Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo
Chương 3: Đổi khách làm chủ
Xảo Linh
26/11/2016
Đầu ngón tay thon dài dừng trên da thịt của anh ta một lát, mang theo men
say tê dại, mỗi động tác như lôi cuốn quyến rũ, đôi môi đỏ mọng khêu gợi khẽ cắn, bộ dạng có chứa chút ngây ngô lại giả vờ thuần thục.
Chính bộ dạng ngây ngô đó đã thành công khơi dậy dục vọng trong anh!!!
Anh ta bị kích động xoay người đặt tôi nằm dưới thân, đôi tay kìm chặt hai bên.
Chẳng cần khúc dạo đầu, trực tiếp tiến vào bên trong cơ thể tôi. . . . . .
"Ưm. . . . . ." Thật là đau!
Cảm giác thân thể như bị xé rách, đau đớn khó có thể chịu được ùn ùn kéo tới….
Tôi nắm chặt ga giường, cố gắng chịu đựng đây tất cả!
"Thế nào?" Anh ta dừng một chút, hô hấp dồn dập.
"Không có việc gì, anh cứ tiếp tục!" Tôi cố chịu đựng, giả vờ bình tĩnh nói.
"Ừ!"
Kế đó động tác càng thêm hung bạo, càng dùng thêm sức di chuyển sâu vào, không khác gì dã thú muốn đòi lấy nhiều khoái cảm từ trên thân thể tôi, mỗi động tác dùng sức lực rất lớn, gần như muốn xé nát thân thể tôi.
Tôi cắn chặt hàm răng, nhất quyết không lên tiếng, mồ hôi cùng nước mắt rớt xuống từng giọt.
Dưới ánh đèn mù mờ, chiếc lắc thủy tinh trên cổ tay khúc xạ ra ánh sáng nhàn nhạt, trái tim tôi như bị ai níu lấy, đau đến không cách nào hô hấp, trong đầu liên tục lướt qua một vài hình ảnh, khuôn mặt tươi cười dưới ánh mặt trời đó khiến cho ánh mắt tôi lập tức mơ hồ. . . . . .
Mạc Oánh, anh thích em, tương lai anh muốn em làm vợ của anh. . . . . .
Mạc Oánh, bất kể xảy ra ra chuyện gì, anh đều bên cạnh em, anh sẽ không rời bỏ em. . . . . .
Mạc Oánh, cho anh ba năm, chờ anh ba năm được không? Anh sẽ cố gắng kiếm tiền, cho em cuộc sống hạnh phúc. . . . . .
Tất cả đã quá muộn, không trở về được nữa, tất cả, tất cả đã không thể trở về được. . . . . .
"Diệp Phong, thật xin lỗi. . . . . ."
Tôi nhỏ giọng tự lẩm bẩm, tuyệt vọng nhắm mắt lại, mồ hôi xen lẫn nước mắt chảy từ khóe môi vào trong miệng, mặn chát . . . . . .
Không biết trải qua bao lâu, người đàn ông phía trên than nhẹ một tiếng, rốt cuộc cũng phóng ra tinh hoa vào thân thể tôi.
Tôi không còn sức lực, cuối cùng một giọt nước mắt trực trào rơi, ý thức càng ngày càng mơ hồ. . . . . .
%%%%%%%%%%%%
Ngay khi tôi tỉnh lại, người đàn ông bên gối đã sớm ăn vận chỉnh chu, đứng ở phía trước cửa sổ phì phèo điếu thuốc!
Khói sương lượn lờ, từng vòng khói đứt quãng bay lên, phác họa rõ nét ra ngũ quan của anh ta, thật giống như đồi núi nhấp nhô chập chùng.
Chính bộ dạng ngây ngô đó đã thành công khơi dậy dục vọng trong anh!!!
Anh ta bị kích động xoay người đặt tôi nằm dưới thân, đôi tay kìm chặt hai bên.
Chẳng cần khúc dạo đầu, trực tiếp tiến vào bên trong cơ thể tôi. . . . . .
"Ưm. . . . . ." Thật là đau!
Cảm giác thân thể như bị xé rách, đau đớn khó có thể chịu được ùn ùn kéo tới….
Tôi nắm chặt ga giường, cố gắng chịu đựng đây tất cả!
"Thế nào?" Anh ta dừng một chút, hô hấp dồn dập.
"Không có việc gì, anh cứ tiếp tục!" Tôi cố chịu đựng, giả vờ bình tĩnh nói.
"Ừ!"
Kế đó động tác càng thêm hung bạo, càng dùng thêm sức di chuyển sâu vào, không khác gì dã thú muốn đòi lấy nhiều khoái cảm từ trên thân thể tôi, mỗi động tác dùng sức lực rất lớn, gần như muốn xé nát thân thể tôi.
Tôi cắn chặt hàm răng, nhất quyết không lên tiếng, mồ hôi cùng nước mắt rớt xuống từng giọt.
Dưới ánh đèn mù mờ, chiếc lắc thủy tinh trên cổ tay khúc xạ ra ánh sáng nhàn nhạt, trái tim tôi như bị ai níu lấy, đau đến không cách nào hô hấp, trong đầu liên tục lướt qua một vài hình ảnh, khuôn mặt tươi cười dưới ánh mặt trời đó khiến cho ánh mắt tôi lập tức mơ hồ. . . . . .
Mạc Oánh, anh thích em, tương lai anh muốn em làm vợ của anh. . . . . .
Mạc Oánh, bất kể xảy ra ra chuyện gì, anh đều bên cạnh em, anh sẽ không rời bỏ em. . . . . .
Mạc Oánh, cho anh ba năm, chờ anh ba năm được không? Anh sẽ cố gắng kiếm tiền, cho em cuộc sống hạnh phúc. . . . . .
Tất cả đã quá muộn, không trở về được nữa, tất cả, tất cả đã không thể trở về được. . . . . .
"Diệp Phong, thật xin lỗi. . . . . ."
Tôi nhỏ giọng tự lẩm bẩm, tuyệt vọng nhắm mắt lại, mồ hôi xen lẫn nước mắt chảy từ khóe môi vào trong miệng, mặn chát . . . . . .
Không biết trải qua bao lâu, người đàn ông phía trên than nhẹ một tiếng, rốt cuộc cũng phóng ra tinh hoa vào thân thể tôi.
Tôi không còn sức lực, cuối cùng một giọt nước mắt trực trào rơi, ý thức càng ngày càng mơ hồ. . . . . .
%%%%%%%%%%%%
Ngay khi tôi tỉnh lại, người đàn ông bên gối đã sớm ăn vận chỉnh chu, đứng ở phía trước cửa sổ phì phèo điếu thuốc!
Khói sương lượn lờ, từng vòng khói đứt quãng bay lên, phác họa rõ nét ra ngũ quan của anh ta, thật giống như đồi núi nhấp nhô chập chùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.