Chương 32: Có trò hay để xem
Phong Phiêu Tuyết
29/01/2015
Đợi đến khi mặt trời mọc, ánh sáng màu vàng phủ kín cả hội trường, mọi người từ trên đài cao nhìn xuống đại môn quý giá bị người đẩy ra hai bên, một đám thị vệ vây quanh, người đi ở phia trước chính là Yêu Thần một thân bạch y.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Tóc đen xõa tùy ý như trước, phiếm một tầng ánh sáng màu kim ắc nhàn nhạt, nụ cười ôn hòa giắt bên môi, cả người giống như thượng tiên nhàn hạ từ Tiên giới đi xuống nhân gian, cao quý lại lười biếng.
Cả hội trường đề phòng sâm nghiêm, lại bởi vì Yêu Thần bước vào, mà một phần uy nghiêm ở nơi này, thế nhưng được thổi vào một loại gió xuân dịu dàng, làm tan đi cái bầu không khí ngột ngạt trong hội trường.
Nhưng sẽ không ai bởi vì cái dạng ôn hòa này mà cảm thấy nửa phần nhẹ nhõm, đối mặt là Yêu Thần, bọn họ cò thể thoải mái được sao?
Yêu Chủ dĩ nhiên là hầu ở bên cạnh Yêu Thần, chỉ là, bởi vì khí thế của Yêu Thần quá mạnh mẽ, mà không ngờ khí thế của người đứng đầu Yêu giới lại phải đành bị ép xuống.
Yêu Thần và Yêu Chủ cùng nhau đi tới, ánh mắt của mọi người cũng là một đường đi theo, nhất là ánh mắt của người trẻ tuổi lại càng thêm nhiệt liệt, dù sao Yêu Thần đứng trên vạn người kia rất có thể sẽ lập tức trở thành sư phụ của một trong số bọn họ mà.
Vì thế làm sao mà bọn họ có thể không kích động được chứ? Yêu Thần và Yêu Chủ chia ra ngồi xuống ở chủ vị cao nhất, những Quý tộc thế gia kia cũng đều có khán đài dành riêng cho mình, ai cũng sẽ không quấy rầy ai, về phần khán đài bình thường chính là chỗ cho dân chúng đến xem náo nhiệt.
Tất cả người trẻ tuổi quyết định tham gia hội luận phẩm lần này đều vì trận đấu mà chuẩn bị.
"Biểu ca, muội cũng đi." Tạ Hân Tú hướng về phía Dư Cận Thước cười ngọt ngào, lúc này nàng không có vẻ cao ngạo tự đại như ngày thường nữa, mà ngược lại nhu thuận như các đại gia khuê tú khác.
"Cẩn thận một chút." Dư Cận Thước đối với người biểu muội này của mình vẫn là rất thương yêu, không yên lòng dặn dò một câu.
Dù sao hội luận phẩm không nhất định là phải tiến hành tới cùng, có thể tự động rút lui.
"Yên tâm đi, biểu ca, muội có chừng mực." Tạ Hân Tú cười, đối với thực lực của mình, nàng rất tự tin.
Tạ Hân Tú vừa kết thúc, ánh mắt Yêu Chủ nhìn lướt qua Dư Hân Dật vẫn ngồi bên cạnh uống trà, lạnh lùng hừ một tiếng.
Một tiếng này, khiến Dư Cận Thước ở đáy lòng cười thầm không dứt.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Đúng là một người Điện hạ thật tốt, như thế không học không thuật, Yêu Chủ sợ rằng đã không ôm bất kỳ hy vọng gì rồi.
"Tiểu thư, ngươi đi làm cái gì?" Tần Tụ kéo Liễu Lan Yên muốn rời khỏi chỗ ngồi lại.
"Ta đi tham gia hội luận phẩm." Liễu Lan Yên kéo kéo tay áo của mình, nhưng không thoát ra được, uất ức mếu máo, "Tần di, buông ra á..., hội luận phẩm sẽ lại bắt đầu ngay lập tức."
"Chớ hồ đồ, tiểu thư ngài không có yêu lực, thế nào đi tham gia?" Sắc mặt Tần Tụ trầm xuống, muốn kéo Liễu Lan Yên về chỗ ngồi.
"Nhưng. . . . . ."
"Chớ nhưng mà, tuyệt đối không thể đi làm chuyện nguy hiểm như vậy." Tần Tụ căn bản không cho Liễu Lan Yên có cơ hội mở miệng.
"Tần Tụ, làm vậy không tốt lắm đâu." Liễu Tấn Lợi mở miệng nói, "Lan Yên tham gia hội luận phẩm là chuyện Tôn chủ đã nói qua, nếu nàng không tham gia, Tôn chủ trách tội xuống, hậu quả cũng không phải là ta và ngươi có thể gánh nổi."
"Chuyện này. . . . . ." Tần Tụ khổ sở cau mày, Yêu Thần cũng không phải là người nàng có thể đắc tội nổi.
"Yên tâm đi, nếu cảm giác thực lực không đủ, hoàn toàn có thể lập tức rút lui mà." Liễu Tấn Lợi an ủi Tần Tụ, rồi quay đầu dặn dò Liễu Lan Yên, "Lan Yên, ngươi đi ngang qua sân khấu một cái, sau đó liền lui ra ngoài."
"Tiểu thư, người nhớ đứng ở mép sân khấu, sau khi vừa bắt đầu, người liền lui ra ngoài là được." Tần Tụ hiểu được ý của Liễu Tấn Lợi.
Liễu Lan Yên đã đồng ý là sẽ tham gia hội luận phẩm, nếu như bây giờ không thi đấu, vậy thì không phải đồng nghĩa với lừa gạt Yêu Thần sao?
Vì thế vừa bắt đầu liền lui ra ngoài, thì sẽ không đả thương đến tiểu thư cũng sẽ không đắc tội Yêu Thần.
"Ừm." Liễu Lan Yên gật đầu một cái, đi xuống.
Canh giờ đã đến, tất cả những người trẻ tuổi đều đi lên đài tỷ thí giữa hội trường.
Cái đài này tỷ thí lớn bằng một nửa không gian sân đá banh, người tới tham gia hội luận phẩm không ít, nhưng đứng ở trên đó vẫn không có chút nào chật chội.
Dư Cận Thước đứng dậy, hướng về phía Yêu Thần và Yêu Chủ thi lễ một cái, sau đó xoay người cất giọng nói: " Quy tắc của hội luận phẩm vẫn như cũ, trong trận tỷ thí ai có thể kiên trì được đến cuối cùng sẽ là người thắng, còn rút lui khỏi nơi quy định, thì coi là nhận thua."
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Đối với quy tắc của hội luận phẩm tất cả mọi người đều rất quen thuộc, nếu không mới vừa rồi Tần Tụ cũng sẽ không đồng ý cho Liễu Lan Yên tiến vào nơi thi đấu.
Dư Cận Thước lại nói mấy câu khích lệ, sau liền tuyên bố tỷ thí bắt đầu.
Nếu nói về hội luận phẩm, thì đơn giản chính là một cuộc đại hỗn chiến.
Chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, có thể một phát đánh bại tất cả mọi người bên trong sân, như vậy trở thành nhân vật trẻ tuổi dẫn đầu đương nhiên cũng không phải nói chơi.
Dĩ nhiên, cũng không phải là nói những người thua là đồ bỏ đi.
Cái gọi là đại hỗn chiến, chính là sẽ có người chú trọng hợp tác, cho nên, rất nhiều người thông qua hội luận phẩm được lựa chọn là tài năng đáng được bồi dưỡng.
Theo Dư Cận Thước ra lệnh một tiếng, hội luận phẩm liền chính thức bắt đầu.
Một đạo ánh sáng nhàn nhạt từ mép sân khấu chiếu dọc lên cao, trực tiếp bao bọc tất cả những người trẻ tuổi sắp tham gia hội luận phẩm vào trong đó.
Như vậy, lực lượng bên trong sẽ không thể tiết ra ngoài, người bên ngoài cũng sẽ không thể vào được, đượng nhiên sẽ không ai được tham dự đến khi hội luận phẩm có kết quả.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Đáng lẽ Liễu Lan Yên đứng bên ngoài vòng sẽ phải xoay người nhảy xuống ngay lúc đó, nhưng không biết thế nào, nàng đột nhiên bị người bên cạnh một chen lấn đẩy cái, thế nhưng cách xa khỏi mép khán đài.
"Tiểu thư!" Tần Tụ kêu lên một tiếng, vụt một cái chạy tới bên lan can khán đài, gấp đến độ dậm chân.
Muốn kéo Liễu Lan yên ra, thế nhưng, chỉ có thể tiến vào tham gia hội luận phẩm, trừ phi là mình nhảy ra, hoặc là bị đánh ra ngoài, nếu không, người ngoài căn bản là không có cách nào đột phá tầng bình phong kia.
Liễu Lan Yên hiển nhiên là luống cuống, ở bên trong bị người chen lấn ngã trái ngã phải.
Đối với thân phận của Liễu Lan Yên, mọi người đều rõ ràng, không có cách nào, thật sự là bởi vì nàng quá nổi danh, muốn không biết cũng không được.
Vì có lời Yêu Thần nói, nên những người đó cũng không dám trực tiếp ra tay với Liễu Lan Yên, chỉ là, dư âm yêu lực giao thủ của những người khác cũng đã đủ muốn mạng Liễu Lan Yên rồi.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Yêu Chủ thấy bộ dạng chật vật của Liễu Lan Yên, len lén dùng dư quang nơi khóe mắt liếc nhìn Yêu Thần, muốn xem phản ứng của hắn.
Nhưng cuối cùng lại để cho Yêu Chủ thất vọng, Yêu Thần một chút phản ứng cũng không có, mà là giống như không nhìn thấy Liễu Lan Yên bị người đụng phải càng ngày càng hướng sâu vào trong sân.
Bành Trăn đi theo Yêu Thần đến cũng là không hiểu nhíu mày, Tôn chủ để ý Liễu Lan Yên như thế, nếu cứ tiếp tục, thì Liễu Lan Yên có thể còn sống rời đi, căn bản là si tâm vọng tưởng, chẳng lẽ vài ngày trước đó Tôn chủ đối xử đặc biệt với Liễu Lan Yên thật sự chỉ là do quá rảnh rỗi và nhàm chán sao?
Chẳng lẽ có người sẽ nhàm chán tới mức, không thèm quan tâm đến chuyện quan trọng của bản thân, mà lại đi theo một tiểu nha đầu chơi đùa sao?
"Tôn chủ. . . . . ." Bành Trăn đến gần bên tai Yêu Thần dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được, nhẹ nhàng thấp kêu một tiếng.
Hắn định nhắc nhở Tôn chủ một tiếng, cũng không còn biện pháp nào khác, Liễu Lan Yên chỉ sợ sẽ chết ở hội luận phẩm này thôi.
Yêu Thần đùa giỡn cong lên khóe môi, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi có thấy được trên người nàng có nửa điểm vết thương nào không?"
Bị Yêu Thần nói như vậy, đến lúc này Bành Trăn mới giật mình, Liễu Lan Yên một đường bị người chen lấn, thế nhưng lại không có một chút dư âm yêu lực nào có thể lưu lại trên người nàng nửa phần dấu vết.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Này, là trùng hợp sao?
Hay là đã dự tính trước?
Bành Trăn không hiểu nhìn về phía Yêu Thần, chỉ thấy bên môi Yêu Thần cong lên nụ cười ý vị sâu xa, nhẹ nhàng nói: "Có trò hay để xem rồi."
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Tóc đen xõa tùy ý như trước, phiếm một tầng ánh sáng màu kim ắc nhàn nhạt, nụ cười ôn hòa giắt bên môi, cả người giống như thượng tiên nhàn hạ từ Tiên giới đi xuống nhân gian, cao quý lại lười biếng.
Cả hội trường đề phòng sâm nghiêm, lại bởi vì Yêu Thần bước vào, mà một phần uy nghiêm ở nơi này, thế nhưng được thổi vào một loại gió xuân dịu dàng, làm tan đi cái bầu không khí ngột ngạt trong hội trường.
Nhưng sẽ không ai bởi vì cái dạng ôn hòa này mà cảm thấy nửa phần nhẹ nhõm, đối mặt là Yêu Thần, bọn họ cò thể thoải mái được sao?
Yêu Chủ dĩ nhiên là hầu ở bên cạnh Yêu Thần, chỉ là, bởi vì khí thế của Yêu Thần quá mạnh mẽ, mà không ngờ khí thế của người đứng đầu Yêu giới lại phải đành bị ép xuống.
Yêu Thần và Yêu Chủ cùng nhau đi tới, ánh mắt của mọi người cũng là một đường đi theo, nhất là ánh mắt của người trẻ tuổi lại càng thêm nhiệt liệt, dù sao Yêu Thần đứng trên vạn người kia rất có thể sẽ lập tức trở thành sư phụ của một trong số bọn họ mà.
Vì thế làm sao mà bọn họ có thể không kích động được chứ? Yêu Thần và Yêu Chủ chia ra ngồi xuống ở chủ vị cao nhất, những Quý tộc thế gia kia cũng đều có khán đài dành riêng cho mình, ai cũng sẽ không quấy rầy ai, về phần khán đài bình thường chính là chỗ cho dân chúng đến xem náo nhiệt.
Tất cả người trẻ tuổi quyết định tham gia hội luận phẩm lần này đều vì trận đấu mà chuẩn bị.
"Biểu ca, muội cũng đi." Tạ Hân Tú hướng về phía Dư Cận Thước cười ngọt ngào, lúc này nàng không có vẻ cao ngạo tự đại như ngày thường nữa, mà ngược lại nhu thuận như các đại gia khuê tú khác.
"Cẩn thận một chút." Dư Cận Thước đối với người biểu muội này của mình vẫn là rất thương yêu, không yên lòng dặn dò một câu.
Dù sao hội luận phẩm không nhất định là phải tiến hành tới cùng, có thể tự động rút lui.
"Yên tâm đi, biểu ca, muội có chừng mực." Tạ Hân Tú cười, đối với thực lực của mình, nàng rất tự tin.
Tạ Hân Tú vừa kết thúc, ánh mắt Yêu Chủ nhìn lướt qua Dư Hân Dật vẫn ngồi bên cạnh uống trà, lạnh lùng hừ một tiếng.
Một tiếng này, khiến Dư Cận Thước ở đáy lòng cười thầm không dứt.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Đúng là một người Điện hạ thật tốt, như thế không học không thuật, Yêu Chủ sợ rằng đã không ôm bất kỳ hy vọng gì rồi.
"Tiểu thư, ngươi đi làm cái gì?" Tần Tụ kéo Liễu Lan Yên muốn rời khỏi chỗ ngồi lại.
"Ta đi tham gia hội luận phẩm." Liễu Lan Yên kéo kéo tay áo của mình, nhưng không thoát ra được, uất ức mếu máo, "Tần di, buông ra á..., hội luận phẩm sẽ lại bắt đầu ngay lập tức."
"Chớ hồ đồ, tiểu thư ngài không có yêu lực, thế nào đi tham gia?" Sắc mặt Tần Tụ trầm xuống, muốn kéo Liễu Lan Yên về chỗ ngồi.
"Nhưng. . . . . ."
"Chớ nhưng mà, tuyệt đối không thể đi làm chuyện nguy hiểm như vậy." Tần Tụ căn bản không cho Liễu Lan Yên có cơ hội mở miệng.
"Tần Tụ, làm vậy không tốt lắm đâu." Liễu Tấn Lợi mở miệng nói, "Lan Yên tham gia hội luận phẩm là chuyện Tôn chủ đã nói qua, nếu nàng không tham gia, Tôn chủ trách tội xuống, hậu quả cũng không phải là ta và ngươi có thể gánh nổi."
"Chuyện này. . . . . ." Tần Tụ khổ sở cau mày, Yêu Thần cũng không phải là người nàng có thể đắc tội nổi.
"Yên tâm đi, nếu cảm giác thực lực không đủ, hoàn toàn có thể lập tức rút lui mà." Liễu Tấn Lợi an ủi Tần Tụ, rồi quay đầu dặn dò Liễu Lan Yên, "Lan Yên, ngươi đi ngang qua sân khấu một cái, sau đó liền lui ra ngoài."
"Tiểu thư, người nhớ đứng ở mép sân khấu, sau khi vừa bắt đầu, người liền lui ra ngoài là được." Tần Tụ hiểu được ý của Liễu Tấn Lợi.
Liễu Lan Yên đã đồng ý là sẽ tham gia hội luận phẩm, nếu như bây giờ không thi đấu, vậy thì không phải đồng nghĩa với lừa gạt Yêu Thần sao?
Vì thế vừa bắt đầu liền lui ra ngoài, thì sẽ không đả thương đến tiểu thư cũng sẽ không đắc tội Yêu Thần.
"Ừm." Liễu Lan Yên gật đầu một cái, đi xuống.
Canh giờ đã đến, tất cả những người trẻ tuổi đều đi lên đài tỷ thí giữa hội trường.
Cái đài này tỷ thí lớn bằng một nửa không gian sân đá banh, người tới tham gia hội luận phẩm không ít, nhưng đứng ở trên đó vẫn không có chút nào chật chội.
Dư Cận Thước đứng dậy, hướng về phía Yêu Thần và Yêu Chủ thi lễ một cái, sau đó xoay người cất giọng nói: " Quy tắc của hội luận phẩm vẫn như cũ, trong trận tỷ thí ai có thể kiên trì được đến cuối cùng sẽ là người thắng, còn rút lui khỏi nơi quy định, thì coi là nhận thua."
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Đối với quy tắc của hội luận phẩm tất cả mọi người đều rất quen thuộc, nếu không mới vừa rồi Tần Tụ cũng sẽ không đồng ý cho Liễu Lan Yên tiến vào nơi thi đấu.
Dư Cận Thước lại nói mấy câu khích lệ, sau liền tuyên bố tỷ thí bắt đầu.
Nếu nói về hội luận phẩm, thì đơn giản chính là một cuộc đại hỗn chiến.
Chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, có thể một phát đánh bại tất cả mọi người bên trong sân, như vậy trở thành nhân vật trẻ tuổi dẫn đầu đương nhiên cũng không phải nói chơi.
Dĩ nhiên, cũng không phải là nói những người thua là đồ bỏ đi.
Cái gọi là đại hỗn chiến, chính là sẽ có người chú trọng hợp tác, cho nên, rất nhiều người thông qua hội luận phẩm được lựa chọn là tài năng đáng được bồi dưỡng.
Theo Dư Cận Thước ra lệnh một tiếng, hội luận phẩm liền chính thức bắt đầu.
Một đạo ánh sáng nhàn nhạt từ mép sân khấu chiếu dọc lên cao, trực tiếp bao bọc tất cả những người trẻ tuổi sắp tham gia hội luận phẩm vào trong đó.
Như vậy, lực lượng bên trong sẽ không thể tiết ra ngoài, người bên ngoài cũng sẽ không thể vào được, đượng nhiên sẽ không ai được tham dự đến khi hội luận phẩm có kết quả.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Đáng lẽ Liễu Lan Yên đứng bên ngoài vòng sẽ phải xoay người nhảy xuống ngay lúc đó, nhưng không biết thế nào, nàng đột nhiên bị người bên cạnh một chen lấn đẩy cái, thế nhưng cách xa khỏi mép khán đài.
"Tiểu thư!" Tần Tụ kêu lên một tiếng, vụt một cái chạy tới bên lan can khán đài, gấp đến độ dậm chân.
Muốn kéo Liễu Lan yên ra, thế nhưng, chỉ có thể tiến vào tham gia hội luận phẩm, trừ phi là mình nhảy ra, hoặc là bị đánh ra ngoài, nếu không, người ngoài căn bản là không có cách nào đột phá tầng bình phong kia.
Liễu Lan Yên hiển nhiên là luống cuống, ở bên trong bị người chen lấn ngã trái ngã phải.
Đối với thân phận của Liễu Lan Yên, mọi người đều rõ ràng, không có cách nào, thật sự là bởi vì nàng quá nổi danh, muốn không biết cũng không được.
Vì có lời Yêu Thần nói, nên những người đó cũng không dám trực tiếp ra tay với Liễu Lan Yên, chỉ là, dư âm yêu lực giao thủ của những người khác cũng đã đủ muốn mạng Liễu Lan Yên rồi.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Yêu Chủ thấy bộ dạng chật vật của Liễu Lan Yên, len lén dùng dư quang nơi khóe mắt liếc nhìn Yêu Thần, muốn xem phản ứng của hắn.
Nhưng cuối cùng lại để cho Yêu Chủ thất vọng, Yêu Thần một chút phản ứng cũng không có, mà là giống như không nhìn thấy Liễu Lan Yên bị người đụng phải càng ngày càng hướng sâu vào trong sân.
Bành Trăn đi theo Yêu Thần đến cũng là không hiểu nhíu mày, Tôn chủ để ý Liễu Lan Yên như thế, nếu cứ tiếp tục, thì Liễu Lan Yên có thể còn sống rời đi, căn bản là si tâm vọng tưởng, chẳng lẽ vài ngày trước đó Tôn chủ đối xử đặc biệt với Liễu Lan Yên thật sự chỉ là do quá rảnh rỗi và nhàm chán sao?
Chẳng lẽ có người sẽ nhàm chán tới mức, không thèm quan tâm đến chuyện quan trọng của bản thân, mà lại đi theo một tiểu nha đầu chơi đùa sao?
"Tôn chủ. . . . . ." Bành Trăn đến gần bên tai Yêu Thần dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được, nhẹ nhàng thấp kêu một tiếng.
Hắn định nhắc nhở Tôn chủ một tiếng, cũng không còn biện pháp nào khác, Liễu Lan Yên chỉ sợ sẽ chết ở hội luận phẩm này thôi.
Yêu Thần đùa giỡn cong lên khóe môi, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi có thấy được trên người nàng có nửa điểm vết thương nào không?"
Bị Yêu Thần nói như vậy, đến lúc này Bành Trăn mới giật mình, Liễu Lan Yên một đường bị người chen lấn, thế nhưng lại không có một chút dư âm yêu lực nào có thể lưu lại trên người nàng nửa phần dấu vết.
Diễn đàn Lê Quý Đôn.
Này, là trùng hợp sao?
Hay là đã dự tính trước?
Bành Trăn không hiểu nhìn về phía Yêu Thần, chỉ thấy bên môi Yêu Thần cong lên nụ cười ý vị sâu xa, nhẹ nhàng nói: "Có trò hay để xem rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.