Chương 152: Ai đó sắp nổi giận (1)
Thẩm Du
12/03/2017
Lục Tâm Vi đương nhiên cũng rất sợ Nghiêm đại thiếu, nhưng cách sợ của cô ta là...
Là mang tính khí tiểu thư đều bộc lộ ra hết, cô ta chất vấn Quan Hành Duệ: “Anh, sao anh có thể làm như thế?”
Rồi u buồn mở miệng oán trách: “Nếu tôi thực sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh nỡ lòng sao?”
Bọn cận vệ đã bị sét đánh đến ngốc...
Cô ta coi mình là ai vậy! Có gì mà không nỡ chứ !
Cả đám thiếu chút nữa là sùi bọt mép, đưa ánh mắt thán phục nhìn về phía Quan Hành Duệ.
Boss đúng là Boss, nghe loại lời nói như thiên lôi nả đại bác mà vẫn còn có thể duy trì bình tĩnh!
Quan Hành Duệ đâu chỉ có bình tĩnh, tuy rằng vẫn không nhìn Lục Tâm Vi, nhưng vẫn trả lời cô ta: “
“Quả thực không nỡ.”
Lục Tâm Vi giật mình, nở nụ cười đầy đắc ý, quyến rũ.
Chi tiếc vị đại gia lại nói tiếp, " Theo cách nói của bạn tôi thì, trên đời này có thêm vài người như cô, thì sẽ chứng tỏ trí thông minh của tôi vượt trội hơn người.”
Lục Tâm Vi: "..."
Nụ cười trên mặt chơt cứng lại, Lục Tâm Vi không thể tin hỏi: “Anh mắng tôi thiếu não.”
"Tại sao lại nói như thế. " Bạn chồng bé đại gia hôm nay đột nhiên tốt tính hiếm có, nhẹ giọng sửa lại câu nói của cô ta:: “Cô đâu giống người có não”
Lục Tâm Vi bị lời nói ác độc làm cho sững sờ, ngơ ngác đứng đó, còn anh trai Lục Tâm Vi vẫn ôm khư khư lấy chiếc điện thoại dù bên kia đã cắt đứt cuộc gọi từ lâu, nghĩ đến cuộc điện thoại vừa rồi, càng muốn phát điên lên tìm cách xin lỗi Nghiêm gia.
Quan Hành Duệ lười để ý hai anh em họ, ôm lấy Nguyên Nguyện đang đứng bên cạnh, nửa ôm nửa mang đưa cô lên xe.
Hắn khẽ khom lưng, quần áo liền bị dáng đứng này kéo căng, trong lúc lơ đãng, hiện ra vai rộng eo thon, đôi chân dài tuyệt vời, vóc dáng hoàn mỹ.
Dù sao cũng là bối cảnh bất đồng, Quan Hành Duệ tuy đóng giả làm người kinh doanh bình thường nhưng nếu để ý kĩ một chút sẽ nhìn ra những điểm khác biệt.
Ví dụ như cùng là một người vóc dáng khỏe mạnh chuẩn-không-cần-chỉnh nhưng với người suốt ngày chỉ ngồi trong phòng thể hình thì nhìn lại cũng chỉ là hình thức bên ngoài.
Còn Quan Hành Duệ được huấn luyện nghiêm khắc với cường độ cao thì dáng người cao gầy mạnh mẽ trông rất tự nhiên.
Mỗi cơ bắp hắn không giống như để khoe khoang mà tựa như những ngọn núi lửa gom góp sức nóng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, là loại đàn ông cường tráng, dũng mãnh…Làm cho người ta không khỏi mặt đỏ tim đập.
Có thể lấy một ví dụ “bình thường” hơn …chính là sự khác biệt lớn giữa gà công nghiệp với gà rừng…
Nhìn có vẻ không khác nhay là mấy nhưng ăn vào thì hoàn toàn khác nhau.
"Mùi vị” cũng là yếu tố cực kì quan trọng.
Trong đầu Nguyện Nguyện hoàn toàn không có cả mớ khái niệm rắc rối kia, chồng bé chỉ là chồng bé cô mà thôi
Trong đoàn hộ vệ cũng có cả nữ hộ vệ nhưng từ mười mấy tuổi họ đã biết hắn cũng như Nguyên Nguyện, lại chỉ coi Quan Hành Duệ như chủ nhân nên trong lòng cũng không hề có suy tính gì khác.
Chính vì lẽ đó, cho đến thời điểm hiện tại họ đã bỏ quên vấn đề quan trọng này…
Còn nghĩ về khía cạnh không được lành mạnh một chút thì…
Quan Hành Duệ không phải chỉ đẹp mắt mà thôi.
Mọi cử chỉ hành động của hắn đều mang vẻ cao sang, thanh nhã, nhưng vóc dáng của hắn thật sự rất dễ làm cho hiểu sai, nhất là vào một thời điểm nào đấy, hắn sẽ… rất dũng mãnh
Lục Tâm Vi hiển nhiên sẽ nghĩ về tiêu chuẩn không được lành mạnh rồi..
Quan Hành Duệ chỉ hơi cúi người xuống thấp, rất nhanh liền ngồi vào trong xe, chỉ một động tác trong giây ngắn ngủi kia lại làm cho Lục Tâm Vi ngây ngốc nửa ngày.
Đợi đến lúc cô ta lấy lại được tinh thần, Quan Hành Duệ đã lái đi xa.
“Quan Hành Duệ, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc! Một ngày nào đó anh sẽ thấy tôi mới là người phù hợp nhất với anh! “
Cô ta hướng về phía xe đã đi xa, lòng tự tin nói ra lời thề.
Ba mươi hộ vệ, bảy chiếc xe... Muốn đi cũng phải tốn chút thời gian…
Là mang tính khí tiểu thư đều bộc lộ ra hết, cô ta chất vấn Quan Hành Duệ: “Anh, sao anh có thể làm như thế?”
Rồi u buồn mở miệng oán trách: “Nếu tôi thực sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh nỡ lòng sao?”
Bọn cận vệ đã bị sét đánh đến ngốc...
Cô ta coi mình là ai vậy! Có gì mà không nỡ chứ !
Cả đám thiếu chút nữa là sùi bọt mép, đưa ánh mắt thán phục nhìn về phía Quan Hành Duệ.
Boss đúng là Boss, nghe loại lời nói như thiên lôi nả đại bác mà vẫn còn có thể duy trì bình tĩnh!
Quan Hành Duệ đâu chỉ có bình tĩnh, tuy rằng vẫn không nhìn Lục Tâm Vi, nhưng vẫn trả lời cô ta: “
“Quả thực không nỡ.”
Lục Tâm Vi giật mình, nở nụ cười đầy đắc ý, quyến rũ.
Chi tiếc vị đại gia lại nói tiếp, " Theo cách nói của bạn tôi thì, trên đời này có thêm vài người như cô, thì sẽ chứng tỏ trí thông minh của tôi vượt trội hơn người.”
Lục Tâm Vi: "..."
Nụ cười trên mặt chơt cứng lại, Lục Tâm Vi không thể tin hỏi: “Anh mắng tôi thiếu não.”
"Tại sao lại nói như thế. " Bạn chồng bé đại gia hôm nay đột nhiên tốt tính hiếm có, nhẹ giọng sửa lại câu nói của cô ta:: “Cô đâu giống người có não”
Lục Tâm Vi bị lời nói ác độc làm cho sững sờ, ngơ ngác đứng đó, còn anh trai Lục Tâm Vi vẫn ôm khư khư lấy chiếc điện thoại dù bên kia đã cắt đứt cuộc gọi từ lâu, nghĩ đến cuộc điện thoại vừa rồi, càng muốn phát điên lên tìm cách xin lỗi Nghiêm gia.
Quan Hành Duệ lười để ý hai anh em họ, ôm lấy Nguyên Nguyện đang đứng bên cạnh, nửa ôm nửa mang đưa cô lên xe.
Hắn khẽ khom lưng, quần áo liền bị dáng đứng này kéo căng, trong lúc lơ đãng, hiện ra vai rộng eo thon, đôi chân dài tuyệt vời, vóc dáng hoàn mỹ.
Dù sao cũng là bối cảnh bất đồng, Quan Hành Duệ tuy đóng giả làm người kinh doanh bình thường nhưng nếu để ý kĩ một chút sẽ nhìn ra những điểm khác biệt.
Ví dụ như cùng là một người vóc dáng khỏe mạnh chuẩn-không-cần-chỉnh nhưng với người suốt ngày chỉ ngồi trong phòng thể hình thì nhìn lại cũng chỉ là hình thức bên ngoài.
Còn Quan Hành Duệ được huấn luyện nghiêm khắc với cường độ cao thì dáng người cao gầy mạnh mẽ trông rất tự nhiên.
Mỗi cơ bắp hắn không giống như để khoe khoang mà tựa như những ngọn núi lửa gom góp sức nóng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, là loại đàn ông cường tráng, dũng mãnh…Làm cho người ta không khỏi mặt đỏ tim đập.
Có thể lấy một ví dụ “bình thường” hơn …chính là sự khác biệt lớn giữa gà công nghiệp với gà rừng…
Nhìn có vẻ không khác nhay là mấy nhưng ăn vào thì hoàn toàn khác nhau.
"Mùi vị” cũng là yếu tố cực kì quan trọng.
Trong đầu Nguyện Nguyện hoàn toàn không có cả mớ khái niệm rắc rối kia, chồng bé chỉ là chồng bé cô mà thôi
Trong đoàn hộ vệ cũng có cả nữ hộ vệ nhưng từ mười mấy tuổi họ đã biết hắn cũng như Nguyên Nguyện, lại chỉ coi Quan Hành Duệ như chủ nhân nên trong lòng cũng không hề có suy tính gì khác.
Chính vì lẽ đó, cho đến thời điểm hiện tại họ đã bỏ quên vấn đề quan trọng này…
Còn nghĩ về khía cạnh không được lành mạnh một chút thì…
Quan Hành Duệ không phải chỉ đẹp mắt mà thôi.
Mọi cử chỉ hành động của hắn đều mang vẻ cao sang, thanh nhã, nhưng vóc dáng của hắn thật sự rất dễ làm cho hiểu sai, nhất là vào một thời điểm nào đấy, hắn sẽ… rất dũng mãnh
Lục Tâm Vi hiển nhiên sẽ nghĩ về tiêu chuẩn không được lành mạnh rồi..
Quan Hành Duệ chỉ hơi cúi người xuống thấp, rất nhanh liền ngồi vào trong xe, chỉ một động tác trong giây ngắn ngủi kia lại làm cho Lục Tâm Vi ngây ngốc nửa ngày.
Đợi đến lúc cô ta lấy lại được tinh thần, Quan Hành Duệ đã lái đi xa.
“Quan Hành Duệ, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc! Một ngày nào đó anh sẽ thấy tôi mới là người phù hợp nhất với anh! “
Cô ta hướng về phía xe đã đi xa, lòng tự tin nói ra lời thề.
Ba mươi hộ vệ, bảy chiếc xe... Muốn đi cũng phải tốn chút thời gian…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.