Chương 6: Lần Đầu Gặp Mặt (6)
Công Tử Diễn
14/01/2024
Cảm nhận được nguy hiểm đang tới gần, cũng ý thức được hành vi của mình đã khiến người đàn ông này tức giận, Mạc Cửu có chút hoảng sợ. Ánh mắt chuyển động, rốt cuộc nhìn thấy một người phục vụ đang đẩy xe nhỏ đi đến, lập tức nhanh nhẹn hành động.
“Anh đẹp trai…”
Tiếng gọi mềm mại vang lên, Mạc Cửu không bị trói tay nữa, thuận thế từ trên xe lấy ra một bình rượu ngửa đầu uống một ngụm. Dáng vẻ quyến rũ kia đủ để câu dẫn bất cứ tên đàn ông nào. Sau đó ——
Bang!
Bình rượu bị đập vào góc cửa, vỡ thành mảnh vụn rơi đầy đất. Trong chớp mắt, cánh tay nhỏ của Mạc Cửu nhanh chóng bắt lấy mảnh vụ của bình rượu đang lơ lửng trong không trung đâm về phía cổ của người đàn ông đó.
Tên đàn ông này, mảnh vỡ đang cứa trên cổ anh, xem anh còn dám ngông cuồng nữa không!
Tê!
Nào ngờ, một giây sau, cổ tay mảnh khảnh của cô đã bị anh ta nắm chặt, đau đến muốn đứt rời ra.
Cổ tay của Mạc Cửu bị Long Kình Thiên nắm lấy, cô đau đến mức nhíu chặt hai mày, nước mắt rưng rưng.
Người đàn ông cúi đầu xuống theo bản năng, muốn nhìn dáng vẻ xấu xí của cô.
Nhưng anh vừa mới cúi đầu xuống, Mạc Cửu lại đột nhiên kiễng chân lên, đưa khuôn mặt chỉ nhỏ bằng bàn tay của mình nhắm chuẩn vào miệng anh, hung hăng hôn lên.
Chiếc lưỡi trơn trượt mạnh mẽ tách môi của anh ra. Một ngụm rượu mạnh cay độc ngon lành cứ thế bị cô đưa vào miệng anh.
Sau khi đẩy hết rượu về phía anh, Mạc Cửu lập tức nhanh chóng tách ra. Bản thân cô cũng bị hành động lớn mật của mình làm cho sửng sốt.
Đây là nụ hôn đầu của cô!
Chính cô cũng không biết tại sao lại như vậy. Vừa thấy khuôn mặt thiếu đòn của người đàn ông kia, cô lại có thể xúc động đến thế. Nhưng lúc này không phải lúc để hối hận tự trách, Mạc Cửu theo bản năng giãy giụa rút tay ra muốn thoát khỏi sự kìm hãm của anh!
Vốn tưởng rằng người đàn ông kia bị hành động của mình khiến cho kinh ngạc đến ngây người. Nhờ đó tay nhỏ của cô nhân cơ hội này thoát khỏi sự kìm kẹp của anh. Nhưng chỉ một giây sau, tay cô lại bị giữ lại.
Lúc này, Mạc Cửu thực sự rất muốn khóc, khả năng phản ứng của người đàn ông này quá mạnh mẽ?!
Trên khuôn mặt của Long Kình Thiên tựa hồ có thể kết ra một lớp băng mỏng, đôi mắt thâm thúy nguy hiểm nhìn chằm chằm Mạc Cửu. Có đánh chết anh cũng không nghĩ tới, nha đầu trông có vẻ mềm mại gầy yếu này lại có thể gian xảo như vậy!
Mà đáng giận hơn chính là, anh có tính khiết phích (*), trước giờ chưa từng chạm vào con gái. Vậy mà người con gái non nớt đang đứng trước mặt anh đây….
(*) Khiết phích: Cuồng sạch sẽ đến mức thái quá
Đáng chết! Rõ ràng anh có thể đẩy cô ra trước khi đôi môi mềm mại kia dính tới. Thế nhưng anh… trong lòng anh lại không có bất kỳ mâu thuẫn nào!
Nghiêng đầu sang thấy được mấy chữ trung tâm giải trí Vương Bài to đùng kia, lại nghĩ đến việc cô là người ở loại địa phương này, còn cả gương mặt trang điểm đậm của cô hiện giờ. Trong đầu Long Kình Thiên dấy lên một trận bực bội.
Người con gái này có một đôi mắt to tròn đen bóng, đặc biệt có thần. Mặc dù trên gương mặt nhỏ đầy phấn trang điểm nhưng kết hợp với đôi má lúm đồng tiền lại vô cùng quyến rũ.
Trên người cô mặc một chiếc quần jean bó sát tôn lên đôi chân thon dài, chiếc áo ngắn tay lộ ra phần xương quai xanh tinh xảo. Giờ phút này đứng trên cao nhìn xuống, bộ ngực sữa trắng nõn còn chưa phát dục hoàn toàn của cô lộ ra trước mắt anh, không sót chút gì.
Ánh mắt của Long Kình Thiên càng thêm thâm thúy.
Lần đầu tiên có hứng thú với con gái, lại không thể ngờ rằng… người đó là gái bao.
Cả nơi cổ tay bị nắm lại và hơi lạnh tỏa ra trong ánh mắt của người đàn ông đều mạnh mẽ hơn. Nụ cười của Mạc Cửu trở nên cứng ngắc, khuôn mặt cô trắng bệch, căng cứng người lại, thậm chí còn bị nói lắp.
“Chú, chú ơi, cái đó, tôi còn là trẻ vị thành niên. Xâm hại trẻ vị thành niên là phạm pháp, cái đó… Chú thả tôi ra đi mà?”
Người đàn ông vẫn trầm mặc không nói, suy tư nhìn chằm chằm Mạc Cửu.
Trong khi Mạc Cửu còn đang bàng hoàng kinh ngạc, người đàn ông đó đột nhiên mạnh mẽ lôi cổ tay cô đi ra ngoài!
Mạc Cửu cuống quít, trời ạ, anh ta muốn làm gì vậy?!
“Anh đẹp trai…”
Tiếng gọi mềm mại vang lên, Mạc Cửu không bị trói tay nữa, thuận thế từ trên xe lấy ra một bình rượu ngửa đầu uống một ngụm. Dáng vẻ quyến rũ kia đủ để câu dẫn bất cứ tên đàn ông nào. Sau đó ——
Bang!
Bình rượu bị đập vào góc cửa, vỡ thành mảnh vụn rơi đầy đất. Trong chớp mắt, cánh tay nhỏ của Mạc Cửu nhanh chóng bắt lấy mảnh vụ của bình rượu đang lơ lửng trong không trung đâm về phía cổ của người đàn ông đó.
Tên đàn ông này, mảnh vỡ đang cứa trên cổ anh, xem anh còn dám ngông cuồng nữa không!
Tê!
Nào ngờ, một giây sau, cổ tay mảnh khảnh của cô đã bị anh ta nắm chặt, đau đến muốn đứt rời ra.
Cổ tay của Mạc Cửu bị Long Kình Thiên nắm lấy, cô đau đến mức nhíu chặt hai mày, nước mắt rưng rưng.
Người đàn ông cúi đầu xuống theo bản năng, muốn nhìn dáng vẻ xấu xí của cô.
Nhưng anh vừa mới cúi đầu xuống, Mạc Cửu lại đột nhiên kiễng chân lên, đưa khuôn mặt chỉ nhỏ bằng bàn tay của mình nhắm chuẩn vào miệng anh, hung hăng hôn lên.
Chiếc lưỡi trơn trượt mạnh mẽ tách môi của anh ra. Một ngụm rượu mạnh cay độc ngon lành cứ thế bị cô đưa vào miệng anh.
Sau khi đẩy hết rượu về phía anh, Mạc Cửu lập tức nhanh chóng tách ra. Bản thân cô cũng bị hành động lớn mật của mình làm cho sửng sốt.
Đây là nụ hôn đầu của cô!
Chính cô cũng không biết tại sao lại như vậy. Vừa thấy khuôn mặt thiếu đòn của người đàn ông kia, cô lại có thể xúc động đến thế. Nhưng lúc này không phải lúc để hối hận tự trách, Mạc Cửu theo bản năng giãy giụa rút tay ra muốn thoát khỏi sự kìm hãm của anh!
Vốn tưởng rằng người đàn ông kia bị hành động của mình khiến cho kinh ngạc đến ngây người. Nhờ đó tay nhỏ của cô nhân cơ hội này thoát khỏi sự kìm kẹp của anh. Nhưng chỉ một giây sau, tay cô lại bị giữ lại.
Lúc này, Mạc Cửu thực sự rất muốn khóc, khả năng phản ứng của người đàn ông này quá mạnh mẽ?!
Trên khuôn mặt của Long Kình Thiên tựa hồ có thể kết ra một lớp băng mỏng, đôi mắt thâm thúy nguy hiểm nhìn chằm chằm Mạc Cửu. Có đánh chết anh cũng không nghĩ tới, nha đầu trông có vẻ mềm mại gầy yếu này lại có thể gian xảo như vậy!
Mà đáng giận hơn chính là, anh có tính khiết phích (*), trước giờ chưa từng chạm vào con gái. Vậy mà người con gái non nớt đang đứng trước mặt anh đây….
(*) Khiết phích: Cuồng sạch sẽ đến mức thái quá
Đáng chết! Rõ ràng anh có thể đẩy cô ra trước khi đôi môi mềm mại kia dính tới. Thế nhưng anh… trong lòng anh lại không có bất kỳ mâu thuẫn nào!
Nghiêng đầu sang thấy được mấy chữ trung tâm giải trí Vương Bài to đùng kia, lại nghĩ đến việc cô là người ở loại địa phương này, còn cả gương mặt trang điểm đậm của cô hiện giờ. Trong đầu Long Kình Thiên dấy lên một trận bực bội.
Người con gái này có một đôi mắt to tròn đen bóng, đặc biệt có thần. Mặc dù trên gương mặt nhỏ đầy phấn trang điểm nhưng kết hợp với đôi má lúm đồng tiền lại vô cùng quyến rũ.
Trên người cô mặc một chiếc quần jean bó sát tôn lên đôi chân thon dài, chiếc áo ngắn tay lộ ra phần xương quai xanh tinh xảo. Giờ phút này đứng trên cao nhìn xuống, bộ ngực sữa trắng nõn còn chưa phát dục hoàn toàn của cô lộ ra trước mắt anh, không sót chút gì.
Ánh mắt của Long Kình Thiên càng thêm thâm thúy.
Lần đầu tiên có hứng thú với con gái, lại không thể ngờ rằng… người đó là gái bao.
Cả nơi cổ tay bị nắm lại và hơi lạnh tỏa ra trong ánh mắt của người đàn ông đều mạnh mẽ hơn. Nụ cười của Mạc Cửu trở nên cứng ngắc, khuôn mặt cô trắng bệch, căng cứng người lại, thậm chí còn bị nói lắp.
“Chú, chú ơi, cái đó, tôi còn là trẻ vị thành niên. Xâm hại trẻ vị thành niên là phạm pháp, cái đó… Chú thả tôi ra đi mà?”
Người đàn ông vẫn trầm mặc không nói, suy tư nhìn chằm chằm Mạc Cửu.
Trong khi Mạc Cửu còn đang bàng hoàng kinh ngạc, người đàn ông đó đột nhiên mạnh mẽ lôi cổ tay cô đi ra ngoài!
Mạc Cửu cuống quít, trời ạ, anh ta muốn làm gì vậy?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.