Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Chương 481: Bại hoại! Em chán ghét anh!
Hề Yên
20/12/2016
"A a a a .... Nhẹ một chút, nhẹ một chút, nhẹ một chút...."
Nghe tiếng kêu khoa trương như thế, Tần Cận dừng động tác lại, xụ mặt nhìn cô gái nhỏ dưới thân, "Đau ở đâu?"
Diệp Tử uất ức gào thét: "Chỗ đó!"
Ánh mắt Tần Cận âm u, giọng nói càng lạnh đến mức có thể giết người: "Ông đây còn chưa tiến vào!"
"A?" Mặt Diệp Tử thoáng hồng đến cổ, "Vẫn .... Vẫn chưa có đi vào sao?"
"...."
Đối với vấn đề này, Tần đại gia không có trả lời.
Lần nữa ngậm lấy môi của cô, lại một đường xuống phía dưới dọc theo cằm của cô, dùng cách hôn môi phát tiết tức giận và lửa dục ra ngoài.
Bởi vì hành động của anh, thân thể Diệp Tử không ngừng rung động ngồi dậy, hai tay nắm chặt lấy phần lưng Tần Cận, móng tay thật dài cạo ra mấy cái miệng máu.
"Nóng quá ....""Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn"
Giống như là bị rượu nồng độ cao nhuộm dần, Diệp Tử không uống rượu lại say, trên người nóng hổi dữ dội.
Cô kéo kéo cổ áo, Tần Cận trực tiếp cúi đầu cắn lên nút phía trên, kéo mạnh, Diệp Tử lộ ra một mảng lớn.
"A!"
Cô vô thức bảo vệ vị trí ngực, Tần Cận trực tiếp chuyển tay của cô đến đỉnh đầu, tiến quân thần tốc, đòi hỏi tốt đẹp của cô.
Sáng sớm, Tần Cận liền sử dụng hành động thực tế để chứng minh anh chính là thô bạo đơn giản như vậy.
Diệp Tử hư thoát nằm ở trên giường, Tần Cận xoay người xuống giường, quấn một khăn tắm tới giữa eo lưng, rồi cúi người bế Diệp Tử từ trên giường lên.
Bế cô vào phòng tắm, thả trong bồn tắm, chỉnh xong nước ấm liền thả vào trong bồn tắm, rất nhanh liền không qua khỏi thân thể Diệp Tử.
Tần Cận cầm sữa tắm đưa cho Diệp Tử, Diệp Tử không nhận, hừ một tiếng liền xoay mặt sang một bên, hốc mắt hồng hồng.
Tần Cận nhìn ra cô không thích hợp, cúi người nâng mặt của cô qua để cô nhìn thẳng anh, chỉ là Diệp Tử không phối hợp, ánh mắt luôn nhìn nơi khác.
Bộ dạng như vậy, vừa nhìn đã biết là đang giận lẩy.
Tần Cận khống chế mặt của cô, không cho cô nhúc nhích, tới gần cô vài phần, dùng cằm cọ cọ ở trên trán cô.
"Tức giận sao?"
Giọng nói sâu lắng, mang theo ý cười có chút thâm ý.
Diệp Tử quyết bĩu môi, vẫn nhìn phương hướng khác, không nhìn anh, "Không có!"
"Còn nói không có." Tần Cận cười gian, thuận tiện kéo khăn tắm xuống bước vào trong bồn tắm.
"A! Anh...." Diệp Tử mới vừa thu hồi ánh mắt, liền nhìn thấy anh trần truồng ngâm vào trong bồn tắm, trên mặt lập tức nóng lên, "Lưu manh!"
"Anh lưu manh?" Tần Cận đột nhiên cúi người tiến gần sát cô, "Tiểu Diệp Tử, em có biết buổi sáng là lúc tinh lực đàn ông hưng thịnh nhất không, đừng nói là một lần, dù mười lần cũng không có vấn đề."
Diệp Tử thoáng ngậm chặt miệng, sau đó cong hai chân lên dựa vào phía sau, trên mặt nhỏ tinh tế mang theo chút đỏ hồng say lòng người, trên cổ, trên xương đòn vai, ngực, tất cả đều là dấu hôn Tần Cận lưu lại.
Hơi nước ấm áp lượn chung quanh cô, nhìn có vẻ càng thêm xinh đẹp động lòng người, khiến người ta suy nghĩ lung tung hết lần này đến lần khác.
"Có muốn thử trong bồn tắm không?"
Tần Cận thích khiêu khích cô trong lúc tâm cô loạn như ma nhất, giống như bất tri bất giác sở thích như vậy đã tạo thành một thói quen.
"Không cần!"
Hai tay Diệp Tử ôm vai, che khuất bộ phận nhạy cảm trước ngực.
"Anh muốn." Tần Cận cười đến lưu manh lại quyến rũ: "Hơn nữa muốn rất nhiều rất nhiều lần."
"Anh chết đi!"
Không ngờ, Diệp Tử lại nói một câu như vậy."Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn. Nguồn : bit.ly/2hC3XeV "
Tần Cận nghe tiếng, cười đến càng thêm ngông cuồng, "Em là chỉ, muốn dục tiên dục tử sao?"
Đại não Diệp Tử trống không một giây, sau đó, tính khí nhỏ liền tới rồi: "Tần Cận anh bại hoại! Không biết xấu hổ! Em chán ghét anh!"
Nghe tiếng kêu khoa trương như thế, Tần Cận dừng động tác lại, xụ mặt nhìn cô gái nhỏ dưới thân, "Đau ở đâu?"
Diệp Tử uất ức gào thét: "Chỗ đó!"
Ánh mắt Tần Cận âm u, giọng nói càng lạnh đến mức có thể giết người: "Ông đây còn chưa tiến vào!"
"A?" Mặt Diệp Tử thoáng hồng đến cổ, "Vẫn .... Vẫn chưa có đi vào sao?"
"...."
Đối với vấn đề này, Tần đại gia không có trả lời.
Lần nữa ngậm lấy môi của cô, lại một đường xuống phía dưới dọc theo cằm của cô, dùng cách hôn môi phát tiết tức giận và lửa dục ra ngoài.
Bởi vì hành động của anh, thân thể Diệp Tử không ngừng rung động ngồi dậy, hai tay nắm chặt lấy phần lưng Tần Cận, móng tay thật dài cạo ra mấy cái miệng máu.
"Nóng quá ....""Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn"
Giống như là bị rượu nồng độ cao nhuộm dần, Diệp Tử không uống rượu lại say, trên người nóng hổi dữ dội.
Cô kéo kéo cổ áo, Tần Cận trực tiếp cúi đầu cắn lên nút phía trên, kéo mạnh, Diệp Tử lộ ra một mảng lớn.
"A!"
Cô vô thức bảo vệ vị trí ngực, Tần Cận trực tiếp chuyển tay của cô đến đỉnh đầu, tiến quân thần tốc, đòi hỏi tốt đẹp của cô.
Sáng sớm, Tần Cận liền sử dụng hành động thực tế để chứng minh anh chính là thô bạo đơn giản như vậy.
Diệp Tử hư thoát nằm ở trên giường, Tần Cận xoay người xuống giường, quấn một khăn tắm tới giữa eo lưng, rồi cúi người bế Diệp Tử từ trên giường lên.
Bế cô vào phòng tắm, thả trong bồn tắm, chỉnh xong nước ấm liền thả vào trong bồn tắm, rất nhanh liền không qua khỏi thân thể Diệp Tử.
Tần Cận cầm sữa tắm đưa cho Diệp Tử, Diệp Tử không nhận, hừ một tiếng liền xoay mặt sang một bên, hốc mắt hồng hồng.
Tần Cận nhìn ra cô không thích hợp, cúi người nâng mặt của cô qua để cô nhìn thẳng anh, chỉ là Diệp Tử không phối hợp, ánh mắt luôn nhìn nơi khác.
Bộ dạng như vậy, vừa nhìn đã biết là đang giận lẩy.
Tần Cận khống chế mặt của cô, không cho cô nhúc nhích, tới gần cô vài phần, dùng cằm cọ cọ ở trên trán cô.
"Tức giận sao?"
Giọng nói sâu lắng, mang theo ý cười có chút thâm ý.
Diệp Tử quyết bĩu môi, vẫn nhìn phương hướng khác, không nhìn anh, "Không có!"
"Còn nói không có." Tần Cận cười gian, thuận tiện kéo khăn tắm xuống bước vào trong bồn tắm.
"A! Anh...." Diệp Tử mới vừa thu hồi ánh mắt, liền nhìn thấy anh trần truồng ngâm vào trong bồn tắm, trên mặt lập tức nóng lên, "Lưu manh!"
"Anh lưu manh?" Tần Cận đột nhiên cúi người tiến gần sát cô, "Tiểu Diệp Tử, em có biết buổi sáng là lúc tinh lực đàn ông hưng thịnh nhất không, đừng nói là một lần, dù mười lần cũng không có vấn đề."
Diệp Tử thoáng ngậm chặt miệng, sau đó cong hai chân lên dựa vào phía sau, trên mặt nhỏ tinh tế mang theo chút đỏ hồng say lòng người, trên cổ, trên xương đòn vai, ngực, tất cả đều là dấu hôn Tần Cận lưu lại.
Hơi nước ấm áp lượn chung quanh cô, nhìn có vẻ càng thêm xinh đẹp động lòng người, khiến người ta suy nghĩ lung tung hết lần này đến lần khác.
"Có muốn thử trong bồn tắm không?"
Tần Cận thích khiêu khích cô trong lúc tâm cô loạn như ma nhất, giống như bất tri bất giác sở thích như vậy đã tạo thành một thói quen.
"Không cần!"
Hai tay Diệp Tử ôm vai, che khuất bộ phận nhạy cảm trước ngực.
"Anh muốn." Tần Cận cười đến lưu manh lại quyến rũ: "Hơn nữa muốn rất nhiều rất nhiều lần."
"Anh chết đi!"
Không ngờ, Diệp Tử lại nói một câu như vậy."Do các web khác copy lại truyện của t hích đ ọc tr uyện mà không để lại nguồn và các bạn không ủng hộ và đọc tại bên nguồn t hích đọ c truy ện nhiều nếu như vậy bọn mình tạm thời drop truyện này và tập trung dịch truyện khác .Bạn nào muốn đọc trước hãy comment dưới th ích đo c tru yện ad sẽ gửi chương cho các bạn. Nguồn : bit.ly/2hC3XeV "
Tần Cận nghe tiếng, cười đến càng thêm ngông cuồng, "Em là chỉ, muốn dục tiên dục tử sao?"
Đại não Diệp Tử trống không một giây, sau đó, tính khí nhỏ liền tới rồi: "Tần Cận anh bại hoại! Không biết xấu hổ! Em chán ghét anh!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.