Chương 163
Thẩm Du
12/03/2017
Bọn cận vệ: "..." (┬_┬ )
Boss... Boss là Boss ruột của chúng tôi mà!
Vì sao Boss nỡ đối xử với chúng tôi như vậy!
Bộ dáng của ngài tuy rất đẹp, rất tuấn tú, nhưng đột nhiên từ ngoài cửa sổ ló đầu vô, có biết là rất kinh khủng hay không!
Với lại vì sao chúng tôi phải mở Microblogging.
Bất kể sự thật có tàn khốc bao nhiêu, bọn họ đều phải nghe lời Boss…
Một đám đau khổ che giấu trái tim nhỏ bị thương,lệ rơi đầy mặt lấy điện thoại ra, tự động dăng ký Microblogging.
Có vẻ số điện thoại di động của bọn họ đã được người nào đó chịu khó cầm đi đăng kí cả rồi, bây giờ chỉ đành bất lực trông mong người khác…
Giằng co một hồi lâu, cuối cùng chỉ có một người đăng ký thành công, cả đám liền tự động vây xung quanh hắn, tò mò rốt cuộc trên Microblogging có cái gì hay mà có thể khiến Boss chú ý đến vậy.
Ngay lúc mọi người đọc được bài đăng đầu tiên trên Microblogging…
Bọn họ thực chỉ muốn ôm mặt khóc rên.
Boss, đây là lầu bốn đó…Thân thủ nhanh nhẹ tuyệt đỉnh bởi đã trải qua mưa bom bão đạn, là dùng để uy chấn hắc đạo, không phải để dùng trèo tường ra ngoài chơi, trèo sang phòng cách vách chỉ để khoe khoang anh thích vợ chưa cưới của anh đến mức nào!
Anh thật chịu khó! Cực kì chịu khó!
Chẳng qua khinh bỉ thì khinh bỉ, trong lòng bọn họ tuyệt đối nghe theo Boss, một đám vệ sĩ ngay cả ăn cũng không, lập tức xuông lầu, chia nhau ra làm việc.
Vệ sĩ Giáp học theo phong cách Quan Hành Duệ, đi đến bên nguời một vị đại gia, giả bộ lơ đãng hỏi - -
“ Ngài không dùng Microblogging sao?”
Vị đại gia vừa tập xong bài thể dục buổi sáng sửng sốt nửa ngày, vỗ mạnh hai vai vệ sĩ Giáp, cười to: “Cậu nhóc, cậu lén lén lút lút, tôi còn tưởng cậu bán đĩa vàng* đấy!”
*Đĩa phim đồi trụy
Đại gia, anh vừa mới tổn thương tôi có biết không… (┬_┬ )
Dưới sự lừa gạt lẫn dẫn dắt của nhóm vệ sĩ…. Tất cả những người có di động ở khách sạn và chung quanh đó đều đăng ký một tài khoản Microblogging
Đương nhiên, ngay cả những bác gái bà thím không từng lên mạng cũng đều bị nhóm vệ sĩ cầm tận tay để chỉ dẫn….
Lính mới vưa đăng kí Microblogging, hoàn toan không biết chơi gì, cho nên theo như hệ thống nhắc nhở, luôn chú ý đến đề tài đứng đầu.
Người không thường lên mạng thấy hiểu nhưng không thể nào hiểu được tư duy cũng như ngôn từ của đám cư dân mạng, cho nên họ chú ý tới đáp án của Nguyên Nguyện.
“Cô gái này chắc rất thích cái người gọi là Nhị Nhị nha,”
Ở những nơi gần đó, đều là tiếng bàn tán về sự việc này…
Cho nên khi anh bạn khó chịu nào đó rời nhà đi làm, thì tâm tình cực kì tốt, tâm trạng lâng lâng ~ như đang đi trên mây…
Thế nhưng vệ sĩ Giáp đang ở cùng Nguyên Nguyện tâm trạng cực kì xấu .
Bị vị đại gia vừa mới tập thể dục xong đả kích, lúc hắn trở lại, có một dì bán vé số tâm trạng hưng phấn lôi kéo hắn lại trò chuyện: ‘Cái người gọi là Nhị Nhị kia chắc chắn rất đẹp trai.”
Tất nhiên, không chỉ Boss ma còn cả bạn bè của Boss người người đều đẹp như hoa, ví dụ như anh em nhà họ Ngiêm…
Ngươi đàn ông có thể hoàn hảo hơn Boss thật sự họ chưa bao giơ nhìn thấy.
Dì bán vé vẫn còn cảm thán: “Nếu có thể gặp được anh ta, tôi chắc chắn sẽ mời anh ta làm người mua đại diện cho nhóm múa ở Quảng trường, chắc đẹp lắm~.”
Vệ sĩ Giáp: "..."
Dì a, dì cùng với vị đại gia chắc hẳn là người một nhà, cả nhà dì có phải luyện tập trước hay không … (┬_┬ )
Không biết sự khổ sở của thuộc hạ, Quan Hành Duệ sung sướng đi được nửa đường, mới nhớ mình quên thông báo cho Tê Tu Viến một việc quan trọng.
Vì vậy, liền lập tức gọi điện: “Trợ lý đã chọn xong là Lâm Hân”
“… Gì” Tề Tu Viên đang chuẩn bị bước vào thang máy, suýt chút nữa ngã nhão xuống đất.
Boss... Boss là Boss ruột của chúng tôi mà!
Vì sao Boss nỡ đối xử với chúng tôi như vậy!
Bộ dáng của ngài tuy rất đẹp, rất tuấn tú, nhưng đột nhiên từ ngoài cửa sổ ló đầu vô, có biết là rất kinh khủng hay không!
Với lại vì sao chúng tôi phải mở Microblogging.
Bất kể sự thật có tàn khốc bao nhiêu, bọn họ đều phải nghe lời Boss…
Một đám đau khổ che giấu trái tim nhỏ bị thương,lệ rơi đầy mặt lấy điện thoại ra, tự động dăng ký Microblogging.
Có vẻ số điện thoại di động của bọn họ đã được người nào đó chịu khó cầm đi đăng kí cả rồi, bây giờ chỉ đành bất lực trông mong người khác…
Giằng co một hồi lâu, cuối cùng chỉ có một người đăng ký thành công, cả đám liền tự động vây xung quanh hắn, tò mò rốt cuộc trên Microblogging có cái gì hay mà có thể khiến Boss chú ý đến vậy.
Ngay lúc mọi người đọc được bài đăng đầu tiên trên Microblogging…
Bọn họ thực chỉ muốn ôm mặt khóc rên.
Boss, đây là lầu bốn đó…Thân thủ nhanh nhẹ tuyệt đỉnh bởi đã trải qua mưa bom bão đạn, là dùng để uy chấn hắc đạo, không phải để dùng trèo tường ra ngoài chơi, trèo sang phòng cách vách chỉ để khoe khoang anh thích vợ chưa cưới của anh đến mức nào!
Anh thật chịu khó! Cực kì chịu khó!
Chẳng qua khinh bỉ thì khinh bỉ, trong lòng bọn họ tuyệt đối nghe theo Boss, một đám vệ sĩ ngay cả ăn cũng không, lập tức xuông lầu, chia nhau ra làm việc.
Vệ sĩ Giáp học theo phong cách Quan Hành Duệ, đi đến bên nguời một vị đại gia, giả bộ lơ đãng hỏi - -
“ Ngài không dùng Microblogging sao?”
Vị đại gia vừa tập xong bài thể dục buổi sáng sửng sốt nửa ngày, vỗ mạnh hai vai vệ sĩ Giáp, cười to: “Cậu nhóc, cậu lén lén lút lút, tôi còn tưởng cậu bán đĩa vàng* đấy!”
*Đĩa phim đồi trụy
Đại gia, anh vừa mới tổn thương tôi có biết không… (┬_┬ )
Dưới sự lừa gạt lẫn dẫn dắt của nhóm vệ sĩ…. Tất cả những người có di động ở khách sạn và chung quanh đó đều đăng ký một tài khoản Microblogging
Đương nhiên, ngay cả những bác gái bà thím không từng lên mạng cũng đều bị nhóm vệ sĩ cầm tận tay để chỉ dẫn….
Lính mới vưa đăng kí Microblogging, hoàn toan không biết chơi gì, cho nên theo như hệ thống nhắc nhở, luôn chú ý đến đề tài đứng đầu.
Người không thường lên mạng thấy hiểu nhưng không thể nào hiểu được tư duy cũng như ngôn từ của đám cư dân mạng, cho nên họ chú ý tới đáp án của Nguyên Nguyện.
“Cô gái này chắc rất thích cái người gọi là Nhị Nhị nha,”
Ở những nơi gần đó, đều là tiếng bàn tán về sự việc này…
Cho nên khi anh bạn khó chịu nào đó rời nhà đi làm, thì tâm tình cực kì tốt, tâm trạng lâng lâng ~ như đang đi trên mây…
Thế nhưng vệ sĩ Giáp đang ở cùng Nguyên Nguyện tâm trạng cực kì xấu .
Bị vị đại gia vừa mới tập thể dục xong đả kích, lúc hắn trở lại, có một dì bán vé số tâm trạng hưng phấn lôi kéo hắn lại trò chuyện: ‘Cái người gọi là Nhị Nhị kia chắc chắn rất đẹp trai.”
Tất nhiên, không chỉ Boss ma còn cả bạn bè của Boss người người đều đẹp như hoa, ví dụ như anh em nhà họ Ngiêm…
Ngươi đàn ông có thể hoàn hảo hơn Boss thật sự họ chưa bao giơ nhìn thấy.
Dì bán vé vẫn còn cảm thán: “Nếu có thể gặp được anh ta, tôi chắc chắn sẽ mời anh ta làm người mua đại diện cho nhóm múa ở Quảng trường, chắc đẹp lắm~.”
Vệ sĩ Giáp: "..."
Dì a, dì cùng với vị đại gia chắc hẳn là người một nhà, cả nhà dì có phải luyện tập trước hay không … (┬_┬ )
Không biết sự khổ sở của thuộc hạ, Quan Hành Duệ sung sướng đi được nửa đường, mới nhớ mình quên thông báo cho Tê Tu Viến một việc quan trọng.
Vì vậy, liền lập tức gọi điện: “Trợ lý đã chọn xong là Lâm Hân”
“… Gì” Tề Tu Viên đang chuẩn bị bước vào thang máy, suýt chút nữa ngã nhão xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.