nhìn lại bàn ăn, rõ ràng là hắn nấu quá trời món, ăn thì chỉ bằng 1/3 nó, mà "nhiêu đây chưa đủ sao ?"
" Ôi trời, nuôi con heo này trong nhà, riết rồi tập đoàn này phá sản quá ! "- hắn đau lòng hối hận khi chấp nhận nó về đây ở
Uống hết 1 ly sữa to đùng, nó vui vẻ lên phòng, không quên để lại lời nhắn
- Tôi lên phòng trước, anh dọn đi nhé !
Hắn vì đang ngỡ ngàng trước nó, nên chỉ biết răm rắp nghe theo. Đến khi phát hiện ra, thì đã quá muộn, hắn đã rửa và dọn xong tất cả. Nghiến răng trèo trẹo, hắn tự nhủ với lòng mình " Hoàng Lê Hương Giang, ngày mai....ngày mai tôi thề...thề sẽ "hành hạ" cô, "xử trảm" cô"
....
6:45 am...
- Heo nhà, dậy mau !
Hắn gõ cửa phòng nó thình thình, nhưng nó không trả lời
- Heo nhà. Đồ heo nhà. Cô dậy mau cho tôi !
Im lặng
- CON HEOOOOOOOOO !
Hắn đứng ở ngoài hét to cực, cùng tay đập khí thế vào cửa. Cuối cùng nó cũng lên tiếng, à không, phải nói là quát mới chuẩn
- Bị điên nặng rồi à ? Anh có biết là tôi đang ngủ không? Giấc ngủ củ tôi hơi bị quý giá đó, biết không hả ?
Hắn không nói gì, định quay đi thì "tinh"- nguyên một bóng đèn 12000V hiện lên trên đầu ( nói là 12000v tức "ý kiến" trong đầu hắn cực "gian")
- Con heo, cô có biết mấy giờ rồi không ? Có đi ăn sáng không hả ?
- Ăn ư ? Oh my chuối ! Đợi chút ra liền
Nó nhìn đồng hồ rồi lao tọt vào WC, hắn ở ngoài nở một nụ cười gian không chịu nổi
Phi thẳng xuống cầu thang, thấy hắn đang ung dung ngồi xem tivi, nó liền hỏi
- Sao còn ngồi đấy ? Đi được chưa?
- Con gái con nứa thấy ăn là tơm tớp. Người ta chỉ cần cho cô ăn thôi là bảo cô đi đâu cũng được hả ?
- Kệ tui....nhanh đi- Nó bĩu môi thúc giục
Hắn đứng dậy, đút tay vào túi quần đi lấy xe. Thật ra hắn rủ nó đi như vậy đều có chủ ý cả, một cách nhẹ nhàng thôi không bạo lực hay đấm đá gì cả mà vẫn có thể "hành hạ" nó hả hê không thương tiếc
.....
...
...
- Tại...tại sao tôi phải sang nhà anh cơ chứ ? Tôi có nhà mà
- Nhưng cô làm ở tập đoàn nhà tôi. Chẳng phải nhà tôi sẽ gần hơn sao ?
- Tập..tập đoàn nhà anh á?
Nó liếc Hân một cái như muốn rớt con mắt ra thay cho câu hỏi: " Thế này là thế nào ?"
- Tao xin việc cho mày ở một tập đoàn chứng khoán lớn của thành phố, ai dè là tập đoàn nhà Bảo !
- Hân !!! Muốn tao bóp chết mày không ? Hả? Hả?
Nó nhào tới bóp cổ Hân, mỗi chữ "hả" là nó lại bóp chặt hơn. Mắt hiện lên từng tia đỏ au, cực kì giận dữ. Nó có thể giết chết Hân nếu như hắn không ngăn lại
- NÀY, Hân chỉ vô tình thôi !
Nhìn mặt hắn đầy sát khí, nó sợ lắm, nhưng vẫn giữ nguyên bộ mặt giận dữ của mình
- Vậy anh thì cố tình, đúng không ?
- Còn cô thì sao ? Tại sao lại muốn bóp chết bạn thân như vậy ?
Nhắc tới Hân, mặt nó không còn giận nữa mà chuyển sang trạng thái lo lắng
- Hân... Hân đâu rồi ?
Nó quay qua quay lại tìm Hân. Thì ra Hân đang nằm bẹp dưới sàn, ho khụ khụ. Nó đỡ Hân dậy
- Xin lỗi Hân, tại lúc đấy tao nóng quá ! Không kiểm soát được hành động của mình
- Không sao...khụ..khụ...
Để tụi nó chăm sóc nhau một lúc, hắn mới lên tiếng
- Thế cô có qua nhà tôi ở không ?
- Ờ,,,có chứ, sao không? Nếu Hân đã xin việc ở đó thì ngu gì mà không làm
Nó trả lời chắc nịch. Còn hắn thì nở nụ cười gian không tả nổi
- Tốt, vậy chuẩn bị hành lí rồi đi
- Cái gì ? Đi luôn á ? Sáng mai không được à ?
- Đi để còn làm quen nữa ( xạo )
Nó miễn cưỡng đi, chân giậm ình ình ( Min: Lại 1 lần nữa chia buồn cùng gạch !). Vừa cho đồ vào va li, nó vừa lẩm bẩm
- Đồ chết dẫm, đồ chết bầm. Anh chết đi cho tôi. Tôi ghét anh, cực kì ghét anh
20' sau.....
Nó lững thững kéo va li và ba lô ra, mặt hầm hầm đầy giận dữ
" Con gái gì mà dữ thấy mồ !"- hắn nghĩ
- Xong rồi phải không? Đi
Hắn khoát tay ra hiệu. Quay sang Hân, hắn nói
- Cô cũng đi luôn đi
Hai người kia đã yên vị trên xe, còn nó thì vẫn đứng ở cửa loay hoay không biết làm cách nào cửa mới mở
- Cái cửa này....Nó bị làm sao vậy ?
Hắn ngồi trước vô lăng khẽ quay đầu nhìn nó " Haizzzz....ai bảo làm người tốt chi " (ọe ọe)
Hắn bước xuống xe, đến cạnh nó, chỉ cặn kẽ từng bước một rồi mở cửa đẩy nó vào trong
- Nè, anh không còn cách nào để tôi vào một cách nhẹ nhàng à ? Làm gì mà như ma đuổi thế ?
- Làm cũng như không. Thà rằng tôi đẩy cô vào còn nhanh và lẹ hơn
- Anh...anh là đồ chết dẫm
- Còn cô là đồ chết bầm
- Anh á
- Cô á
- Anh á
- Cô á
- Anh á
- Cô á
- THÔI !!!
Hân hét lên, một phần vì không muốn nghe điệp khúc "á", phần là bảo vệ lỗ tai của mình
....
- Phòng cô ở đây nè !
Oa, phòng rộng ơi là rộng, phải bằng nguyên căn nhà cũ của nó, với tông màu chủ đạo là xanh lá, có phòng tắm, có bàn học, có ban công, có giường....( Min: Giang cho Min ở với !). Nó lôi đồ vào, tắm rửa, rồi một tin nhắn đến
[ Có xuống ăn cơm không ?]
" Ax, saoa nh biết số mình, chắc Long cho. Không ăn...Mà thôi ăn không có lại ọt ọt "
[ Có chớ. Anh nấu xong rồi à ?]
[Tạm tin vậy đi]
Nó hí hửng chạy xuống. Một bàn đầy đồ ăn, toàn đồ ngon, thơm phức nữa chứ. Thật là cuốn hút nó quá đi mừ !! Nó ngồi xuống, gắp lia lịa, mồm nhai nhồm nhoàm, hỏi
- A ọc âu à ấu on ậy ? ( Anh học đâu mà nấu ngon vậy ?)
- Uầy, tôi chưa thấy đứa con gái nào như cô cả. Vừa ăn vừa nói. Bất lịch sự !
Nghe hắn nói, nó nuốt cả một cục cơm to đùng xuống họng, gân cổ cãi
- Đó là anh chưa thấy, cả thế giới này có cả đống. Đâu phải chỉ có mình tôi
- Đúng rồi, loại đó giống cô. Đều là heo !
- Anh dám ?
- Sao lại không ?
Tức quá, nó ăn tiếp. Kiểu như ăn để xua tan cơn giận trong người. Loáng một cái, tất cả các đĩa bát đều sạch bọng sáng bóng ( Đỡ tốn tiền mua nước rửa chén ). Hắn ngỡ ngàng trước sức mạnh kinh khủng của nó. Con gái mà sức ăn có thể địch với 5 thằng con trai ! Thấy mà phát khiếp !!! ( -_- ). Thấy nó đứng lên đi về phía tủ lạnh, hắn hỏi
- Cô đi đâu thế ?
- Uống sữa ( ặc...ặc..)
- Cô...cô...cô...còn chưa no à ?
Hắn như muốn té lọt ghế khi nghe câu trả lời của nó, lắp bắp hỏi lại
- Nhiêu đấy nhằm nhò gì !!!!!!!!!!!!!
Hắn nhìn lại bàn ăn, rõ ràng là hắn nấu quá trời món, ăn thì chỉ bằng 1/3 nó, mà "nhiêu đây chưa đủ sao ?"
" Ôi trời, nuôi con heo này trong nhà, riết rồi tập đoàn này phá sản quá ! "- hắn đau lòng hối hận khi chấp nhận nó về đây ở
Uống hết 1 ly sữa to đùng, nó vui vẻ lên phòng, không quên để lại lời nhắn
- Tôi lên phòng trước, anh dọn đi nhé !
Hắn vì đang ngỡ ngàng trước nó, nên chỉ biết răm rắp nghe theo. Đến khi phát hiện ra, thì đã quá muộn, hắn đã rửa và dọn xong tất cả. Nghiến răng trèo trẹo, hắn tự nhủ với lòng mình " Hoàng Lê Hương Giang, ngày mai....ngày mai tôi thề...thề sẽ "hành hạ" cô, "xử trảm" cô"
....
6:45 am...
- Heo nhà, dậy mau !
Hắn gõ cửa phòng nó thình thình, nhưng nó không trả lời
- Heo nhà. Đồ heo nhà. Cô dậy mau cho tôi !
Im lặng
- CON HEOOOOOOOOO !
Hắn đứng ở ngoài hét to cực, cùng tay đập khí thế vào cửa. Cuối cùng nó cũng lên tiếng, à không, phải nói là quát mới chuẩn
- Bị điên nặng rồi à ? Anh có biết là tôi đang ngủ không? Giấc ngủ củ tôi hơi bị quý giá đó, biết không hả ?
Hắn không nói gì, định quay đi thì "tinh"- nguyên một bóng đèn 12000V hiện lên trên đầu ( nói là 12000v tức "ý kiến" trong đầu hắn cực "gian")
- Con heo, cô có biết mấy giờ rồi không ? Có đi ăn sáng không hả ?
- Ăn ư ? Oh my chuối ! Đợi chút ra liền
Nó nhìn đồng hồ rồi lao tọt vào WC, hắn ở ngoài nở một nụ cười gian không chịu nổi
Phi thẳng xuống cầu thang, thấy hắn đang ung dung ngồi xem tivi, nó liền hỏi
- Sao còn ngồi đấy ? Đi được chưa?
- Con gái con nứa thấy ăn là tơm tớp. Người ta chỉ cần cho cô ăn thôi là bảo cô đi đâu cũng được hả ?
- Kệ tui....nhanh đi- Nó bĩu môi thúc giục
Hắn đứng dậy, đút tay vào túi quần đi lấy xe. Thật ra hắn rủ nó đi như vậy đều có chủ ý cả, một cách nhẹ nhàng thôi không bạo lực hay đấm đá gì cả mà vẫn có thể "hành hạ" nó hả hê không thương tiếc
.....
...
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.