Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo
Chương 12: Sinh lòng chán ghét.
Xảo Linh
26/11/2016
Lời anh vừa mới nói ra, rốt cuộc anh có nghe rõ không?
Một luồng khí tức giận xông lên đầu, tôi cố nhịn để không bùng nổ!
"Lúc nào tôi cũng cảm thấy không đủ, làm thế nào đây, tôi lại muốn em nữa rồi. . . . . ." Giọng nói phóng đãng của anh thoang thoảng bên tai tôi, dường như muốn quyến rũ tôi.
Đáng tiếc tôi không phải phụ nữ ong bướm lẳng lơi, vì vậy không chịu phục tùng trước bộ dạng này của anh!!!
Những lời này của anh, chỉ làm tôi sinh lòng chán ghét!
"Còn đau phải không?"
". . . . . ."
"Cảm thấy lần này tốt hơn lần trước không?"
". . . . . ."
"Tại sao không trả lời?" Đầu ngón tay của anh lướt bên môi tôichuẩn bị trêu đùa khuôn mặt của tôi.
Lời như thế bảo tôi làm sao trả lời?
"Tôi rất mệt mỏi, nên không muốn nói chuyện."
"Nhanh như vậy đã mệt mỏi." Anh cười khẽ, đầu lưỡi đảo quanh ở bên tai tôi:"Hiện tại có thể em không thích như vậy, nhưng rất nhanh, em sẽ thích loại ‘ vận động ’ này. . . . . ."
Tôi thật sự chỉ muốn che lỗ tai của mình, sợ nghe thêm nữa, tôi cảm thấy chính mình không khác gì phụ nữ dâm đãng.
"Tôi muốn đi vệ sinh."
Rốt cuộc anh cũng trượt xuống khỏi người tôi.
Tôi gắng gượng thân thể đau nhức, bước vào phòng tắm tắm nước nóng, thời điểm tôi trở ra, anh đã thay xong quần áo, dáng vẻ vẫn giống như trước, đứng bên cửa sổ nhả khói thuốc lá.
Phải chăng người đàn ông nào cũng thích hút thuốc lá sau khi làm chuyện đó?
"Đã trễ thế này, muốn đi đâu sao?" Tôi nhìn đồng hồ treo trên tường, đã hơn mười một giờ! Anh đã tây trang đóng thùng, dáng vẻ hiển nhiên là muốn rời đi.
"Ừ, tôi còn có chút việc phải xử lý, cô có thể ở đây qua đêm ." Anh tao nhã đeo chiếc đồng hồ kim loại lên tay, rồi sửa lại cổ áo ngay ngắn.
Tôi đứng nhìn sau lưng anh, cảm giác sau khi anh mặc tây trang vào, cả người cũng trở nên trầm ổn hơn, mang bộ lịch sự phong độ, hoàn toàn không tưởng tượng nổi lúc anh ở trên giường lại thô bạo, cuồng dã, nói ra những lời thô tục như vậy.
Đây chính là mặt người dạ thú! Mặc quần áo chỉnh tề cùng với cởi hết tây trang là hai con người khác nhau.
"Đang suy nghĩ gì đấy?" Chẳng biết lúc nào anh đã quay đầu lại, nhìn thẳng vào tôi.
Tôi lắc đầu một cái, vội vàng dời tầm mắt đi, trên người chỉ quấn chiếc khăn tắm, tôi nhặt quần áo của mình từ trên đất lên, đem vào phòng tắm chuẩn bị mặc vào.
"Việc này cô xem qua một chút." Bất chợt, một văn kiện bị vứt xuống giường, vừa đúng rơi tới chỗ tôi.
Một luồng khí tức giận xông lên đầu, tôi cố nhịn để không bùng nổ!
"Lúc nào tôi cũng cảm thấy không đủ, làm thế nào đây, tôi lại muốn em nữa rồi. . . . . ." Giọng nói phóng đãng của anh thoang thoảng bên tai tôi, dường như muốn quyến rũ tôi.
Đáng tiếc tôi không phải phụ nữ ong bướm lẳng lơi, vì vậy không chịu phục tùng trước bộ dạng này của anh!!!
Những lời này của anh, chỉ làm tôi sinh lòng chán ghét!
"Còn đau phải không?"
". . . . . ."
"Cảm thấy lần này tốt hơn lần trước không?"
". . . . . ."
"Tại sao không trả lời?" Đầu ngón tay của anh lướt bên môi tôichuẩn bị trêu đùa khuôn mặt của tôi.
Lời như thế bảo tôi làm sao trả lời?
"Tôi rất mệt mỏi, nên không muốn nói chuyện."
"Nhanh như vậy đã mệt mỏi." Anh cười khẽ, đầu lưỡi đảo quanh ở bên tai tôi:"Hiện tại có thể em không thích như vậy, nhưng rất nhanh, em sẽ thích loại ‘ vận động ’ này. . . . . ."
Tôi thật sự chỉ muốn che lỗ tai của mình, sợ nghe thêm nữa, tôi cảm thấy chính mình không khác gì phụ nữ dâm đãng.
"Tôi muốn đi vệ sinh."
Rốt cuộc anh cũng trượt xuống khỏi người tôi.
Tôi gắng gượng thân thể đau nhức, bước vào phòng tắm tắm nước nóng, thời điểm tôi trở ra, anh đã thay xong quần áo, dáng vẻ vẫn giống như trước, đứng bên cửa sổ nhả khói thuốc lá.
Phải chăng người đàn ông nào cũng thích hút thuốc lá sau khi làm chuyện đó?
"Đã trễ thế này, muốn đi đâu sao?" Tôi nhìn đồng hồ treo trên tường, đã hơn mười một giờ! Anh đã tây trang đóng thùng, dáng vẻ hiển nhiên là muốn rời đi.
"Ừ, tôi còn có chút việc phải xử lý, cô có thể ở đây qua đêm ." Anh tao nhã đeo chiếc đồng hồ kim loại lên tay, rồi sửa lại cổ áo ngay ngắn.
Tôi đứng nhìn sau lưng anh, cảm giác sau khi anh mặc tây trang vào, cả người cũng trở nên trầm ổn hơn, mang bộ lịch sự phong độ, hoàn toàn không tưởng tượng nổi lúc anh ở trên giường lại thô bạo, cuồng dã, nói ra những lời thô tục như vậy.
Đây chính là mặt người dạ thú! Mặc quần áo chỉnh tề cùng với cởi hết tây trang là hai con người khác nhau.
"Đang suy nghĩ gì đấy?" Chẳng biết lúc nào anh đã quay đầu lại, nhìn thẳng vào tôi.
Tôi lắc đầu một cái, vội vàng dời tầm mắt đi, trên người chỉ quấn chiếc khăn tắm, tôi nhặt quần áo của mình từ trên đất lên, đem vào phòng tắm chuẩn bị mặc vào.
"Việc này cô xem qua một chút." Bất chợt, một văn kiện bị vứt xuống giường, vừa đúng rơi tới chỗ tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.