Chơi Game Dưỡng Nhãi Con, Tiểu Phú Bà Vớ Luôn Lang Quân Như Ý
Chương 1:
Thiền Miêu
12/07/2024
An Mịch ngồi trong quán cà phê, nhìn người đàn ông đối diện vừa gặp đã nói về điều kiện tìm bảo mẫu, lời nói đầy vẻ tự cao.
Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi cúi đầu, tiện tay mở một nhóm chat, vừa lúc thấy có người đăng quảng cáo.
[Bạn của tôi mới phát triển một game nuôi con, có thể ghép ảnh để tạo ra đứa trẻ giống mình, mọi người cứ coi như tập dượt làm cha mẹ trước đi.]
An Mịch rảnh rỗi nên bấm vào tải xuống.
"Cô Triệu, nói chuyện với người khác nên bỏ điện thoại xuống sẽ lịch sự hơn." Người đàn ông đẩy đẩy mắt kính, mỉm cười nhắc nhở.
Không ngờ đối tượng xem mắt lần này lại ngoan ngoãn như thế, trông cứ như búp bê, có cảm giác sẽ rất nghe lời, chơi điện thoại chắc là vì căng thẳng và ngại ngùng.
An Mịch thấy game đã tải xong, cuối cùng cũng liếc nhìn anh ta: "Anh là ai?"
Sắc mặt người đàn ông rất khó coi, vì khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của cô mà anh ta nhịn xuống, tự giới thiệu lại lần nữa: "Tôi là…"
"Tôi họ An." An Mịch đưa bàn tay xinh đẹp lật ngược tấm bảng số: "Bàn số 6."
Người đàn ông cuối cùng cũng biết mình ngồi nhầm chỗ, anh ta nở nụ cười vừa ngượng ngùng vừa lịch sự: "Có duyên mới gặp được nhau, hay là chúng ta…"
Một chìa khóa xe Ferrari được đặt lên bàn, người đàn ông bỗng chốc im bặt.
Tiếp theo, một chiếc thẻ đen được kẹp giữa những ngón tay trắng nõn, cô gái lười biếng nhướng mày: "Có cần tôi tặng anh ba chữ không?"
Người đàn ông bỏ chạy mất dạng.
An Mịch cười khẩy, cất thẻ và chìa khóa xe vào túi, mở game vừa tải về.
Game này thiết kế cả nhân vật lẫn bối cảnh đều rất chân thực, hơn nữa tùy theo nhân vật mình chọn sẽ có cốt truyện khác nhau, cuộc đời của mỗi đứa trẻ cũng không giống nhau.
An Mịch mở trang chủ, game nhanh chóng tải xong, hiện ra một trang đăng ký.
Cô trực tiếp đăng ký theo tên tài khoản weixin —— Phú Bà Họ An.
Sau khi đăng ký xong, game bắt đầu tải, hiện ra hình ảnh phong cảnh chân thực như ngoài đời, cùng một hộp thoại——
[Muốn con mình giống mình không? Tải ảnh lên ngay đi]
Ồ? Cái này được!
An Mịch cẩn thận chọn một bức ảnh chụp chính diện để tải lên, trong ảnh cô có khuôn mặt búp bê xinh xắn, cô nghĩ một khuôn mặt như vậy kết hợp lại chắc chắn sẽ tạo ra đứa trẻ đẹp nhất trong game!
[Chọn thời đại của đứa trẻ mà bạn muốn nuôi, Cổ đại/Hiện đại]
An Mịch đã chán ngấy những đứa trẻ hư hỏng thời hiện đại, cô trực tiếp chọn thời cổ đại.
Màn hình lóe lên, xuất hiện một ngôi làng ba mặt giáp núi, ruộng đồng nứt nẻ, cỏ không mọc nổi, dòng suối quanh co chảy qua ngôi làng đã khô cạn, thêm vào đó là tiếng nhạc nền buồn thảm, rất dễ khiến người ta nhập tâm.
Bối cảnh game là một quốc gia tên Đại Ngu, đã lập quốc hơn bốn trăm năm, trước nay vẫn luôn quốc thái dân an, thế nhưng từ ba năm trước, thiên tai liên miên khắp nơi, đầu tiên là lũ lụt ở phương Nam, sau đó là dịch bệnh do lũ lụt gây ra, rồi đến động đất, năm nay thì ngay cả kinh thành cũng bắt đầu hạn hán.
An Mịch dùng ngón tay điều khiển màn hình tiến về phía trước, cả ngôi làng u ám không thấy một bóng người trên đường.
Cuối cùng, màn hình dừng lại trước một ngôi nhà đất cũ kỹ.
"Bà ơi, dậy chơi với Bình An nào."
Bên trong truyền ra giọng nói ngọng nghịu của trẻ con, An Mịch mừng rỡ, không ngờ lại không phải chữ viết mà là lồng tiếng hoàn toàn!
Cô chỉ nhìn thoáng qua rồi cúi đầu, tiện tay mở một nhóm chat, vừa lúc thấy có người đăng quảng cáo.
[Bạn của tôi mới phát triển một game nuôi con, có thể ghép ảnh để tạo ra đứa trẻ giống mình, mọi người cứ coi như tập dượt làm cha mẹ trước đi.]
An Mịch rảnh rỗi nên bấm vào tải xuống.
"Cô Triệu, nói chuyện với người khác nên bỏ điện thoại xuống sẽ lịch sự hơn." Người đàn ông đẩy đẩy mắt kính, mỉm cười nhắc nhở.
Không ngờ đối tượng xem mắt lần này lại ngoan ngoãn như thế, trông cứ như búp bê, có cảm giác sẽ rất nghe lời, chơi điện thoại chắc là vì căng thẳng và ngại ngùng.
An Mịch thấy game đã tải xong, cuối cùng cũng liếc nhìn anh ta: "Anh là ai?"
Sắc mặt người đàn ông rất khó coi, vì khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của cô mà anh ta nhịn xuống, tự giới thiệu lại lần nữa: "Tôi là…"
"Tôi họ An." An Mịch đưa bàn tay xinh đẹp lật ngược tấm bảng số: "Bàn số 6."
Người đàn ông cuối cùng cũng biết mình ngồi nhầm chỗ, anh ta nở nụ cười vừa ngượng ngùng vừa lịch sự: "Có duyên mới gặp được nhau, hay là chúng ta…"
Một chìa khóa xe Ferrari được đặt lên bàn, người đàn ông bỗng chốc im bặt.
Tiếp theo, một chiếc thẻ đen được kẹp giữa những ngón tay trắng nõn, cô gái lười biếng nhướng mày: "Có cần tôi tặng anh ba chữ không?"
Người đàn ông bỏ chạy mất dạng.
An Mịch cười khẩy, cất thẻ và chìa khóa xe vào túi, mở game vừa tải về.
Game này thiết kế cả nhân vật lẫn bối cảnh đều rất chân thực, hơn nữa tùy theo nhân vật mình chọn sẽ có cốt truyện khác nhau, cuộc đời của mỗi đứa trẻ cũng không giống nhau.
An Mịch mở trang chủ, game nhanh chóng tải xong, hiện ra một trang đăng ký.
Cô trực tiếp đăng ký theo tên tài khoản weixin —— Phú Bà Họ An.
Sau khi đăng ký xong, game bắt đầu tải, hiện ra hình ảnh phong cảnh chân thực như ngoài đời, cùng một hộp thoại——
[Muốn con mình giống mình không? Tải ảnh lên ngay đi]
Ồ? Cái này được!
An Mịch cẩn thận chọn một bức ảnh chụp chính diện để tải lên, trong ảnh cô có khuôn mặt búp bê xinh xắn, cô nghĩ một khuôn mặt như vậy kết hợp lại chắc chắn sẽ tạo ra đứa trẻ đẹp nhất trong game!
[Chọn thời đại của đứa trẻ mà bạn muốn nuôi, Cổ đại/Hiện đại]
An Mịch đã chán ngấy những đứa trẻ hư hỏng thời hiện đại, cô trực tiếp chọn thời cổ đại.
Màn hình lóe lên, xuất hiện một ngôi làng ba mặt giáp núi, ruộng đồng nứt nẻ, cỏ không mọc nổi, dòng suối quanh co chảy qua ngôi làng đã khô cạn, thêm vào đó là tiếng nhạc nền buồn thảm, rất dễ khiến người ta nhập tâm.
Bối cảnh game là một quốc gia tên Đại Ngu, đã lập quốc hơn bốn trăm năm, trước nay vẫn luôn quốc thái dân an, thế nhưng từ ba năm trước, thiên tai liên miên khắp nơi, đầu tiên là lũ lụt ở phương Nam, sau đó là dịch bệnh do lũ lụt gây ra, rồi đến động đất, năm nay thì ngay cả kinh thành cũng bắt đầu hạn hán.
An Mịch dùng ngón tay điều khiển màn hình tiến về phía trước, cả ngôi làng u ám không thấy một bóng người trên đường.
Cuối cùng, màn hình dừng lại trước một ngôi nhà đất cũ kỹ.
"Bà ơi, dậy chơi với Bình An nào."
Bên trong truyền ra giọng nói ngọng nghịu của trẻ con, An Mịch mừng rỡ, không ngờ lại không phải chữ viết mà là lồng tiếng hoàn toàn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.