Chương 70: Thiếu gia cậu như thế là giữ gìn trong trăng
Thẩm Du
16/06/2017
Có nói ngày hôm qua trong trường học có rất nhiều người nhìn thấy, khoa
Trung Văn, Kỷ An Trần tay chống thắt lưng, tư thế đi đường hết sức kỳ
quái chậm chậm bước đi.
Hơn nữa rõ ràng gần đây cô gầy đi, nhưng mà ngày hôm qua…khi gió thổi lên, cái áo chiffon rộng thùng thình cô mặc bị gió thổi dính sát vào người, có thể rõ ràng thấy bụng của cô nổi lên!
Bằng chứng như núi a!
Trong lòng Lãnh Viêm việc đó thật gấp a!
Các sinh viên của trường đại học không có biết nhiều việc, thiếu gia và thiếu phu nhân đã sớm ở chung cùng một chỗ, hắn còn không có biết sao?
Cho dù trước đây thiếu gia cùng phu nhân có cái gì liên quan, nhưng lần này hai người mới gặp nhau có mấy ngày!
Thiếu gia rốt cuộc đã không còn là xử…không, mỹ xử nam, thật đáng giá để chúc mừng, xem ra tình cảm của hai người tiến triển rất tốt, nhưng mà!
Cho dù thiếu gia có chân tay mau đi chăng nữa, thiếu phu nhân cũng không nên có bộ dáng như đã mang thai được một thời gian rồi, đến bụng cũng có thể nhìn ra!
Đây chính là mấu chốt của vấn đề!
Hóa ra cho đến bây giờ đây mới thật sự là chuyện hắn lo lắng, thiếu gia nhà hắn nhìn yêu nghiệt như vậy, quả nhiên không phải là người ←_← ( thật là chịu không nổi anh này )
Chỉ có đứa nhỏ của yêu nghiệt mới có thể lớn nhanh như vậy!
Lãnh Viêm quá sốt ruột, nói năng lộn xộn quá trình ‘ trinh thám’ của mình.
Sở Mộ Phong:” …”
Lãnh Viêm nhìn thiếu gia không có phản ứng gì quá lớn, còn tưởng rằng cậu ấy không ý thức được mực độ nghiêm trong của vấn đề, không khỏi ngày càng kích động “ Thiếu gia, cậu thông minh như vậy, lại không nghĩ đến sao? cậu bây giờ rất nguy hiểm!”
“ Cậu suy nghĩ một chút yêu tinh sợ cái gì nhất? Hiện nguyên hình!” JJ
“ Bây giờ cũng không phải là cổ đại, đàn ông mặc trường sam (áo dài), khi hiện nguyên hình đuôi là từ trong vạt trường sam lộ ra, nhưng bây giờ cậu đang mặc chính là quần! Quần a!”
Lãnh Viêm kích động hận không thể bắt lấy vai thiếu gia nhà hắn mà ắc thật mạnh “ Cho nên vạn nhất (bất ngờ) cái đuôi của cậu nhô ra, quần của cậu sẽ bị rách ra! Rách a!
“ Thiếu gia cậu giữ gìn sự trong trắng nếu vạn nhất bị một đám người nhìn thấy, cậu có thể chịu được sao? Có thể sao?” Lãnh Viêm vừa nghĩ đến trường hợp kia, tâm liền tan nát!
Từ trước đến nay luôn luôn là anh làm người khác đứng hình, thế mà sáng nay anh lại liên tiếp bị đứng hình hai lần Sở Mộ Phòng:”…”
Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên anh cảm thấy…Nhân sinh (đời người) có chút thê lương…
Kỷ An Trần ở bên kia còn không có biết trong mắt bạn học, cô đã vượt qua tình yêu và hôn nhân, trược tiếp biến thành người có con nhỏ…
Sáng sớm hôm nay bà cố ngoại đào cho Sở Mộ Phòng một cái hố to, một đường đi cô đều cười…Ngay cả đi đến phòng học, đều cười đến mặt mày cong cong.
Tâm tình thật tốt…Xem ra là rất vui vẻ đồng ý chào đón tiểu sinh mệnh trong bụng.
Cũng đúng, nhìn bạn trai cô hết sức phong độ, chắc hẳn cảm tình rất tốt, người kia biết cô có kết tinh tình yêu, chắc hắn sẽ rất vui!
Chính là hiện tại Kỷ An Trần mới học năm hai a…Cô sẽ tạm nghỉ chờ sinh sao? Hai người sẽ kết hôn trước sao?
Nhìn thấy vẻ mặt của Kỷ An Trần, tinh thần bát quái của quần chúng nháy mắt nổi lên.
Kỷ An Trần vẫn đang cười, cũng không có chú ý đến biểu tình khác nhau của mọi người, khi vào cửa cũng không chú ý có một người vẫn đứng ở cửa phòng học, không phải là gọi điện thoại mà là đang đợi cô.
Cô liền làm như hoàn toàn không thấy Trương Viễn, đi qua bên người hắn…
Đúng, chính là một sinh viên của khoa Trung Văn, ở bên ngoài lúc nào cũng rêu rao Kỷ An Trần thích anh- Trương Viễn.
Điều này làm cho anh sáng sớm liền đứng ở cửa phòng học chờ một giờ liền, Trương Viễn vẫn đang chờ cô, sắc mặc càng ngày càng khó coi.
Anh lập tức đuổi kịp bước chân của Kỷ An Trần, cũng bước vào trong phòng học.
Hơn nữa rõ ràng gần đây cô gầy đi, nhưng mà ngày hôm qua…khi gió thổi lên, cái áo chiffon rộng thùng thình cô mặc bị gió thổi dính sát vào người, có thể rõ ràng thấy bụng của cô nổi lên!
Bằng chứng như núi a!
Trong lòng Lãnh Viêm việc đó thật gấp a!
Các sinh viên của trường đại học không có biết nhiều việc, thiếu gia và thiếu phu nhân đã sớm ở chung cùng một chỗ, hắn còn không có biết sao?
Cho dù trước đây thiếu gia cùng phu nhân có cái gì liên quan, nhưng lần này hai người mới gặp nhau có mấy ngày!
Thiếu gia rốt cuộc đã không còn là xử…không, mỹ xử nam, thật đáng giá để chúc mừng, xem ra tình cảm của hai người tiến triển rất tốt, nhưng mà!
Cho dù thiếu gia có chân tay mau đi chăng nữa, thiếu phu nhân cũng không nên có bộ dáng như đã mang thai được một thời gian rồi, đến bụng cũng có thể nhìn ra!
Đây chính là mấu chốt của vấn đề!
Hóa ra cho đến bây giờ đây mới thật sự là chuyện hắn lo lắng, thiếu gia nhà hắn nhìn yêu nghiệt như vậy, quả nhiên không phải là người ←_← ( thật là chịu không nổi anh này )
Chỉ có đứa nhỏ của yêu nghiệt mới có thể lớn nhanh như vậy!
Lãnh Viêm quá sốt ruột, nói năng lộn xộn quá trình ‘ trinh thám’ của mình.
Sở Mộ Phong:” …”
Lãnh Viêm nhìn thiếu gia không có phản ứng gì quá lớn, còn tưởng rằng cậu ấy không ý thức được mực độ nghiêm trong của vấn đề, không khỏi ngày càng kích động “ Thiếu gia, cậu thông minh như vậy, lại không nghĩ đến sao? cậu bây giờ rất nguy hiểm!”
“ Cậu suy nghĩ một chút yêu tinh sợ cái gì nhất? Hiện nguyên hình!” JJ
“ Bây giờ cũng không phải là cổ đại, đàn ông mặc trường sam (áo dài), khi hiện nguyên hình đuôi là từ trong vạt trường sam lộ ra, nhưng bây giờ cậu đang mặc chính là quần! Quần a!”
Lãnh Viêm kích động hận không thể bắt lấy vai thiếu gia nhà hắn mà ắc thật mạnh “ Cho nên vạn nhất (bất ngờ) cái đuôi của cậu nhô ra, quần của cậu sẽ bị rách ra! Rách a!
“ Thiếu gia cậu giữ gìn sự trong trắng nếu vạn nhất bị một đám người nhìn thấy, cậu có thể chịu được sao? Có thể sao?” Lãnh Viêm vừa nghĩ đến trường hợp kia, tâm liền tan nát!
Từ trước đến nay luôn luôn là anh làm người khác đứng hình, thế mà sáng nay anh lại liên tiếp bị đứng hình hai lần Sở Mộ Phòng:”…”
Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên anh cảm thấy…Nhân sinh (đời người) có chút thê lương…
Kỷ An Trần ở bên kia còn không có biết trong mắt bạn học, cô đã vượt qua tình yêu và hôn nhân, trược tiếp biến thành người có con nhỏ…
Sáng sớm hôm nay bà cố ngoại đào cho Sở Mộ Phòng một cái hố to, một đường đi cô đều cười…Ngay cả đi đến phòng học, đều cười đến mặt mày cong cong.
Tâm tình thật tốt…Xem ra là rất vui vẻ đồng ý chào đón tiểu sinh mệnh trong bụng.
Cũng đúng, nhìn bạn trai cô hết sức phong độ, chắc hẳn cảm tình rất tốt, người kia biết cô có kết tinh tình yêu, chắc hắn sẽ rất vui!
Chính là hiện tại Kỷ An Trần mới học năm hai a…Cô sẽ tạm nghỉ chờ sinh sao? Hai người sẽ kết hôn trước sao?
Nhìn thấy vẻ mặt của Kỷ An Trần, tinh thần bát quái của quần chúng nháy mắt nổi lên.
Kỷ An Trần vẫn đang cười, cũng không có chú ý đến biểu tình khác nhau của mọi người, khi vào cửa cũng không chú ý có một người vẫn đứng ở cửa phòng học, không phải là gọi điện thoại mà là đang đợi cô.
Cô liền làm như hoàn toàn không thấy Trương Viễn, đi qua bên người hắn…
Đúng, chính là một sinh viên của khoa Trung Văn, ở bên ngoài lúc nào cũng rêu rao Kỷ An Trần thích anh- Trương Viễn.
Điều này làm cho anh sáng sớm liền đứng ở cửa phòng học chờ một giờ liền, Trương Viễn vẫn đang chờ cô, sắc mặc càng ngày càng khó coi.
Anh lập tức đuổi kịp bước chân của Kỷ An Trần, cũng bước vào trong phòng học.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.