Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo
Chương 249: Cô không có tư cách gả vào Lục gia
Xảo Linh
21/02/2018
Đó là một người đàn ông trung niên, nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi,
nhưng mái tóc hơi bạc, số tuổi thực tế của ông ta khẳng định là đã ngoài bốn mươi rồi. Trên tay đang kẹp một điếu xì gà, bộ dạng hút thuốc có
mấy phần tương tự với Lục Minh Hiên.
Ngũ quan ông ta rất sắc sảo, hai hàng lông mày kiếm dày rậm, một đôi con ngươi sâu không thấy đáy, ánh mắt nhìn tôi vô cùng sắc bén, có thể làm cho bất cứ ai nhìn vào cũng phải run sợ, môi mỏng mím lại, cho thấy ông ta là một người vô cùng nghiêm khắc.
Trên người ông ta có một loại uy nghiêm không thể giải thích được, toát ra từ bên trong, cảm giác áp bức này khiến người ta không rét mà run.
"Cô chính là cô gái mà Lục Minh Hiên cưới về sao?" Ánh mắt ông ta híp lại thành một đường thẳng tắp, giống như muốn nhìn thấu tôi.
Tôi hơi hoảng sợ, nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh.
"Ông là?"
"Lục Chấn Hải!"
Lục Chấn Hải là ai? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe qua? Đang lúc tôi vô cùng nghi hoặc, sau lưng truyền đến một giọng nói quen thuộc: "Ba! Sao ba lại quay về?"
Tôi quay đầu, thấy Lục Minh Hiên kinh ngạc nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế salon, nhớ tới lời ông ta vừa nói, giật mình.
Thì ra đây chính là ba của Lục Minh Hiên sao?
Ánh mắt nghiêm nghị của Lục Chấn Hải chuyển sang trên mặt Lục Minh Hiên, hừ lạnh một tiếng: "Con còn nhớ ba là ba của con sao? Chuyện kết hôn lớn như vậy, lại dám gạt ba!"
". . ." Lục Minh Hiên không nói gì, gương mặt lãnh khốc không đoán ra được tâm tình anh ta.
Tôi lại một lần nữa khiếp sợ, thì ra chuyện tôi và anh ta kết hôn, anh ta vẫn luôn gạt ba anh ta sao? Tại sao lại muốn giấu giếm?
"Thật xin lỗi, con. . ." Tôi vừa muốn mở miệng nói chuyện, giọng nói nghiêm nghị lập tức quát tôi: "Câm miệng, chỗ này không tới lượt cô nói chuyện!"
Tôi bị tiếng quát đột ngột làm hoảng sợ, vô thức lùi về sau một bước, tôi có thể cảm nhận một cách rõ ràng, người ba chồng này vô cùng bất mãn đối với tôi!
Mà một giây sau, cũng xác nhận suy đoán của tôi.
"Ba không đồng ý con kết hôn cùng người phụ nữ này!" Ông ta nghiêm túc nói: "Loại phụ nữ này, không có tư cách gả vào Lục gia chúng ta! Không có tư cách làm dâu nhà họ Lục!"
"Nhưng tụi con đã kết hôn rồi!" Giọng nói của Lục Minh Hiên cũng nghiêm túc, giống như đang đối đầu cùng với ba anh ta!
"Vậy thì ly hôn!"
"Không được!" Lục Minh Hiên kiên quyết phản đối: "Con sẽ không ly hôn."
"Con đang chống đối ba sao?" Lục Chấn Hải tức giận vỗ bàn.
Lục Minh Hiên không sợ chút nào: "Từ nhỏ đến lớn, cái gì ba cũng sắp đặt cho con, cái gì con cũng nghe theo ba, bây giờ ngay cả cưới vợ mà ba cũng không cho con có quyền tự lựa chọn hay sao? Ba không thể để con được tự quyền quyết định một lần hay sao?"
Ngũ quan ông ta rất sắc sảo, hai hàng lông mày kiếm dày rậm, một đôi con ngươi sâu không thấy đáy, ánh mắt nhìn tôi vô cùng sắc bén, có thể làm cho bất cứ ai nhìn vào cũng phải run sợ, môi mỏng mím lại, cho thấy ông ta là một người vô cùng nghiêm khắc.
Trên người ông ta có một loại uy nghiêm không thể giải thích được, toát ra từ bên trong, cảm giác áp bức này khiến người ta không rét mà run.
"Cô chính là cô gái mà Lục Minh Hiên cưới về sao?" Ánh mắt ông ta híp lại thành một đường thẳng tắp, giống như muốn nhìn thấu tôi.
Tôi hơi hoảng sợ, nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh.
"Ông là?"
"Lục Chấn Hải!"
Lục Chấn Hải là ai? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe qua? Đang lúc tôi vô cùng nghi hoặc, sau lưng truyền đến một giọng nói quen thuộc: "Ba! Sao ba lại quay về?"
Tôi quay đầu, thấy Lục Minh Hiên kinh ngạc nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế salon, nhớ tới lời ông ta vừa nói, giật mình.
Thì ra đây chính là ba của Lục Minh Hiên sao?
Ánh mắt nghiêm nghị của Lục Chấn Hải chuyển sang trên mặt Lục Minh Hiên, hừ lạnh một tiếng: "Con còn nhớ ba là ba của con sao? Chuyện kết hôn lớn như vậy, lại dám gạt ba!"
". . ." Lục Minh Hiên không nói gì, gương mặt lãnh khốc không đoán ra được tâm tình anh ta.
Tôi lại một lần nữa khiếp sợ, thì ra chuyện tôi và anh ta kết hôn, anh ta vẫn luôn gạt ba anh ta sao? Tại sao lại muốn giấu giếm?
"Thật xin lỗi, con. . ." Tôi vừa muốn mở miệng nói chuyện, giọng nói nghiêm nghị lập tức quát tôi: "Câm miệng, chỗ này không tới lượt cô nói chuyện!"
Tôi bị tiếng quát đột ngột làm hoảng sợ, vô thức lùi về sau một bước, tôi có thể cảm nhận một cách rõ ràng, người ba chồng này vô cùng bất mãn đối với tôi!
Mà một giây sau, cũng xác nhận suy đoán của tôi.
"Ba không đồng ý con kết hôn cùng người phụ nữ này!" Ông ta nghiêm túc nói: "Loại phụ nữ này, không có tư cách gả vào Lục gia chúng ta! Không có tư cách làm dâu nhà họ Lục!"
"Nhưng tụi con đã kết hôn rồi!" Giọng nói của Lục Minh Hiên cũng nghiêm túc, giống như đang đối đầu cùng với ba anh ta!
"Vậy thì ly hôn!"
"Không được!" Lục Minh Hiên kiên quyết phản đối: "Con sẽ không ly hôn."
"Con đang chống đối ba sao?" Lục Chấn Hải tức giận vỗ bàn.
Lục Minh Hiên không sợ chút nào: "Từ nhỏ đến lớn, cái gì ba cũng sắp đặt cho con, cái gì con cũng nghe theo ba, bây giờ ngay cả cưới vợ mà ba cũng không cho con có quyền tự lựa chọn hay sao? Ba không thể để con được tự quyền quyết định một lần hay sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.