Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo
Chương 260: Anh đè lên người tôi thật khó chịu
Xảo Linh
28/02/2018
"Anh muốn làm cái gì?" Tôi sửng sốt, bây giờ là ban ngày, không phải anh ta lại muốn làm chuyện đó chứ?
Ngược lại anh ta lại không giống như bình thường sẽ ngay lập tức hôn lên môi tôi, hơn nữa lại còn dùng ánh mắt trong trẻo nhìn chằm chằm vào mặt tôi, đầu ngón tay thon dài hơi lạnh, xẹt lên môi tôi: "Tình nhân cũ của em, là thiếu gia tập đoàn Hoa Phong. . ."
Tôi ngẩn ra, anh ta đang nói tới Tô Quân sao? Sao vô duyên vô cớ, lại nhắc đến Tô Quân?
"Tôi và anh ta không phải loại quan hệ như vậy. . ." Tôi không nhịn được theo bản năng giải thích.
"Bất kể em và anh ta trước đây có quan hệ gì, dù sao thì hiện tại, em cũng là của anh!" Lúc anh ta nói những lời này, có một loại cao ngạo nói không nên lời, làm tôi cảm nhận được dường như anh ta cảm thấy rất có thành tựu.
Giống như một đứa bé giành được món đồ chơi mà mình yêu thích, có thể cướp về được, sẽ cảm thấy rất vui vẻ, đắc ý, tôi cảm thấy như mình là chiến lợi phẩm mà anh ta giành được.
"Bây giờ anh ta đã rời khỏi làng giải trí rồi, anh cũng không cần phải lo lắng tôi sẽ lại đóng phim cùng anh ta." Tôi nhàn nhạt nói, lần này hẳn là anh ta cũng sẽ yên tâm để tôi tự do nhận vai diễn rồi chứ?
"Vậy cũng không nhất định không nhất định, lỡ như còn có người thứ hai, người thứ ba xuất hiện thì sao?"
Mấy lời này giống như là tôi rất lăng nhăng vậy, làm ơn đi, rõ ràng chính anh mới là người phong lưu đó! Còn cố tình nói tôi sao? Tôi cắn môi không nói gì, tức một bụng.
"Thế nào? Không vui sao?" Anh ta ngoắc ngoắc khóe miệng.
"Anh nói xong chưa? Đứng lên đi, anh đè lên người tôi thật khó chịu. . ." Tôi thử đẩy anh ta ra.
"Anh sẽ nói cho em nghe một chuyện thú vị." Dường như anh ta rất hăng hái.
"Sao?"
"Người đàn ông đó muốn thu mua tập đoàn Đông Á, thật là buồn cười quá đi, xét về thực lực, anh tuyệt đối mạnh hơn tên kia, muốn bằng thực lực của bản thân anh ta đi thu mua tập đoàn của anh sao, suy nghĩ này thật là quá ngu xuẩn.
Bàn tay tôi để trên ngực anh ta chợt cứng lại, kinh ngạc nhìn anh ta.
Tôi không nghe lầm đó chứ, Tô Quân muốn thu mua công ty anh ta? Không phải là muốn nhắm vào Lục Minh Hiên sao?
Mạc Oánh, anh sẽ trở nên mạnh mẽ, em hãy chờ anh. . . Lời của Tô Quân luẩn quẩn trong đầu tôi, chẳng lẽ anh ta muốn dùng phương thức này để đánh bại Lục Minh Hiên, chứng minh cho tôi thấy sao?
"Vẻ mặt của em, thật thú vị." Giọng nói tà mị của Lục Minh Hiên kéo tôi ra khỏi suy nghĩ, tôi hoàn hồn lại, bây giờ mới phát hiện, anh ta đang nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt lóe sáng.
Người đàn ông này lại đang nghĩ cái gì trong đầu vậy?
Ngược lại anh ta lại không giống như bình thường sẽ ngay lập tức hôn lên môi tôi, hơn nữa lại còn dùng ánh mắt trong trẻo nhìn chằm chằm vào mặt tôi, đầu ngón tay thon dài hơi lạnh, xẹt lên môi tôi: "Tình nhân cũ của em, là thiếu gia tập đoàn Hoa Phong. . ."
Tôi ngẩn ra, anh ta đang nói tới Tô Quân sao? Sao vô duyên vô cớ, lại nhắc đến Tô Quân?
"Tôi và anh ta không phải loại quan hệ như vậy. . ." Tôi không nhịn được theo bản năng giải thích.
"Bất kể em và anh ta trước đây có quan hệ gì, dù sao thì hiện tại, em cũng là của anh!" Lúc anh ta nói những lời này, có một loại cao ngạo nói không nên lời, làm tôi cảm nhận được dường như anh ta cảm thấy rất có thành tựu.
Giống như một đứa bé giành được món đồ chơi mà mình yêu thích, có thể cướp về được, sẽ cảm thấy rất vui vẻ, đắc ý, tôi cảm thấy như mình là chiến lợi phẩm mà anh ta giành được.
"Bây giờ anh ta đã rời khỏi làng giải trí rồi, anh cũng không cần phải lo lắng tôi sẽ lại đóng phim cùng anh ta." Tôi nhàn nhạt nói, lần này hẳn là anh ta cũng sẽ yên tâm để tôi tự do nhận vai diễn rồi chứ?
"Vậy cũng không nhất định không nhất định, lỡ như còn có người thứ hai, người thứ ba xuất hiện thì sao?"
Mấy lời này giống như là tôi rất lăng nhăng vậy, làm ơn đi, rõ ràng chính anh mới là người phong lưu đó! Còn cố tình nói tôi sao? Tôi cắn môi không nói gì, tức một bụng.
"Thế nào? Không vui sao?" Anh ta ngoắc ngoắc khóe miệng.
"Anh nói xong chưa? Đứng lên đi, anh đè lên người tôi thật khó chịu. . ." Tôi thử đẩy anh ta ra.
"Anh sẽ nói cho em nghe một chuyện thú vị." Dường như anh ta rất hăng hái.
"Sao?"
"Người đàn ông đó muốn thu mua tập đoàn Đông Á, thật là buồn cười quá đi, xét về thực lực, anh tuyệt đối mạnh hơn tên kia, muốn bằng thực lực của bản thân anh ta đi thu mua tập đoàn của anh sao, suy nghĩ này thật là quá ngu xuẩn.
Bàn tay tôi để trên ngực anh ta chợt cứng lại, kinh ngạc nhìn anh ta.
Tôi không nghe lầm đó chứ, Tô Quân muốn thu mua công ty anh ta? Không phải là muốn nhắm vào Lục Minh Hiên sao?
Mạc Oánh, anh sẽ trở nên mạnh mẽ, em hãy chờ anh. . . Lời của Tô Quân luẩn quẩn trong đầu tôi, chẳng lẽ anh ta muốn dùng phương thức này để đánh bại Lục Minh Hiên, chứng minh cho tôi thấy sao?
"Vẻ mặt của em, thật thú vị." Giọng nói tà mị của Lục Minh Hiên kéo tôi ra khỏi suy nghĩ, tôi hoàn hồn lại, bây giờ mới phát hiện, anh ta đang nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt lóe sáng.
Người đàn ông này lại đang nghĩ cái gì trong đầu vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.