Chương 120: Mỗ mỹ nam mà đặt tên là hay nhất
Thẩm Du
03/10/2019
Kỷ An Trần trong nháy mắt toàn thân đầy sát khí - "Không muốn nhắc lại cái khăn mặt nữa !!!!!!"
Tiếp theo là một loạt dấu chấm than, làm cho mỗ mỹ nam trả lời cô với icon ‘biểu tình cắn khăn tay’....
"Bà xã à, anh thật là đang nói chỗ treo khăn mặt mà, em có phải là đang nghĩ bậy bạ không."
Kỷ An Trần: "..."
Mỗ mỹ nam thê nô như vậy, chuyện gì hắn cũng vì bà xã hắn mà suy nghĩ, cho nên hiện tại cũng đặc biệt đề nghị "Săn sóc chu đáo" - "Nếu như không cho #@¥% đổi cái tên, miễn cho lại hiểu lầm, giống như gọi nó... Tiểu mỹ nam."
Tiểu... Mỹ... Nam...
Lại là một trận tiếng sấm quen thuộc... Kỷ An Trần cảm thấy, trong lòng rầm rầm một mảnh, có thứ gì đó, hoàn toàn vỡ nát...
Thực sự ở cùng một chỗ không đến một ngày đã muốn chia tay sao!
Cô không chỉ muốn chia tay, còn muốn phí chia tay!
Bản tính thuần khiết và trong sáng của cô! (┬_┬)
Mãi một lúc lâu cho đến khi bắt đầu học, nhiệt độ trên mặt Kỷ An Trần mới hạ xuống một chút.
Giờ cô mới có thể lần nữa đối mặt với di động của mình...
Kết quả vừa cầm di động lên nhìn, cô bỏ qua không chỉ có tin nhắn của mỗ mỹ nam, còn có tin nhắn của một người, cũng không biết là đã nhắn qua đây bao lâu rồi.
Cô chỉ có thể trả lời là "Ai vậy?", đối phương lại trả lời cô "302" .
302 chính là số phòng học hiện tại của bọn họ, Kỷ An Trần cảm thấy hẳn là bạn học, liền nhìn xung quanh.
Đối phương rất nhanh liền nhắn tin lại: "Cô là cố ý làm cho tôi nhìn sao?"
"... Cậu là?" - Kỷ An Trần bị người này hỏi có chút mờ mịt.
"Tôi ở phía sau cô."
Cho dù là ban ngày ban mặt, đáp án này cũng làm cho Kỷ An Trần đổ mồ hôi lạnh, cô quay đầu, lại phát hiện người phía sau với cô cũng không thân thiết hơn bao nhiêu so với quỷ... Vậy mà lại là Trương Viễn!
Hắn ta lại muốn làm cái gì?
Hôm qua bị cô giáo huấn không còn nhớ hả, sao hôm nay lại ngồi gần như vậy!
Hơn nữa ý của hắn là... cô cùng với Sở Mộ Phong ân ái, vì muốn hắn ghen sao?
Mẹ ơi !
Đúng lúc phấn viết bảng dùng hết rồi, Kỷ An Trần lập tức nhảy lên, đặc biệt chủ động xung phong thay lão sư mượn phấn viết...
Lúc trở lại, cô đúng lý hợp tình đến chỗ trống gần cửa ngồi xuống, thành công thoát khỏi Trương Viễn.
Bạn học trong lớp nhớ đến vở kịch máu chó hôm trước, trong phòng học nháy mắt vang lên tiếng nghị luận ong ong.
Lúc này tin nhắn của Trương Viễn với vẻ bực bội gửi qua: —— "Tôi không tin em đối với tôi một chút để ý cũng không có!"
Kỷ An Trần bình tĩnh ôn tồn trả lời hắn : —— "Nhưng mà tôi tin a."
Tin nhắn vừa mới gửi đi, trong phòng học liền vang lên một tiếng vang thật lớn.
Trương Viễn vừa mới đạp lật bàn, mặt âm trầm, không nói một lời đi ra khỏi phòng học.
Trên bục giảng là lão sư dạy Hán ngữ cổ đại, cùng với lão sư hôm qua dạy Nghị luận văn học là vợ chồng... Hai người ở hệ tiếng Trung được xưng là Âm dương song sát, biệt danh này đặc biệt nổi tiếng ở toàn Đại học A...
Hiện tại trên bục giảng nữ vương đại nhân mí mắt cũng không thèm nâng, bình tĩnh nói : "Trừ hai điểm học phần."
Nói xong hình như cái gì cũng không phát sinh, ung dung tiếp tục giảng bài .
Kỷ An Trần cảm thấy trong lòng ngày càng thoải mái... khoái trá cười Trương Viễn, xong liền thực sự nghiêm túc nghe giảng .
Kỷ An Trần hôm nay cả ngày có lớp học, buổi trưa lại đi thư viện tra một ít tư liệu, không có thời gian đến bệnh viện.
Sở Mộ Phong bây giờ tạm thời không thể ra ngoài, không thể giống như trước chính mình chạy tới trường học...
Bây giờ rốt cuộc đã có danh phận, nhưng mà ngày đầu tiên có danh phận lại không được nhìn thấy bà xã, mỗ mỹ nam nào đó rất buồn bực.
Tiếp theo là một loạt dấu chấm than, làm cho mỗ mỹ nam trả lời cô với icon ‘biểu tình cắn khăn tay’....
"Bà xã à, anh thật là đang nói chỗ treo khăn mặt mà, em có phải là đang nghĩ bậy bạ không."
Kỷ An Trần: "..."
Mỗ mỹ nam thê nô như vậy, chuyện gì hắn cũng vì bà xã hắn mà suy nghĩ, cho nên hiện tại cũng đặc biệt đề nghị "Săn sóc chu đáo" - "Nếu như không cho #@¥% đổi cái tên, miễn cho lại hiểu lầm, giống như gọi nó... Tiểu mỹ nam."
Tiểu... Mỹ... Nam...
Lại là một trận tiếng sấm quen thuộc... Kỷ An Trần cảm thấy, trong lòng rầm rầm một mảnh, có thứ gì đó, hoàn toàn vỡ nát...
Thực sự ở cùng một chỗ không đến một ngày đã muốn chia tay sao!
Cô không chỉ muốn chia tay, còn muốn phí chia tay!
Bản tính thuần khiết và trong sáng của cô! (┬_┬)
Mãi một lúc lâu cho đến khi bắt đầu học, nhiệt độ trên mặt Kỷ An Trần mới hạ xuống một chút.
Giờ cô mới có thể lần nữa đối mặt với di động của mình...
Kết quả vừa cầm di động lên nhìn, cô bỏ qua không chỉ có tin nhắn của mỗ mỹ nam, còn có tin nhắn của một người, cũng không biết là đã nhắn qua đây bao lâu rồi.
Cô chỉ có thể trả lời là "Ai vậy?", đối phương lại trả lời cô "302" .
302 chính là số phòng học hiện tại của bọn họ, Kỷ An Trần cảm thấy hẳn là bạn học, liền nhìn xung quanh.
Đối phương rất nhanh liền nhắn tin lại: "Cô là cố ý làm cho tôi nhìn sao?"
"... Cậu là?" - Kỷ An Trần bị người này hỏi có chút mờ mịt.
"Tôi ở phía sau cô."
Cho dù là ban ngày ban mặt, đáp án này cũng làm cho Kỷ An Trần đổ mồ hôi lạnh, cô quay đầu, lại phát hiện người phía sau với cô cũng không thân thiết hơn bao nhiêu so với quỷ... Vậy mà lại là Trương Viễn!
Hắn ta lại muốn làm cái gì?
Hôm qua bị cô giáo huấn không còn nhớ hả, sao hôm nay lại ngồi gần như vậy!
Hơn nữa ý của hắn là... cô cùng với Sở Mộ Phong ân ái, vì muốn hắn ghen sao?
Mẹ ơi !
Đúng lúc phấn viết bảng dùng hết rồi, Kỷ An Trần lập tức nhảy lên, đặc biệt chủ động xung phong thay lão sư mượn phấn viết...
Lúc trở lại, cô đúng lý hợp tình đến chỗ trống gần cửa ngồi xuống, thành công thoát khỏi Trương Viễn.
Bạn học trong lớp nhớ đến vở kịch máu chó hôm trước, trong phòng học nháy mắt vang lên tiếng nghị luận ong ong.
Lúc này tin nhắn của Trương Viễn với vẻ bực bội gửi qua: —— "Tôi không tin em đối với tôi một chút để ý cũng không có!"
Kỷ An Trần bình tĩnh ôn tồn trả lời hắn : —— "Nhưng mà tôi tin a."
Tin nhắn vừa mới gửi đi, trong phòng học liền vang lên một tiếng vang thật lớn.
Trương Viễn vừa mới đạp lật bàn, mặt âm trầm, không nói một lời đi ra khỏi phòng học.
Trên bục giảng là lão sư dạy Hán ngữ cổ đại, cùng với lão sư hôm qua dạy Nghị luận văn học là vợ chồng... Hai người ở hệ tiếng Trung được xưng là Âm dương song sát, biệt danh này đặc biệt nổi tiếng ở toàn Đại học A...
Hiện tại trên bục giảng nữ vương đại nhân mí mắt cũng không thèm nâng, bình tĩnh nói : "Trừ hai điểm học phần."
Nói xong hình như cái gì cũng không phát sinh, ung dung tiếp tục giảng bài .
Kỷ An Trần cảm thấy trong lòng ngày càng thoải mái... khoái trá cười Trương Viễn, xong liền thực sự nghiêm túc nghe giảng .
Kỷ An Trần hôm nay cả ngày có lớp học, buổi trưa lại đi thư viện tra một ít tư liệu, không có thời gian đến bệnh viện.
Sở Mộ Phong bây giờ tạm thời không thể ra ngoài, không thể giống như trước chính mình chạy tới trường học...
Bây giờ rốt cuộc đã có danh phận, nhưng mà ngày đầu tiên có danh phận lại không được nhìn thấy bà xã, mỗ mỹ nam nào đó rất buồn bực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.