Chọc Phải Tổng Tài: Ông Chồng Bất Đắc Dĩ, Là Anh Cố Ý Bẫy Em
Chương 26: Mơ hồ
KT Nguyen9x
17/09/2023
Trong thư phòng là tiếng xột xoạt lật sách, cùng chiếc điện thoại được dựng đứng ở vị trí thích hợp, bên trong là tiếng của một người đàn ông.
….
…..
Cuộc đối thoại kéo dài không lâu
“Cốc.. cốc..”
“Vào đi ” Giọng anh trầm ổn truyền ra.
Một người phụ nữ trung niên tầm hơn 50 tuổi mở cửa tay mang ấm trà đi vào. Bà ta là quản gia trong căn biệt thự cao cấp này.
“ Ông chủ, mời dùng trà”
“Bà ra ngoài đợi, khi nào bà chủ tới thì bảo cô ấy vào đây gặp tôi”
“Dạ.. vâng..” Tuy có chút bất ngờ nhưng bà quản gia không dám hỏi nhiều liền lui người trở ra. Bà ta còn nhớ rõ dạo trước ông chủ vẫn còn độc thân, mới đi đi lại lại được ít lần giờ đã có vợ rồi, ông chủ vừa về được hai ngày nên bà ta cũng chưa nắm rõ tình hình cho lắm.
Lúc này xe Tiêu Hùng cũng vừa đổ lại trong sân.
“Mời phu nhân”
Hạ Nhược Hi lo nhìn cảnh vật xung quanh Tiêu Hùng dừng lại lúc nào cô cũng không biết.
Vừa bước xuống chưa kịp hỏi gì đã bị người phụ nữ trung niên cúi người cung kính làm cô hơi khó xử.
" Chào bà chủ" Bà quản gia thấy cô gái đi cùng Tiêu Hùng thì chắc là không nhầm.
" Xin lỗi, bà có nhận nhầm tôi với ai không? " Hạ Nhược Hi nói tay nhỏ lúng túng xoa xoa sau gáy.
" Tôi cũng không rõ, nhưng ông chủ bảo khi nào bà chủ tới thì bảo lên thư phòng gặp ông chủ thôi" Bà quản gia nói có phần hơi mơ hồ.
…
Hạ Nhược Hi nhìn sang Tiêu Hùng như muốn hỏi gì đó, nhưng Tiêu Hùng đã đưa cô đến đây theo lệnh.. cũng không biết hỏi gì rồi lại thôi.
Nãy giờ cô còn không để ý, ngôi biệt thự này cũng lớn quá rồi. Căn hộ hiện tại ở gần Khang Dụ đã lớn lắm rồi, ở đây lại còn lớn hơn rất nhiều. Cô biết Cố Cao Lãng có tiền nhưng nhiều nhà cửa sang chảnh thế này thì cũng phô trương quá rồi..
" Ở đây chỉ có một mình bà thôi sao?" Hạ Nhược Hi nhìn quanh ngoài người phụ nữ này chẳng thấy ai khác tò mò hỏi.
"Không, trong sảnh có mình tôi, nhưng phòng bếp và ngoài vườn vẫn còn vài người"
" Ờ " Hạ Nhược Hi gục gật nói rồi cũng không hỏi nữa.
Bà quản gia đưa cô đến trước cửa thư phòng gõ " cốc cốc" hai cái " ông chủ, bà chủ đến rồi" thông báo rồi bà liền rời đi.
Hạ Nhược Hi còn đang suy nghĩ vẫn vơ tay còn chưa kịp đặt vào tay nắm cửa, Cố Cao Lãng đã bất ngờ mở cửa ra kéo cô áp sát vào anh, cùng đôi môi bị anh phủ kín đầu lưỡi chọc phá trong khoang miệng, khiến cô có chút giật mình, nhưng chỉ tức khắc đã mê mẩn nắm chặt hai bên hông áo anh, bàn tay anh bắt đầu không an phần mà càng quấy.
Hạ Nhược Hi bất ngờ ngăn anh lại khi nghe chuông điện thoại trên bàn làm việc vang lên“ Cao Lãng, anh có điện thoại kìa”
Cố Cao Lãng không chút biểu tình bế xổm cô đi vào, đặt cô nằm xuống sofa.
“Cao Lãng.., không chừng có việc quan trọng đấy, nghe máy đi đã”
“ Đừng nói chuyện, nhớ em quá.. "
Thanh âm thì thào ma mị khiến Hạ Nhược Hi không thể chối từ.
Cô thật sự mơ hồ. Giữa cô và Cố Cao Lãng hiện tại sống với nhau như vợ chồng thực thụ, nhưng cô thật sự không biết mối quan hệ này là gì. Là vợ chồng hợp pháp như anh nói hay đơn giản chỉ là quan hệ của những người trưởng thành, vì đến giờ phút này cô còn chưa biết bất cứ điều gì về anh, cô thật sự không biết tại sao anh lại dễ dàng kết hôn với cô như vậy. Nhưng cảm giác hạnh phúc này khiến cô rất sợ..
-----------
Hạ Nhược Hi mơ màng mở mắt ra nhìn xuống thân người được bao bọc bởi chiếc áo ngủ mà khóe môi khẽ cong lên, đêm qua.. mệt quá ngủ lúc nào không biết, cũng không biết anh bế mình sang phòng ngủ từ lúc nào.
Quần áo được anh soạn sẵn gọn gàng cô chỉ việc thức dậy là có thể mang vào phòng tắm rửa.
Hạ Nhược Hi vừa bước xuống sảnh bà quản gia liền mỉm cười với cô.
“Bà chủ dậy rồi ”
“Bà đừng gọi tôi như vậy, tôi ngại lắm. Cứ gọi tôi Nhược Hi đi” Hạ Nhược Hi nói rồi vuốt nhẹ mái tóc cho đỡ ngại, vì cô cũng không biết mình nên làm gì, trước giờ đâu ai gọi cô như vậy.
Bà quản gia liền cúi người “ Tôi nào dám, mời bà chủ vào phòng ăn dùng bữa”
Hạ Nhược Hi vô thức nhìn quanh, bà quản gia liền hiểu ý ngay lên tiếng
“ Ông chủ đến công ty rồi, nhưng ông chủ có dặn dò, bảo tôi nhất định phải chăm sóc tốt cho bà chủ, nếu không tôi.. ” Bà quản gia nói rồi lại khựng ở lời cuối.
….
------------
Buổi chiều ở biệt thự, sau khi nhận cuộc gọi của Cố Cao Lãng, cô cùng Phó Nhan đến studio
Nhìn những bộ lễ phục được bày ra trước mắt Hạ Nhược Hi có chút khựng bước, không phải chỉ là đi dự tiệc thôi sao, sao lại... cái này cũng có hơi quá long trọng rồi. Cô nghĩ mà có chút hoang mang
“Thưa Cố phu nhân, đều không vừa ý sao ạ?” Giám đốc studio bước tới phía cô nói, cúi người cung kính.
Hạ Nhược Hi có chút bất ngờ “ Cố phu nhân sao?” cô tự hỏi nhìn qua Phó Nhan
Phó Nhan biết cô muốn hỏi gì nhưng chỉ khẽ cúi đầu, không nói gì cũng như là đã trả lời.
…
….
…..
Cuộc đối thoại kéo dài không lâu
“Cốc.. cốc..”
“Vào đi ” Giọng anh trầm ổn truyền ra.
Một người phụ nữ trung niên tầm hơn 50 tuổi mở cửa tay mang ấm trà đi vào. Bà ta là quản gia trong căn biệt thự cao cấp này.
“ Ông chủ, mời dùng trà”
“Bà ra ngoài đợi, khi nào bà chủ tới thì bảo cô ấy vào đây gặp tôi”
“Dạ.. vâng..” Tuy có chút bất ngờ nhưng bà quản gia không dám hỏi nhiều liền lui người trở ra. Bà ta còn nhớ rõ dạo trước ông chủ vẫn còn độc thân, mới đi đi lại lại được ít lần giờ đã có vợ rồi, ông chủ vừa về được hai ngày nên bà ta cũng chưa nắm rõ tình hình cho lắm.
Lúc này xe Tiêu Hùng cũng vừa đổ lại trong sân.
“Mời phu nhân”
Hạ Nhược Hi lo nhìn cảnh vật xung quanh Tiêu Hùng dừng lại lúc nào cô cũng không biết.
Vừa bước xuống chưa kịp hỏi gì đã bị người phụ nữ trung niên cúi người cung kính làm cô hơi khó xử.
" Chào bà chủ" Bà quản gia thấy cô gái đi cùng Tiêu Hùng thì chắc là không nhầm.
" Xin lỗi, bà có nhận nhầm tôi với ai không? " Hạ Nhược Hi nói tay nhỏ lúng túng xoa xoa sau gáy.
" Tôi cũng không rõ, nhưng ông chủ bảo khi nào bà chủ tới thì bảo lên thư phòng gặp ông chủ thôi" Bà quản gia nói có phần hơi mơ hồ.
…
Hạ Nhược Hi nhìn sang Tiêu Hùng như muốn hỏi gì đó, nhưng Tiêu Hùng đã đưa cô đến đây theo lệnh.. cũng không biết hỏi gì rồi lại thôi.
Nãy giờ cô còn không để ý, ngôi biệt thự này cũng lớn quá rồi. Căn hộ hiện tại ở gần Khang Dụ đã lớn lắm rồi, ở đây lại còn lớn hơn rất nhiều. Cô biết Cố Cao Lãng có tiền nhưng nhiều nhà cửa sang chảnh thế này thì cũng phô trương quá rồi..
" Ở đây chỉ có một mình bà thôi sao?" Hạ Nhược Hi nhìn quanh ngoài người phụ nữ này chẳng thấy ai khác tò mò hỏi.
"Không, trong sảnh có mình tôi, nhưng phòng bếp và ngoài vườn vẫn còn vài người"
" Ờ " Hạ Nhược Hi gục gật nói rồi cũng không hỏi nữa.
Bà quản gia đưa cô đến trước cửa thư phòng gõ " cốc cốc" hai cái " ông chủ, bà chủ đến rồi" thông báo rồi bà liền rời đi.
Hạ Nhược Hi còn đang suy nghĩ vẫn vơ tay còn chưa kịp đặt vào tay nắm cửa, Cố Cao Lãng đã bất ngờ mở cửa ra kéo cô áp sát vào anh, cùng đôi môi bị anh phủ kín đầu lưỡi chọc phá trong khoang miệng, khiến cô có chút giật mình, nhưng chỉ tức khắc đã mê mẩn nắm chặt hai bên hông áo anh, bàn tay anh bắt đầu không an phần mà càng quấy.
Hạ Nhược Hi bất ngờ ngăn anh lại khi nghe chuông điện thoại trên bàn làm việc vang lên“ Cao Lãng, anh có điện thoại kìa”
Cố Cao Lãng không chút biểu tình bế xổm cô đi vào, đặt cô nằm xuống sofa.
“Cao Lãng.., không chừng có việc quan trọng đấy, nghe máy đi đã”
“ Đừng nói chuyện, nhớ em quá.. "
Thanh âm thì thào ma mị khiến Hạ Nhược Hi không thể chối từ.
Cô thật sự mơ hồ. Giữa cô và Cố Cao Lãng hiện tại sống với nhau như vợ chồng thực thụ, nhưng cô thật sự không biết mối quan hệ này là gì. Là vợ chồng hợp pháp như anh nói hay đơn giản chỉ là quan hệ của những người trưởng thành, vì đến giờ phút này cô còn chưa biết bất cứ điều gì về anh, cô thật sự không biết tại sao anh lại dễ dàng kết hôn với cô như vậy. Nhưng cảm giác hạnh phúc này khiến cô rất sợ..
-----------
Hạ Nhược Hi mơ màng mở mắt ra nhìn xuống thân người được bao bọc bởi chiếc áo ngủ mà khóe môi khẽ cong lên, đêm qua.. mệt quá ngủ lúc nào không biết, cũng không biết anh bế mình sang phòng ngủ từ lúc nào.
Quần áo được anh soạn sẵn gọn gàng cô chỉ việc thức dậy là có thể mang vào phòng tắm rửa.
Hạ Nhược Hi vừa bước xuống sảnh bà quản gia liền mỉm cười với cô.
“Bà chủ dậy rồi ”
“Bà đừng gọi tôi như vậy, tôi ngại lắm. Cứ gọi tôi Nhược Hi đi” Hạ Nhược Hi nói rồi vuốt nhẹ mái tóc cho đỡ ngại, vì cô cũng không biết mình nên làm gì, trước giờ đâu ai gọi cô như vậy.
Bà quản gia liền cúi người “ Tôi nào dám, mời bà chủ vào phòng ăn dùng bữa”
Hạ Nhược Hi vô thức nhìn quanh, bà quản gia liền hiểu ý ngay lên tiếng
“ Ông chủ đến công ty rồi, nhưng ông chủ có dặn dò, bảo tôi nhất định phải chăm sóc tốt cho bà chủ, nếu không tôi.. ” Bà quản gia nói rồi lại khựng ở lời cuối.
….
------------
Buổi chiều ở biệt thự, sau khi nhận cuộc gọi của Cố Cao Lãng, cô cùng Phó Nhan đến studio
Nhìn những bộ lễ phục được bày ra trước mắt Hạ Nhược Hi có chút khựng bước, không phải chỉ là đi dự tiệc thôi sao, sao lại... cái này cũng có hơi quá long trọng rồi. Cô nghĩ mà có chút hoang mang
“Thưa Cố phu nhân, đều không vừa ý sao ạ?” Giám đốc studio bước tới phía cô nói, cúi người cung kính.
Hạ Nhược Hi có chút bất ngờ “ Cố phu nhân sao?” cô tự hỏi nhìn qua Phó Nhan
Phó Nhan biết cô muốn hỏi gì nhưng chỉ khẽ cúi đầu, không nói gì cũng như là đã trả lời.
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.