Chương 44: Chuẩn bị dỗ dành
Thương Linh
25/05/2024
Không ai đoán được tin nhắn của ai sẽ nhảy lên trên thiết bị trong giây tiếp theo.
Đối với người có điều giấu diếm, trong lòng có quỷ thì nó như một quả bom hẹn giờ, ngày thường lặng yên không tiếng động, một khi đã xuất hiện liền nổ thành một cái hố to.
Lúc bước tới cửa Celin bỗng dừng bước một hồi, nhìn biểu cảm phức tạp khôn kể của gia chủ Calvid trong ảnh phản chiếu trên cửa kính, lòng cậu dần chìm xuống.
Thay vì chột dạ, cậu mong rằng đối phương có thể phản ứng bình tĩnh một chút.
Celin tiếp tục cất bước ra bên ngoài. Tháng giêng đầu đông, nhiệt độ không khí bên ngoài đã lạnh lẽo hanh khô. Cậu nhìn con đường xe cộ và con người tới tới lui lui, vài giây sau liền sải bước đến bãi đỗ xe ngầm.
Bạn đời lén lút lui tới với người hắn từng thích. Biết được sự thật này, Celin bỗng cảm thấy cố gắng diễn trước đó của mình như một trò hề. Cậu đi vài bước, nén giận trong lòng, đôi mắt sâu thẳm như đang cất chứa một cơn bão lớn.
Song, cơn bão chợt đột ngột dừng lại khi âm báo tin nhắn trên thiết bị vang lên lần nữa.
Celin: “Liên hoan trường?”
Nét mặt cậu cứng đờ xem tin nhắn Hill chuyển tiếp vào nhóm. Cách diễn đạt trong tin nhắn rất độc đáo, lờ mờ khiến Celin nhớ đến vị hội trưởng hội học sinh có cách nói chuyện, làm việc và viết văn vô cùng công thức năm xưa.
Hình như đây là thông báo liên hoan trường trong nhóm? Cậu nhớ hồi xưa Hill và hội trưởng Hội học sinh khá thân thiết, cũng rất có tiếng trong trường. Có vẻ như y trợ giúp tuyên truyền cũng không có gì sai?
Không đợi cậu suy nghĩ rõ ràng, một tin nhắn khác từ Hill nhảy lên.
[Anh và Rhodes đều đi, bọn em thì sao?]
Thì ra không phải là tin nhắn riêng.
Celin bấm tắt thiết bị, mở cửa xe, phóng như bay ra khỏi bãi đỗ xe.
Lúc cậu chạy ngang qua, dường như thấy được bóng dáng quen thuộc của ai đó ở lối vào bãi đỗ xe ngầm.
Gương mặt gia chủ Calvid bị gió cuốn qua: “...”
Rõ là hắn không làm gì hết nhưng không hiểu sao lại chột dạ, chột dạ qua đi thì chợt nhận ra chỉ là một tin nhắn thông báo trong nhóm vô cùng trong sạch. Thế là hắn vội đuổi theo ra cửa, lại chỉ trông thấy bóng lưng Celin quyết đoán bỏ đi... Lòng Hein vô cùng phức tạp.
“Ơ? Anh về một mình à?”
Này chỉ là một lời chào hỏi vô tình, mỗi người gặp Hein đều có thể chỉ tay lên trời thề —— Khí thế chồng chồng thành đôi rời đi của ai kia khi nãy quá lớn để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong đầu bọn họ. Kết quả lúc về chỉ còn một người cô đơn lẻ bóng, rõ là tội nghiệp.
Người qua đường vô tội bày tỏ họ không hề cố ý chọc vào vết sẹo của hắn.
Hein lạnh lùng đáp lại mấy tầm mắt cảm thông, thầm nghĩ Omega của mình ghen kinh thật, làm Alpha xấu hổ quá chừng. Song, hắn không chỉ không được giận mà còn phải chuẩn bị dỗ dành đối phương.
[Hill gửi thông báo liên hoan, hẳn là em cũng nhận được nghỉ?]
Celin thờ ơ nhìn lướt qua tin nhắn của Hein, tâm trạng cũng không vì vậy mà thay đổi.
Cho dù đó chỉ là một thông báo bình thường, nhưng phản ứng của người nào đó thật sự khiến cậu phải suy nghĩ. Nội dung tin nhắn không quan trọng, quan trọng là người xem tin nhắn —— Bộ dáng bối rối chột dạ đó rất khó thuyết phục Celin bên trong không có gì mờ ám.
Cậu lờ mờ có cảm giác được Hein không còn giống như trước kia. Tuy rằng cách hành xử của hắn cũng không khác trước lắm nhưng cậu cứ cảm thấy có chút không thích hợp.
Sau khi mất trí nhớ, Hein bị kẹt lại ở năm năm trước. Cậu vẫn ấn tượng rất mạnh với Hein của năm năm trước. Hhắn kiên cường và bất lịch sự, cũng không tuân theo quy tắc nhường nhịn Omega như các Alpha khác, hơn nữa rất hiếm có tin đồn tình cảm bên lề với Omega —— Nói ngắn gọn là một Alpha trai thẳng không biết cách tán tỉnh Omega.
Celin nhớ lại biểu hiện của ai kia mấy hôm trước, càng nghĩ càng thấy bất thường. Cậu quyết định gặp mặt Hill một chút.
Chạng vạng, có một chiếc xe thể thao bắt mắt dừng lại trước cửa lớn bệnh viện trung tâm. Cửa kính xe hạ xuống lộ ra người đàn ông điển trai bên trong xe. Một lúc sau, một bác sĩ trẻ mặc áo len lông xù thong dong bước ra, trên mặt khẽ nở nụ cười tươi, nhanh chóng lên xe.
“Lâu như vậy rồi người bận rộn em đây mới nhớ đến thăm anh à?”
Celin nhìn kỹ Hill, trong mắt đối phương vẫn đong đầy ý cười, sắc mặt cậu cũng dần dịu lại. Bỏ qua nhân tố Hein, từ trước đến nay Hill luôn là một beta rất được người thích. Ngay cả cậu cũng phải thừa nhận là mình không thể cứng rắn khi đối mặt với vị “tình địch” này.
Từ khi hai bên kết hôn đến nay, đã rất lâu rồi hai người không gặp nhau trực tiếp. Lần gần nhất là ngày Hill được triệu tập chính thức từ tinh cầu biên giới về thủ đô.
Celin vào thẳng vấn đề: “Anh ấy đến tìm anh phải không?”
Hill ngạc nhiên: “Hở? Hai người nói thẳng rồi hả?”
Celin yên lặng nhìn y trong chốc lát rồi lẳng lặng lắc đầu.
“Xem ra các anh đã gặp nhau rồi.” Nếu không sẽ không phải là câu trả lời này.
“...” Hill chợt ý thức được không ổn, hình như mình vô tình vạch trần chuyện tốt của bạn cũ rồi.
Biểu hiện của Omega sau khi biết được sự thật vô cùng bình tĩnh, cũng không truy hỏi chi tiết hai người gặp nhau thế nào: “Lát nữa ăn gì?”
Hill: “Đến quán trước kia chúng ta hay ăn đi. Nó đã mở chi nhánh bên này, khẩu vị gần như y hệt.”
Celin bảo Hill cài đặt đường đi, y cũng không khách sáo với cậu quen tay nhập địa chỉ vào. Xe từ từ lăn bánh, y nói: “Rất gần bệnh viện, Rhodes thường xuyên ăn với anh ở đó. Anh nhớ trước kia em rất thích khẩu vị của quán đó.”
Celin ừ một tiếng. Về khẩu vị, cậu và Hill luôn vô cùng nhất trí.
Không bình thường, không bình thường chút nào.
Xuyên qua kính chiếu hậu, Hill lén đánh giá trạng thái của Omega. Biểu hiện quá mức bình tĩnh của đối phương luôn có chút gì đó không ổn. Lúc điểm đến đã gần ngay trước mắt, y rốt cuộc cũng không nhịn được, hỏi: “Em, có cái gì muốn hỏi anh sao?”
Celin ngoảnh đầu nhìn y: “Không gấp, từ từ lại nói.”
Hill: “...”
“Đừng nhìn anh bằng ánh mắt bắt ghen đó. Anh là người cực kỳ chân thành trong cả hôn nhân và tình bạn đấy nhé.” Beta nhanh chóng bình tĩnh lại. Làm một Beta vô tội từng bị một đôi chồng chồng theo đuổi cùng lúc, y luôn nỗ lực răn đe bản thân không được nghĩ nhiều.
Celin thu hồi ánh mắt “nhìn kỹ” chứ không phải “bắt ghen“.
“Ồ, vậy tình trạng thân thể anh ấy đã chuyển biến tốt rồi sao?”
Hill: “...” Đâu chỉ chuyển biến tốt, phải nói là tung tăng nhảy nhót mới đúng. Từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân đều vô cùng khỏe mạnh.
Nhưng có vẻ như Celin không rõ lắm, đôi mắt xanh như đang nghẹn khuất. Khóe miệng Hill giật giật, cảm thấy Alpha đúng là không phải thứ tốt, bắt nạt người ta không nương tay chút nào.
“Hein rất muốn nhớ lại nên cậu ấy vẫn luôn phối hợp điều trị.” Hill cố gắng nói bằng giọng chân thành nhất: “Bệnh của cậu ấy không phải chưa từng có tiền lệ. Sau khi xác nhận phương án điều trị, anh liền liên lạc với em.”
Celin: “Anh ấy không nói với em.”
Hill có hơi lúng túng vỗ vỗ bả vai Celin, như mỗi lần gặp nhau hồi đại học, nói: “Có biết anh lo gì nhất khi rời khỏi tinh cầu thủ đô đi du học không?”
Celin thản nhiên dịch cái tay trên vai ra: “Là em.”
Hill: “Ồ, em biết à?”
Celin nhắc nhở: “Chúng ta đã nói qua đề tài này rất nhiều lần rồi.”
Hill: “...”
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Hill dời tầm mắt trước: “Đừng nói cho Rhodes biết nhé.”
Celin: “Yên tâm, anh ta biết rõ, sẽ không để tâm đến em đâu.”
Hill thầm nghĩ chưa chắc đâu. Giới tính trung gian Beta khiến phạm vi tìm bạn đời của y rất rộng. Này đúng là cơn ác mộng với Alpha hay ghen.
Năm đó Beta kiêu ngạo không tính đặt Alpha vào đối tượng tìm bạn trăm năm của mình. Y tự động xếp tất cả những sinh vật mang giới tính Alpha xung quanh mình vào hàng ngũ anh em tốt, thực ra trong lòng luôn khát khao có được một Omega bé nhỏ săn sóc.
Nhưng mà không có Omega bé nhỏ nào cả.
Beta tính tình ấm áp càng dễ thu hút sự chú ý của Alpha hơn, mà Celin là một chuyện ngoài ý muốn.
Hình như là sau khi Hein bày tỏ có ý với y trước mặt mọi người, vào một buổi trưa nào đó, Omega kiệm lời này đã chủ động đến tìm y.
Lúc ấy Hill chỉ thấy Omega này vô cùng xinh đẹp, tính cách cũng khá hướng nội. Y có chút phấn khích, vì Celin không thích tiếp xúc với quá nhiều người hoặc tham gia hoạt động xã giao không cần thiết. Y hẳn là đối tượng hiếm hoi được Celin chủ động đến gần, y còn vì vậy mà lén lút đắc ý.
Rhodes từng hỏi trước khi gặp hắn, y đã từng động lòng với ai khác không. Câu trả lời của Hill là không. Song, nghĩ kỹ hơn, nếu nói muốn chăm sóc và bảo vệ một người là biểu hiện của “động lòng” thì người đó chính là Celin. Rhodes chỉ nghe nói từng có một Alpha dính líu đến y hồi đại học nên hắn chỉ biết đến Celin như là người yêu hiện tại của tình địch.
May mà y nhanh trí không nói với ai khác, nếu không một Beta như y sẽ không chịu nổi lửa giận của hai Alpha.
“Hai người các em còn kết hôn sớm hơn cả anh. Cá nhân cả hai đều không giống như người sẽ để tâm chuyện vụn vặt nhưng sao bên nhau lại chẳng thể nói thẳng với nhau thế?”
Giọng y có chút bất đắc dĩ: “Anh nói trước nhé? Anh luôn một lòng với Rhodes, tuyệt đối trong sạch với cả hai người bọn em.”
Celin: “...”
Beta “trong sạch” rướng người qua lặng lẽ ôm lấy Celin, giọng dịu dàng: “Celin à...”
Celin: “Tối qua Hein ở chỗ anh phải không?”
Hill giơ hai tay lên: “Khái niệm tối qua có hơi lớn.”
Celin: “Vậy anh nói xem là bao lớn?”
Haiz. Hill thở dài trong lòng: “Trước sáu giờ.”
Celin mặt không đổi sắc: “Sáu giờ?”
Hill bày tỏ: “Sau sáu giờ anh và Rhodes đến phố Neville ở phía tây. Em biết đấy, bữa tối ánh nến là thú tiêu khiển của người có gia đình mà.”
“Thật à?” Celin đã có gia đình nhưng chưa từng có bữa tối ánh nến, thản nhiên nói: “Cho em xem kết quả xét nghiệm của anh ấy đi.”
Hill: “...”
Đúng là bất kể đánh trống lảng kiểu gì đề tài sẽ vẫn vòng về ban đầu. Mục tiêu của Omega nào đó phải nói là vô cùng chuẩn xác.
Hill cuối cùng chọn từ bỏ giãy giụa, chân thành thẳng thắn: “Thôi được, anh nghĩ em cũng đọc không hiểu mấy kết quả xét nghiệm đó. Nên thôi để anh nói em nghe đi... Hiện tại thiết bị của Hein đã được mở khóa.”
Thiết bị đã được mở khóa.
Ánh mắt Celin khẽ động, nhớ ra cậu từng cài đặt hạn chế trên thiết bị của Hein theo lời dặn của bác sĩ. Chỉ có cậu và bệnh viện mới có thể gỡ bỏ hạn chế. Điều này đồng nghĩa với... Alpha của cậu đã hoàn toàn bình phục.
Cậu nên nghĩ đến từ sớm.
Vì để Hein không liên hệ với quá nhiều người biết chuyện, cậu đã động tay hạn chế thiết bị của hắn. Cậu nên sớm nhận ra từ lúc Hein nhận được tin nhắn của Hill. Cuộc sống an nhàn bình yên dễ khiến người ta lơi lỏng cảnh giác, trước đây đã có rất nhiều dấu vết, chỉ là cậu không muốn truy đến cùng mà thôi.
Hill còn nói thêm gì đó nhưng Celin không nghe vào được bao nhiêu.
Quán món Hoa được Hill hết lời khen ngợi cũng không quá ngon miệng. Đúng là khẩu vị khá giống quán ăn gần làng đại học năm năm trước, nhưng nếm lại sau nhiều năm lại không còn cảm giác thích thú như thuở đầu.
Dường như Hill cũng cảm nhận được Celin đang mất mát, y dần dần không nói nữa.
Lúc hai người sắp dùng xong bữa tối, Rhodes đã đến nơi. Alpha tóc đỏ này vẫn khá lịch sự với Omega, sau khi chào hỏi liền đón Beta nhà mình về.
Celin nhìn theo bóng hai người cùng nhau rời đi, thật lâu sau mới thu lại tầm mắt.
Đối với người có điều giấu diếm, trong lòng có quỷ thì nó như một quả bom hẹn giờ, ngày thường lặng yên không tiếng động, một khi đã xuất hiện liền nổ thành một cái hố to.
Lúc bước tới cửa Celin bỗng dừng bước một hồi, nhìn biểu cảm phức tạp khôn kể của gia chủ Calvid trong ảnh phản chiếu trên cửa kính, lòng cậu dần chìm xuống.
Thay vì chột dạ, cậu mong rằng đối phương có thể phản ứng bình tĩnh một chút.
Celin tiếp tục cất bước ra bên ngoài. Tháng giêng đầu đông, nhiệt độ không khí bên ngoài đã lạnh lẽo hanh khô. Cậu nhìn con đường xe cộ và con người tới tới lui lui, vài giây sau liền sải bước đến bãi đỗ xe ngầm.
Bạn đời lén lút lui tới với người hắn từng thích. Biết được sự thật này, Celin bỗng cảm thấy cố gắng diễn trước đó của mình như một trò hề. Cậu đi vài bước, nén giận trong lòng, đôi mắt sâu thẳm như đang cất chứa một cơn bão lớn.
Song, cơn bão chợt đột ngột dừng lại khi âm báo tin nhắn trên thiết bị vang lên lần nữa.
Celin: “Liên hoan trường?”
Nét mặt cậu cứng đờ xem tin nhắn Hill chuyển tiếp vào nhóm. Cách diễn đạt trong tin nhắn rất độc đáo, lờ mờ khiến Celin nhớ đến vị hội trưởng hội học sinh có cách nói chuyện, làm việc và viết văn vô cùng công thức năm xưa.
Hình như đây là thông báo liên hoan trường trong nhóm? Cậu nhớ hồi xưa Hill và hội trưởng Hội học sinh khá thân thiết, cũng rất có tiếng trong trường. Có vẻ như y trợ giúp tuyên truyền cũng không có gì sai?
Không đợi cậu suy nghĩ rõ ràng, một tin nhắn khác từ Hill nhảy lên.
[Anh và Rhodes đều đi, bọn em thì sao?]
Thì ra không phải là tin nhắn riêng.
Celin bấm tắt thiết bị, mở cửa xe, phóng như bay ra khỏi bãi đỗ xe.
Lúc cậu chạy ngang qua, dường như thấy được bóng dáng quen thuộc của ai đó ở lối vào bãi đỗ xe ngầm.
Gương mặt gia chủ Calvid bị gió cuốn qua: “...”
Rõ là hắn không làm gì hết nhưng không hiểu sao lại chột dạ, chột dạ qua đi thì chợt nhận ra chỉ là một tin nhắn thông báo trong nhóm vô cùng trong sạch. Thế là hắn vội đuổi theo ra cửa, lại chỉ trông thấy bóng lưng Celin quyết đoán bỏ đi... Lòng Hein vô cùng phức tạp.
“Ơ? Anh về một mình à?”
Này chỉ là một lời chào hỏi vô tình, mỗi người gặp Hein đều có thể chỉ tay lên trời thề —— Khí thế chồng chồng thành đôi rời đi của ai kia khi nãy quá lớn để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong đầu bọn họ. Kết quả lúc về chỉ còn một người cô đơn lẻ bóng, rõ là tội nghiệp.
Người qua đường vô tội bày tỏ họ không hề cố ý chọc vào vết sẹo của hắn.
Hein lạnh lùng đáp lại mấy tầm mắt cảm thông, thầm nghĩ Omega của mình ghen kinh thật, làm Alpha xấu hổ quá chừng. Song, hắn không chỉ không được giận mà còn phải chuẩn bị dỗ dành đối phương.
[Hill gửi thông báo liên hoan, hẳn là em cũng nhận được nghỉ?]
Celin thờ ơ nhìn lướt qua tin nhắn của Hein, tâm trạng cũng không vì vậy mà thay đổi.
Cho dù đó chỉ là một thông báo bình thường, nhưng phản ứng của người nào đó thật sự khiến cậu phải suy nghĩ. Nội dung tin nhắn không quan trọng, quan trọng là người xem tin nhắn —— Bộ dáng bối rối chột dạ đó rất khó thuyết phục Celin bên trong không có gì mờ ám.
Cậu lờ mờ có cảm giác được Hein không còn giống như trước kia. Tuy rằng cách hành xử của hắn cũng không khác trước lắm nhưng cậu cứ cảm thấy có chút không thích hợp.
Sau khi mất trí nhớ, Hein bị kẹt lại ở năm năm trước. Cậu vẫn ấn tượng rất mạnh với Hein của năm năm trước. Hhắn kiên cường và bất lịch sự, cũng không tuân theo quy tắc nhường nhịn Omega như các Alpha khác, hơn nữa rất hiếm có tin đồn tình cảm bên lề với Omega —— Nói ngắn gọn là một Alpha trai thẳng không biết cách tán tỉnh Omega.
Celin nhớ lại biểu hiện của ai kia mấy hôm trước, càng nghĩ càng thấy bất thường. Cậu quyết định gặp mặt Hill một chút.
Chạng vạng, có một chiếc xe thể thao bắt mắt dừng lại trước cửa lớn bệnh viện trung tâm. Cửa kính xe hạ xuống lộ ra người đàn ông điển trai bên trong xe. Một lúc sau, một bác sĩ trẻ mặc áo len lông xù thong dong bước ra, trên mặt khẽ nở nụ cười tươi, nhanh chóng lên xe.
“Lâu như vậy rồi người bận rộn em đây mới nhớ đến thăm anh à?”
Celin nhìn kỹ Hill, trong mắt đối phương vẫn đong đầy ý cười, sắc mặt cậu cũng dần dịu lại. Bỏ qua nhân tố Hein, từ trước đến nay Hill luôn là một beta rất được người thích. Ngay cả cậu cũng phải thừa nhận là mình không thể cứng rắn khi đối mặt với vị “tình địch” này.
Từ khi hai bên kết hôn đến nay, đã rất lâu rồi hai người không gặp nhau trực tiếp. Lần gần nhất là ngày Hill được triệu tập chính thức từ tinh cầu biên giới về thủ đô.
Celin vào thẳng vấn đề: “Anh ấy đến tìm anh phải không?”
Hill ngạc nhiên: “Hở? Hai người nói thẳng rồi hả?”
Celin yên lặng nhìn y trong chốc lát rồi lẳng lặng lắc đầu.
“Xem ra các anh đã gặp nhau rồi.” Nếu không sẽ không phải là câu trả lời này.
“...” Hill chợt ý thức được không ổn, hình như mình vô tình vạch trần chuyện tốt của bạn cũ rồi.
Biểu hiện của Omega sau khi biết được sự thật vô cùng bình tĩnh, cũng không truy hỏi chi tiết hai người gặp nhau thế nào: “Lát nữa ăn gì?”
Hill: “Đến quán trước kia chúng ta hay ăn đi. Nó đã mở chi nhánh bên này, khẩu vị gần như y hệt.”
Celin bảo Hill cài đặt đường đi, y cũng không khách sáo với cậu quen tay nhập địa chỉ vào. Xe từ từ lăn bánh, y nói: “Rất gần bệnh viện, Rhodes thường xuyên ăn với anh ở đó. Anh nhớ trước kia em rất thích khẩu vị của quán đó.”
Celin ừ một tiếng. Về khẩu vị, cậu và Hill luôn vô cùng nhất trí.
Không bình thường, không bình thường chút nào.
Xuyên qua kính chiếu hậu, Hill lén đánh giá trạng thái của Omega. Biểu hiện quá mức bình tĩnh của đối phương luôn có chút gì đó không ổn. Lúc điểm đến đã gần ngay trước mắt, y rốt cuộc cũng không nhịn được, hỏi: “Em, có cái gì muốn hỏi anh sao?”
Celin ngoảnh đầu nhìn y: “Không gấp, từ từ lại nói.”
Hill: “...”
“Đừng nhìn anh bằng ánh mắt bắt ghen đó. Anh là người cực kỳ chân thành trong cả hôn nhân và tình bạn đấy nhé.” Beta nhanh chóng bình tĩnh lại. Làm một Beta vô tội từng bị một đôi chồng chồng theo đuổi cùng lúc, y luôn nỗ lực răn đe bản thân không được nghĩ nhiều.
Celin thu hồi ánh mắt “nhìn kỹ” chứ không phải “bắt ghen“.
“Ồ, vậy tình trạng thân thể anh ấy đã chuyển biến tốt rồi sao?”
Hill: “...” Đâu chỉ chuyển biến tốt, phải nói là tung tăng nhảy nhót mới đúng. Từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân đều vô cùng khỏe mạnh.
Nhưng có vẻ như Celin không rõ lắm, đôi mắt xanh như đang nghẹn khuất. Khóe miệng Hill giật giật, cảm thấy Alpha đúng là không phải thứ tốt, bắt nạt người ta không nương tay chút nào.
“Hein rất muốn nhớ lại nên cậu ấy vẫn luôn phối hợp điều trị.” Hill cố gắng nói bằng giọng chân thành nhất: “Bệnh của cậu ấy không phải chưa từng có tiền lệ. Sau khi xác nhận phương án điều trị, anh liền liên lạc với em.”
Celin: “Anh ấy không nói với em.”
Hill có hơi lúng túng vỗ vỗ bả vai Celin, như mỗi lần gặp nhau hồi đại học, nói: “Có biết anh lo gì nhất khi rời khỏi tinh cầu thủ đô đi du học không?”
Celin thản nhiên dịch cái tay trên vai ra: “Là em.”
Hill: “Ồ, em biết à?”
Celin nhắc nhở: “Chúng ta đã nói qua đề tài này rất nhiều lần rồi.”
Hill: “...”
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Hill dời tầm mắt trước: “Đừng nói cho Rhodes biết nhé.”
Celin: “Yên tâm, anh ta biết rõ, sẽ không để tâm đến em đâu.”
Hill thầm nghĩ chưa chắc đâu. Giới tính trung gian Beta khiến phạm vi tìm bạn đời của y rất rộng. Này đúng là cơn ác mộng với Alpha hay ghen.
Năm đó Beta kiêu ngạo không tính đặt Alpha vào đối tượng tìm bạn trăm năm của mình. Y tự động xếp tất cả những sinh vật mang giới tính Alpha xung quanh mình vào hàng ngũ anh em tốt, thực ra trong lòng luôn khát khao có được một Omega bé nhỏ săn sóc.
Nhưng mà không có Omega bé nhỏ nào cả.
Beta tính tình ấm áp càng dễ thu hút sự chú ý của Alpha hơn, mà Celin là một chuyện ngoài ý muốn.
Hình như là sau khi Hein bày tỏ có ý với y trước mặt mọi người, vào một buổi trưa nào đó, Omega kiệm lời này đã chủ động đến tìm y.
Lúc ấy Hill chỉ thấy Omega này vô cùng xinh đẹp, tính cách cũng khá hướng nội. Y có chút phấn khích, vì Celin không thích tiếp xúc với quá nhiều người hoặc tham gia hoạt động xã giao không cần thiết. Y hẳn là đối tượng hiếm hoi được Celin chủ động đến gần, y còn vì vậy mà lén lút đắc ý.
Rhodes từng hỏi trước khi gặp hắn, y đã từng động lòng với ai khác không. Câu trả lời của Hill là không. Song, nghĩ kỹ hơn, nếu nói muốn chăm sóc và bảo vệ một người là biểu hiện của “động lòng” thì người đó chính là Celin. Rhodes chỉ nghe nói từng có một Alpha dính líu đến y hồi đại học nên hắn chỉ biết đến Celin như là người yêu hiện tại của tình địch.
May mà y nhanh trí không nói với ai khác, nếu không một Beta như y sẽ không chịu nổi lửa giận của hai Alpha.
“Hai người các em còn kết hôn sớm hơn cả anh. Cá nhân cả hai đều không giống như người sẽ để tâm chuyện vụn vặt nhưng sao bên nhau lại chẳng thể nói thẳng với nhau thế?”
Giọng y có chút bất đắc dĩ: “Anh nói trước nhé? Anh luôn một lòng với Rhodes, tuyệt đối trong sạch với cả hai người bọn em.”
Celin: “...”
Beta “trong sạch” rướng người qua lặng lẽ ôm lấy Celin, giọng dịu dàng: “Celin à...”
Celin: “Tối qua Hein ở chỗ anh phải không?”
Hill giơ hai tay lên: “Khái niệm tối qua có hơi lớn.”
Celin: “Vậy anh nói xem là bao lớn?”
Haiz. Hill thở dài trong lòng: “Trước sáu giờ.”
Celin mặt không đổi sắc: “Sáu giờ?”
Hill bày tỏ: “Sau sáu giờ anh và Rhodes đến phố Neville ở phía tây. Em biết đấy, bữa tối ánh nến là thú tiêu khiển của người có gia đình mà.”
“Thật à?” Celin đã có gia đình nhưng chưa từng có bữa tối ánh nến, thản nhiên nói: “Cho em xem kết quả xét nghiệm của anh ấy đi.”
Hill: “...”
Đúng là bất kể đánh trống lảng kiểu gì đề tài sẽ vẫn vòng về ban đầu. Mục tiêu của Omega nào đó phải nói là vô cùng chuẩn xác.
Hill cuối cùng chọn từ bỏ giãy giụa, chân thành thẳng thắn: “Thôi được, anh nghĩ em cũng đọc không hiểu mấy kết quả xét nghiệm đó. Nên thôi để anh nói em nghe đi... Hiện tại thiết bị của Hein đã được mở khóa.”
Thiết bị đã được mở khóa.
Ánh mắt Celin khẽ động, nhớ ra cậu từng cài đặt hạn chế trên thiết bị của Hein theo lời dặn của bác sĩ. Chỉ có cậu và bệnh viện mới có thể gỡ bỏ hạn chế. Điều này đồng nghĩa với... Alpha của cậu đã hoàn toàn bình phục.
Cậu nên nghĩ đến từ sớm.
Vì để Hein không liên hệ với quá nhiều người biết chuyện, cậu đã động tay hạn chế thiết bị của hắn. Cậu nên sớm nhận ra từ lúc Hein nhận được tin nhắn của Hill. Cuộc sống an nhàn bình yên dễ khiến người ta lơi lỏng cảnh giác, trước đây đã có rất nhiều dấu vết, chỉ là cậu không muốn truy đến cùng mà thôi.
Hill còn nói thêm gì đó nhưng Celin không nghe vào được bao nhiêu.
Quán món Hoa được Hill hết lời khen ngợi cũng không quá ngon miệng. Đúng là khẩu vị khá giống quán ăn gần làng đại học năm năm trước, nhưng nếm lại sau nhiều năm lại không còn cảm giác thích thú như thuở đầu.
Dường như Hill cũng cảm nhận được Celin đang mất mát, y dần dần không nói nữa.
Lúc hai người sắp dùng xong bữa tối, Rhodes đã đến nơi. Alpha tóc đỏ này vẫn khá lịch sự với Omega, sau khi chào hỏi liền đón Beta nhà mình về.
Celin nhìn theo bóng hai người cùng nhau rời đi, thật lâu sau mới thu lại tầm mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.