Chương 55: Bạn đại gia chồng bé nở nụ cười (2)
Thẩm Du
17/02/2017
Nguyên Nguyện đã nỗ lực lâu như thế mà còn chưa khiến Quan Hành Duệ cười cho cô nhìn chứ đừng nói người khác.
Thế nhưng, bạn đại gia chồng bé liếc nhìn hắn, rồi chợt môi dưới của anh nhếch lên
"Ai bảo tôi không cười?"
Tề Tu Viên kinh ngạc tới nỗi suýt nữa thì té từ trên salon xuống
"Anh, anh...."
Ngài đại gia, đang cười!!!!
Môi nhếch lên, đuôi mắt hơi xếch, đúng là một nụ cười tiêu chuẩn!!
Hóa ra, bạn đại gia chồng bé vẫn còn có biểu cảm khác....
Nhìn bộ dạng khiếp sợ của Tề Tu Viễn, anh khẽ nhíu mày, lộ ra biểu tình ngoài ý muốn....
Tề Tu Viễn chỉ muốn hung hăng đập đầu vào cái bàn trà trước mặt vài cái để chứng tỏ mình không phải đang nằm mơ....
....Chẳng lẽ ngài đại gia tưởng đang chat cùng phần mềm máy tính sao, hôm qua anh mới cài đặt mặt cười trong QQ nên hôm nay, nụ cười của anh chỉ là nhướng mày thôi à!!!!
*QQ: Một phần mềm chat giống yahoo
Không tồi, bạn đại gia chồng bé 'co giật' không lâu....trong chốc lát, nét mặt của anh lại quay về biểu cảm cục gạch.
Đúng là nhiệt tình thái quá rồi....
Cuối cùng, Tề Tu Viễn cũng tỉnh táo lại, ấn ấn mi tâm, nuốt nước bọt, cố gắng ổn định lại cảm xúc rồi mới hỏi
"Anh đang cười sao? Vậy tại sao anh chưa từng cười cho Nguyên Nguyện nhìn?"
Gương mặt của bạn chồng bé không thay đổi, bình tĩnh nói cho hắn
"Tôi cười không đẹp"
Tề Tu Viễn vừa mới tỉnh táo
".."
Tay hắn run cầm cập, theo quán tính, hắn kéo một vệ sĩ gần mình nhất lại gần
"Anh ta....có phải lây bệnh của Tùy Dật không?"
Tới giờ, Tề Tu Viễn vẫn nhớ rõ Tùy Dật có thể lạnh lùng như Gấu Bắc Cực nói đùa như thế nào
Vệ sĩ đó cũng im lặng rơi lệ
"Tôi cũng hy vọng thế.... (┬_┬)"
Câu vừa rồi của Boss, rốt cuộc là đùa hay thật vậy....
Giống như chỉ cần hiểu "Boss cười không đẹp là chuyện thật hay không" thì sẽ ngộ ra được câu trả lời vậy.
Cả đám vệ sĩ cộng thêm Tề Tu Viễn, bao nhiêu người như thế cùng nhau nhớ lại, nhưng cũng không thể nhớ được khi cười anh trông thế nào....
Không còn cách nào khác, bởi vì khi anh cười khiến bọn họ quá kinh hãi....
Biểu tình trên mặt Boss toát ra lúc ấy khiến bọn họ có cảm giác như một cục gạch bỗng nhiên thành tinh.....
Bình thường, tạo hình khi quay quảng cáo luôn rất công phu, thoạt nhìn tưởng rất nhã nhặn, nhưng thực ra trên mặt cả một tầng hóa trang.
Vì thế, nếu không có yêu cầu đặc biệt thì khi ra ngoài Nguyên Nguyện toàn để mặt mộc.
Tề Tu Viễn vốn là mới bị đả kích, giờ nhìn thấy cô, càng cảm thấy mình bị đứt một dây thần kinh....
"Đó là....Ai???"
Hắn khiếp sợ nhìn con Husky, cảm thấy không đủ sức hỏi "Đó là cái gì" nữa rồi....
Nguyên Nguyện đi tới bên cạnh, long trọng giới thiệu cái tên chuẩn mực của bạn đại gia mới xuất hiện trong nhà này
"Đây là Ngài Chó"
Mấy hôm nay, cô mới quen thêm một người hàng xóm, cô hàng xóm nói rằng, cách dùng từ rất quan trọng, ví dụ như khí chất và bộ dạng của bạn Husky này, nếu dùng từ 'con' sẽ không đủ để miêu tả nó....
Nguyên Nguyện đồng ý một cách sâu sắc...cô thấy Tiếng trung của cô không tốt nên phải suy nghĩ chu đáo.
"...Vì thế cô cho nó mặc bộ âu phục nhỏ này sao???"
Vừa rồi, trong chớp mắt, hắn còn tưởng là người nào đi xuống chứ!!!!
Vấn đề này cũng khiến Nguyên Nguyện hết sức phiền muộn
"Bộ âu phục nhỏ này do hàng xóm của tôi tặng, hóa ra trong mắt nó, phải mặc âu phục thì nó mới chịu đi ra khỏi khu nhà này một cách đàng hoàng"
"Vả lại, bạn đại gia chó này rốt cục cũng chấp nhận một cái tên, giờ gọi nó là Hanh Hanh"
Thật ra, cái tên là do cô hàng xóm trong lúc vô tình thốt lên, nghe khá giống Nickname của ông chồng cô ấy, nên cô không thể tùy tiên gọi loạn lên được.
Thế nhưng, bạn đại gia chồng bé liếc nhìn hắn, rồi chợt môi dưới của anh nhếch lên
"Ai bảo tôi không cười?"
Tề Tu Viên kinh ngạc tới nỗi suýt nữa thì té từ trên salon xuống
"Anh, anh...."
Ngài đại gia, đang cười!!!!
Môi nhếch lên, đuôi mắt hơi xếch, đúng là một nụ cười tiêu chuẩn!!
Hóa ra, bạn đại gia chồng bé vẫn còn có biểu cảm khác....
Nhìn bộ dạng khiếp sợ của Tề Tu Viễn, anh khẽ nhíu mày, lộ ra biểu tình ngoài ý muốn....
Tề Tu Viễn chỉ muốn hung hăng đập đầu vào cái bàn trà trước mặt vài cái để chứng tỏ mình không phải đang nằm mơ....
....Chẳng lẽ ngài đại gia tưởng đang chat cùng phần mềm máy tính sao, hôm qua anh mới cài đặt mặt cười trong QQ nên hôm nay, nụ cười của anh chỉ là nhướng mày thôi à!!!!
*QQ: Một phần mềm chat giống yahoo
Không tồi, bạn đại gia chồng bé 'co giật' không lâu....trong chốc lát, nét mặt của anh lại quay về biểu cảm cục gạch.
Đúng là nhiệt tình thái quá rồi....
Cuối cùng, Tề Tu Viễn cũng tỉnh táo lại, ấn ấn mi tâm, nuốt nước bọt, cố gắng ổn định lại cảm xúc rồi mới hỏi
"Anh đang cười sao? Vậy tại sao anh chưa từng cười cho Nguyên Nguyện nhìn?"
Gương mặt của bạn chồng bé không thay đổi, bình tĩnh nói cho hắn
"Tôi cười không đẹp"
Tề Tu Viễn vừa mới tỉnh táo
".."
Tay hắn run cầm cập, theo quán tính, hắn kéo một vệ sĩ gần mình nhất lại gần
"Anh ta....có phải lây bệnh của Tùy Dật không?"
Tới giờ, Tề Tu Viễn vẫn nhớ rõ Tùy Dật có thể lạnh lùng như Gấu Bắc Cực nói đùa như thế nào
Vệ sĩ đó cũng im lặng rơi lệ
"Tôi cũng hy vọng thế.... (┬_┬)"
Câu vừa rồi của Boss, rốt cuộc là đùa hay thật vậy....
Giống như chỉ cần hiểu "Boss cười không đẹp là chuyện thật hay không" thì sẽ ngộ ra được câu trả lời vậy.
Cả đám vệ sĩ cộng thêm Tề Tu Viễn, bao nhiêu người như thế cùng nhau nhớ lại, nhưng cũng không thể nhớ được khi cười anh trông thế nào....
Không còn cách nào khác, bởi vì khi anh cười khiến bọn họ quá kinh hãi....
Biểu tình trên mặt Boss toát ra lúc ấy khiến bọn họ có cảm giác như một cục gạch bỗng nhiên thành tinh.....
Bình thường, tạo hình khi quay quảng cáo luôn rất công phu, thoạt nhìn tưởng rất nhã nhặn, nhưng thực ra trên mặt cả một tầng hóa trang.
Vì thế, nếu không có yêu cầu đặc biệt thì khi ra ngoài Nguyên Nguyện toàn để mặt mộc.
Tề Tu Viễn vốn là mới bị đả kích, giờ nhìn thấy cô, càng cảm thấy mình bị đứt một dây thần kinh....
"Đó là....Ai???"
Hắn khiếp sợ nhìn con Husky, cảm thấy không đủ sức hỏi "Đó là cái gì" nữa rồi....
Nguyên Nguyện đi tới bên cạnh, long trọng giới thiệu cái tên chuẩn mực của bạn đại gia mới xuất hiện trong nhà này
"Đây là Ngài Chó"
Mấy hôm nay, cô mới quen thêm một người hàng xóm, cô hàng xóm nói rằng, cách dùng từ rất quan trọng, ví dụ như khí chất và bộ dạng của bạn Husky này, nếu dùng từ 'con' sẽ không đủ để miêu tả nó....
Nguyên Nguyện đồng ý một cách sâu sắc...cô thấy Tiếng trung của cô không tốt nên phải suy nghĩ chu đáo.
"...Vì thế cô cho nó mặc bộ âu phục nhỏ này sao???"
Vừa rồi, trong chớp mắt, hắn còn tưởng là người nào đi xuống chứ!!!!
Vấn đề này cũng khiến Nguyên Nguyện hết sức phiền muộn
"Bộ âu phục nhỏ này do hàng xóm của tôi tặng, hóa ra trong mắt nó, phải mặc âu phục thì nó mới chịu đi ra khỏi khu nhà này một cách đàng hoàng"
"Vả lại, bạn đại gia chó này rốt cục cũng chấp nhận một cái tên, giờ gọi nó là Hanh Hanh"
Thật ra, cái tên là do cô hàng xóm trong lúc vô tình thốt lên, nghe khá giống Nickname của ông chồng cô ấy, nên cô không thể tùy tiên gọi loạn lên được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.