Chương 81: Bởi vì con thích cô ấy!
Thẩm Du
17/06/2017
Đám bạn Trương Viễn vẫn đơn phương nghĩ rằng Trương Viễn đang diễn trò làm
dáng. Họ còn cảm thấy mình rất giỏi bịt miệng Trương Viễn.
Chẳng những Trương Viễn không đến gần mẹ hắn được, ngay cả nói chuyện cũng không nói được.
Sau khi Kỷ Mỹ Lan nói những lời này, khiến trên hành lang, vang lên một trậnxì xào bàn tán.
Bởi vì mấy sự kiện hấp dẫn như tỏ tình, xe thể thao trong mấy ngày qua, nên Kỷ An Trần và Trương Viễn đều là nhân vật tiêu điểm trong trường, đám người thích hóng chuyện tới vây xem,đương nhiên đều biết tất cả về bọn họ.
Không cùng một khoa, nên cũng không rõ nhân phẩm của hai người.
Nhưng Trương Viễn mới quen bạn gái mà!
Nhìn tấm hình trong di động Trương Viễn cho thấy cách ăn mặc của Kỷ An Trần chẳng phải giống như đúc hôm nay sao? Chứng minh tấm hình vừagửi hôm nay thôi!
Gửi hình mình tự chụp cho một nam sinh đã có bạn gái, có mưu mô gì đây!
Ở đây có không ít người bắt đầu dùng ánh mắt tiểu tam nhìn Kỷ An Trần, thậm chí có người bắt đầu thấp giọng mắng.
Phản ứng thế này, khiến Trương Viễn đang giãy giụa đến đỏ cảmặt với đám bạn, trong nháy mắt trở nên u ám.
Hắn chợt dùng sức,dẩy những ngườitưởng chừng như sắp treo trên người hắn về phía bức tường bên cạnh.
Mấy người kia cũng không địch lại nổi sức lực đột nhiên như nổi điên của hắn.
"Ầm" một tiếng, bọn họ va phải thùng rác được lắp ráp hơn phân nửa bằng xilanh kim loại trên hành lang, sau đó nó ngã xuống nền đá hoa, phát ra một tiếng vang lớn.
Tiếng động ấy khiến mọi người giật mình, mấy tên ngốc túm Trương Viễn bị dọa đến nỗi buông lỏng tay.
Trương Viễn lập tức kéo tay họ ra, cuối cùng cũngthoát khỏi mấy tên ngu xuẩn chỉ biết nịnh hót.
Ban nãy lôi kéo với bọn họ khá lâu, hiện tại Trương Viễn thở hổn hển kịch liệt, sắc mặt đen kịt. khiến những lời hắn sắp nói đây, có thêm mấy phần quyết tuyệt bất chấp.
"Hình không phải cô ấy gửi mà do con tự chụp!"
Tình thế đảo ngược trong nháy mắt, trên hành lang vang lên nhiều tiếng hô ngạc nhiên.
Kỷ An Trần cũng rất kinh hãi, làm sao cũng không ngờ đượchắn sẽ đứng ra thừa nhận.
Nhưng vị mỹ nam nào đó giống như đã đoán được sẽ một màn này từ lâu, khẽ nhếch môi lên, cúi đầu…dùng một tư thế phong cách, đẹp mắt hơn quảng cáo đồng hồ nổi tiếng, xem thời gian…
Anh cho hai mẹ con nhà này thêm ba phút nữa.
Trong vòng ba phút,nếu Trương Viễn không nói hết sự thật để mẹ hắn nghẹn đến hộc máu, thì anh sẽ tự mình lên sàn.
Trương Viễn không chú ý đến phản ứng của Sở Mộ Phong, hắn vừa liếc mắt bèn thấy ánh mắt của Kỷ An Trần, giống như đang khiếp sợ một kẻ cuồng ảo tưởng cuồng tung tin vịt đột nhiên bình thường trở lại.
Đáy mắt thoáng qua một tia bối rối, Trương Viễn sải bước đến bên mẹ hắn, muốn cướp chiếc điện thoại.
Kỷ Mỹ Lan đâu thể để hắn thực hiện được.
Sở Mộ Phongăn nói cay độc hết sức, bà ta còn có thể tự an ủi mình không chấp nhặt với loại “Tục tằng chợ búa” như Sở Mộ Phong.
Nhưng bây giờ con trai bà ta đứng ra phản bác bà ta, bảo những lời bà ta nói đều sai hết.
Kỷ Mỹ Lan đâu thể nhịn được chuyện này!
Bà ta giận dữ, "Tiểu Viễn, con đang nói nhăng nói cuội gì đấy! Sao con có thể lén chụp loại…”
"Con có thể!" Trương Viễn lớn tiếng cắt đứt lời Kỷ Mỹ Lan, "Bởi vì con thích cô ấy. Từ lúc khai giảng năm nhất đã thích cô ấy! Vậy đủ rồi chứ!"
Tất cả mọi người có mặt: "..."
Tình, tình huống gì thế này.
Mọi người không biết nên nhìn người nào trước, nhìn phản ứngKỷ An Trần khi đối mặt với chân tướng hay nhìn sắc mặt Kỷ Mỹ Lan đã tức đến mức sắp đỏnhư gan heo…
Lúc này ai đứng gần đều có thể nghe được tiếng Kỷ Mỹ Lan nghiến răng.
Tiểu Viễn thích cái đứa Kỷ An Trần này ư?
Vậy những lời bà ta móc mỉa nhục mạ Kỷ An Trần ban nãy, quả thực chẳng khác nào tự tát vào mặt mình rồi!
Chẳng những Trương Viễn không đến gần mẹ hắn được, ngay cả nói chuyện cũng không nói được.
Sau khi Kỷ Mỹ Lan nói những lời này, khiến trên hành lang, vang lên một trậnxì xào bàn tán.
Bởi vì mấy sự kiện hấp dẫn như tỏ tình, xe thể thao trong mấy ngày qua, nên Kỷ An Trần và Trương Viễn đều là nhân vật tiêu điểm trong trường, đám người thích hóng chuyện tới vây xem,đương nhiên đều biết tất cả về bọn họ.
Không cùng một khoa, nên cũng không rõ nhân phẩm của hai người.
Nhưng Trương Viễn mới quen bạn gái mà!
Nhìn tấm hình trong di động Trương Viễn cho thấy cách ăn mặc của Kỷ An Trần chẳng phải giống như đúc hôm nay sao? Chứng minh tấm hình vừagửi hôm nay thôi!
Gửi hình mình tự chụp cho một nam sinh đã có bạn gái, có mưu mô gì đây!
Ở đây có không ít người bắt đầu dùng ánh mắt tiểu tam nhìn Kỷ An Trần, thậm chí có người bắt đầu thấp giọng mắng.
Phản ứng thế này, khiến Trương Viễn đang giãy giụa đến đỏ cảmặt với đám bạn, trong nháy mắt trở nên u ám.
Hắn chợt dùng sức,dẩy những ngườitưởng chừng như sắp treo trên người hắn về phía bức tường bên cạnh.
Mấy người kia cũng không địch lại nổi sức lực đột nhiên như nổi điên của hắn.
"Ầm" một tiếng, bọn họ va phải thùng rác được lắp ráp hơn phân nửa bằng xilanh kim loại trên hành lang, sau đó nó ngã xuống nền đá hoa, phát ra một tiếng vang lớn.
Tiếng động ấy khiến mọi người giật mình, mấy tên ngốc túm Trương Viễn bị dọa đến nỗi buông lỏng tay.
Trương Viễn lập tức kéo tay họ ra, cuối cùng cũngthoát khỏi mấy tên ngu xuẩn chỉ biết nịnh hót.
Ban nãy lôi kéo với bọn họ khá lâu, hiện tại Trương Viễn thở hổn hển kịch liệt, sắc mặt đen kịt. khiến những lời hắn sắp nói đây, có thêm mấy phần quyết tuyệt bất chấp.
"Hình không phải cô ấy gửi mà do con tự chụp!"
Tình thế đảo ngược trong nháy mắt, trên hành lang vang lên nhiều tiếng hô ngạc nhiên.
Kỷ An Trần cũng rất kinh hãi, làm sao cũng không ngờ đượchắn sẽ đứng ra thừa nhận.
Nhưng vị mỹ nam nào đó giống như đã đoán được sẽ một màn này từ lâu, khẽ nhếch môi lên, cúi đầu…dùng một tư thế phong cách, đẹp mắt hơn quảng cáo đồng hồ nổi tiếng, xem thời gian…
Anh cho hai mẹ con nhà này thêm ba phút nữa.
Trong vòng ba phút,nếu Trương Viễn không nói hết sự thật để mẹ hắn nghẹn đến hộc máu, thì anh sẽ tự mình lên sàn.
Trương Viễn không chú ý đến phản ứng của Sở Mộ Phong, hắn vừa liếc mắt bèn thấy ánh mắt của Kỷ An Trần, giống như đang khiếp sợ một kẻ cuồng ảo tưởng cuồng tung tin vịt đột nhiên bình thường trở lại.
Đáy mắt thoáng qua một tia bối rối, Trương Viễn sải bước đến bên mẹ hắn, muốn cướp chiếc điện thoại.
Kỷ Mỹ Lan đâu thể để hắn thực hiện được.
Sở Mộ Phongăn nói cay độc hết sức, bà ta còn có thể tự an ủi mình không chấp nhặt với loại “Tục tằng chợ búa” như Sở Mộ Phong.
Nhưng bây giờ con trai bà ta đứng ra phản bác bà ta, bảo những lời bà ta nói đều sai hết.
Kỷ Mỹ Lan đâu thể nhịn được chuyện này!
Bà ta giận dữ, "Tiểu Viễn, con đang nói nhăng nói cuội gì đấy! Sao con có thể lén chụp loại…”
"Con có thể!" Trương Viễn lớn tiếng cắt đứt lời Kỷ Mỹ Lan, "Bởi vì con thích cô ấy. Từ lúc khai giảng năm nhất đã thích cô ấy! Vậy đủ rồi chứ!"
Tất cả mọi người có mặt: "..."
Tình, tình huống gì thế này.
Mọi người không biết nên nhìn người nào trước, nhìn phản ứngKỷ An Trần khi đối mặt với chân tướng hay nhìn sắc mặt Kỷ Mỹ Lan đã tức đến mức sắp đỏnhư gan heo…
Lúc này ai đứng gần đều có thể nghe được tiếng Kỷ Mỹ Lan nghiến răng.
Tiểu Viễn thích cái đứa Kỷ An Trần này ư?
Vậy những lời bà ta móc mỉa nhục mạ Kỷ An Trần ban nãy, quả thực chẳng khác nào tự tát vào mặt mình rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.