Chương 9: Tôi thích cô ấy
Thâm Hải Đích Thiên Không
04/05/2015
“Chỉ có thể thích một người thôi.” Vu Tú Tình không chịu, phản đối quyết định của hắn.
Hà Tiểu Ngân cũng dùng sức gật đầu, nhìn hắn đầy chờ mong.
Trong bốn người, Hà Tiểu Ngân xinh đẹp nhất mà có sức hấp dẫn nhất là Vu Tú Tình, dáng vẻ Lý Lan so với Lý Quả khá hơn một chút, kém nhất dĩ nhiên là Lý Quả, cho đến bây giờ vẫn không có người đàn ông nào để ý đến cô.
Mặc Nhật Tỳ liếc hai người một cái, lại nhìn Lý Lan thấp thoáng chút hy vọng sau đó tầm mắt hướng về phía Lý Quả đang mang dáng vẻ chuyện không liên quan đến mình, ý vị cười. Muốn không quan tâm? Muốn xem náo nhiệt? Không có cửa đâu! Hắn chính vì cô mà đến.
“Tôi thích...Quả Quả.” Mặc Nhật Tỳ mỉm cười quăng ra trái bom nặng ký khiến cho mọi người bất ngờ.
“Quả Quả!” Ba cô gái đồng thanh kêu, ánh mắt đố kỵ lập tức hướng về phía Lý Quả vô tội đang trốn ở trên giường.
Anh, anh, anh ta nói gì vậy? Anh ta thích mình? Lý Quả vốn mang tâm tình xem kịch vui đột nhiên bị những lời này đánh cho không còn manh giáp, ngây ngẩn cả người, lúc nhận được ba tầm mắt vừa đố kỵ vừa thương tâm mới giật mình.
“Tôi không thích anh.” Cô vội vàng chạy ra tỏ rõ thái độ, căm tức nhìn Mặc Nhật Tỳ. Hắn lại dám phá hoại quan hệ của bọn họ, quá xấu xa!
“Không cần em thích, chỉ cần tôi thích em là được rồi.” Mặc Nhật Tỳ còn không ngại đổ thêm dầu vào lửa, thâm tình bày tỏ, không quan tâm cô có thích mình hay không.
Hộc máu!
Lý Quả chỉ cảm thấy máu từ từ dâng trào gần như nhấn chìm cô.
“Tôi không cần anh thích.” Cô hét lớn, chạy ra xa người đàn ông này.
“Quả Quả, tôi sẽ dùng hành động để chứng tỏ.” Hắn giống như thấy vẫn chưa đủ, lại tiếp tục đổ thêm dầu.
Lần này tiêu rồi. Ánh mắt giết người của bọn họ đều chiếu tới trên người cô, nếu như ánh mắt có thể giết người, sợ rằng cô đã sớm tiêu rồi.
“Tôi không muốn gặp lại anh.” Cô hung tợn nói, sau đó liền không để ý đến hắn chạy về gường mình.
Mặc Nhật Tỳ không những không rời đi, ngược lại còn chủ động đi đến bên giường cô, liên tục mỉm cười lộ ra tình ý, đối với người bên trong lấy lòng: “Quả Quả, em biết không? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy em, tôi đã thích em rồi, em dũng cảm, lương thiện, hơn nữa rất có tâm đối với rắn...”
Hắn nói lưu loát một tràng, quả thật đã đưa cô lên tận trời, gạt các cô gái khác sang một bên chỉ có cô là tốt nhất.
Hà Tiểu Ngân cũng dùng sức gật đầu, nhìn hắn đầy chờ mong.
Trong bốn người, Hà Tiểu Ngân xinh đẹp nhất mà có sức hấp dẫn nhất là Vu Tú Tình, dáng vẻ Lý Lan so với Lý Quả khá hơn một chút, kém nhất dĩ nhiên là Lý Quả, cho đến bây giờ vẫn không có người đàn ông nào để ý đến cô.
Mặc Nhật Tỳ liếc hai người một cái, lại nhìn Lý Lan thấp thoáng chút hy vọng sau đó tầm mắt hướng về phía Lý Quả đang mang dáng vẻ chuyện không liên quan đến mình, ý vị cười. Muốn không quan tâm? Muốn xem náo nhiệt? Không có cửa đâu! Hắn chính vì cô mà đến.
“Tôi thích...Quả Quả.” Mặc Nhật Tỳ mỉm cười quăng ra trái bom nặng ký khiến cho mọi người bất ngờ.
“Quả Quả!” Ba cô gái đồng thanh kêu, ánh mắt đố kỵ lập tức hướng về phía Lý Quả vô tội đang trốn ở trên giường.
Anh, anh, anh ta nói gì vậy? Anh ta thích mình? Lý Quả vốn mang tâm tình xem kịch vui đột nhiên bị những lời này đánh cho không còn manh giáp, ngây ngẩn cả người, lúc nhận được ba tầm mắt vừa đố kỵ vừa thương tâm mới giật mình.
“Tôi không thích anh.” Cô vội vàng chạy ra tỏ rõ thái độ, căm tức nhìn Mặc Nhật Tỳ. Hắn lại dám phá hoại quan hệ của bọn họ, quá xấu xa!
“Không cần em thích, chỉ cần tôi thích em là được rồi.” Mặc Nhật Tỳ còn không ngại đổ thêm dầu vào lửa, thâm tình bày tỏ, không quan tâm cô có thích mình hay không.
Hộc máu!
Lý Quả chỉ cảm thấy máu từ từ dâng trào gần như nhấn chìm cô.
“Tôi không cần anh thích.” Cô hét lớn, chạy ra xa người đàn ông này.
“Quả Quả, tôi sẽ dùng hành động để chứng tỏ.” Hắn giống như thấy vẫn chưa đủ, lại tiếp tục đổ thêm dầu.
Lần này tiêu rồi. Ánh mắt giết người của bọn họ đều chiếu tới trên người cô, nếu như ánh mắt có thể giết người, sợ rằng cô đã sớm tiêu rồi.
“Tôi không muốn gặp lại anh.” Cô hung tợn nói, sau đó liền không để ý đến hắn chạy về gường mình.
Mặc Nhật Tỳ không những không rời đi, ngược lại còn chủ động đi đến bên giường cô, liên tục mỉm cười lộ ra tình ý, đối với người bên trong lấy lòng: “Quả Quả, em biết không? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy em, tôi đã thích em rồi, em dũng cảm, lương thiện, hơn nữa rất có tâm đối với rắn...”
Hắn nói lưu loát một tràng, quả thật đã đưa cô lên tận trời, gạt các cô gái khác sang một bên chỉ có cô là tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.