Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút
Chương 985: Giặt quần áo
Hề Yên
04/05/2017
Editor: May
Sau khi mở cửa phòng, thấy cái ghế cô từng ngồi qua vẫn còn đặt ở nơi đó, nhìn có chút đột ngột, sau đó cô nhún vai nâng ghế lên, dời nó về vị trí cũ của mình.
Phòng thử quần áo của Thi Ngạo Tước vẫn như lần đầu tiên anh mở ra, bên trong rất lớn, nhưng bình thường quần áo đàn ông sẽ ít hơn phụ nữ, cho nên so sánh với tủ quần áo của Thích Cảnh Nhân, phòng của anh vẫn nhỏ hơn một nửa.
Có ngăn tủ đặc biệt để cà vạt, còn ngăn tủ lớn đựng ví tiền.
Phần lớn âu phục của Thi Ngạo Tước đều là ba loại màu sắc đen xám trắng, ngay cả màu tím đậm có chút u buồn cũng chưa từng thấy anh mặc qua, cho nên những thứ âu phục đó đều cất ở đáy tủ nha! Hay là nói Thi Ngạo Tước thật sự là có tiền mà không có chỗ xài?
Tô Cửu Y lắc lắc đầu, suy tư một chút vẫn là lấy ra mấy bộ âu phục anh thường mặc ra, bày ra ở trên bàn.
Loại chuyện ủi quần áo giúp người ta này cô cũng chỉ từng thấy ở tiệm giặt quần áo và trong tiệm may, bản thân ngược lại chưa từng làm thử. Nhưng không phải tục ngữ nói chưa ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy qua heo chạy mà, cô có dáng có vẻ học là được rồi.
Cô cẩn thân từng ly từng tí trải âu phục chỉnh tề, sau đó cắm đầu dây điện bàn ủi vào ổ điện, ấn mở ra xem xét, nhớ lại bộ dáng ủi quần áo mình từng thấy tiệm giặt quần áo, đặt ủi điện lên âu phục, chậm rãi chuyển dời xuống phía dưới, nơi bàn ủi điện tiếp xúc với âu phục toát lên hơi nóng.
Nhìn ra Ngạo Tước đại khái là một ngày sẽ đổi quần áo một lần, sau khi cô ủi hết mấy bộ anh mặc gần đây, lại chạy đến trong phòng ngủ chính đi tìm quần áo cũ mặc vào hôm qua.
Bộ âu phục mặc trong vũ hội hóa trang kia treo lẻ loi hiu quạnh ở trên giá áo bên ngoài, xem ra nữ hầu phụ trách giặt quần áo lười biếng vẫn chưa đến lấy.
Cô sẽ không giặt âu phục, nhưng áo sơmi bình thường vẫn có thể giặt. Cô thả nhẹ động tác lấy áo sơ mi xuống, sau đó đi đến phòng tắm tìm chậu mở nước.
Tính ra trong phòng của anh, số lần cô tới tới lui lui nhiều nhất chính là phòng tắm, tình cảnh anh dị ứng phát sốt lần trước vẫn còn rõ như ban ngày, nhớ khi đó cô rất lo lắng, nghĩ ngợi làm thế nào mới có thể giúp anh hạ sốt, cả phòng tắm đều bị cô làm lộn xộn lung tung.
Bất quá trong phòng tắm của anh giống như thật không có mấy thứ như xà phòng giặt quần áo, suy nghĩ một chút cũng đúng, dù sao người ta là thiếu gia có tiền, tổng giám đốc sạch sẽ diễm lệ, sao trong phòng tắm lại có thể đặt thứ xà phòng giặt quần áo này.
Sau khi cô ngâm áo sơ mi vào nước liền cẩn thận xoa nắn một lần, sau đó do dự có nên đi phòng giặt quần áo tìm một chút xà phòng giặt quần áo hay không.
Ở nơi này công việc đều là tách ra, giống như Tô Cửu Y, đại đa số công việc của cô đều là tưới hoa cắt tỉa hoa cỏ cây cối, quét dọn gian phòng, đương nhiên nơi này còn có nữ hầu phụ trách giặt quần áo, có nữ hầu phụ trách thu quần áo, có nữ hầu phụ trách rửa sạch đồ ăn vân vân.
Cô vẫn chưa có làm quen với phòng giặt quần áo, dù sao bình thường loại chuyện giặt quần áo này đều có nữ hầu đặc biệt phụ trách, kể cả quần áo của những người giúp việc và bảo an như bọn họ, đều cũng có người chỉ định đi thu từng phòng, sau đó giặt chung.
Nhưng cô lại nói không nên ra rốt cuộc mình muốn xà phòng giặt quần áo làm cái gì, dù sao cũng không thể nói muốn giặt quần áo cho ông chủ, nếu như nói ra, chắc hẳn cũng sẽ bị loan truyền bậy.
Sau khi do dự vài phút, cô vẫn là vẫy khô tay đi đến phòng giặt quần áo.
Cũng may ở đó gặp phải mấy nữ hầu thu quần áo vào mấy ngày hôm trước, thuận lợi lấy được một gói xà phòng giặt quần áo.
Thật ra người thiện lương đều sẽ được hồi báo tốt, ví dụ như ngày đó Tô Cửu Y gặp phải nữ hầu này trên hành lang, chỉ còn một mình cô ấy khó khăn đẩy xe trên hành lang, cô vừa vặn làm xong công việc của mình, đang rảnh rỗi nhàm chán, liền giúp cô ấy thu quần áo bẩn của cả tầng lầu.
Sau khi mở cửa phòng, thấy cái ghế cô từng ngồi qua vẫn còn đặt ở nơi đó, nhìn có chút đột ngột, sau đó cô nhún vai nâng ghế lên, dời nó về vị trí cũ của mình.
Phòng thử quần áo của Thi Ngạo Tước vẫn như lần đầu tiên anh mở ra, bên trong rất lớn, nhưng bình thường quần áo đàn ông sẽ ít hơn phụ nữ, cho nên so sánh với tủ quần áo của Thích Cảnh Nhân, phòng của anh vẫn nhỏ hơn một nửa.
Có ngăn tủ đặc biệt để cà vạt, còn ngăn tủ lớn đựng ví tiền.
Phần lớn âu phục của Thi Ngạo Tước đều là ba loại màu sắc đen xám trắng, ngay cả màu tím đậm có chút u buồn cũng chưa từng thấy anh mặc qua, cho nên những thứ âu phục đó đều cất ở đáy tủ nha! Hay là nói Thi Ngạo Tước thật sự là có tiền mà không có chỗ xài?
Tô Cửu Y lắc lắc đầu, suy tư một chút vẫn là lấy ra mấy bộ âu phục anh thường mặc ra, bày ra ở trên bàn.
Loại chuyện ủi quần áo giúp người ta này cô cũng chỉ từng thấy ở tiệm giặt quần áo và trong tiệm may, bản thân ngược lại chưa từng làm thử. Nhưng không phải tục ngữ nói chưa ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy qua heo chạy mà, cô có dáng có vẻ học là được rồi.
Cô cẩn thân từng ly từng tí trải âu phục chỉnh tề, sau đó cắm đầu dây điện bàn ủi vào ổ điện, ấn mở ra xem xét, nhớ lại bộ dáng ủi quần áo mình từng thấy tiệm giặt quần áo, đặt ủi điện lên âu phục, chậm rãi chuyển dời xuống phía dưới, nơi bàn ủi điện tiếp xúc với âu phục toát lên hơi nóng.
Nhìn ra Ngạo Tước đại khái là một ngày sẽ đổi quần áo một lần, sau khi cô ủi hết mấy bộ anh mặc gần đây, lại chạy đến trong phòng ngủ chính đi tìm quần áo cũ mặc vào hôm qua.
Bộ âu phục mặc trong vũ hội hóa trang kia treo lẻ loi hiu quạnh ở trên giá áo bên ngoài, xem ra nữ hầu phụ trách giặt quần áo lười biếng vẫn chưa đến lấy.
Cô sẽ không giặt âu phục, nhưng áo sơmi bình thường vẫn có thể giặt. Cô thả nhẹ động tác lấy áo sơ mi xuống, sau đó đi đến phòng tắm tìm chậu mở nước.
Tính ra trong phòng của anh, số lần cô tới tới lui lui nhiều nhất chính là phòng tắm, tình cảnh anh dị ứng phát sốt lần trước vẫn còn rõ như ban ngày, nhớ khi đó cô rất lo lắng, nghĩ ngợi làm thế nào mới có thể giúp anh hạ sốt, cả phòng tắm đều bị cô làm lộn xộn lung tung.
Bất quá trong phòng tắm của anh giống như thật không có mấy thứ như xà phòng giặt quần áo, suy nghĩ một chút cũng đúng, dù sao người ta là thiếu gia có tiền, tổng giám đốc sạch sẽ diễm lệ, sao trong phòng tắm lại có thể đặt thứ xà phòng giặt quần áo này.
Sau khi cô ngâm áo sơ mi vào nước liền cẩn thận xoa nắn một lần, sau đó do dự có nên đi phòng giặt quần áo tìm một chút xà phòng giặt quần áo hay không.
Ở nơi này công việc đều là tách ra, giống như Tô Cửu Y, đại đa số công việc của cô đều là tưới hoa cắt tỉa hoa cỏ cây cối, quét dọn gian phòng, đương nhiên nơi này còn có nữ hầu phụ trách giặt quần áo, có nữ hầu phụ trách thu quần áo, có nữ hầu phụ trách rửa sạch đồ ăn vân vân.
Cô vẫn chưa có làm quen với phòng giặt quần áo, dù sao bình thường loại chuyện giặt quần áo này đều có nữ hầu đặc biệt phụ trách, kể cả quần áo của những người giúp việc và bảo an như bọn họ, đều cũng có người chỉ định đi thu từng phòng, sau đó giặt chung.
Nhưng cô lại nói không nên ra rốt cuộc mình muốn xà phòng giặt quần áo làm cái gì, dù sao cũng không thể nói muốn giặt quần áo cho ông chủ, nếu như nói ra, chắc hẳn cũng sẽ bị loan truyền bậy.
Sau khi do dự vài phút, cô vẫn là vẫy khô tay đi đến phòng giặt quần áo.
Cũng may ở đó gặp phải mấy nữ hầu thu quần áo vào mấy ngày hôm trước, thuận lợi lấy được một gói xà phòng giặt quần áo.
Thật ra người thiện lương đều sẽ được hồi báo tốt, ví dụ như ngày đó Tô Cửu Y gặp phải nữ hầu này trên hành lang, chỉ còn một mình cô ấy khó khăn đẩy xe trên hành lang, cô vừa vặn làm xong công việc của mình, đang rảnh rỗi nhàm chán, liền giúp cô ấy thu quần áo bẩn của cả tầng lầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.