Chương 130: Bởi vì hắn đặc biệt giàu có
Thẩm Du
03/10/2019
Hắn quả thực có thể viết một quyển sách tên là “Giác ngộ và tu dưỡng của một bóng đèn”
Hôm nay tâm trạng mỗ mỹ nam rất tốt, bất quá hắn không cách nào có thể háo sắc cả đêm. Bởi vì thắt lưng hắn bị thương, còn phải đối mặt với một hồi kiểm tra nữa.
Sở Mộ Phong tất nhiên không muốn chuyện bị thương bị quá nhiều người biết, thời gian trước đến bệnh viện, hắn không đi khám bệnh, trực tiếp để Lãnh Viêm chuẩn bị phòng bệnh cho hắn.
Lần này cũng giống như vậy.
Khi bọn họ trở về phòng bệnh không bao lâu, thì có một đoàn người áo trắng đi đến. Đi cuối cùng đoàn người kia, còn mang theo một vài thiết bị.
Vừa nãy Kỷ An Trần chỉ là hoài nghi, lần này có thể hoàn toàn xác định.
Nhìn đội bác sĩ của Sở Mộ Phong, vốn dĩ không phải là người trong bệnh viện, mà là Kỷ lão bác sĩ trung y có uy tín số một trong nước.
Kỷ lão làm việc rất độc lập độc hành không có phòng khám bệnh riêng, mà thuộc khoa trung y bệnh viện sát vách trực thuộc đại học A.
Cô thường xuyên nhìn thấy Kỷ lão trên chương trình tivi tài năng, bởi vì đối phương cùng họ với cô nên cô nhớ kỹ hơn.
Như vậy lần trước Sở Mộ Phong làm kiểm tra cũng không phải bác sĩ ở đây, mà là chuyên gia của bệnh viện.
Ở trong mắt cô, có thể mời chuyên gia tự mình chẩn đoán là chuyện làm người ta rất là sợ hãi.
Thế nhưng so sánh ra, trong phòng này biểu cảm không bình tĩnh ngược lại là chính là Kỷ lão.
Từ lúc hắn đi vào đến giờ, biểu cảm có chút kỳ lạ, sau khi nhìn rõ mặt Sở Mộ Phong, vẻ nghiêm khắc cũ kỹ trên mặt đều hiện ra vẻ kinh ngạc. Hình như hắn hoàn toàn không hiểu Sở Mộ Phong tại sao lại xuất hiện ở chỗ này.
Phản ứng kia cũng không phải sợ hãi, dù sao ai cũng không dám đảm bảo chính mình sẽ không sinh bệnh, lấy địa vị của lão tiên sinh này ở giới y học, đại khái cũng không cần sợ ai.
Nhưng cô cảm thấy… nếu như hiện tại trên trời rơi xuống một thiên sứ, Kỷ lão cũng sẽ không lộ ra biểu cảm khiếp sợ khoa trương hơn bây giờ.
Nói cách khác, Kỷ An Trần cảm thấy có chút 囧, thế nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, nhưng lại hình như không khoa trương mấy.
Là bởi vì gia đình Sở Mộ Phong... Đặc biệt giàu có sao?
Thế nhưng bản thân là bác sĩ trung y uy tín, Kỷ lão nhất định đã thấy qua rất nhiều bệnh nhân có tiền rồi.
Không nói đâu xa, Nghiêm gia nhà giàu nhất trong nước ngay tại thành phố của bọn họ a. Kỷ An Trần đối với người giàu có trên thế giới không biết nhiều, nhưng cũng từng nghe nói đến Cửu thiếu gia của Nghiêm gia tiếng tăm lừng lẫy.
Người xếp vị trí thứ nhất kia… hình như không có bất kỳ ai có thể đứng kề vai.
Mặc dù chưa từng thấy Nghiêm đại thiếu gia trong truyền thuyết, Kỷ An Trần vẫn yên lặng đổ mồ hôi lạnh một chút.
Thời gian tiếp tục, cô cũng không nghĩ lung tung nữa, bởi vì kết quả kiểm tra sơ bộ xong Kỷ lão đã đi ra.
Xương cốt không bị thương không trật khớp, thế nhưng bắp thịt phần eo bị thương khá nghiêm trọng, dự đoán sơ bộ, cần châm cứu bốn năm lần.
Kỷ lão nói rất ít, đơn giản nói xong chẩn đoán, liền trực tiếp bắt đầu châm cứu.
Ngân châm thật dài đâm xuống, ở phía đuôi châm còn kẹp một đầu điện, nhìn có chút đáng sợ.
Kỷ An Trần ở bên cạnh thấy rất khẩn trương, Sở Mộ Phong không thể lộn xộn, lại nhẹ nhàng hạ tầm mắt, hướng bà xã làm một động tác thân mật, chọc cho mặt Kỷ An Trần lại đỏ bừng.
Kỷ lão nhìn thấy hành động của hai người, vẫn giống như bình thường một chút phản ứng cũng không có.
Châm cứu xong, Lãnh Viêm ở lại giúp Sở Mộ Phong thay quần áo, Kỷ An Trần tiễn Kỷ lão ra về.
Hôm nay tâm trạng mỗ mỹ nam rất tốt, bất quá hắn không cách nào có thể háo sắc cả đêm. Bởi vì thắt lưng hắn bị thương, còn phải đối mặt với một hồi kiểm tra nữa.
Sở Mộ Phong tất nhiên không muốn chuyện bị thương bị quá nhiều người biết, thời gian trước đến bệnh viện, hắn không đi khám bệnh, trực tiếp để Lãnh Viêm chuẩn bị phòng bệnh cho hắn.
Lần này cũng giống như vậy.
Khi bọn họ trở về phòng bệnh không bao lâu, thì có một đoàn người áo trắng đi đến. Đi cuối cùng đoàn người kia, còn mang theo một vài thiết bị.
Vừa nãy Kỷ An Trần chỉ là hoài nghi, lần này có thể hoàn toàn xác định.
Nhìn đội bác sĩ của Sở Mộ Phong, vốn dĩ không phải là người trong bệnh viện, mà là Kỷ lão bác sĩ trung y có uy tín số một trong nước.
Kỷ lão làm việc rất độc lập độc hành không có phòng khám bệnh riêng, mà thuộc khoa trung y bệnh viện sát vách trực thuộc đại học A.
Cô thường xuyên nhìn thấy Kỷ lão trên chương trình tivi tài năng, bởi vì đối phương cùng họ với cô nên cô nhớ kỹ hơn.
Như vậy lần trước Sở Mộ Phong làm kiểm tra cũng không phải bác sĩ ở đây, mà là chuyên gia của bệnh viện.
Ở trong mắt cô, có thể mời chuyên gia tự mình chẩn đoán là chuyện làm người ta rất là sợ hãi.
Thế nhưng so sánh ra, trong phòng này biểu cảm không bình tĩnh ngược lại là chính là Kỷ lão.
Từ lúc hắn đi vào đến giờ, biểu cảm có chút kỳ lạ, sau khi nhìn rõ mặt Sở Mộ Phong, vẻ nghiêm khắc cũ kỹ trên mặt đều hiện ra vẻ kinh ngạc. Hình như hắn hoàn toàn không hiểu Sở Mộ Phong tại sao lại xuất hiện ở chỗ này.
Phản ứng kia cũng không phải sợ hãi, dù sao ai cũng không dám đảm bảo chính mình sẽ không sinh bệnh, lấy địa vị của lão tiên sinh này ở giới y học, đại khái cũng không cần sợ ai.
Nhưng cô cảm thấy… nếu như hiện tại trên trời rơi xuống một thiên sứ, Kỷ lão cũng sẽ không lộ ra biểu cảm khiếp sợ khoa trương hơn bây giờ.
Nói cách khác, Kỷ An Trần cảm thấy có chút 囧, thế nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, nhưng lại hình như không khoa trương mấy.
Là bởi vì gia đình Sở Mộ Phong... Đặc biệt giàu có sao?
Thế nhưng bản thân là bác sĩ trung y uy tín, Kỷ lão nhất định đã thấy qua rất nhiều bệnh nhân có tiền rồi.
Không nói đâu xa, Nghiêm gia nhà giàu nhất trong nước ngay tại thành phố của bọn họ a. Kỷ An Trần đối với người giàu có trên thế giới không biết nhiều, nhưng cũng từng nghe nói đến Cửu thiếu gia của Nghiêm gia tiếng tăm lừng lẫy.
Người xếp vị trí thứ nhất kia… hình như không có bất kỳ ai có thể đứng kề vai.
Mặc dù chưa từng thấy Nghiêm đại thiếu gia trong truyền thuyết, Kỷ An Trần vẫn yên lặng đổ mồ hôi lạnh một chút.
Thời gian tiếp tục, cô cũng không nghĩ lung tung nữa, bởi vì kết quả kiểm tra sơ bộ xong Kỷ lão đã đi ra.
Xương cốt không bị thương không trật khớp, thế nhưng bắp thịt phần eo bị thương khá nghiêm trọng, dự đoán sơ bộ, cần châm cứu bốn năm lần.
Kỷ lão nói rất ít, đơn giản nói xong chẩn đoán, liền trực tiếp bắt đầu châm cứu.
Ngân châm thật dài đâm xuống, ở phía đuôi châm còn kẹp một đầu điện, nhìn có chút đáng sợ.
Kỷ An Trần ở bên cạnh thấy rất khẩn trương, Sở Mộ Phong không thể lộn xộn, lại nhẹ nhàng hạ tầm mắt, hướng bà xã làm một động tác thân mật, chọc cho mặt Kỷ An Trần lại đỏ bừng.
Kỷ lão nhìn thấy hành động của hai người, vẫn giống như bình thường một chút phản ứng cũng không có.
Châm cứu xong, Lãnh Viêm ở lại giúp Sở Mộ Phong thay quần áo, Kỷ An Trần tiễn Kỷ lão ra về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.