Chương 116: Mỹ nam phúc hắc là thê nô
Thẩm Du
03/10/2019
Cho nên mỗ mỹ nam đành phải yếu ớt nhìn cô bảo, "Em đi đi."
Bộ dáng kia vừa ai oán lại uể oải, giống như chú chó to bị vứt bỏ, chọc cho Kỷ An Trần bật cười.
Cô cuối cùng cũng tìm được cơ hội báo thù rửa hận, cười híp mắt nói với hắn: "Trước đây hàng xóm nuôi trong nhà một con Samoyed, mỗi lần chủ nhà hàng xóm chuẩn bị đi học, con chó kia cũng giống như anh bây giờ, bộ dáng ai oán đứng chờ ở cửa."
Mỗ mỹ nam giống như không thèm để ý hình tượng chính mình tương tự con chó... Hắn vậy mà còn cảm thấy rất hứng thú hỏi, "Thực sự như thế này sao?"
Kỷ An Trần: "Đặc biệt giống ah!"
"Được, bà xã nói giống thì là giống " - mỗ mỹ nam tích cực thi hành con đường thê nô của hắn, lập tức... sảng khoái mà cởi quần áo ra "Chó con không mặc quần áo, nên anh cũng không mặc."
"..." Vì sao lại có lưu manh thông minh cơ trí như thế... (┬_┬)
Kỷ An Trần ngượng đỏ mặt đè lại tay hắn, kết quả mỗ mỹ nam hình như cũng không có ý tứ, "Ngượng ngùng" liếc nhìn cô một cái, "Em không cho anh cởi áo, là muốn anh cởi quần trước sao?"
Vẻ mặt Sở Mộ Phong như muốn nói: "Mặc dù tôi thuần khiết, tôi bảo thủ, thế nhưng bà xã bảo tôi làm cái gì tôi liền nghe theo" ...
Kỷ An Trần: "..."
Hôm qua cô đã nhờ người giúp cô hỏi thăm, nghe nói các câu lạc bộ nổi tiếng đều đã đủ người, chỉ có câu lạc bộ võ thuật còn tuyển người, hơn nữa lão đại của câu lạc bộ võ thuật rất lợi hại, trong truyền thuyết có thể tay không đập nát gạch...
Chờ cô học được một nửa chiêu thức, nhất định phải trở về đánh hắn!
Cô lau nước mắt, đột nhiên lại nghĩ đến việc phản bác lại lập luận của Sở Mộ Phong —— "Ai nói chó là không mặc quần áo a, chó nhà Nguyên Nguyện, Hanh Hanh đại gia sẽ mặc! Hơn nữa mặc đẹp hơn so với tất cả mọi người, nếu y phục không thích hợp, Hanh Hanh đại gia cũng không chịu ra khỏi cửa!"
Nguyên Nguyện là sao nữ mới xuất hiện gần đây không lâu, lại đang là sao nữ rất nổi tiếng, chó nhà cô tên là Hanh Hang Husky... so với bản thân cô còn muốn nổi tiếng hơn.
Bởi vì Hanh Hanh đại gia lần đầu tiên chính thức lộ diện, mặc một bộ đồ tây trang nho nhỏ, bộ dáng kia, khí thế đó... Đã không thể dùng từ "Chỉ" để miêu tả nó, đó rõ ràng chỉ là... Một con chó nha. →_→
Nhất là khi ở hiện trường nó còn chẳng sợ đèn flash khiến người ta hoa mắt, Hanh Hanh đại gia nó cũng có thể duy trì dáng vẻ uy nghiêm... Mặt chó đó, biểu tình khi nhìn ống kính, rõ ràng là đang nói "Các ngươi thiệt là không có khí chất của con người mà" a...
Cho nên ảnh chụp của Hanh Hanh đại gia, quả thực là như ảnh của minh tinh đi thảm đỏ vậy nha.
Kỷ An Trần yên lặng nhìn trời.
Sở Mộ Phong nghe ra giọng nói sùng bái của cô, cảm thấy không thích lắm: "Em thích Hanh Hanh và Nguyên Nguyện?"
"Đúng vậy!" - Hanh Hanh đại gia thì không cần nói. "Nguyên Nguyện vừa đẹp lại còn diễn xuất hay, nhìn dễ thương nữa chứ! Nghe nói cô ấy có vị hôn phu là thanh mai trúc mã... Thật muốn biết hắn lớn lên có dáng vẻ như thế nào a, hắn có vị hôn thê như Nguyên Nguyện thật là hạnh phúc mà."
Mỗ mỹ nam mặt đen lại.
Người nhiều chuyện quả nhiên là ở đâu cũng có.
Bà xã hắn nói một đôi này, chính là người bạn tối qua hắn muốn khoe khoang Tiểu Quan Quan và vị hôn thê thanh mai trúc mã của hắn.
Trong khi đó, hai người này đang cùng bọn họ ở tại một tiểu khu.
Lãnh Viêm đêm hôm đó không có chỗ ngủ, chính là đi đến nhà Tiểu Quan Quan ở nhờ.
Sở Mộ Phong chau mày thật chặt, tuyệt đối không thể để cho bà xã hắn và hai người kia gặp nhau.
Nếu không bốn người bọn họ sau này thường xuyên cùng nhau đi ra ngoài chơi, mà hắn hiện tại chỉ có thể nắm tay bà xã hắn; còn muốn hắn nhìn hai người kia từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cho dù chỉ là đứng chung một chỗ, cũng bởi vì rất ăn ý với nhau mà người ngoài cũng đặc biệt thấy được sự thân mật ân ái của 2 người họ, hắn chắc chắn sẽ tức chết.
Bộ dáng kia vừa ai oán lại uể oải, giống như chú chó to bị vứt bỏ, chọc cho Kỷ An Trần bật cười.
Cô cuối cùng cũng tìm được cơ hội báo thù rửa hận, cười híp mắt nói với hắn: "Trước đây hàng xóm nuôi trong nhà một con Samoyed, mỗi lần chủ nhà hàng xóm chuẩn bị đi học, con chó kia cũng giống như anh bây giờ, bộ dáng ai oán đứng chờ ở cửa."
Mỗ mỹ nam giống như không thèm để ý hình tượng chính mình tương tự con chó... Hắn vậy mà còn cảm thấy rất hứng thú hỏi, "Thực sự như thế này sao?"
Kỷ An Trần: "Đặc biệt giống ah!"
"Được, bà xã nói giống thì là giống " - mỗ mỹ nam tích cực thi hành con đường thê nô của hắn, lập tức... sảng khoái mà cởi quần áo ra "Chó con không mặc quần áo, nên anh cũng không mặc."
"..." Vì sao lại có lưu manh thông minh cơ trí như thế... (┬_┬)
Kỷ An Trần ngượng đỏ mặt đè lại tay hắn, kết quả mỗ mỹ nam hình như cũng không có ý tứ, "Ngượng ngùng" liếc nhìn cô một cái, "Em không cho anh cởi áo, là muốn anh cởi quần trước sao?"
Vẻ mặt Sở Mộ Phong như muốn nói: "Mặc dù tôi thuần khiết, tôi bảo thủ, thế nhưng bà xã bảo tôi làm cái gì tôi liền nghe theo" ...
Kỷ An Trần: "..."
Hôm qua cô đã nhờ người giúp cô hỏi thăm, nghe nói các câu lạc bộ nổi tiếng đều đã đủ người, chỉ có câu lạc bộ võ thuật còn tuyển người, hơn nữa lão đại của câu lạc bộ võ thuật rất lợi hại, trong truyền thuyết có thể tay không đập nát gạch...
Chờ cô học được một nửa chiêu thức, nhất định phải trở về đánh hắn!
Cô lau nước mắt, đột nhiên lại nghĩ đến việc phản bác lại lập luận của Sở Mộ Phong —— "Ai nói chó là không mặc quần áo a, chó nhà Nguyên Nguyện, Hanh Hanh đại gia sẽ mặc! Hơn nữa mặc đẹp hơn so với tất cả mọi người, nếu y phục không thích hợp, Hanh Hanh đại gia cũng không chịu ra khỏi cửa!"
Nguyên Nguyện là sao nữ mới xuất hiện gần đây không lâu, lại đang là sao nữ rất nổi tiếng, chó nhà cô tên là Hanh Hang Husky... so với bản thân cô còn muốn nổi tiếng hơn.
Bởi vì Hanh Hanh đại gia lần đầu tiên chính thức lộ diện, mặc một bộ đồ tây trang nho nhỏ, bộ dáng kia, khí thế đó... Đã không thể dùng từ "Chỉ" để miêu tả nó, đó rõ ràng chỉ là... Một con chó nha. →_→
Nhất là khi ở hiện trường nó còn chẳng sợ đèn flash khiến người ta hoa mắt, Hanh Hanh đại gia nó cũng có thể duy trì dáng vẻ uy nghiêm... Mặt chó đó, biểu tình khi nhìn ống kính, rõ ràng là đang nói "Các ngươi thiệt là không có khí chất của con người mà" a...
Cho nên ảnh chụp của Hanh Hanh đại gia, quả thực là như ảnh của minh tinh đi thảm đỏ vậy nha.
Kỷ An Trần yên lặng nhìn trời.
Sở Mộ Phong nghe ra giọng nói sùng bái của cô, cảm thấy không thích lắm: "Em thích Hanh Hanh và Nguyên Nguyện?"
"Đúng vậy!" - Hanh Hanh đại gia thì không cần nói. "Nguyên Nguyện vừa đẹp lại còn diễn xuất hay, nhìn dễ thương nữa chứ! Nghe nói cô ấy có vị hôn phu là thanh mai trúc mã... Thật muốn biết hắn lớn lên có dáng vẻ như thế nào a, hắn có vị hôn thê như Nguyên Nguyện thật là hạnh phúc mà."
Mỗ mỹ nam mặt đen lại.
Người nhiều chuyện quả nhiên là ở đâu cũng có.
Bà xã hắn nói một đôi này, chính là người bạn tối qua hắn muốn khoe khoang Tiểu Quan Quan và vị hôn thê thanh mai trúc mã của hắn.
Trong khi đó, hai người này đang cùng bọn họ ở tại một tiểu khu.
Lãnh Viêm đêm hôm đó không có chỗ ngủ, chính là đi đến nhà Tiểu Quan Quan ở nhờ.
Sở Mộ Phong chau mày thật chặt, tuyệt đối không thể để cho bà xã hắn và hai người kia gặp nhau.
Nếu không bốn người bọn họ sau này thường xuyên cùng nhau đi ra ngoài chơi, mà hắn hiện tại chỉ có thể nắm tay bà xã hắn; còn muốn hắn nhìn hai người kia từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cho dù chỉ là đứng chung một chỗ, cũng bởi vì rất ăn ý với nhau mà người ngoài cũng đặc biệt thấy được sự thân mật ân ái của 2 người họ, hắn chắc chắn sẽ tức chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.