Chương 28: Bạn 'chồng bé' bị vạch trần(1)
Thẩm Du
16/02/2017
Kế hoạch của Nguyên Nguyện tạm thời thay đổi vì thế anh vốn muốn điều
chỉnh công việc của mình để bay về trước thời hạn vào buổi tối hôm đó.
Nhưng Nguyên Nguyện nói cô muốn đi Singapore, dù sao cũng khá gần, không cần phải đi máy bay đường dài nên chồng bé sẽ đồng ý cho cô tới.
20 vệ sĩ đương nhiên cũng đi theo cô....
Nhưng bọn họ xem như cũng biết khiêm tốn, họ mặc quần áo không giống nhau, giả vờ như không quen biết tránh cho hành khách bình thường trông thấy lại tưởng là đây là máy bay được xã hội đen bao....
Đạo diễn giữ đúng lời hẹn, hai ngày sau anh ta bay về, hơn nữa còn dẫn theo bạn gái mới của mình.
Đạo diễn cực kỳ may mắn, cô gái anh ta thích vẫn còn độc thân, cô ấy đã bị cảm động bởi sự cố chấp và tình cảm sâu đậm của anh ta, vì thế cô ấy đã đồng ý làm bạn gái của đạo diễn.
Bây giờ, đạo diễn quả thực đã xem Nguyên Nguyện giống như nguyệt lão thần tiên, nghe nói cô đang ở Singapore thì chủ động thay đổi lịch quay phim, vài phân đoạn của Nguyên Nguyện có thể hoãn lại quay sau tránh để cô vừa mới đi chơi hai ngày đã phải quay về.
*Nguyệt lão: Nguyệt lão (nguyệt: Mặt Trăng; lão: ông già): ông cụ già ngồi dưới bóng trăng, làm chủ việc hôn nhân.
Tích cũ: Đời nhà Đường, có một người Vi Cố đi kén vợ, gặp một ông cụ ngồi dựa túi xem sách dưới bóng trăng. Anh ta hỏi, thì ông cụ bảo sách ấy chép tên những người lấy nhau và túi ấy đựng những sợi chỉ hồng (xích thằng) để buộc chân hai người phải lấy nhau, không sao gỡ ra được nữa. Anh ta hỏi phải lấy ai, thì ông cụ chỉ một đứa bé lên ba tuổi ở trong tay một người đàn bà chột mắt đem rau ra bán ở chợ mà bảo đó là vợ Vi Cố. Vi Cố giận, sai người đâm con bé ấy, nhưng nó chỉ bị thương. Mười bốn năm sau, quả nhiên Vi Cố lấy người con gái ấy. Chữ "nguyệt lão" chúng ta thường dịch nôm na là "trăng già". Hai chữ "Ông Tơ" và "Bà Nguyệt" cũng bởi tích ấy mà ra.
Đạo diễn đúng là người có tấm lòng vàng, vả lại chỉ là vài cảnh nhỏ làm nền cho bộ phim mà thôi, thay đổi lịch quay cũng chẳng ảnh hưởng mấy tới đoàn làm phim.
Nhưng về sau, anh ta mới cảm thấy rằng....là anh ta đã hại Nguyên Nguyện.
Nguyên Nguyện đang ở bên nên Quan Hành Duệ cũng không vội tăng ca, anh thong thả, nhịp nhàng sắp xếp công việc, ở lại Singapore 5 ngày.
Nguyên Nguyện cũng ròng rã chơi trọn 5 ngày này.
Ban ngày, nếu Quan Hành Duệ đeo mặt nạ tới sân bay, có lẽ sẽ dẫn tới cảnh bị người ta soi mói.....
Vì thế khi trở về, vé máy bay của hai người không phải ghế cạnh nhau, bọn họ cũng đã thương lượng là sẽ chia nhau xuống máy bay, giả vờ như không quen biết.
Trước khi lên máy bay, Nguyện Nguyện gọi điện cho Tề Tu Viễn, Tề Tu Viễn nói sẽ tới sân bay đón cô.
Nhưng chỉ vừa trải qua bốn tiếng đồng hồ trên máy bay mà thôi vậy mà giống như đã xảy ra một chuyện lớn long trời lở đất, lúc máy bay hạ cánh, bên ngoài phòng chờ không chỉ có nữ tiếp viên hàng không mà còn có Tề Tu Viễn, gương mặt đang tối sầm.
"Anh Tề? Anh vào bằng cách nào thế?"
Tề Tu Viễn có mối quan hệ rộng không phải là giả, dù hoàn toàn không hợp quy tắc nhưng hắn vẫn như cũ thành công trà trộn đi vào.
Phủ lên đầu Nguyên Nguyện một chiếc áo khoác rồi hắn dắt cô rời đi từ cửa dành cho nhân viên.
Tránh cánh cửa đang được vây kín bởi đám ký giả, hắn dẫn Nguyên Nguyện xông thẳng tới một chiếc xe tải màu trắng trông rất tầm thường, tuyệt đối không gây bất kỳ chú ý nào cho đám ký giả.
Cửa xe mở ra cô mới phát hiện ra một chuyện, hấu như lãnh đạo cao cấp công ty giải trí Viêm Thiên đều đến đủ, ngay cả đại Boss Tề Tư Khiêm cũng ở đây.
Lan Tiêu Tiêu vốn là nữ nghệ sĩ chủ lực của công ty nhưng bây giờ cô ả đang có xích mích với Tề Tu Viễn, hợp đồng của cô ả cũng sắp hết hạn, gần đây những hoạt động của cô ả liên gắn liền với công ty đối thủ của Viêm Thiên, quá nửa là cô ả sẽ nhảy sang công ty khác.
Bây giờ điều công ty cần gấp đó là dùng tốc độ nhanh nhất nâng đỡ một nữ minh tinh lên đẳng cấp ảnh hậu để ổn định địa vị của công ty trong 'giang hồ'.
Trong mấy ngày Nguyên Nguyện đi chơi, lãnh đạo cao cấp của công ty đã mở vài cuộc họp, trong buổi họp bọn họ tranh cãi ầm ỹ tới nỗi suýt nữa thì tạo phản.
Danh tiếng của Nguyên Nguyện gần đây lên như diều gặp gió, hơn nữa điều kiện tự nhiên của cô cũng rất tốt, trong tay cô còn đang nắm một bộ phim mới của đạo diễn Diệp, sớm muộn gì cũng hái được vòng nguyệt quế ảnh hậu.
Nhưng cô có một khuyết điểm vô cùng lớn ----- cô không biết nói chuyện nịnh hót, thần kinh của cô khá thô vì vậy vĩnh viễn không có khả năng học được cách khôn khéo.
Lần trước là do cô may mắn, nhưng ai có thể đảm bảo được may mắn này của cô còn kéo dài tới khi nào, không chừng, một ngày nào đó cô sẽ đắc tội với người không nên đụng tới.
Rất có thể cô sẽ nổi tiếng, cũng rất có khả năng cô sẽ bị giẫm đạp, vĩnh viễn không có cách nào trở mình được.
Nhưng Nguyên Nguyện nói cô muốn đi Singapore, dù sao cũng khá gần, không cần phải đi máy bay đường dài nên chồng bé sẽ đồng ý cho cô tới.
20 vệ sĩ đương nhiên cũng đi theo cô....
Nhưng bọn họ xem như cũng biết khiêm tốn, họ mặc quần áo không giống nhau, giả vờ như không quen biết tránh cho hành khách bình thường trông thấy lại tưởng là đây là máy bay được xã hội đen bao....
Đạo diễn giữ đúng lời hẹn, hai ngày sau anh ta bay về, hơn nữa còn dẫn theo bạn gái mới của mình.
Đạo diễn cực kỳ may mắn, cô gái anh ta thích vẫn còn độc thân, cô ấy đã bị cảm động bởi sự cố chấp và tình cảm sâu đậm của anh ta, vì thế cô ấy đã đồng ý làm bạn gái của đạo diễn.
Bây giờ, đạo diễn quả thực đã xem Nguyên Nguyện giống như nguyệt lão thần tiên, nghe nói cô đang ở Singapore thì chủ động thay đổi lịch quay phim, vài phân đoạn của Nguyên Nguyện có thể hoãn lại quay sau tránh để cô vừa mới đi chơi hai ngày đã phải quay về.
*Nguyệt lão: Nguyệt lão (nguyệt: Mặt Trăng; lão: ông già): ông cụ già ngồi dưới bóng trăng, làm chủ việc hôn nhân.
Tích cũ: Đời nhà Đường, có một người Vi Cố đi kén vợ, gặp một ông cụ ngồi dựa túi xem sách dưới bóng trăng. Anh ta hỏi, thì ông cụ bảo sách ấy chép tên những người lấy nhau và túi ấy đựng những sợi chỉ hồng (xích thằng) để buộc chân hai người phải lấy nhau, không sao gỡ ra được nữa. Anh ta hỏi phải lấy ai, thì ông cụ chỉ một đứa bé lên ba tuổi ở trong tay một người đàn bà chột mắt đem rau ra bán ở chợ mà bảo đó là vợ Vi Cố. Vi Cố giận, sai người đâm con bé ấy, nhưng nó chỉ bị thương. Mười bốn năm sau, quả nhiên Vi Cố lấy người con gái ấy. Chữ "nguyệt lão" chúng ta thường dịch nôm na là "trăng già". Hai chữ "Ông Tơ" và "Bà Nguyệt" cũng bởi tích ấy mà ra.
Đạo diễn đúng là người có tấm lòng vàng, vả lại chỉ là vài cảnh nhỏ làm nền cho bộ phim mà thôi, thay đổi lịch quay cũng chẳng ảnh hưởng mấy tới đoàn làm phim.
Nhưng về sau, anh ta mới cảm thấy rằng....là anh ta đã hại Nguyên Nguyện.
Nguyên Nguyện đang ở bên nên Quan Hành Duệ cũng không vội tăng ca, anh thong thả, nhịp nhàng sắp xếp công việc, ở lại Singapore 5 ngày.
Nguyên Nguyện cũng ròng rã chơi trọn 5 ngày này.
Ban ngày, nếu Quan Hành Duệ đeo mặt nạ tới sân bay, có lẽ sẽ dẫn tới cảnh bị người ta soi mói.....
Vì thế khi trở về, vé máy bay của hai người không phải ghế cạnh nhau, bọn họ cũng đã thương lượng là sẽ chia nhau xuống máy bay, giả vờ như không quen biết.
Trước khi lên máy bay, Nguyện Nguyện gọi điện cho Tề Tu Viễn, Tề Tu Viễn nói sẽ tới sân bay đón cô.
Nhưng chỉ vừa trải qua bốn tiếng đồng hồ trên máy bay mà thôi vậy mà giống như đã xảy ra một chuyện lớn long trời lở đất, lúc máy bay hạ cánh, bên ngoài phòng chờ không chỉ có nữ tiếp viên hàng không mà còn có Tề Tu Viễn, gương mặt đang tối sầm.
"Anh Tề? Anh vào bằng cách nào thế?"
Tề Tu Viễn có mối quan hệ rộng không phải là giả, dù hoàn toàn không hợp quy tắc nhưng hắn vẫn như cũ thành công trà trộn đi vào.
Phủ lên đầu Nguyên Nguyện một chiếc áo khoác rồi hắn dắt cô rời đi từ cửa dành cho nhân viên.
Tránh cánh cửa đang được vây kín bởi đám ký giả, hắn dẫn Nguyên Nguyện xông thẳng tới một chiếc xe tải màu trắng trông rất tầm thường, tuyệt đối không gây bất kỳ chú ý nào cho đám ký giả.
Cửa xe mở ra cô mới phát hiện ra một chuyện, hấu như lãnh đạo cao cấp công ty giải trí Viêm Thiên đều đến đủ, ngay cả đại Boss Tề Tư Khiêm cũng ở đây.
Lan Tiêu Tiêu vốn là nữ nghệ sĩ chủ lực của công ty nhưng bây giờ cô ả đang có xích mích với Tề Tu Viễn, hợp đồng của cô ả cũng sắp hết hạn, gần đây những hoạt động của cô ả liên gắn liền với công ty đối thủ của Viêm Thiên, quá nửa là cô ả sẽ nhảy sang công ty khác.
Bây giờ điều công ty cần gấp đó là dùng tốc độ nhanh nhất nâng đỡ một nữ minh tinh lên đẳng cấp ảnh hậu để ổn định địa vị của công ty trong 'giang hồ'.
Trong mấy ngày Nguyên Nguyện đi chơi, lãnh đạo cao cấp của công ty đã mở vài cuộc họp, trong buổi họp bọn họ tranh cãi ầm ỹ tới nỗi suýt nữa thì tạo phản.
Danh tiếng của Nguyên Nguyện gần đây lên như diều gặp gió, hơn nữa điều kiện tự nhiên của cô cũng rất tốt, trong tay cô còn đang nắm một bộ phim mới của đạo diễn Diệp, sớm muộn gì cũng hái được vòng nguyệt quế ảnh hậu.
Nhưng cô có một khuyết điểm vô cùng lớn ----- cô không biết nói chuyện nịnh hót, thần kinh của cô khá thô vì vậy vĩnh viễn không có khả năng học được cách khôn khéo.
Lần trước là do cô may mắn, nhưng ai có thể đảm bảo được may mắn này của cô còn kéo dài tới khi nào, không chừng, một ngày nào đó cô sẽ đắc tội với người không nên đụng tới.
Rất có thể cô sẽ nổi tiếng, cũng rất có khả năng cô sẽ bị giẫm đạp, vĩnh viễn không có cách nào trở mình được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.