Chương 14: Rắn lười
Thâm Hải Đích Thiên Không
04/05/2015
Chắc là do mình nghĩ quá nhiều!
Rất nhanh liền tắm rửa xong, sau khi mặc quần áo cẩn thận cô mới dám đối mặt với con rắn nhỏ vẫn đang ngâm mình trong nước, kỳ cọ sạch sẽ rồi mới vớt nó lên.
“Mày sẽ không đại tiểu tiện trên giường tao đó chứ? Nếu muốn thì mày phải nói một tiếng đấy.” Lúc giúp nó lau khô thân thể, cô chợt nhớ đến chuyện đại sự vội nói với nó.
Song, khiến cô bất ngờ chính là tiểu hắc xà trong tay cô vậy mà lại gật đầu một cái.
Ầm! Lý Quả ngây người, nó vậy mà nghe hiểu được lời mình nói? Điều này khiến cô rất kinh ngạc, cô vẫn nghĩ rằng tự mình ‘đàn gảy tai trâu’ nhưng hình như là không phải.
Đây không phải là lần đầu tiên cô cảm nhận được con rắn nhỏ này rất thần bí cũng rất kỳ lạ.
“Mày là vật nuôi trong nhà hay là hoang dã?” Bỗng nhiên nhớ đến lời tỏ tình khó hiểu của người đàn ông kia, cô liền cảm thấy tò mò đối với lai lịch của nó.
Ngất, còn phân ra nuôi trong nhà với hoang dã nữa, tiểu hắc xà bĩu môi, kiêu ngạo ngẩng đầu nhỏ, mắt của cô là mọc trên đầu sao? Nó cao quý như thế thì sao có thể bị người nuôi chứ? Trừ khi người đó chán sống.
“Này, mày còn biết tức giận, xem ra nhất định là giống đực không phải cái rồi.” Sau một hồi quan sát, cuối cùng Lý Quả cũng kết luận được giới tính của nó.
Vô nghĩa! Cô có thấy giống cái ở cùng nhau sao? Giống đực mới thích ở cùng với giống cái, nếu không, ai sẽ nhảy lên chỗ đó của cô chứ? Tiểu hắc xà khinh thường nghĩ, tầm mắt liếc tới liếc lui.
Lý Quả mang nó ra khỏi phòng tắm đúng lúc gặp phải Hà Tiểu Ngân đi vào, cô vừa định tươi cười chào hỏi thì nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Hà Tiểu Ngân, thậm chí còn không thèm liếc cô một cái.
Tiểu hắc xà thu hết vẻ mặt cùng cử chỉ của bọn họ vào đáy mắt sau đó liền lúc lắc cơ thể muốn cô nhanh mang nó về giường.
Thoát khỏi tình thế khó xử, cô vội cầm quần áo với rắn nhỏ nhanh chóng chạy về phía giường mình rồi mới đặt nó xuống. Rắn nhỏ vừa thấy giường liền vèo một cái bò lên gối, thân hình nhỏ bé nằm duỗi thẳng.
“Rắn lười.” Cô cười mắng, phát hiện mình đã không còn ghét rắn lại càng không sợ nữa.
Lúc cô mắng nó, tiểu hắc xà chỉ hơi mở mắt tiếp đó lại thích chí nhắm lại.
Cô gái này thật thú vị so với suy nghĩ ban đầu của hắn hoàn toàn khác nhau, cơ thể còn rất mềm mại đặc biệt là hương vị phía trên lưu lại dư âm đến tận bây giờ cho hắn.
Rất nhanh liền tắm rửa xong, sau khi mặc quần áo cẩn thận cô mới dám đối mặt với con rắn nhỏ vẫn đang ngâm mình trong nước, kỳ cọ sạch sẽ rồi mới vớt nó lên.
“Mày sẽ không đại tiểu tiện trên giường tao đó chứ? Nếu muốn thì mày phải nói một tiếng đấy.” Lúc giúp nó lau khô thân thể, cô chợt nhớ đến chuyện đại sự vội nói với nó.
Song, khiến cô bất ngờ chính là tiểu hắc xà trong tay cô vậy mà lại gật đầu một cái.
Ầm! Lý Quả ngây người, nó vậy mà nghe hiểu được lời mình nói? Điều này khiến cô rất kinh ngạc, cô vẫn nghĩ rằng tự mình ‘đàn gảy tai trâu’ nhưng hình như là không phải.
Đây không phải là lần đầu tiên cô cảm nhận được con rắn nhỏ này rất thần bí cũng rất kỳ lạ.
“Mày là vật nuôi trong nhà hay là hoang dã?” Bỗng nhiên nhớ đến lời tỏ tình khó hiểu của người đàn ông kia, cô liền cảm thấy tò mò đối với lai lịch của nó.
Ngất, còn phân ra nuôi trong nhà với hoang dã nữa, tiểu hắc xà bĩu môi, kiêu ngạo ngẩng đầu nhỏ, mắt của cô là mọc trên đầu sao? Nó cao quý như thế thì sao có thể bị người nuôi chứ? Trừ khi người đó chán sống.
“Này, mày còn biết tức giận, xem ra nhất định là giống đực không phải cái rồi.” Sau một hồi quan sát, cuối cùng Lý Quả cũng kết luận được giới tính của nó.
Vô nghĩa! Cô có thấy giống cái ở cùng nhau sao? Giống đực mới thích ở cùng với giống cái, nếu không, ai sẽ nhảy lên chỗ đó của cô chứ? Tiểu hắc xà khinh thường nghĩ, tầm mắt liếc tới liếc lui.
Lý Quả mang nó ra khỏi phòng tắm đúng lúc gặp phải Hà Tiểu Ngân đi vào, cô vừa định tươi cười chào hỏi thì nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Hà Tiểu Ngân, thậm chí còn không thèm liếc cô một cái.
Tiểu hắc xà thu hết vẻ mặt cùng cử chỉ của bọn họ vào đáy mắt sau đó liền lúc lắc cơ thể muốn cô nhanh mang nó về giường.
Thoát khỏi tình thế khó xử, cô vội cầm quần áo với rắn nhỏ nhanh chóng chạy về phía giường mình rồi mới đặt nó xuống. Rắn nhỏ vừa thấy giường liền vèo một cái bò lên gối, thân hình nhỏ bé nằm duỗi thẳng.
“Rắn lười.” Cô cười mắng, phát hiện mình đã không còn ghét rắn lại càng không sợ nữa.
Lúc cô mắng nó, tiểu hắc xà chỉ hơi mở mắt tiếp đó lại thích chí nhắm lại.
Cô gái này thật thú vị so với suy nghĩ ban đầu của hắn hoàn toàn khác nhau, cơ thể còn rất mềm mại đặc biệt là hương vị phía trên lưu lại dư âm đến tận bây giờ cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.