Chương 28
Ngọc miêu
27/05/2024
Hắn lao tới gõ tay cô ra tỏ vẻ giận dữ với cô, cô vờ như không hiểu quay sang thắc mắc với Lục Yên.
- Bảo Bảo, cậu này là?
- Cậu ấy…
- Tôi là Thừa Trạch, hiện đang theo đuổi Lục Yên, tôi sinh năm 2002!
- HẢ!!!
- Lục Yên cậu…
- Khoan nghe tớ giải thích!!
- Tớ gặp cậu ta trong một buổi casting vai diễn và vai diễn của tớ cần một bạn nam đóng chung sau đó cậu ấy đã xung phong, sau đợt đó cậu ấy bám tớ suốt và xem tớ như trưởng bối, đi theo để học cách diễn, thật đó cậu tin tớ đi!
- Thôi được tớ tin cậu mà~
“Trông mặt Thừa Trạch hiện giờ đã sắp đen thành nhọ nồi rồi, nếu còn nói nữa sợ là cậu ta sẽ tức đến mức động thủ với mình”
- Được rồi cậu ngồi xuống đi!
Lục Yên đang tính qua ngồi chung ghế với An An nhưng lại bị An An từ chối và bảo ngồi đối diện cùng với Thừa Trạch.Hắn đắc ý mỉm cười cũng coi như là hiểu rằng chúng tôi đang cố ghép cặp cho họ thành toàn cho hắn.Hắn trở nên hiểu chuyện và nhẹ nhàng với tôi hơn không còn cái ánh mắt như nhìn tình địch nữa.
- Nói nãy giờ chưa biết tên các chị nhỉ?
- Tôi là An An, hiện là em dâu của Lục Yên
- Tôi là Lý Tâm
- Vâng
- Nãy còn tỏ vẻ thù địch mà giờ trông cũng ngoan nhỉ.
- Yên Yên à~ tớ cũng muốn có một tiểu nãi cẩu ~
- Thôi thôi tha tớ đi An An à, cậu muốn thằng bé từ mặt người chị này luôn sao!
- Cậu không nói, mình không nói sao anh ta biết được!
Nói xong cả hai đồng loạt quay sang Thừa Trạch nhìn chằm chằm cậu ta.
- E…em tuyệt đối sẽ không nói em vợ!
- Ai là em vợ cậu hả! Hắn là em tôi!
- Cậu ta cũng nói rồi đó! Yên Yên à~~
- Nhưng mà tôi cũng không quen tiểu nãi cẩu nào cả tốt nhất vẫn là cậu tự kiếm người hợp với mình!
- Em có một vài người bạn nếu chị muốn em có thể giới thiệu họ!
- Được nha!
- Vậy chị add em đi
- Ok
- À phải rồi cậu nhắc anh ta tôi mới nhớ nha. Yên Yên à có phải em trai cậu vì ả kia mà hóa rồ xem tôi là thế thân không?
- Sao cậu lại nghĩ vậy?
- Mấy nay ấy, hắn đối xử với tôi tốt cực kỳ, còn đặc biệt xin nghỉ 3 ngày để ở nhà với tôi, cậu thử nói xem sao tôi không nghĩ nhiều được đây?
- Biết đâu thằng bé nhận ra tình cảm của cậu và quyết định thay đổi và trân trọng cậu thì sao?
- Gì chứ? Đâu phải trong phim mà đột nhiên đẹp vậy được, mình thấy rõ là hắn ta đang có ý đồ gì đó!
- Có khi cậu đa nghi quá thôi, thử thả lỏng vài ngày xem! Yên tâm, nó dám làm gì cậu mình sẽ xử nó, chúng ta có ba mẹ chống lưng cho mà, không việc gì phải sợ nó cả!
- Cũng đúng, tự nhiên dạo này hắn tốt lên làm tôi cảm thấy sợ ngang vậy đó!
- Thôi đừng lo lắng quá chắc chỉ là chuyện nhỏ thôi có thể nó đã đổi ý và biết quan tâm đến cậu hơn!Mình thấy chúng ta còn nên mừng vì điều đó,nó đã bớt những hành động bạo lực phải không?nó không còn nhốt cậu với tầng hầm nữa. Mình nghĩ có vẻ như nó đã thay đổi hoặc nó đã biết được chuyện gì đó, cũng có thể là do ba mẹ tác động đến nó.
- Chắc khả năng cao là bố mẹ đã tác động đến anh ta.Nếu không, không thể nào có chuyện anh ta thay đổi dễ dàng như vậy được.
- Sau buổi đi chơi này có lẽ chúng ta nên về nhà cũ để hỏi ba mẹ.Biết đâu được họ sẽ biết gì đó về chuyện này.Cũng có thể suy đoán của cậu là đúng.
- Chị xong rồi đúng không?chị bơ em nãy giờ luôn đấy Yên Nhi à!
- Yên Nhi cơ đấy, hai người có vẻ thân hơn tôi tưởng.
- Không có, cậu đừng nói bậy! Cái đó không phải tên để cậu gọi tiền bối đâu!
- Dạ em xin lỗi chị Lục Yên.
- Bảo Bảo, cậu này là?
- Cậu ấy…
- Tôi là Thừa Trạch, hiện đang theo đuổi Lục Yên, tôi sinh năm 2002!
- HẢ!!!
- Lục Yên cậu…
- Khoan nghe tớ giải thích!!
- Tớ gặp cậu ta trong một buổi casting vai diễn và vai diễn của tớ cần một bạn nam đóng chung sau đó cậu ấy đã xung phong, sau đợt đó cậu ấy bám tớ suốt và xem tớ như trưởng bối, đi theo để học cách diễn, thật đó cậu tin tớ đi!
- Thôi được tớ tin cậu mà~
“Trông mặt Thừa Trạch hiện giờ đã sắp đen thành nhọ nồi rồi, nếu còn nói nữa sợ là cậu ta sẽ tức đến mức động thủ với mình”
- Được rồi cậu ngồi xuống đi!
Lục Yên đang tính qua ngồi chung ghế với An An nhưng lại bị An An từ chối và bảo ngồi đối diện cùng với Thừa Trạch.Hắn đắc ý mỉm cười cũng coi như là hiểu rằng chúng tôi đang cố ghép cặp cho họ thành toàn cho hắn.Hắn trở nên hiểu chuyện và nhẹ nhàng với tôi hơn không còn cái ánh mắt như nhìn tình địch nữa.
- Nói nãy giờ chưa biết tên các chị nhỉ?
- Tôi là An An, hiện là em dâu của Lục Yên
- Tôi là Lý Tâm
- Vâng
- Nãy còn tỏ vẻ thù địch mà giờ trông cũng ngoan nhỉ.
- Yên Yên à~ tớ cũng muốn có một tiểu nãi cẩu ~
- Thôi thôi tha tớ đi An An à, cậu muốn thằng bé từ mặt người chị này luôn sao!
- Cậu không nói, mình không nói sao anh ta biết được!
Nói xong cả hai đồng loạt quay sang Thừa Trạch nhìn chằm chằm cậu ta.
- E…em tuyệt đối sẽ không nói em vợ!
- Ai là em vợ cậu hả! Hắn là em tôi!
- Cậu ta cũng nói rồi đó! Yên Yên à~~
- Nhưng mà tôi cũng không quen tiểu nãi cẩu nào cả tốt nhất vẫn là cậu tự kiếm người hợp với mình!
- Em có một vài người bạn nếu chị muốn em có thể giới thiệu họ!
- Được nha!
- Vậy chị add em đi
- Ok
- À phải rồi cậu nhắc anh ta tôi mới nhớ nha. Yên Yên à có phải em trai cậu vì ả kia mà hóa rồ xem tôi là thế thân không?
- Sao cậu lại nghĩ vậy?
- Mấy nay ấy, hắn đối xử với tôi tốt cực kỳ, còn đặc biệt xin nghỉ 3 ngày để ở nhà với tôi, cậu thử nói xem sao tôi không nghĩ nhiều được đây?
- Biết đâu thằng bé nhận ra tình cảm của cậu và quyết định thay đổi và trân trọng cậu thì sao?
- Gì chứ? Đâu phải trong phim mà đột nhiên đẹp vậy được, mình thấy rõ là hắn ta đang có ý đồ gì đó!
- Có khi cậu đa nghi quá thôi, thử thả lỏng vài ngày xem! Yên tâm, nó dám làm gì cậu mình sẽ xử nó, chúng ta có ba mẹ chống lưng cho mà, không việc gì phải sợ nó cả!
- Cũng đúng, tự nhiên dạo này hắn tốt lên làm tôi cảm thấy sợ ngang vậy đó!
- Thôi đừng lo lắng quá chắc chỉ là chuyện nhỏ thôi có thể nó đã đổi ý và biết quan tâm đến cậu hơn!Mình thấy chúng ta còn nên mừng vì điều đó,nó đã bớt những hành động bạo lực phải không?nó không còn nhốt cậu với tầng hầm nữa. Mình nghĩ có vẻ như nó đã thay đổi hoặc nó đã biết được chuyện gì đó, cũng có thể là do ba mẹ tác động đến nó.
- Chắc khả năng cao là bố mẹ đã tác động đến anh ta.Nếu không, không thể nào có chuyện anh ta thay đổi dễ dàng như vậy được.
- Sau buổi đi chơi này có lẽ chúng ta nên về nhà cũ để hỏi ba mẹ.Biết đâu được họ sẽ biết gì đó về chuyện này.Cũng có thể suy đoán của cậu là đúng.
- Chị xong rồi đúng không?chị bơ em nãy giờ luôn đấy Yên Nhi à!
- Yên Nhi cơ đấy, hai người có vẻ thân hơn tôi tưởng.
- Không có, cậu đừng nói bậy! Cái đó không phải tên để cậu gọi tiền bối đâu!
- Dạ em xin lỗi chị Lục Yên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.